Trang chủ Truyện hoàn thành

Danh sách truyện đã hoàn thành

Tiểu Bạch Liên Của Linh Lăng

Tiểu Bạch Liên Của Linh Lăng Ta là thứ nữ của phủ Tướng quân. Từ nhỏ đến lớn, đích tỷ ngày nào cũng đối đầu với ta, luôn mắng ta là “bạch liên hoa”, tham lam vinh hoa phú quý, luôn bám lấy đòi gả cho Vương gia. Vậy mà vào ngày phủ Tướng quân bị tịch biên, nàng lại đứng trước mặt ta, nở nụ cười nhẹ nhàng, nói: “Tiểu bạch liên, còn không mau chạy, ta không muốn cùng ngươi ch//ôn chung một chỗ đâu.” Cuối cùng, nàng đỡ hàng chục nhát k//iếm, t//ự v//ẫn mà chet. Tiếp sau đó, khi ta mở mắt, ta đã quay lại thời điểm trước ngày định mệnh ấy, lại nhìn thấy một đích tỷ quen thuộc đang cười nhạt, mỉa mai ta: “Tiểu bạch liên, trời đông giá rét mà mặc áo mỏng như thế cho ai xem?” Nước mắt trong phút chốc dâng tràn, giây tiếp theo không kìm được, ta nhào vào trong lòng nàng.

Tiểu Bạch Liên Của Linh Lăng

6 chương
Cung Đấu
Thách Thức Tình Cũ

Thách Thức Tình Cũ Sau khi đá bay tên bá đạo tổng tài và bay ra nước ngoài học, hắn đấm ngực dậm chân, gào khóc thảm thiết, đau khổ tột cùng. Ba năm sau khi tôi trở về nước, bên cạnh hắn đã xuất hiện một bông hoa trắng nhỏ thuần khiết đáng yêu. Hắn lạnh lùng vô tình nói với tôi: “Đây là bạn gái mới của tôi, chúng tôi rất hạnh phúc, tôi yêu cô ấy hơn cả yêu cậu…” Chưa kịp nói xong, chị gái ruột của hắn đã đạp cho hắn một cú thật mạnh: “Giả bộ cái gì hả? Là tên chó nào mỗi tuần hai lần bay ra nước ngoài vụng trộm nhìn xem người ta thế nào hả?”

Thách Thức Tình Cũ

4 chương
Hiện đại
Xuyên Không Ta Bị Tra Nam Giam Cầm

Xuyên Không Ta Bị Tra Nam Giam Cầm Năm thứ bảy ở bên cạnh Chu Nguyên Kỳ. Hắn chọn phụ bạc ta, quyết định lập nữ nhi thừa tướng làm hoàng hậu. “Vân Nhi xuất thân cao quý, còn ngươi lai lịch không rõ. “Nhưng chỉ cần ngươi cung kính với nàng ấy, ta vẫn sẽ phong ngươi làm phi.” Nhưng hắn đã từng nói, đời này chỉ cưới một mình ta, tuyệt đối không phản bội. Là người xuyên qua, ta sẽ không dùng chung trượng phu với người khác nên cuối cùng lựa chọn rời đi. Nhưng Chu Nguyên Kỳ lại giam cầm ta. Hắn không cho ta rời đi, nhưng lại dung túng cho Tạ Vân Nhi làm nhục ta. Đêm tân hôn, hắn lại đến khuyên nhủ, bị ta từ chối lần nữa. Chu Nguyên Kỳ tức giận: “Ở đây, ngươi chỉ là lục bình không rễ, chỉ có thể dựa vào ta mà sống, hiểu chưa?” Hắn đi rồi nhưng khuê mật lại đột nhiên xuất hiện. Nàng dang rộng vòng tay về phía ta—— Nói: “Nghênh Nghênh ngốc, tớ đến đón cậu về nhà đây.”

Một Thoáng Kinh Hồng

Một Thoáng Kinh Hồng Hoàng đế phong cho một nữ tử dân gian không rõ lai lịch làm Quý phi. Nàng ta đi khắp chốn tuyên truyền rằng mọi người đều bình đẳng, mở trường học cho nữ tử, trong đầu dường như có vô số ý tưởng mới lạ không bao giờ cạn. Khi nghe nói đến, Thái hậu chỉ cười nhạt: “Ồ, giống ngươi lúc mới xuyên không đến đây.” Ta khiêm nhường cúi đầu, đáp: “Vâng.” Đúng, cũng không đúng. Lúc mới xuyên không đến đây, ta còn được chú ý hơn nàng ta nhiều. Nhưng giờ đây, ta chỉ là một cung nữ già nua bình thường nhất trong hậu cung.

Một Thoáng Kinh Hồng

4 chương
Cổ Đại
Phùng Xuân Nhi

Phùng Xuân Nhi Ngày Bùi Dung Thích đăng cơ, trong cung có một nhóm người bị đuổi ra ngoài. Có những cung nữ không an phận, có những nô tài đã già nua. Ta nhìn viên nội giám ấy, có chút không biết điều: “Công công, ta cũng phải đi sao?” Nội giám đó là người quen cũ của ta, cũng có chút khó xử: “Hoàng thượng nói người khác không sao, nhưng Phùng cô cô nhất định phải đi.” Ta hiểu rõ, gật đầu thu dọn tay nải. Trong cơn tuyết rơi mỏng manh, nhìn lại bức tường cung, ta chợt nhớ đến Bùi Dung Thích lúc chín tuổi, từng nắm chặt tay áo của ta: “A tỷ, mãi mãi, mãi mãi không được rời khỏi Dung Thích.”

Phùng Xuân Nhi

5 chương
Cổ Đại
Xuyên Không Thành Mẹ Của Tổng Tài Bá Đạo

Xuyên Không Thành Mẹ Của Tổng Tài Bá Đạo Tỉnh lại sau giấc ngủ, tôi phát hiện mình đã trở thành mẹ của tổng tài bá đạo chuyênngược đãi vợ trong tiểu thuyết… Mẹ kiếp. Thấy con trai vì bạch nguyệt quang mà sống dở chết dở, tôi tát cho hắn một cái. Thấy con dâu bụng mang dạ chửa quỳ dưới mưa, tôi tát cho hắn một cái. Thấy bạch nguyệt quang nói lời lẽ giả tạo hãm hại người khác, tôi tát cho hắn một cái. Con trai túm lấy tay tôi: “Mẹ, con là người thừa kế duy nhất của nhà mình!” Tôi cười lạnh, giơ tay tát thêm một cái: “Đồ hỗn láo! Lão nương cùng cha ngươi hôm nay sẽ sinh thêm một đứa nữa.” Bố đứa trẻ định nói gì đó, tôi lại giơ tay lên. “Anh không đồng ý?” Cố Hoài bờ môi run lên: “… Sinh, sinh bao nhiêu cũng được.”

Tái Giá Cùng Nhiếp Chính Vương Khẩu Thị Tâm Phi

Tái Giá Cùng Nhiếp Chính Vương Khẩu Thị Tâm Phi Công chúa đã để mắt đến phu quân của ta. Đêm hòa ly, ta bị một chiếc kiệu đưa vào phủ Nhiếp chính vương. Hắn lạnh lùng nói: “Tối nay sẽ làm lễ thành hôn, nếu có ý kiến gì thì viết thư bỏ vào cái hộp gỗ nhỏ trước cửa, ta sẽ ném đi mỗi ngày.” “Đừng hiểu lầm, ta chỉ là không vừa mắt chồng cũ của nàng thôi.” Nửa đêm không ngủ được, ta đi dạo trong phủ. Thấy hắn quỳ trước bài vị tổ tiên, lẩm bẩm lầu bầu, có vẻ hơi mất kiểm soát: “Đúng vậy, con đã cưới được Khương Lưu về nhà rồi.” “Liệu con có kém cỏi hơn tên kia chút nào không nhỉ? Thật sự lo lắng quá.” “Ai ủng hộ con xử lý phu quân cũ của nàng ấy thì giữ im lặng.”

Từ Giờ, Không Ai Bắt Nạt Con Nữa

Từ Giờ, Không Ai Bắt Nạt Con Nữa Ba tôi là phản diện đã ph/á sả/n. Năm nghèo nhất, ông định “xuống biển”. Trước khi đi, ông để tôi lại căn phòng trọ rách nát, dặn dò: “Yên Yên à, ba đi tìm chỗ dựa to để nuôi con. Con chờ ba nhé.” Nhưng tôi chờ ba ba suốt ba ngày. Đến khi sắp ch .t đói, trước mắt tôi đột nhiên hiện lên dòng chữ phụ đề: 【Phản diện bị t a.i n/ạ/n giao thông, hiện đang hôn mê bất tỉnh. Đứa nhỏ này chắc sắp ch .t đói rồi. Đây chính là con gái của hắn và nữ phụ á/c đ/ộc.】 【Không trách nữ phụ ác độc được, lúc sinh con, ba mẹ cô ta lừa rằng đứa bé đã ch .t lưu nên cô ta không hề biết đến sự tồn tại của con mình.】 【Cô ấy còn nhận nuôi một đứa bé khác, dồn hết tình yêu làm mẹ cho đứa đó. Đứa nhỏ này khi đi tìm ba, suýt bị bọn buôn người b/ắt c//ó c, đúng lúc lại lướt qua mẹ ruột của mình.】 Khi bọn buôn người dụ tôi đi, tôi chạy thẳng tới ôm chặt chân cô ấy. “Mẹ ơi! Cứu con!”

Đối Tượng Công Lược Đuổi Theo Tôi 2000 Năm!

Đối Tượng Công Lược Đuổi Theo Tôi 2000 Năm!  Nhiệm vụ chinh phục Thái tử điên cuồng đã kết thúc, tôi chết trong vòng tay hắn. Đến thế giới tiếp theo, tôi vào vai nữ chính bị bắt cóc trong tiểu thuyết ngược tâm truy thê tá lả. Ai ngờ tên bắt cóc bịt mắt tôi lại, ôm chặt tôi khẽ nói: “Đã lâu không gặp, Ương Ương của tôi.” “Giờ tôi nên gọi em là gì nhỉ? Chị dâu sao?” Đến khi đôi mắt có thể nhìn, trước mắt tôi xuất hiện một gương mặt giống hệt Thái tử điên cuồng thế giới trước. Còn chưa kịp đổ mồ hôi hột. Thì cửa kho đã bị nam chính đến muộn đá văng ra.

Niệm Niệm Sơn Hà

Niệm Niệm Sơn Hà Khi Minh Dung gặp Đoan Mộc Vũ, một người chín tuổi, một người mười bốn tuổi, một người là cháu gái của Thừa tướng, một người là “con rể nuôi từ nhỏ” được chọn. Khi đó, thiếu niên tràn đầy nhiệt huyết và nghị lực, sắc bén như một thanh bảo k//iếm. Hắn nhìn chằm chằm vào bóng dáng nhỏ bé trên ghế dài, đôi mắt như chảy m//áu, như thể hắn đang phải chịu một sự ủy khuất rất lớn. Minh Dung đang dựa vào ghế dài với vẻ mặt ốm yếu, rõ ràng là ở độ tuổi ngây thơ và hoạt bát, nhưng vẻ mặt lại đầy suy sụp, giống như một lão thái thái già yếu. Nàng để cho Đoan Mộc Vũ chửi bới không ngừng, chỉ cuộn người trong chiếc áo lông cáo của mình, ho một lúc rồi dùng khăn tay che miệng, sau đó ngẩng đầu lên, sắc mặt tái nhợt, thờ ơ nhìn thiếu niên, không vui cũng không buồn: “Ngươi yên tâm, có lẽ ta sẽ không sống nổi qua ngày… cập kê đâu.”

Niệm Niệm Sơn Hà

7 chương
Báo Thù
Người Duy Nhất Em Không Thể Chối Từ

Người Duy Nhất Em Không Thể Chối Từ Trong chương trình yêu đương, chúng tôi tham gia trò bắt vịt. Kết quả tôi bắt được thứ gì đó của ảnh đế… Ảnh đế cười như không cười nhìn tôi, khàn giọng nói: “Chị, chị đang cầm gì vậy?” Hotsearch nổ tung, tin tức tôi tưởng ảnh đế là vịt đứng ở vị trí đầu tiên. Tôi: “?”

Thiên Kim Giả Bỏ Chạy Rồi

Thiên Kim Giả Bỏ Chạy Rồi Tôi là thiên kim giả trong một cuốn tiểu thuyết cẩu huyết. Sau khi thức tỉnh, tôi thấy mình có cảm giác tham lam với nam chính nghèo khổ nhưng đẹp trai và lạnh lùng. Tôi dụ dỗ hắn, ăn hắn một cách sạch sẽ rồi bỏ trốn. Sau đó, Quý gia tổ chức tiệc đính hôn cho tôi, người đàn ông ngồi ở vị trí cao, sắc mặt tối tăm và giọng nói lạnh lùng hỏi: “Ngồi cách xa như vậy?” “Là sợ mọi người biết chúng ta có gian tình à?”

Thiên Kim Giả Bỏ Chạy Rồi

5 chương
Hiện đại