Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

MỘT NGƯỜI PHỤ NỮ NHẬN NHẦM TÔI LÀ TIỂU TAM

Có một người phụ nữ đã phá khóa cửa nhà tôi, đập phá loạn xạ, và lấy đi một đống đồ vật đắt tiền với lý do là đánh ghen nhầm.Sau đó, cô ta từ chối xin lỗi: “Dù tôi nhận nhầm người và đến nhầm nhà, nhưng điều đó không có nghĩa là cô ta không phải là tiểu tam. Một cô gái trẻ mà giàu có như thế, ai mà biết tiền từ đâu ra?”Cuối cùng, tôi đã khiến cô ta phải bồi thường đến mức phá sản.

TÔI VÀ CHỊ HỌ LẠI TRỌNG SINH RỒI

Kiếp trước, khi gia đình nhà họ Hoắc đề nghị nhận nuôi tôi, dì lại để chị họ Hoàng Lăng mạo danh tôi. Hoàng Lăng được đưa đến Yên Kinh, còn tôi thì bị bỏ lại ở nông thôn.Nhưng nhà họ Hoắc chỉ muốn xây dựng hình ảnh tốt bên ngoài mà thôi. Hoàng Lăng phải chịu đựng sự khinh bỉ và bạo hành, cuối cùng còn bị ép kết hôn với một kẻ bạo hành.Còn tôi, tôi đã cố gắng thi đỗ vào Đại học A, trở thành thủ khoa kỳ thi đại học. Sau khi tốt nghiệp, tôi còn trở thành nhân tài nghiên cứu trong các dự án trọng điểm của quốc gia.Nhiều năm sau, tôi tình cờ gặp lại Hoàng Lăng. Vì ghen tị và bất mãn, cô ấy đã cắt cổ tôi ngay trên đường.Tôi quay trở lại ngày gia đình nhà họ Hoắc đến gặp mặt nhận nuôi.Hoàng Lăng kéo tôi đến trước mặt gia đình nhà họ Hoắc:“Em họ, lần này thủ khoa đại học là của chị rồi, em cứ đến nhà họ Hoắc mà chịu khổ thay chị đi.”Tôi nhìn chằm chằm vào cái bụng đã nhô lên của dì, trong lòng thì cười thầm.Bà ta tưởng “con nhà nghèo đổi đời” dễ dàng như vậy sao?

BỐ TÔI VÌ TIẾN THÂN ĐÃ VỨT BỎ MẸ CON TÔI

Khi mẹ mang thai tôi, bố tôi lại cưới thiên kim của sếp để tiến thân. Hai mươi mấy năm sau, ông ta bảo tôi nhường bạn trai của mình cho con gái của thiên kim.Từ nhỏ, tôi đã biết gia đình mình không giống người khác, nhà tôi không có bố.Bố tôi đã leo lên được một vị trí cao hơn, khi mẹ còn đang mang thai tôi, ông ta đã vội vã cưới thiên kim của sếp.Hiểu biết của tôi về ông ta chỉ dừng lại ở đó, tôi không biết ông tên gì, bao nhiêu tuổi, hay trông như thế nào.Cho đến khi bà ngoại tôi lâm bệnh nặng, bệnh viện số 1 nói rằng ca phẫu thuật của bác sĩ Lâm đã được xếp lịch một tháng sau. Bạn trai tôi muốn giúp tôi đẩy lịch nhưng anh ấy chỉ là bác sĩ nội trú, không có nhiều quyền lực.Nhìn bà ngoại ngày càng yếu đi, dì họ của tôi vô tình nói lỡ miệng, “Hay là để Châu Ngư liên lạc với bố nó thử xem, biết đâu lại có giường bệnh.”Lúc đó tôi mới biết, thì ra bố tôi sống cùng thành phố với tôi và còn có mối quan hệ khá lớn trong bệnh viện số 1.Bà ngoại quát dì, bảo bà đừng nói nhảm, “Không chữa thì thôi, mẹ đã sống đến tuổi này cũng đủ rồi.” Tôi đóng cửa, hỏi dì họ tên của ông ta.Phương Kiến Nghiệp, thì ra bố tôi tên là Phương Kiến Nghiệp.Tôi tìm kiếm cái tên này trên công cụ tìm kiếm, xuất hiện nhiều bài báo, trên trang web chính thức còn có cả số điện thoại liên lạc của ông ta.Điện thoại được kết nối.“Alo, ai đấy?”“Con là Châu Ngư,” móng tay tôi bấm chặt vào lòng bàn tay, “Bố ạ.”

VỢ CỦA MỐI TÌNH ĐẦU TÌM TÔI GÂY SỰ

Cô vợ của Thẩm Tế Xuyên sắp chết rồi.Cô ấy cầm tờ giấy chẩn đoán ung thư đến tìm tôi, đắc ý nói:“Người sống mãi mãi không thể thắng nổi người chết.”Tôi lập tức hất thẳng cốc cà phê nóng vào mặt cô ta:“Cô đọc tiểu thuyết ngôn tình quá nhiều rồi à! Có bệnh thì đi bệnh viện, tôi đâu có tiễn cô đi đầu thai được.” 

MINH CHÂU DẪN LỐI TA TRỞ VỀ

Ta là trưởng nữ kiêu ngạo của một gian thần quyền lực., và lúc này, ta đang chuẩn bị cưỡng đoạt một vị vương gia.Vì muốn có được hắn, ta đã ngầm ngầm bỏ thuốc để cùng chàng làm chuyện đã rồi.Ai ngờ vừa mới chui vào chăn, vô số người đã ập vào nói muốn bắt gian.“Thanh danh của ta đã bị hủy hoại rồi, nàng phải chịu trách nhiệm với ta.” Người bên cạnh tung chăn ra ôm chầm lấy ta, đáng thương như một dân nữ nhà lành bị tên ác bá ức hiếp.Quy trình bắt gian thì đúng rồi, nhưng sao giọng nói này lại không đúng thế nhỉ?Ta ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt đẫm lệ của vị vương gia đang đứng ngoài cửa: “Người nằm đó lẽ ra phải là ta chứ.”Khoan đã, vậy người trong chăn với ta là ai?

MINH CHÂU DẪN LỐI TA TRỞ VỀ

6 chương
Cổ Đại
ĐI TÌM THANH XUÂN

Ta và Ninh Vương đã thành thân.Vào đêm động phòng hoa chúc, chàng ấy ép ta phải lập lời thề.Đó là….Ba năm sau ta nhất định phải cùng chàng hòa ly.Vì Ninh Vương là người có tính tình khó lường, âm u và lạnh lùng.Nên ta không dám nhiều lời, vội vàng đáp ứng.Về sau, chàng trở thành Thái tử, ba năm kỳ hạn cũng sắp đến.Ta thăm dò hỏi: “Khi thiếp rời đi, chàng có ban cho thiếp ngân lượng không?”Chàng ấy liếc nhìn ta một cái đáp:“Ừ.”Ta lại hỏi: “Vậy còn cửa hàng? Hoặc là điền trang.”Chàng đột nhiên cười nói: “Nàng có từng nghĩ tới việc không hòa ly với ta không?Nếu như vậy, tất cả mọi thứ mà ta có đều là của nàng.”Ta: “Hả?”Chàng cúi người lại gần ta, nhẹ nhàng dụ dỗ: “Bao gồm cả ta.”

ĐI TÌM THANH XUÂN

7 chương
Cổ Đại
TÔI PHÁT HIỆN MỌI NGƯỜI ĐỀU LÀ NHÂN VẬT CHÍNH

Tôi là nhân vật chính trong câu chuyện về con nhà giàu thật và giả, nhưng khi trở về nhà họ Tô, tôi mới phát hiện ra cả nhà họ Tô đều là nhân vật chính.Mẹ tôi là nhân vật chính trong tiểu thuyết về cô vợ đáng yêu, ăn cơm phải dùng bát em bé, tiêm cũng phải dùng kim tiêm em bé.Bố tôi là tổng tài bá đạo, mỗi ngày không phải lắc ly rượu vang và nhẹ nhàng nói: “Nhà họ Vương phải phá sản rồi,” thì cũng là túm lấy mẹ tôi mà nói: “Người phụ nữ này, cô đã thu hút sự chú ý của tôi.”Anh trai tôi đến từ tiểu thuyết về anh trai cả, cầm gia phả nói rằng anh muốn có một trang riêng, sớm muộn gì cũng sẽ tiêu diệt cả nhà chúng tôi.Chị gái con nhà giàu giả thì điềm tĩnh như nước, chị ấy nói mình không thể biện minh và sẽ không tranh giành với tôi.Ngay cả cô bảo mẫu trong nhà, Vương di, cũng là nữ chính trong tiểu thuyết ngược, suýt chút nữa bị vị Phật tử của giới thượng lưu cắt mất thận.

TÔI XUYÊN THÀNH VỢ CỦA THÁI TỬ GIA

Tin tốt: Cả đời này tôi sẽ không bao giờ lo hết tiền.Tin xấu: Tôi cần phải còn sống để tiêu tiền.Tôi vô tình xuyên vào một cuốn tiểu thuyết.Ở trong đấy, nguyên chủ mà tôi xuyên vào kết hôn thương mại với một vị Phật tử cấm dục trong giới quyền quý Bắc Kinh, nhưng cô ấy lại cố chấp đeo bám lấy anh ta.Sau khi nữ chính xuất hiện, với tính cách trong sáng và đáng yêu, cùng với sự kiên cường của mình, cô ấy đã thành công thu hút lấy vị Phật tử Bắc Kinh ấy.Cuối cùng, vì tình yêu, anh ta từ bỏ mọi quyền lực và cưới nữ chính, yêu thương cô suốt đời.Chỉ có nguyên chủ, nữ phụ độc ác, đã cố tình gây sự với họ, tự đưa mình vào tình cảnh bị đuổi khỏi nhà.Sau khi trở về nhà mẹ ruột, cô ấy tiếp tục đối đầu với nữ chính, khiến gia đình phá sản, và cuối cùng lâm vào cảnh nhảy lầu tự vẫn.Trước khi chết, cô ấy thậm chí còn rủa hai người họ tuyệt tử tuyệt tôn, không có kết cục tốt đẹp.Cuối cùng, ngay cả tro cốt của cô ấy cũng bị rải đi.Và giờ đây, tôi đã xuyên không vào chính cuốn tiểu thuyết này. Xuyên vào vị nữ phụ độc ác ấy.Vì không thể kiềm chế, tôi đã rơi hai hàng nước mắt cho số phận của mình.

MẸ CHỒNG GIÀU CÓ

“Cho cô 10 triệu, rời xa con trai ta.” Người phụ nữ giàu có đưa cho tôi một tấm séc với khí thế đầy uy quyền.“Dì à, đây là 50 triệu, đừng phá hoại tình cảm của chúng cháu nữa.”“Thật nực cười, chẳng phải chỉ là tiền thôi sao? Ai mà không có chứ?”

MẸ CHỒNG GIÀU CÓ

8 chương
Hài Hước
ĐỜI NÀY TÔI SẼ KHÔNG CƯỚI ANH TA NỮA

Chồng tôi không kịp đợi đến sinh nhật 73 tuổi của mình thì đã ra đi.Năm năm sau, tôi bị đột quỵ đột ngột và ngã gục bên đường. Khi được người ta đưa đến bệnh viện, tôi vẫn ôm chặt cuốn nhật ký mà ông ấy không bao giờ rời khỏi người.Tôi không biết chữ, nên nhờ cô bé cùng phòng đọc giúp những gì ghi trong cuốn sổ đó.Cô bé cầm cuốn sổ, khuôn mặt đầy ngưỡng mộ, “Bà ơi, tình yêu của bà và ông ấy thật thuần khiết, có thể đi cùng nhau suốt cả cuộc đời như vậy.”Rồi cô ấy mở trang đầu tiên và đọc, “Người yêu quý Ngọc Khanh…”Tôi sững sờ, miệng lẩm bẩm, Ngọc Khanh, Ngọc Khanh…Nhưng tôi không phải là Ngọc Khanh.Khi mở mắt ra, tôi thấy một chàng trai nghèo khổ mặc trang phục kiểu Trung Sơn, tay cầm một túi trứng, đứng hơi lúng túng trước cửa nhà tôi. Tôi định đóng cửa lại, nhưng anh ta đưa tay ngăn cản.“Khánh Âm, em không muốn gả cho anh nữa sao?”

TIỂU THƯ PHẢI LÒNG ANH CHÀNG THÔ LỖ

Để cưa được anh chàng thô lỗ làm việc ở công trường, tôi đã đặc biệt đến đó để bán cơm hộp.Anh ta hỏi tôi: “Sao lại ra ngoài làm việc này?”Tôi thở dài: “Nhà nghèo, còn anh thì sao?”Anh ấy cũng thở dài: “Tôi cũng thế.”Chúng tôi đồng cảm với nhau.Sau đó, bố tôi ép tôi tham dự tiệc sinh nhật của một thiếu gia nhà giàu ở Bắc Kinh. Bố tôi khuyên: “Có thời gian đi chơi với những gã đàn ông ngoài kia, không bằng tìm cách lấy lòng thiếu gia ấy.”Nhưng tôi nhìn vào gương mặt của thiếu gia, giống hệt gã đàn ông ngoài kia. Tôi chìm vào suy nghĩ.Tôi hỏi: “Anh có phải có một người anh em sinh đôi bị lưu lạc không?”Anh ta cười: “Tôi là con một.”Ngay sau đó, anh ta tao nhã khoanh chân: “Xin lỗi, có chút thói quen khó bỏ.”Tôi: “???”

HỘ THẦN

Ta là Hộ Thần của Tống gia.Khi Tống gia rơi vào cảnh khốn cùng, ta hóa thành người, trở thành con dâu nuôi từ bé của Tống gia.Sau khi Tống Thanh Thư thi đỗ, Tống gia muốn kết hôn với tiểu thư nhà giàu, bèn bán ta cho một tú tài què ở trong làng làm vợ.Ta nắm chặt cánh cửa, nước mắt như mưa.“Các ngươi thật sự muốn đuổi ta đi sao?”Tống Thanh Thư ánh mắt lộ vẻ không nỡ, nhưng cuối cùng vẫn kiên quyết đẩy ta ra khỏi cửa.“Tiên nhi, đợi sau này ta làm quan, sẽ chăm lo cho ngươi.”Ta nhìn cánh cửa đóng chặt, toàn thân run rẩy.Ta đã bị giam cầm trong Tống gia ba trăm năm, cuối cùng cũng sắp được tự do!

HỘ THẦN

13 chương
Cổ Đại