Danh sách truyện đã hoàn thành

Một đoạn video tôi chỉ tay vào mặt ảnh đế mà mắng đã leo lên hot search.Tôi ngay lập tức bị fan của anh ấy mắng như tát nước.Khi dư luận nóng lên, ảnh đế đăng bài: “Phu nhân quở trách, mọi người thông cảm nhé.”
LÀM PHU NHÂN ẢNH ĐẾ ĐÂU CÓ DỄ

Sau kỳ thi đại học, trong buổi họp lớp, tôi đã tỏ tình với Giang Việt trước mặt cả lớp.Cậu ấy không thèm ngẩng đầu lên nhìn tôi một lần nào, chỉ lạnh lùng nói:“Bùi Tân Vũ, chúng ta không hợp.”“Không sao, dù gì cũng là do tôi thua xúc xắc mà.”Tôi vẫy tay, thái độ chẳng mảy may để tâm.Bảy năm sau, lại là buổi họp lớp.Các bạn cũ thấy tôi và Giang Việt cùng đến, liền tò mò hỏi mối quan hệ giữa hai người là gì.Tôi thản nhiên trả lời:“Anh ấy là sếp của tôi.”Mọi người nghe xong, không giấu nổi sự thất vọng.Lúc này, Giang Việt lạnh lùng nói:“Nhắc nhở em một câu, chúng ta đã kết hôn rồi.”Anh ấy nghiêng đầu, nhìn tôi, từng từ một thốt lên:“Giang…. phu nhân.”
EM LÀ THANH XUÂN CỦA ANH

Tham gia chương trình tạp kĩ, có người hỏi tôi:“Khi cãi nhau với bạn trai, chị muốn anh ấy dỗ thế nào?”Tôi đáp: “Kiên nhẫn an ủi tôi, rồi ôm tôi một cái.”Anh chàng lạnh lùng, ít nói như Thẩm Nghiễn liền cười nhạt:“Ôm? Em mà giận thì còn khó giữ yên hơn lợn ngày Tết, anh ôm kiểu gì?”Chương trình nổ tung.Fan thì ngơ ngác: “Khoan, hai người này từng yêu nhau à?”
VÌ YÊU NÊN BUÔNG

Ảnh đế đình đám đăng bài vào giữa đêm cầu cứu.“Vợ tôi từ nhỏ đã yếu, nửa đêm luôn lén lút vào phòng sách nôn mửa. Cô ấy có phải mang thai rồi không?”Ngay sau đó, anh lại đăng một biểu cảm mặt khóc to.“Xong rồi! Vợ tôi chắc chắn muốn bỏ trốn với đứa con trong bụng nên mới giấu tôi!”Cư dân mạng mỗi người một chiêu, chỉ cho anh cách giữ vợ.Sáng hôm sau, ngôi sao trẻ hot nhất, Hạ Chi Doanh, bất ngờ nôn mửa trong lúc livestream.Cô ta khi mới debut đã tạo hình theo nhân vật Lâm Đại Ngọc, thân thể yếu đuối, đa sầu đa cảm.Cô ta cười nhẹ và đáp lại ngay lập tức:“Anh à, chuyện của chúng ta sao không nói riêng mà lại đưa lên mạng làm người ta cười, nửa đêm lại nôn suốt một đêm, thật sự khó chịu quá~”Dòng bình luận lập tức xôn xao.Hóa ra ảnh đế đã bí mật kết hôn, và vợ anh ấy chính là tiểu mỹ nhân Lâm Đại Ngọc!Tối hôm đó, tôi đuổi Tạ Cận về phòng khách để suy nghĩ lại. Tạ Cận mắt đỏ bừng, giọng nghẹn ngào nói:“Cô ta là Lâm Đại Ngọc thì kệ cô ta, nhưng anh đâu phải Bảo Ngọc gì gì kia. Bảo bối, em đang mang thai, đừng tức giận nữa, nhé?”
ẢNH ĐẾ NHÀ TÔI BỊ TRÀ XANH VE VÃN

Sau khi Thái tử gia trong giới quyền quý Bắc Kinh mất trí nhớ, anh ấy nhầm tôi thành “Bạch Nguyệt Quang” của mình.Tôi vui mừng khôn xiết.Nhân cơ hội này đòi nhà, đòi xe, đòi cả chuyển khoản một số tiền lớn.Nhưng đúng lúc tôi gom đủ tiền, hớn hở định để lại một lá thư rồi bỏ trốn, ký ức của anh ấy lại hồi phục…
CUỐI CÙNG CŨNG LỪA ĐƯỢC EM

Tôi mặc đồ ngủ đi xem mắt.Kết quả, khi đến nơi, đối tượng xem mắt của tôi mặc một bộ vest cao cấp, đồng hồ trên cổ tay có thể mua được cả một căn nhà.Tôi kéo kéo chiếc đồ ngủ nhăn nhúm, yếu ớt hỏi anh ta:“Xin hỏi anh đang làm ở đâu?”Anh ta báo tên một công ty.Tôi tiếp tục hỏi:“Đi xe gì?”“Hôm nay đi Maybach.” Anh ta nhàn nhạt đáp.“Có nhà không?”“Trong trung tâm có một căn hộ lớn, ngoại thành có một căn biệt thự, tất cả đều là chính đáng mà có.”Tôi vẫy tay: “Anh đẹp trai à, anh đi đi, tôi không xứng với anh.”Anh ta bị tôi chọc cười: “Không hài lòng với ngoại hình của tôi sao?”Tôi liếc nhìn khuôn mặt đẹp chẳng kém gì Ngô Ngạn Tổ của anh ta, yếu ớt đáp: “Anh không sợ tôi làm hỏng gene ưu tú của anh sao?”
TÌM EM TRONG KÝ ỨC

Gia đình cậu bạn hot boy trường bị phá sản.Nhìn thấy cậu ấy bị mọi người chế giễu và nhạo báng, tôi đã cố nhét vào tay cậu ấy 2 vạn tệ mà bản thân phải tích cóp nhiều năm mới có được.Sau này tôi mới biết, thực ra nhà cậu ấy đang tái cơ cấu tài sản để chuẩn bị đưa công ty ra niêm yết trên sàn chứng khoán.
CỨU TRỢ NHẦM HOTBOY TRƯỜNG

Chú chó nhỏ với vẻ ngoài dễ thương, nhưng thực ra là một chú chó sói đội lốt cừu. Sau khi tắm xong, cậu ấy cố tình để trần nửa thân trên, lộ ra tám múi cơ bụng hấp dẫn để quyến rũ tôi, thậm chí còn liên tục đòi hôn…1Bạn thân của tôi, Tiểu Thất, vừa thất tình, lôi kéo tôi cùng cô ấy đến quán bar. Gia hoạt này gọi không ít rượu, định mượn rượu giải sầu.Thật không ngờ, ở đây tôi lại gặp phải bạn trai cũ – Tô Triết.Lúc ấy, tôi liền cảm thấy có chút ngồi không yên.Đối với Tô Triết, tôi từng dốc hết toàn bộ tình cảm, thậm chí đã nghĩ rằng sẽ cùng anh ta bên nhau mãi mãi. Nhưng rồi…Tất cả chỉ là ảo tưởng của riêng tôi.Tôi chính là kiểu người được gọi là “não yêu đương”. Một khi đã rơi vào lưới tình, trí thông minh của tôi gần như bằng không.Nếu không phải vậy, làm sao khi mọi người xung quanh đều nhắc nhở tôi rằng Tô Triết không phải người tốt, tôi vẫn một mực tin tưởng vào tình cảm giữa hai chúng tôi? Cho đến khi bắt quả tang anh ta tại trận, tôi mới thực sự hiểu rõ con người ấy.Tô Triết, người từng yêu tôi suốt một năm rưỡi, luôn ân cần, chu đáo trong mắt tôi, hóa ra sau lưng lại lén lút qua lại với không chỉ ba bốn người mà còn nhiều hơn thế.Sau này, anh ta thừa nhận rằng trong hơn một năm yêu tôi, số cô gái từng có quan hệ với anh ta ít thì cũng mười mấy, nhiều thì hàng chục người.Cái sừng trên đầu tôi đâu chỉ là một chiếc mũ xanh, mà phải nói là cả một đại thảo nguyên rộng lớn như cánh đồng cỏ Hulunbuir.Lúc đó, tôi không đánh, không mắng anh ta, chỉ khóc đề ra lời chia tay.Từ ngày tôi và Tô Triết chia tay, đã gần một năm trôi qua.Tôi từng nghĩ mình đã hoàn toàn buông bỏ, nhưng đôi khi tình cờ gặp lại, lòng vẫn có chút không thoải mái.Và điều khiến tôi khó chịu hơn cả là——Tô Triết, khi nhìn thấy tôi, không những không cảm thấy hổ thẹn mà còn cầm ly rượu bước đến, tự nhiên ngồi xuống cạnh tôi, nhìn tôi cười.“Phi Phi, lâu rồi không gặp, em càng ngày càng xinh đẹp.”Anh ta cười khẽ, nghiêng người sát lại thì thầm bên tai tôi.Không hiểu vì sao, mỗi lần anh ta đến gần, tôi đều cảm thấy phản cảm và chán ghét từ tận đáy lòng, lập tức lùi ra xa một chút.
BẠN TRAI KÉM TUỔI

Khi đang cãi nhau kịch liệt với kẻ thù không đội trời chung, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng lòng của anh ta.【Chết tiệt! Thật muốn đẩy Linh Viên xuống.】【Môi cô ấy nhìn mềm mại quá, thật muốn hôn.】Tôi cứ nghĩ rằng, chỉ cần nắm bắt được tiếng lòng của anh ta, tôi có thể dễ dàng chơi đùa và điều khiển anh trong lòng bàn tay.Thế nhưng, một ngày nọ, tôi lại bị Đoạn Ngự Thần ép sát vào cánh cửa.Đôi mắt anh ta ánh lên một chút ý cười:“Linh Viên, tối qua không phải em nói thích tôi đến phát cuồng sao? Đây là đang chơi trò ‘muốn bắt trước phải thả’ sao?”Chết thật!Anh ta… phát hiện ra rồi?
NGHE THẤY TIẾNG LÒNG CỦA KẺ THÙ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Tôi đã thích Lệ Hoài Kinh mười năm, kết hôn thương mại với anh ấy bốn năm, chúng tôi có một con trai ba tuổi, và trong bụng còn một em bé sáu tuần.Nhưng ánh trăng sáng trong lòng anh ấy lại không phải là tôi.Tôi từng nghĩ rằng với điều kiện ưu việt của bản thân, tôi có thể làm tan chảy trái tim anh ấy. Thực ra, đó chỉ là sự tự tin mù quáng của tôi.Sau khi kết hôn, ngoài những lúc trên giường, anh ấy chưa từng thể hiện chút tình cảm nào với tôi.Lúc nào anh ấy cũng giữ dáng vẻ lạnh lùng, nghiêm nghị, không dễ gần.Một tháng trước, tôi lấy hết can đảm đề nghị ly hôn với anh ấy.Anh ấy lại lạnh mặt hỏi: “Tại sao?”Tôi nói: “Không còn yêu nữa.” Anh ấy tức giận đến mức đập cửa bỏ đi.Tôi không hiểu, tôi chỉ muốn nhường chỗ cho ánh trăng sáng của anh ấy, anh ấy tức giận vì điều gì?Sau đó, khuôn mặt anh ấy không còn giữ được sự bình tĩnh, điềm đạm như trước nữa.Anh ấy siết chặt eo tôi, nhẹ nhàng cắn vào tai tôi thì thầm:“Tô Niệm Niệm, anh chỉ yêu em.”“Bốn năm trước, với năng lực của Lệ Hoài Kinh này, anh hoàn toàn không cần bất kỳ cuộc hôn nhân thương mại nào.”“Vợ à, gọi một tiếng ‘chồng’ nghe xem nào!”
NHÌN LẠI ĐỂ BIẾT ANH YÊU EM

Cốt truyện tiến đến đoạn nam chính rơi xuống biển, cả tôi và thiên kim thật đều chẳng buồn động lòng.Tôi đang thắc mắc thì cô ấy thăm dò hỏi: “Cô cũng trọng sinh à?”Tôi lập tức hiểu ra, mỉm cười: “Không, tôi là người xuyên sách.”Cô ấy trọng sinh, còn tôi thì xuyên sách.Tránh xa tên nam chính cặn bã đó, cả hai chúng tôi đều sẽ có một tương lai xán lạn và rực rỡ.
CON GÁI THẬT VÀ GIẢ TỰ CỨU MÌNH

Sếp đột ngột xông vào hiện trường, giật phăng bó hoa 99 đóa hồng mà tôi định tặng đàn anh.Anh ấy một tay vò nát lá thư tình, một chân giẫm lên bó hoa, đôi mắt long lanh như sắp khóc, nghiến răng chất vấn:“Bảo sao không chịu công khai với tôi, hóa ra em còn nuôi thêm một người bên ngoài à?”“Một công khai, một lén lút, em bận bịu thế chịu nổi không?”Chết tiệt, đơn xin nghỉ việc của tôi làm thế quái nào lại biến thành thư tình cơ chứ?!