Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Kiếp Nạn Trùng Sinh

Kiếp Nạn Trùng Sinh Vì cứu hoàng hậu, ta tổn hại thân thể, con nối dõi khó bề có được. Thế mà ngay hôm sau khi cầu tự tại chùa Hộ Quốc, ta lại nhặt được một đôi hài tử. Phu quân nói, tựa như Bồ Tát thương ta thiện lương nên ban cho đầy đủ cả nhi nữ. Ta cũng cho là vậy. Bèn không tiếc sức vì con trai mà mưu cầu chức vị cao sang, lại lấy ân tình cứu hoàng hậu giúp con gái trở thành trắc phi của thái tử. Chỉ là, vào lúc bọn chúng toại nguyện, ta lại trọng bệ/nh không dậy nổi. Cho đến khi thố/i nát trên giường bệnh, ta mới hay biết một sự thật. Đôi nhi nữ kia, đều là cốt nhục của thanh mai trúc mã với phu quân ta. Sau khi tận dụng hết giá trị của ta, bọn họ liền c//h.ặ t tay c//h.ặ chân, c/ắt t/ai k h.o/é/t lưỡi, bắt ta mở to mắt nhìn chúng chiếm cứ tổ ấm, hưởng thụ cuộc đời mỹ mãn. Khi đó, nữ nhân kia mặc y phục của ta, sống trong vinh hoa phú quý của ta, sánh vai bên phu quân ta, từng ngày từng ngày đều không quên rót cho ta đ/ộc dược xuy/ên r/uột, dùng k/im nhọ/n, d a..o sắc giày vò thân thể ta, từng tấc da thịt bị c/ắ/n x..é đến rỉ m á/u. Ta sống không bằng ch .t. Đôi nhi nữ mà ta một lòng đối đãi chân thành lại mỉm cười khinh miệt, nói: “Đây là cái giá ngươi phải trả vì dám mơ tưởng đến dung mạo của phụ thân chúng ta, khiến cốt nhục phân ly, làm mẫu thân ta âm thầm chịu đựng bao năm.” “Tiện phụ, để chúng ta phải cúi đầu gọi ngươi là nương suốt mười mấy năm, thì từ nay về sau, ngươi hãy lấy cả đời sống không bằng s/úc si/nh mà đền trả đi.” Phu quân ta là Mạnh Tuấn, nhìn ta rơi vào cảnh bi thảm, lại chỉ cao cao tại thượng mà cười lạnh: “Bị cả một nhà chúng ta xoay như chong chóng, cảm giác thế nào? Không có Kim Cang trợ oai, ngươi dám mơ mộng có tâm Bồ Tát? Không biết nên nói ngươi ngu, hay nên cười ngươi đáng kiếp.” “Tiếc rằng, Như Ý quá mềm lòng, còn để lại cho ngươi một mạng, ngươi nên biết ơn mới phải.” Thân tâm ta kiệt quệ, cuối cùng nhân lúc bọn chúng sơ ý, ta hất đổ chân đèn, thi/êu thân t/ự t.ận. Đời này, nhìn nữ hài đang gào khóc trong tã lót trước mắt, ta bật cười lạnh lẽo: “Nhìn mặt mũi sáng sủa như vậy, bán cho tú bà để nó kiếm bát cơm cũng được.”

Kiếp Nạn Trùng Sinh

6 chương
Cổ Đại
Ánh Hà

Ánh Hà Ngày thiếu gia thành thân, tân phu nhân đã đuổi ta ra khỏi phủ. Ở Hầu phủ mười một năm, hành lý cuối cùng cũng chỉ có một gói đồ nhỏ. Tân phu nhân là tiểu thư của danh gia vọng tộc họ Thôi, ánh mắt nhìn ta vừa cao ngạo lại vừa mang theo một tia thương hại. “Ngươi đừng trách ta, ta biết ngươi lớn lên cùng phu quân.” “Chàng coi trọng ngươi, ta không dám đánh cược.” Ta không nói gì, chỉ quỳ xuống dập đầu lạy nàng. Phải cố gắng lắm mới kìm được nụ cười ở khóe miệng. Nào có gì đâu, phu nhân, ta còn phải cảm ơn người mới phải. Dù sao trước đó ta đã nói rất nhiều lần, vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta đã lên kinh ứng thí, chẳng mấy chốc sẽ đến chuộc thân cho ta về thành thân. Nhưng thiếu gia không tin, cứ khăng khăng nói ta ghen nên mới lừa hắn, còn nói sau khi cưới sẽ nạp ta làm thiếp. Hắn đâu biết, nô tỳ sẽ không ghen đâu. Ta và hắn chưa bao giờ bình đẳng, nói gì đến tình yêu?

Ánh Hà

7 chương
Chữa Lành
Cút Đi, Đây Không Phải Trạm Rác

Trò chơi nói thật, cô bạn thân khác giới của chồng nhả khói th//u//ốc, nói: “Ngày đó tôi với Trần Việt Xuyên thề kết nghĩa huynh đệ, đến lông chỗ đó cũng buộc vào nhau mà thề.” Thấy sắc mặt tôi sa sầm, cô ta quay sang nhìn tôi: “Sao thế, con dâu, có ý kiến gì à?”

Cút Đi, Đây Không Phải Trạm Rác

4 chương
Hiện đại
Thê Tử Của Thần

Đương kim thánh thượng yêu thích t/hê tử người khác, hôm vi hành nọ, hắn để mắt tới đại tẩu ta đang mang thai 6 tháng. Đại tẩu sống ch .t p h/ả.n kháng, làm bị t.hư/ơng long thể, hắn liền đem nữ tử thôn quê không biết điều ấy thư/ởng cho binh sĩ dư/ới trướng. Đại tẩu bị mấy người thay nhau h à..n/h h .ạ đến ch .t, cuối cùng một x /á.c 2 mạng. Đại ca ta đôi mắt đ/ỏ r//ự c, điên cuồng lao tới muốn liều mạ/ng với cẩu hoàng đế, còn chưa kịp đến gần đã bị l o..ạ/n đa/o c.h é//m ch .t. Hắn còn sai người c/h..ặ t đầu đại ca, ném cho l.ũ c/hó hoa/ng phâ/n thâ/y. Vị đế vương cao cao tại thượng kia không hề hay biết, trong căn nhà ti/ện dân mà hắn khinh rẻ ấy, vẫn còn một tiểu muội đang tha thiết ngóng trông bọn họ trở về. Về sau, tân khoa trạng nguyên vừa thành thân, thê tử lạc bước vào ngự hoa viên, bất cẩn đ â./m sầ/m vào thánh thượng.

Thê Tử Của Thần

5 chương
Cổ Đại
Em Không Phải Ánh Sáng – Em Là Mặt Trời

Em Không Phải Ánh Sáng – Em Là Mặt Trời Thẩm Dự Châu, truyền kỳ của khoa ti/m mạch. Mỗi ca phẫu thuật của anh đều như một phép màu nhảy múa trên trái tim người bệnh. Nhưng có một bí mật, chỉ mình tôi biết, nếu không có tôi, anh ta thậm chí không thể hoàn thành nổi ca v//á v.a n tim cơ bản nhất. Anh chưa từng cho bất kỳ ai khác bước vào vùng “trợ thủ số một” mà anh yêu cầu tuyệt đối tập trung trong lúc phẫu thuật. Chiếc d a/o m..ổ đặc chế đánh dấu cột mốc hợp tác đầu tiên giữa chúng tôi cũng chưa từng cho ai khác chạm vào. Cho đến hôm ấy, tôi thấy thực tập sinh mới, cô ta mặc bộ đ/ồ phẫu thuật dự phòng vốn thuộc về tôi, cầm con d a..o đó, đứng ở vị trí lẽ ra là của tôi trên bàn m/ổ. Khoảnh khắc ấy, tôi hiểu ra, cô thực tập sinh đó chính là mối tình đầu mà anh ta vẫn canh cánh trong lòng bao năm qua. Tôi quyết định rút lui. Nhưng khi biết tôi chuẩn bị nhận lời mời từ một bệnh viện đối thủ, mang theo toàn bộ kỹ thuật cốt lõi, anh đỏ mắt, chặn tôi lại. Anh nói, anh không thể mất tôi.

Ba Mẹ Tôi Đem Hết Tài Sản Cho Anh Họ

Ba Mẹ Tôi Đem Hết Tài Sản Cho Anh Họ Tôi tiện miệng hỏi một câu: “Ba mẹ còn bao nhiêu tiền tiết kiệm vậy?” Câu hỏi vừa dứt, sắc mặt ba mẹ lập tức thay đổi, ánh mắt cảnh giác nhìn tôi: “Hỏi cái đó làm gì?” Thấy thái độ của họ như vậy, những lời định nói ra miệng tôi đành nuốt ngược trở lại. Hôm sau, họ gọi anh họ đến nhà. Ngay trước mặt tôi, họ ký giấy tặng toàn bộ căn nhà cho anh ấy. Sau đó còn cảnh cáo tôi: “Con gái sớm muộn gì cũng phải lấy chồng, gái gả đi rồi chẳng khác gì bát nước hắt đi. Sau này có anh họ mày nuôi tụi tao rồi, mày đừng có mơ lấy được đồng nào.” Tôi không khóc cũng không làm ầm lên. Chỉ lặng lẽ nhìn tám mươi triệu trong tài khoản ngân hàng vừa mới chuyển khoản tới, thở dài một hơi: “Ba, mẹ, con tôn trọng quyết định của ba mẹ.”

Dân Quê Nhưng Không Dễ Bắt Nạt

Dân Quê Nhưng Không Dễ Bắt Nạt Bố bạn trai đưa ra ba điều kiện để tôi bước vào nhà họ: Phải man/g thai trước khi cưới, để chứng minh tôi có khả năng sinh con. Khi thai được 6 tháng, phải chứng minh đứa bé là của con trai ông ta. Ch/ửa hoa/ng thì xấu mặt, mẹ bạn trai sĩ diện, nên khỏi tổ chức đám cưới luôn. Tôi bảo anh ta nên đi bệnh viện khám n/ão đi thì hơn. Bạn trai lại nói: “Đây là nhượng bộ lớn nhất của ba mẹ anh rồi. Ai bảo em là dân quê chứ?”

Dân Quê Nhưng Không Dễ Bắt Nạt

4 chương
Hiện đại
Hạnh Phúc Vô Song

Hạnh Phúc Vô Song Ta có một tấm lụa đỏ. Làm áo cưới thì quá nhỏ, chỉ đủ dùng để thêu khăn trùm đầu. Đó là vật mà ta dành dụm nhiều năm, mới có thể mua được. Ta cẩn thận cất dưới đáy rương, chờ ngày Triệu Chi Hành cưới ta sẽ lấy ra dùng. Nhưng Triệu Chi Hành chưa kịp cưới ta, đã thu nhận người thanh mai mới góa phụ. Tấm lụa đỏ, trở thành khăn tay mới trong tay nàng ta. Ta lo lắng, nhất thời xông tới đoạt lại. Lại bị Triệu Chi Hành đ/ẩy ng/ã xuống đất. Khi hắn đỡ ta dậy, còn không quên răn dạy: “Một tấm vải mà thôi, nàng cũng muốn làm tổn thương người khác? “Nay trong nhà không thiếu tiền, mua lại là được.” Ta tránh khỏi tay hắn, đứng dậy tá/t hắn một cái. Rồi bình tĩnh mở miệng đề nghị hủy hôn. Triệu Chi Hành ôm má, sửng sốt hỏi: “Chỉ vì một tấm vải, nàng đá/nh ta, còn đòi h/ủy h/ôn?” “Đúng, chỉ vì một tấm vải.”

Hạnh Phúc Vô Song

4 chương
Cổ Đại
Duyên Tàn Không Hối

Duyên Tàn Không Hối Ta theo tướng quân rũ áo quy điền. Ba năm sau, trước túp lều tranh, thái tử phi rơi lệ mà oán than: “Là nữ nhân kia hại ch .t con ta, vậy mà chàng còn muốn phong ả làm trắc phi. Lẫm ca ca, muội phải làm sao đây…” Nàng đôi mắt đẫm lệ, vẻ mặt bi thương đến cùng cực. Phu quân ta buông cuốc, sợ bùn làm bẩn xiêm y nàng, chỉ đành bất lực nói: “Muội là biết rõ nhất, ta chịu không nổi khi thấy muội khóc.” Hắn phủi bụi trên bộ giáp cũ, cùng nàng hồi kinh. Chỉ để lại hai chữ: “Chờ ta.” Ta đem gà vịt trong nhà bán hết, tấm da thú hắn săn được cũng đem tặng hàng xóm. Dặn rằng: “Nếu chàng trở về, thì nói với chàng, A Liên đã ch .t rồi.”

Duyên Tàn Không Hối

4 chương
Cổ Đại
Làm Dâu Chứ Không Làm Nô

Làm Dâu Chứ Không Làm Nô Dì của mẹ chồng tôi nhập viện, tôi và chồng cùng đến thăm. Nhân cơ hội này, mẹ chồng đề nghị tôi ở lại trông đêm cho dì. Chồng tôi cũng góp lời: “Toàn là người nhà cả, giúp một tay thôi mà, đừng ích kỷ quá.” Tôi lập tức rút điện thoại gọi cho chị họ: “Sao, mẹ mày sinh hai đứa con gái một đứa con trai đều ch .t hết rồi à? Giờ phải nhờ con người khác đến hầu hạ sao?”

Làm Dâu Chứ Không Làm Nô

4 chương
Hiện đại
Cứu Rỗi Phản Diện Xong, Anh Ta Lại Hắc Hóa

Cứu Rỗi Phản Diện Xong, Anh Ta Lại Hắc Hóa Là nữ phụ ham tiền, tôi hành hạ và tra tấn người anh nuôi phản diện. Không ngừng tìm đường chết. Ánh mắt dừng lại, đảo qua đảo lại, bật ra tiếng cười lạnh: “Chỉ cho tôi từng này tiền sao? Đồ vô dụng!” Dần dần, ánh mắt anh nuôi nhìn tôi ngày càng tối tăm. Hầu như sắp không nhịn được nữa. Sau khi nữ chính cứu rỗi xinh đẹp xuất hiện, tôi thức thời rời đi. Sau đó. Trong căn biệt thự xa hoa lộng lẫy, tôi bị ép đứng trước gương. Anh nuôi có giá trị tài sản hàng tỷ siết chặt eo tôi từ phía sau, đôi mắt đỏ rực, nụ cười nơi đáy mắt lạnh lẽo và bệnh hoạn, từng chữ từng câu thì thầm. “Run rẩy gì thế… Không phải em thích tiền sao? Anh có rất nhiều tiền.” “Ngoan nào, nuốt xuống đi.”

GIẢ MẤT TRÍ ĐỂ KHÔNG MẤT EM

Tôi và Tần Hành từ nhỏ đã được đính ước.Anh ta chưa từng gặp tôi, vừa gặp đã ầm ĩ đòi hủy hôn.Hôm ký thỏa thuận hủy hôn, mặt Tần Hành đỏ bừng, ôm đầu la lên:“Mông tôi đột nhiên đau quá!”Tôi ngơ ngác: “?”Ý thức được mình ôm nhầm chỗ, Tần Hành trợn trắng mắt, chỉ vào cốc nước trước mặt rồi lập tức ngã ra đất:“Có người bỏ thuốc vào đấy! Tôi hình như sắp chết rồi! Dù sao hôm nay cũng không thể hủy hôn với cô được!”Tôi lần nữa ngơ ngác: “?”

GIẢ MẤT TRÍ ĐỂ KHÔNG MẤT EM

5 chương
Hiện đại