Danh sách truyện đã hoàn thành

Cắt Đứt Quan Hệ Mười Năm, Mẹ Chồng Muốn Tôi Dưỡng Già Tôi đã chờ suốt 10 năm, cuối cùng mẹ chồng cũng đổ bệnh. Lúc này, tất cả mọi người đều thi nhau dùng “đạo đức” để ràng buộc tôi, ép tôi phải chăm sóc bà ta lúc về già. Em chồng tôi là người lên tiếng trước: “Chị dâu, chuyện ân oán mấy năm trước chúng ta đừng nhắc lại nữa. Mẹ giờ đã lớn tuổi rồi, cần người chăm sóc. Anh cả là con trưởng, chắc chắn phải có thái độ rõ ràng.” Em gái chồng thì dí thẳng điện thoại vào mặt tôi, đe dọa: “Chị dâu, em đang livestream đấy. Nếu chị không chịu chăm mẹ, đừng nói em không đồng ý, cư dân mạng cũng không tha cho chị đâu.” Mẹ chồng tôi là Vương Tú Phân thì nhìn tôi với dáng vẻ đương nhiên, cứ tưởng tôi sẽ nhún nhường. Tôi không nói nhiều, quay người mở tủ lôi ra một chiếc hộp sắt cũ kỹ phủ đầy bụi. Từ trong đó, tôi lấy ra một chiếc máy ghi âm cũ, ấn nút phát. Ngay lập tức, giọng mắng chửi của bà ta từ mười năm trước vang lên chói tai: “Vương Tú Phân tôi có con trai con gái đầy đủ, già rồi thì chẳng đời nào trông cậy vào Triệu Chi Mai cô nuôi dưỡng tôi cả! Mà cô cũng đừng hòng trông mong tôi giúp gì cô. Tay chân lành lặn như cô mà còn muốn lấy đạo đức ra ép một bà già như tôi? Hứ, đúng là không biết xấu hổ!”
Cắt Đứt Quan Hệ Mười Năm, Mẹ Chồng Muốn Tôi Dưỡng Già

Đèn Lòng Không Độ Kẻ Trong Mộng Hứa Nghiễn Hàn đã chet. Trước lễ tang, vợ của anh là Diệp Trích Tinh, thu dọn di vật của chồng thì phát hiện một quyển album dày cộp. Bìa ngoài viết hai chữ — [Tình cảm chân thành]. Cô mở ra, từng mảnh ký ức trong đó lại không hề có bóng dáng người vợ là cô. Mà là Thẩm Niệm Hoan — cô gái mà năm xưa Hứa Nghiễn Hàn từng nhận nuôi. Trước giờ Diệp Trích Tinh vẫn luôn nghĩ, tình cảm của Hứa Nghiễn Hàn dành cho Thẩm Niệm Hoan chỉ là sự quan tâm của người trưởng bối đối với hậu bối. Thế nhưng lúc này, trong album là đủ mọi khoảnh khắc về Thẩm Niệm Hoan: khi cười, khi ngủ, khi rơi nước mắt… Mỗi một tấm ảnh đều chan chứa tình cảm của một người đàn ông dành cho người phụ nữ mình yêu. Ngay dưới bức ảnh Thẩm Niệm Hoan mặc váy cưới ngày xưa, còn có một dòng chữ: “Đời này không thể cưới người mình yêu, thà qua loa mà sống cho xong.”
Đèn Lòng Không Độ Kẻ Trong Mộng

Tội Lỗi Không Thể Biện Minh Kỷ niệm năm năm ngày cưới, chồng rủ tôi đi du lịch. Trên đường, anh ta trượt chân ngã xuống vực, nằm ICU suốt một tháng, cuối cùng vẫn không qua khỏi. Vừa đáp xuống sân bay, mẹ chồng đã lao tới như hổ đói vồ mồi, mặt mày hung dữ: “Con đàn bà gi.t người này! Cô gi.t chồng để lừa tiền bảo hiểm!” Tôi thật sự bị oan quá rồi. “Mẹ à, mẹ nói chuyện cũng phải có chứng cứ, chính anh Hải Dương mua bảo hiểm tai nạn với số tiền rất lớn mà.” “Nhưng người ngã xuống là nó đấy!” “Con đã bán sạch gia sản để cứu anh ấy rồi, mẹ không tin thì xem đi.” Tôi mở app ngân hàng ra, số dư chưa nổi bốn chữ số. Trong lúc giằng co, bà ấy xé rách một chiếc túi nilon – bên trong là tro cốt của Đinh Hải Dương. Tôi đau đớn nghẹn ngào: “Mẹ, con trai mẹ bay tứ tung đầy đất rồi kìa.”
Tội Lỗi Không Thể Biện Minh

20 Viên Thuốc Ngủ Trong Đêm Trước Kỳ Thi Đại Học Đêm trước kỳ thi đại học, mẹ tôi bỗng cư xử khác hẳn mọi khi, mang đến cho tôi một ly sữa nóng. “Mẹ đặc biệt hâm nóng cho con đấy. Uống xong thì ngủ sớm nhé!” Tôi vừa định uống thì trước mắt đột nhiên hiện lên một loạt dòng chữ như trong phim. 【Bé cưng đừng uống!!! Trong đó có pha thuốc ngủ!】 【Bà mẹ này đúng là hết thuốc chữa, vì muốn cậu con trai xếp hạng hai được vẻ vang mà lại ra tay với cô em gái thiên tài. Những tận 20 viên, đủ để hạ gục cả một con bò đấy!】 Tay tôi khựng lại, nhẹ nhàng từ chối: “Mẹ ơi, con hơi no rồi, để anh uống đi ạ.” Mẹ tôi mỉm cười, nhưng giọng điệu lại không cho phép từ chối: “Không được, ngày mai thi đại học rồi, mẹ phải bồi bổ cho con một chút. Chỉ khi thấy con uống mẹ mới yên tâm.”
20 Viên Thuốc Ngủ Trong Đêm Trước Kỳ Thi Đại Học

Tôi Cưới Ở Trần Gian, Bạn Thân Gom Quà Dưới Địa Phủ Tết Thanh Minh, tôi mang bánh ngọt và trà sữa đến viếng mộ bạn thân, báo cho cô ấy biết tôi sắp kết hôn. Tối hôm đó, cô ấy hiện về báo mộng cho tôi. “Cưới đi! Cưới rồi ch.t luôn đi!” “Chờ đến lúc mày bị hành đến ch.t thì chôn bên cạnh tao, đến lúc không ai đốt đồ cúng cho mày, mày còn có thể ké phần của tao, khỏi làm ma ch.t đói.” Tôi ch.t lặng. “Mày đang nói cái quỷ gì thế?” Ngón tay của cô ấy gần như chọt thủng đầu tôi: “Đồ ngu! “Cả nhà hôn phu của mày đang chờ mày tuyệt hậu đấy, mày thật sự không nhận ra tí gì à?”
Tôi Cưới Ở Trần Gian, Bạn Thân Gom Quà Dưới Địa Phủ

Bách Hoa Sát Tại Bách Hoa yến, Thái tử đem đóa mẫu đơn vương do Hoàng hậu đích thân tuyển chọn, dâng tặng cho nữ tử Tô gia. Trong khoảnh khắc ấy, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía ta. Trong những ánh nhìn chế giễu, mỉa mai, còn xen lẫn vài tiếng cười khúc khích đầy ác ý. Ta mỉm cười nâng chén rượu trước mặt, mà đầu móng tay đã găm sâu vào lòng bàn tay. “Đóa hoa này thật đẹp, rất hợp với Tô muội muội.” Một đôi xứng lứa vừa đôi như thế, ta cũng chẳng cần chen chân vào nữa. Chỉ mong đời này của Phó Hạc Minh có thể được như tâm nguyện, vừa có giang sơn, vừa có mỹ nhân. Lập Tô Phù Doanh – người hắn yêu nhất – làm hậu. Để Giang gia ta không còn rơi vào cảnh toàn tộc bị xử trảm, để ta – đường đường là một vị Hoàng hậu của Đại Thịnh– không phải bị đày ra biên cương, trở thành quân kỹ để an ủi tướng sĩ. Chỉ là… khi không còn Giang gia ta dốc toàn tộc trợ lực, ta thật muốn nhìn xem, Phó Hạc Minh hắn, làm sao bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn.
Bách Hoa Sát

Em Gái Tâm Cơ Tôi vô tình thấy một bài đăng xin lời khuyên trên mạng, một cô em gái yêu anh rể mình, đang tìm cách để khiến anh ấy chấp nhận tình cảm của cô. Tôi tiện tay đưa bài đó cho chồng mình là Hạ Dương xem. Anh lặng lẽ đọc xong, nhìn tôi một cái rồi nói: “Em không nhận ra à… người đăng bài đó là em gái em đấy.”
Em Gái Tâm Cơ

Phu Quân, Ta Vung Đao Rồi Đấy Nhé Ta và phu quân hoán đổi thân thể, mới phát hiện hắn lén lút hạ thuốc tuyệt tử cho ta.Ta không khóc, cũng chẳng làm ầm lên.Chỉ lặng lẽ nhắm thẳng vào hạ thân, vung đao chém xuống.
Phu Quân, Ta Vung Đao Rồi Đấy Nhé

Người Thắng Cuối Cùng Là Tôi Ba giờ sáng, tôi đăng một bài cầu cứu trên Tiểu Lục Thư. Tiêu đề: 【Phát hiện chồng nạp 100 Vạn trên Douyin, phải làm sao đây?】 Chẳng mấy chốc, bài viết bùng nổ. Có người hỏi: 【Mỗi tháng anh ta cho chị bao nhiêu tiền tiêu vặt? Nếu không nhiều, thì phải nói chuyện cho ra lẽ đấy.】 Tôi trả lời: 【Năm vạn.】 Không ngờ con số này lại khiến phần bình luận đảo chiều hoàn toàn: 【Làm gì ra công việc lương năm vạn mỗi tháng? Việc này nhất định phải giữ!】 【Ngọt ngào một chút, xin thêm tiền. Cứ coi mình là nhân viên ngân hàng, còn anh ta là cây ATM biết đi.】 【Gợi ý mỗi ngày khen chồng mười câu “anh thật tuyệt”. Công việc có lương cả trăm vạn như này tôi nằm mơ cũng muốn có.】
Người Thắng Cuối Cùng Là Tôi

Ăn Miếng Trả Miếng, Chơi Khăm Trả Khốn Nạn Đăng ảnh bữa ăn lên vòng bạn bè, không cẩn thận để lộ mã đặt món ở góc bàn. Ăn gần xong, nhân viên phục vụ bất ngờ bưng ra thêm cả chục món. Nói là bàn chúng tôi gọi thêm, toàn là những món đắt nhất trong quán, gần như gọi hết một lượt. Tổng cộng phải trả thêm 12.000 tệ. Ông chủ tra số điện thoại đặt đơn, phát hiện đơn thứ hai là do một số lạ đặt. Tôi bừng tỉnh ngộ — có người đã lợi dụng mã đặt món trong vòng bạn bè của tôi để chơi khăm! Tôi chụp lại số đó, rồi đem đăng ký nó lên nền tảng bán xe cũ, trung tâm điều trị vô sinh, và ứng dụng gọi mát-xa tận nhà. Đến đây đi, đôi bên tổn thương, ai sợ ai nào! —
Ăn Miếng Trả Miếng, Chơi Khăm Trả Khốn Nạn

Chân Dung Con Gái Tôi Tôi phát hiện một bức tranh không thể nhìn được trong ngăn sách của con gái. Trên đó còn viết một câu: “Em gái Đại Lôi đứng đường, mua một đêm tặng một đêm.” Lúc đó tôi chợt hiểu ra lý do tại sao con gái gần đây lúc nào cũng cúi người khom lưng. Vì vậy, tôi tìm được tài khoản WeChat của cậu bạn đã viết những dòng chữ đó và gửi một tin nhắn: “Bạn có ở đây không?”
Chân Dung Con Gái Tôi

Vở Kịch Cuối Cùng Tôi kết thúc chuyến du lịch sớm để về nhà. Phát hiện mọi thứ trong nhà, cả ở công ty, đều đã thay đổi. Bộ đồ ngủ bằng vải bông mỏng mà tôi từng mua cho Kỷ Thì đã bị thay bằng đồ vải lanh thô. Trà trong phòng làm việc cũng bị đổi thành cà phê. Cô thư ký nhỏ – kẻ làm ra tất cả những chuyện này – đang nhìn tôi đầy thách thức: “Xin lỗi chị Linh nhé, tổng giám đốc Kỷ nói rồi, cái cũ không đi, cái mới sao đến.” Tôi thở dài một tiếng gần như không nghe thấy. Thực ra, cô ta rồi cũng sẽ thành “cái cũ” thôi. Bởi vì đây đâu phải lần đầu Kỷ Thì ngoại tình. Anh ta coi đám người đó là bạn giường, bạn ăn uống, bạn thể thao… Tôi nhẫn nhịn là vì khối tài sản trong hôn nhân. Chứ còn mấy cô kia, không hiểu là đang mơ tưởng điều gì?