Danh sách truyện đã hoàn thành

Nguyệt Hoa Năm thứ ba làm hoàng hậu, bạch nguyệt quang của hoàng đế tiến cung. “Nguyệt Hoa, nàng yên tâm, dù thế nào trẫm cũng không để nàng ấy vượt qua nàng.” Đúng vậy. Ta cô độc giữ lấy ngôi vị hoàng hậu, còn hắn thì đêm đêm ở lại cung của quý phi. Ngay cả nhi tử của ta cũng luôn quấn quýt bên nàng. Khi ta dự định giả chết bỏ trốn để tác thành cho bọn họ, nhi tử lại ôm một đống vàng bạc châu báu chui vào ổ chăn của ta: “Nương, muốn đi cũng đừng bỏ con lại nhé.” “Đây đều là những thứ con lừa được từ chỗ của quý phi, chắc đủ cho chúng ta tiêu xài cả đời rồi nhỉ.” “Không đủ thì để con đi kiếm thêm?” Mắt ta lấp lánh nhìn châu báu. “Đủ rồi, đủ rồi, đúng là con trai ngoan của nương.” “Nương sẽ tìm cho con một người cha mới.” Sau đó… Nhi tử: “Nương, nhiều người thế này, ai mới là cha mới của con đây?”
Nguyệt Hoa

Có Mắt Không Tròng Kiếp trước, chị gái nhốt tôi trong nhà vệ sinh, cướp đi cơ hội được cặp vợ chồng nhà giàu nhất nhận nuôi. Kiếp này, chị gái não yêu đương vì muốn ở cùng một chỗ với tên côn đồ, chủ động đẩy tôi tới trước mặt người giàu nhất: “Ngài nhận nuôi em gái cháu đi, con bé so với cháu còn ngoan, và nghe lời hơn.” Sau khi biết tôi được vợ chồng giàu nhất nhận nuôi, chị gái trốn sau cửa cười ra tiếng. “Đám biến thái máu lạnh Phó gia sớm muộn gì cũng tra tấn chet mày.” Nhưng chị ấy không biết rằng tôi cũng đã được tái sinh. Sau đó, chị ấy được người nghèo nhận nuôi, như ý nguyện cùng tên côn đồ mà chị thích trở thành hàng xóm thanh mai trúc mã. Điều duy nhất không theo ý chị ấy chính là, tôi không những không bị đám biến thái Phó gia kia tra tấn chet, ngược lại còn được bọn họ cưng chiều lên tận trời.
Có Mắt Không Tròng

Theo Lời Tổ Dạy Tôi bị bọn buôn người bắt cóc vào sâu trong núi, thì nhận được tin nhắn của chồng: “Vợ yêu, chúng ta đã hứa sẽ bên nhau trọn đời, anh đến tìm em ngay đây.” Bọn buôn người cười khẩy: “Chỗ bọn tao ở, đến định vị vệ tinh còn không tìm ra. Cô đừng mơ mà thoát được.” Nghe vậy, tôi bỗng thấy… nhẹ cả lòng. Chồng tôi là kẻ vũ phu, ba năm qua tôi trốn chạy khắp nơi, nhưng hắn luôn tìm được tôi. Nếu bọn buôn người không nói dối thì… Tốt quá. Lần này, làm ơn đừng để tên đàn ông vũ phu đó tìm ra tôi nữa.
Theo Lời Tổ Dạy

Chị Dâu Thích Chịu Khổ, Tôi Đành Hết Lòng Giúp Đỡ Tôi có một bà chị dâu rất thích “ăn khổ chịu cực”. Trước Tết Trung thu, tôi tính thuê người đến lau kính vì nhà tôi ở tầng cao, chị dâu nghe vậy liền bắt đầu bài giảng đạo lý. “Trong nhà bao nhiêu người rảnh, không nhờ lại đi thuê người lau kính, nhà mình tiền nhiều không có chỗ xài à?” Tôi nói công việc ở tầng cao rất nguy hiểm, nên phải thuê người chuyên nghiệp mới an toàn. Chị dâu nước mắt nước mũi ngắn dài, cầm ngay cái khăn lau: “Được rồi được rồi, mạng mấy người quý, mạng chị dâu này rẻ, để chị dâu lau!” Tôi nghe mà chán không tả nổi, lại sợ chị ta gặp nguy hiểm thật, nên thôi luôn việc lau kính. Thế mà chị ta vẫn cứ nói móc. “Có người kiếm được chút tiền là quên mất mình là ai liền, tiêu xài như nước, cho có núi vàng cũng không đủ cho cô ta phá.” “Loại người như vậy đáng ra nên về quê nuôi lợn, để biết cuộc sống khó khăn thế nào, lúc đó mới biết quý từng đồng từng cắc.” Tôi nghe xong thì gật đầu lia lịa, tối đó ngừng ngay khoản “trợ cấp” 5 vạn (~180tr) mỗi tháng cho anh trai. Chị dâu đã thích “ăn khổ”, thì tôi chiều theo vậy, để chị ta ăn đủ mới thôi!
Chị Dâu Thích Chịu Khổ, Tôi Đành Hết Lòng Giúp Đỡ

Cuộc Đời Đáng Thương Bạn trai tôi là thủ khoa đại học, nhưng lại nộp đơn vào một trường chuyên khoa vô danh. Tôi đã thuyết phục anh ta đổi nguyện vọng sang ngành Internet của Thanh Hoa. Sau khi tốt nghiệp, chúng tôi kiếm được trăm vạn mỗi năm, có cuộc sống viên mãn sau hôn nhân. Nhưng vào ngày bạch nguyệt quang của anh ta kết hôn, anh ta lại cầm CPU máy tính đập gãy chân tôi. “Giá mà cô không cản tôi, thì tôi đã có thể học cùng trường với Nguyệt Nguyệt rồi! Người kết hôn với cô ấy lẽ ra phải là tôi mới đúng!” Hóa ra, anh ta luôn ôm hận việc tôi đã thuyết phục anh ta thay đổi nguyện vọng. Trước mặt con cái, tôi bị bạo hành đến chết. Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã được trọng sinh. Trước mắt là màn hình máy tính, bạn trai tôi đã điền tất cả nguyện vọng vào trường đại học chuyên khoa vô danh mà bạch nguyệt quang của anh ta chọn. Anh ta quay đầu lại, mỉm cười hỏi tôi: “Bảo bảo, em thấy anh điền nguyện vọng thế nào?”
Cuộc Đời Đáng Thương

Em Đã Từng Là Ánh Sáng Của Anh Năm thứ 5 chăm sóc người bạn trai mù Giang Trừng, anh ấy đột nhiên khôi phục được thị lực. Tất cả mọi người đều nghĩ, điều đầu tiên anh sẽ làm… là cầu hôn tôi. Nhưng ngay khoảnh khắc anh nhìn thấy gương mặt tôi, chiếc nhẫn kim cương đã chuẩn bị sẵn lại lặng lẽ bị nhét trở về túi áo. Tôi bật cười tự giễu: “Em hiểu rồi.” Ngày chuyển ra khỏi nhà họ Giang, Giang Trừng vẫn giữ được vẻ lịch thiệp. Anh bình tĩnh đưa tôi một tấm séc trị giá mười triệu, nói: “Tri Ý, anh luôn xem em như em gái. Nếu em không vui, bất cứ lúc nào cũng có thể quay về Giang gia.” Tôi không đáp lời. Chỉ lặng lẽ ném chiếc nhẫn đeo không vừa ấy vào thùng rác ngay trước mặt anh. Chỉ còn lại vị thiếu gia nhà họ Giang xưa nay ngang ngược, lúc này ngồi đờ đẫn trên ghế, không nói một lời.
Em Đã Từng Là Ánh Sáng Của Anh

Chúng Ta Đã Từng Yêu Như Thế Năm thứ mười trong cuộc hôn nhân với Thẩm Hoài Chi, tôi phát hiện anh ta ngoại tình. Không có ảnh chụp. Không có bằng chứng. Chỉ bởi vì… sáng hôm đó, anh ta nói với tôi: “Chào buổi sáng.” Mười năm nay, mỗi sáng thức dậy anh đều nói: “Buổi sáng tốt lành.” Mà hôm đó, đột nhiên lại đổi thành: “Chào buổi sáng.”
Chúng Ta Đã Từng Yêu Như Thế

Chết Mày Chưa? Cho Mày Chừa Con bé con nuôi của tôi đậu đại học xong thì ba mẹ ruột của nó mò đến, đòi nhận lại con. Tôi ngăn cản, nhưng nó vẫn lén lút đi nhận. Cuối cùng, vì ba mẹ ruột, nó bày trò giết tôi. Nên, khi sống lại lần nữa, tôi lập tức trả nó về cho ba mẹ ruột. Kết quả, mới về đó được vài ngày, nó đã hối hận. Vì ba mẹ ruột đến tiền học đại học cũng không muốn bỏ ra cho nó. Vậy nên, nó cầu xin tôi nhận lại. Tôi cười khẩy: “Chỗ tôi không phải bãi rác tái chế.”
Chết Mày Chưa? Cho Mày Chừa

Con Bạn Khốn Nạn Và Thằng Cờ Hó Bạn thân tôi hay nói mặt tôi khắc chồng, mệnh thì thấp kém, còn cô ấy thì vượng phu. Tôi ăn một cây kem, cô ấy nói tôi khắc chồng, sau này chồng tôi chắc chắn bị tiểu đường. Tôi mua sợi dây chuyền, cô ấy bảo tôi khắc chồng, sau này chồng tôi sẽ treo cổ chết. Tôi đổi cái điện thoại, cô ấy lại nói tôi khắc chồng, sau này chồng tôi sẽ bị nhiễm xạ chết. …
Con Bạn Khốn Nạn Và Thằng Cờ Hó

Sai Một Ly Đi Một Dặm Tôi lái xe đến đón Kỷ Lẫm Xuyên sau một buổi xã giao. Khách hàng của anh ta ngồi ở ghế sau, không hề kiêng dè mà buông lời lỗ mãng: “Đây là trợ lý mới của Tổng Kỷ à? Chậc, không quyến rũ bằng cô lần trước!” Kỷ Lẫm Xuyên vội vàng cười gượng: “Ngài hiểu nhầm rồi, đây là vợ tôi – Thư Tang, không phải…” “Vậy thì ánh mắt chọn vợ của Tổng Kỷ còn tệ hơn chọn trợ lý đó nha!” Khách hàng thở ra toàn mùi rượu, cắt ngang lời anh ta. Đèn đỏ, tôi đạp mạnh phanh, sắc mặt lạnh đi.
Sai Một Ly Đi Một Dặm

Ngày Anh Quay Lại Trời Lại Hửng Nắng Tôi lấy ảnh bạn trai cũ làm hình nền máy tính. Thầy hướng dẫn nhìn thấy, im lặng một lúc. “Em quen người này à?” Tôi không nghĩ ngợi gì, buột miệng đáp: “Đây là bạn trai em.” Hôm sau, thầy nhiệt tình mời tôi đến nhà ăn cơm. Vừa mở cửa, tôi và… Giang Nhượng nhìn nhau chết trân. “Con trai à, ba đưa bạn gái con về rồi đây.” Tôi nhìn quanh xem có cái lỗ nào để chui không. Năm đó rõ ràng là tôi đá anh ta cơ mà…
Ngày Anh Quay Lại Trời Lại Hửng Nắng

Bạn Trai Lấy Tôi Thế Thân, Tôi Quay Sang Và Kết Hôn Với Chú Giám Đốc Điều Hành Của Anh Ta Tết năm nay, tôi theo bạn trai Phó Hằng về quê ra mắt nhóm bạn thân từ nhỏ của hắn. Tửu lượng kém, tôi gục xuống bàn, lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Phó Hằng và đám bạn thân. “Ê, Tống Dao, bạn gái cũ mà mày mãi không quên đã về nước ăn Tết rồi. Nghe nói lần này không đi nữa đâu.” “Thế còn bạn gái thay thế mà mày dùng để chữa lành vết thương lòng thì tính sao?” Phó Hằng nhanh chóng đưa ra quyết định: “Tết nhất mà chia tay thì xui xẻo lắm. Đợi qua mùng bảy rồi chia, đúng sinh nhật của Tống Dao, tao có thể nhân dịp đó cầu hôn luôn.” Lời của Phó Hằng hoàn toàn dập tắt chút hy vọng cuối cùng mà tôi còn đang níu kéo. Tôi viện cớ đi vệ sinh, gọi điện cho Phó Huyền Dạ: “Hôn ước vẫn giữ, tôi sẽ kết hôn. Nhưng đội phù rể đón dâu, tôi muốn tự chọn một người.” Phó Huyền Dạ sảng khoái đồng ý: “Được, cô nói đi.” “Cháu trai anh — Phó Hằng.”