Danh sách truyện đã hoàn thành

Tôi là chú chim hoàng yến được thái tử nhà họ Tần là Tần Thâm bao nuôi.Có lẽ là vì tôi có vài nét giống với mối tình đầu khi ở nước ngoài của anh ấy, Thẩm Bạch Liên.Anh ấy đã chi mười vạn một tháng để bao nuôi tôi.Nhưng tôi cũng chẳng phải một chú chim hoàng yến đạt tiêu chuẩn cho lắm.Tôi nói nhiều, thù dai, lại thích bịa chuyện.Mỗi khi Tần Thâm đối xử không tốt với tôi, tôi lại tung tin đồn rằng anh ấy “không được”.Cho đến một ngày, chuyện tôi tung tin đồn đã bị Tần Thâm phát hiện.
THẾ THÂN PART TIME

Tham gia chương trình tạp kỹ gây sốc đang hot, tôi được yêu cầu bày tỏ tình cảm với người khác trên WeChat trong lúc phát sóng công khai. Mười giây sau, ảnh đế tức giận gọi video đến.“Đồ vô lương tâm này, em định bày tỏ tình cảm với ai vậy, anh và con trai em không phải là đối tượng bày tỏ sao? Em là đồ con gái hư hỏng!”Tối hôm đó, Weibo sập.Cả mạng đều biết tôi và ảnh đế đã có con.
ẢNH ĐẾ NHÀ TÔI GHEN RỒI

Mẹ của Thái tử gia ở Bắc Kinh luôn dùng tiền để đuổi những cô gái xinh đẹp đeo bám xung quanh anh ấy. Tôi nhìn thấy mà cảm thấy ganh tị không thôi.Để mẹ anh ấy cũng dùng tiền đuổi tôi đi, tôi quyết định theo đuổi anh ấy, và còn tạo ra cho bà ấy cảm giác rằng chúng tôi đang hẹn hò với nhau.Quả nhiên mẹ anh ấy liền bị mắc lừa. Bà ấy đưa tiền cho tôi và yêu cầu tôi tránh xa con trai bà ra.Sau một thời gian xa cách Thái tử gia, mẹ anh ấy rất hài lòng và trả cho tôi số tiền còn lại.Nhưng, khi tôi cầm lấy thẻ ngân hàng, một bàn tay dài thon đè lên tay tôi.Thái tử gia lạnh lùng nhìn tôi, nhếch mép cười khẩy: “Bảo sao tự dưng lại không đeo bám nữa.”Anh ấy cúi sát người xuống, ghé vào tai tôi thì thầm: “Dám đùa giỡn tôi? Chán sống rồi sao?”
LỪA GẠT MẸ CỦA THÁI TỬ GIA

Tết Thanh Minh sếp không cho nghỉ, tôi không nhịn được mà đăng trong nhóm:“Tại sao? Chẳng lẽ sếp không có mộ tổ à?”Tối hôm đó, một ông cụ chống gậy bước vào giấc mơ của tôi, gõ đầu tôi rồi bảo rằng tôi có tinh thần phản kháng hiếm có. Ông rất thích tôi và quyết định tìm cho tôi một anh bạn trai.Sáng hôm sau, anh sếp mặt lạnh, độc miệng ngồi nghiêm chỉnh trước mặt tôi, gương mặt đầy mâu thuẫn:“Tôi… ông cố tôi tối qua báo mộng bảo cô phải làm cháu dâu của ổng…”
ĐỊNH MỆNH CỦA ANH

Về nhà ăn tết, tôi phát hiện cả nhà dán đầy câu đối đỏ.Tôi nhìn em trai và giơ ngón cái lên biểu dương thán phục:“Trâu bò thật! Mới tốt nghiệp đã kết hôn.”Em trai tôi: “Có khi nào, người phải kết hôn là chị không?”Tôi: “???”Tôi kéo chiếc vali lớn ra khỏi ga tàu cao tốc, nhìn quanh mà không thấy em trai đâu.Gọi điện cho em trai thì cậu ấy nói: “Chị, chẳng phải có người đến đón chị rồi sao?”Rồi cúp máy.Ai đến đón tôi?Đang thắc mắc thì tôi nghe thấy một giọng trầm ấm có sức hút vang lên bên tai: “Đi thôi!”Cùng lúc đó, một đôi tay có khớp xương rõ ràng xuất hiện trong tầm mắt tôi.Tôi ngẩng lên, thấy một người đàn ông lạ mặt lấy chiếc vali từ tay tôi.Anh ấy có khuôn mặt rất đẹp, đường nét rõ ràng. Vẻ sang trọng tự nhiên tỏa ra, khiến tôi cảm thấy có một khoảng cách vô hình, nhưng cũng làm tim tôi đập loạn.Anh ấy đẹp trai quá!Chắc anh ấy là người em trai tôi nói sẽ đến đón tôi?Giấu đi sự phấn khích trong lòng, tôi theo bước anh ấy.Khi anh ấy bỏ chiếc vali màu hồng vào cốp xe Rolls-Royce, tôi càng bất ngờ hơn.Em trai tôi đúng là có phúc thật! Thế mà nó lại có bạn bè giàu có như thế!Lúc đầu tôi định ngồi ghế sau, nhưng anh ấy sau khi bỏ vali vào lại tự nhiên mở cửa ghế phụ cho tôi. Lần đầu ngồi Rolls-Royce, tôi hào hứng đến mức không thắt được dây an toàn.“Để tôi giúp em.” Anh ấy ngồi vào ghế lái, nghiêng người qua và thắt dây an toàn cho tôi.Mùi bạc hà nhẹ nhàng từ người anh thoảng qua, tôi có thể cảm nhận được hơi thở của anh khi ở gần.Cả người tôi căng cứng, không dám thở mạnh.Cảm giác khoảng cách giữa tôi và anh ấy quá gần, hành động của anh ta có chút… thân mật. Nhưng anh ấy đang giúp tôi, tôi cũng không thể nói gì.
TỰ NHIÊN CÓ CHỒNG CỰC PHẨM

Khi phát hiện ra đối tượng yêu qua mạng chính là “đại ca” của trường, tôi quyết định phải “dứt áo ra đi”, không thể tiếp tục mối quan hệ này. Nhưng anh ta lại thề sẽ trả thù tôi, điều đó khiến tôi vô cùng sợ hãi. Tôi cố gắng trốn tránh, tìm mọi cách để không gặp mặt.Đến một lúc, tôi nghĩ rằng mọi chuyện đã ổn, rằng anh ta sẽ không còn tìm tôi nữa. Nhưng bất ngờ, “đại ca” xuất hiện trước mặt tôi, trên môi nở một nụ cười đầy hiểm ác:“Cuối cùng cũng tìm thấy em rồi.”
NGƯỜI YÊU QUA MẠNG CỦA TÔI LÀ TRÙM TRƯỜNG

Tôi là một sinh viên nghèo, nhưng bạn trai tôi còn nghèo hơn.Anh nói nhà anh chỉ là một căn nhà cấp bốn, bố mẹ đi làm thuê ở bên ngoài, tiền sinh hoạt còn không đủ để mua đôi giày.Tôi không đành lòng nên đã chia nửa cái bánh bao của mình cho anh.Cho đến khi tôi đến nhà anh…Cái mà anh gọi là nhà cấp bốn thực chất là một ngôi tứ hợp viện gia truyền, còn bố mẹ anh thì kinh doanh xuất nhập khẩu ở nước ngoài.Còn đôi giày phiên bản giới hạn mà thiếu gia Bắc Kinh này muốn có, thì tiền sinh hoạt một năm của tôi cũng không đủ để mua.Tôi trầm ngâm một lúc rồi lấy chiếc vòng cổ mà lúc trước anh đã tặng tôi và bảo đó là “hàng chợ”, mang ra và hỏi: “Nói thật đi, cái này thực sự là mua 80 đồng hả?”“80 vạn.”
BẠN TRAI NGHÈO KHÓ CỦA TÔI

Để thay đổi số phận của người chồng phản diện, trước khi anh ấy tự tay hủy hoại mình, tôi quyết định đến tìm anh sớm hơn một bước.“Em có thai rồi, đứa bé là của anh.”Ánh mắt anh thoáng chấn động, không nói nên lời.Tôi tự mình tiếp tục nói, “Đúng Vậy, không sai, chính là lần đó như anh nghĩ.”Thế là, anh ấy bắt đầu nộp hết tiền tiêu vặt, nghiêm túc học tập để làm gương cho con, hoàn toàn không còn thời gian để gây rắc rối cho nam chính nữa.Cho đến một đêm nọ, anh ấy bỗng mở mắt.“Không đúng.”“Nắm tay thì làm sao mà có thai được!”
CẢM HÓA NGƯỜI CHỒNG PHẢN DIỆN

Chương 1Kiếp trước, tôi từng mặt dày đeo đuổi chàng hot boy của trường. Ngày tôi qua đời vì bệnh ung thư, anh ấy đã tổ chức một đám cưới đình đám với mối tình đầu của mình.Sống lại một lần nữa, tôi trở về đúng ngày mà tôi tỏ tình với anh ấy. Trước mặt bao người, tôi đặt lá thư tình lên bàn của trùm trường.Trùm trường với mái tóc trắng nổi bật, từ trong cơn ngái ngủ mà chậm rãi mở mắt ra, nhìn vào bức thư đầy những trái tim chi chít: “?”Tôi: “Đây là tờ giấy nháp dành cho cậu.”
TỜ GIẤY NHÁP NĂM ẤY

Trên đường tan làm về nhà, tôi nhặt được một anh chàng đẹp trai đến mức ngỡ ngàng.Cậu ấy mở miệng, giọng nói trong trẻo và dễ chịu: “Chị ơi, em không thể tìm được đường về nhà, có thể cho em ở lại một đêm được không?”Tôi không khỏi nghĩ đến chuyện khác, nhưng ah, thôi, tấm lòng từ bi nổi lên, tôi đưa cậu ấy về căn hộ của mình.Ba tháng trôi qua, cậu ấy không hề nhắc gì đến việc tìm gia đình, còn tôi thì cứ đắm chìm trong vẻ đẹp trai của cậu ấy mà quên mất chuyện đó.Cho đến một ngày, tôi thấy tin hot trên mạng, Tập đoàn Nam Phong treo thưởng hàng triệu tìm kiếm cậu thiếu gia vừa mới trở về nước, người bị lạc đường.Các bình luận bên dưới ào ào xuất hiện:“Chẳng lẽ người đàn ông lạnh lùng, tàn nhẫn ấy lại là một người mù đường?”“Nghe nói đẹp trai đến mức không thể tả.”“Ngày mất tích hình như là lúc ở dưới tòa nhà công ty.”Tôi nhìn cậu ấy, lúc này đang làm ấm chăn cho tôi, mỉm cười gọi tôi là “Chị”, đầu óc tôi bỗng nhiên loạn hết cả lên.
NHẶT ĐƯỢC BẠN TRAI CỰC PHẨM

Năm tôi sáu tuổi, bố mẹ sinh cho tôi một cô em gái.Khi đến bệnh viện thăm em gái, tôi đã chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng: Có người lén tráo đổi em gái tôi với một đứa trẻ khác.Tôi không lên tiếng, chỉ âm thầm tráo lại em gái mình.Mười tám năm sau, một cô gái với khuôn mặt đầy nước mắt xuất hiện trước mặt bố mẹ tôi, giọng nghẹn ngào:“Bố, mẹ, con mới là con gái ruột của hai người!”Khi đi công tác về, tôi phát hiện ra bầu không khí trong nhà rất kỳ lạ. Bố mẹ có vẻ mặt phức tạp, trong nhà im lặng đến lạ thường.Trên tay tôi vẫn cầm món quà mua cho gia đình, ngạc nhiên hỏi:“Du Du đâu rồi? Gần đây nghỉ lễ mà, sao em ấy không về nhà?”Lý Du Du chính là cô em gái kém tôi sáu tuổi, năm nay vào đại học, học ngay tại thành phố này. Mỗi khi được nghỉ lễ, em ấy đều về nhà.Trên đường về, tôi đã tưởng tượng cảnh em gặp tôi, chắc chắn sẽ như một chú mèo nhỏ chạy đến, giật lấy hành lý của tôi, rồi ôm chặt tôi và nói:“Chị ơi, cuối cùng chị cũng về rồi!”Nhưng tôi không thấy bóng dáng em gái đâu, chỉ có bố mẹ im lặng không nói gì.Bố tôi ra hiệu bằng ánh mắt:“Hân Hân, lại đây, bố mẹ có chuyện quan trọng muốn bàn với con.”Là chị cả trong nhà, sau khi tốt nghiệp đại học, tôi bắt đầu quản lý doanh nghiệp gia đình.
TRÁO ĐỔI EM GÁI

Sau khi thái tử gia của giới Bắc Kinh mà tôi thầm yêu gặp tai nạn xe, tôi đã trở thành chuyên viên phục hồi chức năng của anh ấy.Người từng là đóa hoa cao ngạo giờ đây đã mất hết niềm tin vào cuộc sống.Vì đôi chân mất khả năng đi lại, anh trở nên cáu kỉnh và dễ nổi nóng, khiến không một ai dám lại gần anh.Chỉ có tôi là kiên nhẫn nhặt lại đồ ăn mà Bạc Sơ Hành vứt bỏ, còn dìu anh ta ra ngoài xem đá bóng.Một đêm trước khi anh có thể tự đứng lên, tôi đã trói tay anh lại, giữ anh ngồi trên xe lăn và hôn anh đến khi thở hổn hển.Sáng hôm sau, tôi cầm tiền lương và bỏ chạy.Sau đó, tôi bị Bạc Sơ Hành bắt gặp ở cửa sau nhà của một ngôi sao điện ảnh.Anh nhìn chằm chằm vào đôi môi sưng đỏ của tôi, cười lạnh nói:“Giản Thính Hạ, em hôn tôi rồi lại dám hôn người đàn ông khác, em có tin rằng ngày mai tôi liền phong sát hắn ta không?”