Danh sách truyện đã hoàn thành
Livestream Giám Định Đồ Cổ 1 Tôi đang livestream giám định đồ cổ thì vô tình kết nối với đỉnh lưu giới giải trí. Trong màn hình nhanh chóng xuất hiện một bàn tay già nua, đỉnh lưu bảo tôi đoán niên đại. Tôi nhíu mày. “Bì thi ngàn năm!” Đỉnh lưu cười chết: “Cô đang nói gì vậy, đây là bà của tôi mà.” Tôi nghiêm túc nói: “Bì thi bảy ngày đổi da, bảy ngày sau sẽ giết bảy người, đây là đêm cuối cùng, anh mau chạy đi!”
Livestream Giám Định Đồ Cổ 1
Áo Cưới Máu Ba năm rồi, tôi luôn mơ thấy một người phụ nữ. Trong giấc mơ, tôi đẩy cô ấy, nhẹ nhàng đu đưa trên chiếc xích đu, dây xích phát ra những tiếng kẽo kẹt nhẹ. Tôi có thể nghe thấy tiếng cười trong trẻo như chuông bạc của cô ấy, và mùi hương theo làn gió thoảng qua khi mái tóc đen dài của cô bay lên, mùi hương giống như hoa hạnh, thật dễ chịu. Cô ấy rất thích vuốt ve làn da tôi, đôi bàn tay mềm mại ấy luôn đầy tình cảm, nhẹ nhàng vuốt ve cổ tôi, mang lại cảm giác run rẩy trên da thịt, tôi mê mẩn sự mới mẻ và kích thích ấy. Nhưng tiếc thay, tôi vẫn không thể nhìn rõ gương mặt cô ấy, chỉ nhớ có một vết bớt đỏ như máu ở phía sau vai cô. Mỗi lần thức dậy, tình yêu dành cho cô ấy lại càng sâu đậm hơn, tôi tin chắc rằng cô ấy chính là người tình định mệnh của tôi. Và cuối cùng, chúng tôi cũng sẽ gặp nhau, ngày đó, như tôi mong muốn, sẽ đến rất nhanh… Bạn đã từng đu đưa trên xích đu chưa? Cái “xích đu” mà cả đời chỉ có thể đu một lần…
Áo Cưới Máu
Livestream Giám Định Đồ Cổ 2 Tôi livestream giám định đồ cổ thì vô tình kết nối với hoa khôi trường cấp ba cũ của tôi. Cô ta lấy ra một chiếc giày thêu, tôi nói đây là từ thời nhà Minh, cô ta cười bảo đây là giày của chị dâu cô ta. “Không thể nào! Trên chiếc giày đó dính đầy sáp mỡ tử thi.” Hoa khôi không tin lại còn mang chị dâu đến nhà tôi để chứng minh. Lúc này tôi mới phát hiện đó là huyết thi, huyết thi cứ ngày mười lăm hàng tháng cửu khiếu sẽ chảy máu, cần phải uống rất nhiều má.u người để bổ lại. Mà tối đêm nay cũng là mười lăm.
Livestream Giám Định Đồ Cổ 2
Con Gái Tôi Đã Trưởng Thành Con gái khăng khăng đòi kết hôn với một gã đàn ông có tiền sử bạo hành gia đình, lại còn là kẻ ba lần ly hôn. Tôi cố gắng hết sức khuyên nhủ. Nhưng con bé lại nói với tôi: “Mẹ có hôn nhân không hạnh phúc, nên muốn con cũng không được hạnh phúc sao?” Ngày hôm sau khi con bé lén lấy sổ hộ khẩu đi đăng ký kết hôn với gã đàn ông kia, tôi đã đưa ra quyết định tại cuộc họp cổ đông. Tên người thừa kế tập đoàn được thay bằng đứa con gái nuôi. Đến lúc này, tôi mới thực sự hiểu rõ. Huyết thống không quan trọng, điều quan trọng là ai thừa kế được bộ não của tôi.
Con Gái Tôi Đã Trưởng Thành
Giang Ngư Thị tẩm xong, ta lén lút mang tới một bát canh tránh thai. Trước mắt đột nhiên xuất hiện một hàng chữ: 【Nữ chính hồ đồ quá! Hoàng thượng khó có con, mà nàng lại trời sinh thể chất dễ mang thai, chỉ cần sinh hạ hoàng tử, đó chính là phú quý vinh hoa vô tận, còn uống canh tránh thai làm gì!】 【Đúng vậy, sau khi nữ chính sinh con, Hoàng thượng còn độc sủng nàng, vinh quang biết bao】 Ta cười lạnh trong lòng. Đời trước, ta chính là tin vào những lời nhảm nhí này. Chỉ trong năm năm ngắn ngủi, sinh cho Hoàng thượng ba trai hai gái. Nhưng bọn chúng đều bị hắn ôm đi, giao cho hoàng hậu thanh mai trúc mã của hắn nuôi dưỡng. Bọn họ vợ chồng con cái thành đàn, ân ái mặn nồng, ngồi vững giang sơn. Còn ta, thân thể tổn hại, thê thảm chết đi. Đời này, ta muốn xem thử, một vị hoàng đế không có con nối dõi, làm sao ngồi vững ngôi vị hoàng đế đây?
Giang Ngư
Trăng Rằm, Cố nhân trở lại Khi xuyên vào sách, tôi bị ép phải hẹn hò với một nam thần học đường có tính cách bệnh hoạn (yandere). Sau khi trở về thế giới thực, tôi vẫn bị cậu ta tìm thấy. Nhìn gương mặt hoàn toàn khác so với trong sách, cả người tôi run lên. Trong ký ức, tôi từng liên tục nói với một thiếu niên đeo máy trợ thính rằng: “Tôi thích cậu.” Nhưng rồi lại mắng cậu ấy khi được tỏ tình: “Tôi không thích một người điếc.” Hình ảnh cậu thiếu niên cô độc ngày nào và người đàn ông lạnh lùng trước mặt như hòa làm một. Cậu nhìn tôi, khẽ cười: “Ngoan nào, bất ngờ không?”
Trăng Rằm, Cố nhân trở lại
Giang Nguyệt Cố Nhân Cha ta cùng Lục Hoàng tử đang bí mật bàn kế tạo phản trong thư phòng. Đúng lúc ấy, sính lễ của Thái tử đột ngột được đưa đến phủ. Ta và cha lập tức trở mặt. Tạo phản nguy hiểm lắm. Chi bằng sinh cho Thái tử một đứa con, tương lai thiên hạ chẳng phải là của nhà ta rồi sao? Cha ta nói: “Nhưng mà con ơi … con là nam nhân cơ mà!!”
Giang Nguyệt Cố Nhân
Tiết Nữ Đường Khi đám thổ phỉ đi qua, đám nam nhân trong nhà đã bỏ chạy không còn bóng dáng. Đám nữ nhân chân nhỏ không thể chạy kịp, bị bỏ lại chờ chết. Trước lúc đi, cha đưa cho mẹ một con dao. “Nếu nàng mà bị làm nhục, hãy dùng con dao này để tự kết liễu.” “Chờ khi ta trở về, sẽ nghênh nàng vào tiết nữ đường.” Sau khi cha rời đi, mẹ đập nát bài vị trong tiết nữ đường, thay vào đó là dựng vài chiếc giường gỗ. Bà dẫn theo các tẩu tẩu, bắt đầu làm ăn với đám thổ phỉ. Đêm hôm ấy, tất cả nữ nhân đều sống không bằng chết. Nhưng tất cả đều sống sót. Sau này, khi cha trở về, ông hỏi mẹ muốn chết như thế nào. Mẹ đặt con dao xuống, cầm lấy hỏa súng, chĩa thẳng vào đầu ông.
Tiết Nữ Đường
Cứu Rỗi Mở mắt ra, tôi phát hiện mình đã tái sinh trong nhà vệ sinh của một trường nghề. Người vừa mới sinh ra tôi là một nữ sinh đang mặc bộ đồng phục học sinh, cô ấy đang ngồi trên sàn gạch lạnh, kinh hãi nhìn tôi chằm chằm. Cô trừng mắt nhìn tôi, rồi đưa đôi tay dính đầy m//áu về phía cổ tôi, định bóp chặt. Âm thanh từ hệ thống vang lên đúng lúc: [Địa điểm hiện tại là trường kỹ thuật cao cấp Mậu Thành, nhà vệ sinh nữ ở tầng ba, phía tây tòa nhà giảng dạy. Nhiệm vụ đầu tiên của bạn: Sống sót khỏi bàn tay của mẹ ruột.] Tôi: ???? Ván này là một trận đấu cấp cao rồi.
Cứu Rỗi
Người Truy Hồn Bố dượng đối xử không tốt với mẹ tôi, ngày nào mẹ tôi cũng khóc lóc kể lể với tôi. Tôi khuyên mẹ ly hôn, mẹ quay sang nói lại với bố dượng: “Con gái tôi khuyên tôi đừng ở với ông nhưng tôi vẫn đối xử tốt với ông như vậy.” Bố dượng tức giận, lỡ tay đánh chết tôi. Sau khi mẹ tôi khóc lóc thảm thiết, với tư cách là người nhà, mẹ tôi đã viết thư xin giảm án cho bố dượng: “Con đã mất rồi, người sống vẫn phải sống tốt.” Sống lại một lần nữa, tôi trở về ngày mẹ lấy bố dượng. Mẹ hỏi tôi: “Con thấy bố mới thế nào?” Tôi cười lạnh: “Nhìn là biết hai người sẽ sống với nhau đến răng long đầu bạc.”
Người Truy Hồn
Tham Hống Vô tình xuyên không đến bảy năm sau. Tôi phát hiện nam thần trường học, người luôn ghét bỏ tôi, đã trở thành chồng tôi, lại còn mỗi ngày quấn lấy tôi không rời. Vậy nên, sau khi trở về hiện tại, tôi lập tức chạy đến tỏ tình với anh. Tuy nhiên, nam thần khi còn là thiếu niên lại nhìn vết hôn rõ ràng trên cổ tôi, giọng điệu lạnh lùng: “Đã có bạn trai rồi thì đừng đến quấy rầy tôi.” Tôi không thể giải thích nổi, đành quay người định rời đi. Nhưng anh lại nắm lấy tay tôi, ánh mắt đau đớn: “Không phải em muốn tôi làm tình nhân trong bóng tối của em sao?” “Em dỗ dành tôi thêm vài câu, có khi tôi sẽ đồng ý.”
Tham Hống
Chủ mẫu Vạn Ninh Ta là một nữ nhi thương hộ, may mắn được gả làm kế thất vào hầu phủ. Hết lòng phụng dưỡng phu quân, hiếu kính bà mẫu, giáo dưỡng con riêng, gánh vác cả một đại gia tộc sớm đã suy bại. Nhưng cuối cùng, lại bị con riêng lột sạch y phục, ném vào từ đường. Hắn nói: “Nếu không phải do ả độc phụ lòng dạ đen tối như ngươi, ta đã sớm được cùng Uyển nương sống bên nhau dài lâu.” Uyển nương, chính là nhũ mẫu năm xưa của hắn. Sau những nhục nhã ê chề, ta bị bỏ đói đến chết ngay trước mặt tổ tiên của Chương gia. Đời này sống lại, ta lựa chọn lạnh lùng đứng nhìn. Ta muốn nhìn xem đám người trong hầu phủ mục nát này sẽ có kết cục ra sao.