Danh sách truyện đã hoàn thành

Nữ Quan Sau khi được chọn làm nữ quan, ta vinh quy cố thổ. Nhưng lại phát hiện a nương bị đích mẫu vu oan thông dâm, bị đánh gãy chân, nằm liệt giường không có gì ăn. Muội muội bị mấy tên gia đinh giữ chặt, bọn chúng định xé rách y phục của nó, thấy ta, mấy tên súc sinh đó đắc ý dương dương: “Đến thật đúng lúc, một người thì không đủ chia!” Đích mẫu và đích tỷ của ta vênh váo tự đắc, chỉ vào ta nói: “Còn đứa con hoang này cũng kéo xuống, tùy các ngươi xử lý!” Ta dùng kiếm đâm chết tên gia đinh xông lên đầu tiên, máu bắn tung tóe: “Bản quan ở đây, ai dám làm càn!”
Nữ Quan

Sổ Tay Ăn Dưa Ở Đông Cung Ta là thê tử bị phế truất của Thái tử, sau khi bị tước bỏ ngôi vị Thái tử phi, ta lâm trọng bệnh, mất đi thính giác cùng giọng nói. Thực ra, tất cả đều là ta giả vờ. Ta không muốn giao tiếp với người khác, vì vậy ta giả vờ tuyệt vọng, không ngờ rằng sau khi trở thành người câm điếc, Thái tử và các nương nương lại coi ta như thùng rác để trút bầu tâm sự. Biết được nhiều bí mật như vậy, ta không thể không tiến thêm một bước – Giả chết.
Sổ Tay Ăn Dưa Ở Đông Cung

Phu Nhân Của Tạ Gia Từ nhỏ ta đã biết, sau này mình sẽ là Tam phu nhân của Tạ gia. Tạ Thận Chi lễ Phật, trong khi những cô nương khác ngày ngày chơi diều đánh đu, ta lại ngâm mình trong Phật đường tụng kinh. Tạ Thận Chi tập võ, thích những nữ tử có tính cách kiên cường. Ta học cưỡi ngựa vì hắn ta, ngã gãy chân, vẫn không rơi một giọt nước mắt. Ta bất chấp tất cả để sống thành dáng vẻ mà hắn ta yêu thích. Vậy mà hắn ta lại thích một cô nương hoàn toàn trái ngược với ta. Hôn ước không thể hủy bỏ, ta quay đầu, gả cho đại ca của hắn ta, người nổi tiếng là nắm đấm sắt tàn nhẫn. Sau khi kết hôn, Đại lang Tạ gia không gần nữ sắc hệt như trong lời đồn Chỉ có một lần, Tạ Thận Chi say rượu chặn trước cửa phòng ta, Tạ Vọng Chi che chắn ta đằng sau, dùng ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt nhìn ấu đệ của hắn, lạnh lùng lên tiếng: “Bây giờ nàng đã là Đại phu nhân của Tạ gia, đêm hôm khuya khoắt, ngươi đến tìm đại tẩu của ngươi làm gì?”
Phu Nhân Của Tạ Gia

Tái Sinh Trong Hận Thù Thời điểm nhà giàu nhất đến cô nhi viện tìm tôi, vị thiên kim giả đang đứng trên sân thượng nói muốn tự tử. Tôi ra sức cứu cô ta, bản thân lại vô ý ngã xuống, liệt nửa người vĩnh viễn. Trước khi chết, tôi nghe được tiếng cô cười nói bên tai mình: “Vốn chỉ là màn kịch nhỏ, còn may mà chị lại tin.” Lần nữa mở mắt, tôi quay trở lại thời điểm mà cô ta muốn nhảy lầu. “Chị à, chị đã tìm được ba mẹ, mà em cái gì cũng không có, không bằng chết đi cho xong.” Tôi nhếch miệng cười, buông cánh tay đang giữ lấy cô ta ra. Tặng em gái món quà bị liệt suốt đời nhé. Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn đâu!
Tái Sinh Trong Hận Thù

Sau Khi Xuyên Sách Ta Thành Tứ Công Chúa Ta xuyên sách rồi bị phụ vương nghe được tiếng lòng. Tỷ tỷ tiện nghi ngã xuống đất, khóc lóc thảm thiết: “Phụ vương, người đừng trách tứ muội, là Lạc Lạc không cẩn thận tự ngã thôi.” “Con chỉ bị trầy xước chút thôi, không sao đâu.” “Tứ muội còn nhỏ, muội… muội ấy không có ý xấu đâu.” Nàng ta câu nào cũng như có vẻ đang nói thay ta nhưng thực chất từng câu thốt ra đều đang đổ nước bẩn lên đầu ta. Ta dựng đôi mày liễu, đôi mắt đẹp như lửa. Vừa định mắng, bỗng nhớ ra thân phận hiện tại của ta là tứ công chúa tính tình trầm tĩnh. Vì vậy, ta chỉ có thể nhẹ giọng nói: “Con không đẩy tỷ ấy.” [Kẻ ti tiện, dám vu khống bổn công chúa!] Phụ vương cau mày, quay đầu nhìn ta. [Phụ vương nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ ông ấy lại tin lời ma quỷ của Tang Lạc Lạc sao?] [Không thể nào? Không thể nào? Thế mà lại không tin lời nữ nhi ruột thịt của mình sao?] Tang Lạc Lạc vẫn còn khóc trên mặt đất, thái giám bên cạnh phụ vương thấy vậy, vội vàng đỡ nàng ta dậy. [Thế gian này, kẻ yếu thì có lý… Biết thế, ta cũng nằm lăn ra đất khóc.] Phụ vương đứng ngược sáng, sắc mặt tối tăm không rõ, ông khẽ gọi ta một tiếng: “Khánh Nhi.” [Hay là giả vờ ngất đi, nếu không lại phải bị phạt chép sách.] Cùng với tiếng “Tứ công chúa.” the thé của thái giám, ta trợn trắng mắt, ngã xuống đất.
Sau Khi Xuyên Sách Ta Thành Tứ Công Chúa

Ba Năm Sau, Nhất Định Phải Về Sau một đêm hoang đường với chú, tôi liền muốn chạy trốn, ra nước ngoài du học. Sau đó, người đàn ông lòng dạ độc ác không chớp mắt nói: “Xuất ngoại cũng được, ba năm sau nhất định phải về nước.” Vài năm sau, tôi mang theo đứa bé vừa ra khỏi sân bay, đã bị vệ sĩ của Phó Cận Niên “mời” lên xe. Tôi run rẩy ngụy biện: “Cháu… cháu kết hôn rồi…” Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng cười quen thuộc, không có chút ấm áp, “Nhiễm Nhiễm, để con của anh theo họ người khác, lá gan của em cũng đủ lớn rồi đấy.”
Ba Năm Sau, Nhất Định Phải Về

Lời Nguyền Song Sinh Muội muội song sinh trở thành hoàng hậu nương nương vô cùng tôn quý. Nhưng hôm lại mặt, lại bị mã nô say rượu sờ tay, bị người ta nhìn thấy. Muội muội hoang mang lo sợ khóc lóc đến cầu xin ta nhận tội thay nàng ta. Ta nhất thời mềm lòng, giúp nàng ta. Chẳng ngờ long nhan nổi giận, Thánh thượng chẳng hề để tâm đến tình cảm, thể diện của phụ thân với muội muội, kiên quyết muốn phế đi một cánh tay của ta! Phụ thân đội mưa đội gió quỳ ở ngoài cung điện ba ngày ba đêm, lúc trở về đã là một cái xác, chết không nhắm mắt. Mẫu thân một đêm bạc đầu, không bao lâu cũng nhắm mắt xuôi tay. Nhưng muội muội trở thành Hoàng hậu lại sợ ta vạch trần nàng ta, sau khi mời ta vào cung, nhẫn tâm vạch miệng ta ra đổ một chén rượu độc vào. Ta dùng chút sức lực cuối cùng, rút trâm phượng trên đầu nàng ta xuống, đồng quy vu tận với nàng ta. Khi mở mắt lần nữa, ta với muội muội đều sống lại. Muội muội từ xưa đến nay luôn ích kỷ, lại hiếm có mà để ý tới suy nghĩ của ta: “Trưởng tỷ, tỷ có muốn vào cung làm Hoàng hậu không?”
Lời Nguyền Song Sinh

Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta Liên tục đánh đập ba vị hôn phu đến mức bị từ hôn, cha ta cho rằng tinh thần của ta có chút vấn đề. Ông sốt sắng tiến cung yết kiến bệ hạ, khóc lóc cầu xin bệ hạ ném ta vào Quốc Tử Giám để “tái tạo” lại. Nhưng không ngờ… ta lại vừa gặp đã yêu ngay mã phu của thư viện. Vì để dụ dỗ mã phu cưới ta, ta cứ cách vài ngày lại giả đáng thương mà chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì ngã vào lòng hắn bị thương, ngày mai thì giả bệnh nặng để hắn phải chăm sóc suốt đêm, ngày kia thì cùng hắn đàm đạo thâu đêm về nhân sinh và lý tưởng… Khó khăn lắm mới thuyết phục được mã phu gật đầu đồng ý, ta nửa đêm leo tường về nhà báo tin vui. Cha ta, sau khi xác nhận nhiều lần rằng người đến cầu hôn chính là mã phu, liền vớ lấy cái cuốc đuổi theo ta đòi chặt đứt huyết thống… Sáng sớm hôm sau, mã phu đến cửa cầu hôn. Hắn mặc Mãng Long cửu phục, cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ oai phong lẫm liệt, phía sau dẫn theo vài trăm cấm vệ quân. Lão cha ta, đang cầm cuốc đứng chắn trước cửa, chuẩn bị lấy mạng mã phu, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bị dọa quỳ sụp xuống ngay tại chỗ. Ông vừa lau mồ hôi, vừa lẩm bẩm: “Chắc dạo này quên đốt giấy tiền cho nương ngươi rồi, không ngờ lại mời được Thừa tướng – Diêm Vương này tới đây, nhìn trận thế này, chắc tên trời đánh ấy đến để tịch thu tài sản rồi…” Ta: … *蟒龍袞服 (mãng long cửu phục): Đây là loại trang phục đặc biệt dành cho quan lại cấp cao hoặc người có chức vị lớn trong triều đình, thường thêu hình mãng xà (rồng mãng) hoặc rồng, biểu tượng cho quyền lực.
Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta

Tứ Kiếp Tình Đầu Thứ tỷ ta tuyệt đối là nữ chính. Kiếp thứ nhất, ta giành trước gả cho Thái tử, tỷ ta liền gả cho Tam hoàng tử, không ngờ Thái tử mưu phản, ta chết, Tam hoàng tử lên ngôi, tỷ ta thành Hoàng hậu. Kiếp thứ hai, ta sửa chữa sai lầm, gả cho Tam hoàng tử, tỷ ta liền gả cho Thái tử, kết quả Thái tử đăng cơ, ta lại chết. Kiếp thứ ba, ta đi đường tắt, chân đạp hai thuyền vừa đạp thuyền Thái tử vừa đạp thuyền Tam hoàng tử, kết quả tỷ ta lên làm Nữ Hoàng, ta lại chết. Còn lần này, là lần thứ tư. Cha mẹ để ta chọn gả cho ai. Ta lập tức quỳ xuống: “Con nguyện ý gả cho tỷ tỷ, cho dù là thiếp!”
Tứ Kiếp Tình Đầu

Đom Đóm Chiếu Sáng Như Lửa Thái tử và Yến Vương là huynh đệ song sinh, từ khi sinh ra đã có thể cảm nhận ngũ giáccủa nhau. Cho nên, mỗi lần ta cùng Thái tử viên phòng, Yến Vương đều…?! Ta đã làm Thái tử phi suốt ba năm, mới biết người khiến ta nhất kiến chung tình trong buổi du xuân ngoại ô năm đó chính là Yến Vương. Gả sai người rồi, vậy thìđâm lao phải theo lao thôi. Một lần nọ, sau khi cung yến kết thúc, ta dùng đai lưng trói tay Thái tử, xoay người làm một lần nữ thổ phỉ. Đợi đến khi ta mệt mỏi nằm trong lòng hắn, bên tai bỗng vang lên một giọng nói lười biếng: “Hoàng tẩu, nàng bình thường trước mặt hoàng huynh ta, cũng chủ động như vậy sao?” Hỏng rồi! Hắn là Yến Vương, không phải Thái tử! Ta run rẩy cả người, Thái tử đang xách kiếm chạy đến đây…
Đom Đóm Chiếu Sáng Như Lửa

Thái Tử Thọt Ta cứu mạng Thái tử, sau một đêm xuân, gã trở mặt biếm ta làm quân kỹ. Biết trong bụng ta có đứa con của gã, gã lấy kiếm rạch bụng ta ra, hấp lên ép ta ăn hết. “Một con nô tỳ hầu ngủ cũng muốn có cốt nhục của bổn Thái tử?” “Cô hận ngươi! Ngươi đã chữa trị cho Cô, sao không chịu chữa cho đàng hoàng?” “Tất cả là tại ngươi! Cô mới thành Thái tử thọt!” Thế vẫn chưa đủ. Gã còn chặt đứt hai chân ta, gọi quân y khâu bụng ta lại. Binh lính nào tới làm nhục ta, sẽ được thưởng một xâu tiền. Cũng không biết đã có bao nhiêu người chui vào lều ta, mãi đến khi máu tươi nhuộm đỏ làn váy, ta cũng hoàn toàn tắt thở. Lần thứ hai mở mắt, ta và cẩu thái tử cùng sống lại.
Thái Tử Thọt

Ta nhặt được ba người nam nhân. Một là yêu quái, một là ma đầu, một là thần tiên. Cả ba người bọn hắn đều bị thương nặng, nằm rải rác trên cùng một ngọn núi ở chân núi, lưng chừng núi và đỉnh núi. Ta đánh xe bò lên núi đốn củi, nhặt từ chân núi lên đỉnh núi, xe đã đầy. Được rồi, về nhà thôi.