Danh sách truyện hot gần đây
Tôi Tưởng Phật Tử, Ai Ngờ Tà Phật Sau khi biết được anh trai và chị gái của tôi một người là phản diện, một người là nữ phụ ác độc,tôi liền dắt bọn họ cùng đi “đ/ụng xe kiếm tiền” với Phật tử nổi tiếng nhất giới quý tộc Bắc Kinh. Trước khi nằm ra trước đầu xe, tôi còn dặn đi dặn lại: “Dù có chuyện gì cũng đừng lên tiếng!” Vậy mà vị Phật tử kia chỉ thong thả lần chuỗi hạt Phật, mắt còn chẳng buồn ngước lên: “C/án qua đi.” Tôi bật dậy một phát như lò xo, định bỏ chạy thì trước mắt bỗng lóe lên một màn sáng. “Cười xỉu, phản diện năm tuổi, nữ phụ ác độc bốn tuổi, nhân vật qua đường ba tuổi, gộp lại còn chưa tới mười ba!” Đây đâu phải Phật tử giới quý tộc, đây là… Tà Phật! Còn tưởng Phật tử phổ độ chúng sinh, ai dè tà Phật gi/ết người không chớp mắt, ba cái mầm đậu kia còn không đủ cho người ta nhét kẽ răng! Tôi nghiến răng, kéo tay anh với chị hét lên: “Quỳ xuống! Gọi ba đi!” Phật tử: ???
Năm lớp 12, ở chỗ chúng tôi xảy ra một vụ án nghiêm trọng. Để bảo vệ nạn nhân, nhà trường cho cả lớp nghỉ nửa tháng. Lúc ấy, chẳng ai dám hỏi nhiều. Nhưng không ngờ, mười năm sau trong buổi họp lớp, lại có người nhất quyết muốn moi ra thân phận nạn nhân năm ấy…
Trọng sinh về năm 1977, tôi tận mắt thấy đội trưởng sản xuất Triệu Vệ Quốc ăn trộm thư báo trúng tuyển Thanh Bắc của tôi. Vậy mà tôi lại không ngăn cản, để mặc hắn đem nó dâng cho người trong lòng hắn – Tống Uyển Uyển. Kiếp trước, mẹ Triệu Vệ Quốc vin vào hôn ước, bắt nhà tôi vét sạch tiền nong để cho hắn đi học đại học. Hắn học xong trở về, đúng như hẹn dẫn tôi lên thành phố. Cho đến ngày con trai chúng tôi nhập học đại học, hắn cố ý làm hỏng phanh xe khiến tôi và con chết trong tai nạn. Trong lúc hấp hối, tôi nhìn thấy ngoài xe, Triệu Vệ Quốc nhe răng cười như kẻ điên. “Uyển Uyển, đừng sợ, anh sẽ cho hai mẹ con nó chôn cùng em!” Trong tay hắn đang châm lửa đốt một tờ giấy. Đó là thư báo trúng tuyển Thanh Bắc năm 1977, trên đó rõ ràng viết tên tôi!
Tôi vô tình lướt thấy một bài đăng trong group nội thành: “Làm sao đưa con riêng về nhà mà không để vợ nghi ngờ?” Phần bình luận toàn là người mắng chủ thớt vô đạo đức. Thế nhưng hắn lại thản nhiên đáp: “Vợ tôi là cái bà mặt vàng kia, không đẻ được, chẳng lẽ tôi không được tìm người khác sinh giùm à?” “Tôi tính cả rồi, cứ nói là con của họ hàng nghèo dưới quê, rồi giả ch cho mẹ đứa nhỏ ra nước ngoài sống sung sướng.” “Đợi khi cô ta nuôi con tôi khôn lớn, tôi quay lại nhận cha con.” Lúc đó tôi còn thấy buồn thay cho ai xui xẻo lấy phải thể loại đàn ông cặn bã thế này. Không những bị phản bội, còn bị lợi dụng để nuôi con riêng cho hắn. Không ngờ, sáng hôm sau, chồng tôi thật sự ôm về một đứa bé sơ sinh. “Vợ à, đây là con của họ hàng dưới quê, nhà nghèo quá nuôi không nổi. Em xem đứa nhỏ tội chưa, hay là mình nhận nuôi nó nhé?”
Một Đời Không Tha Thứ Gả cho Từ Hán Khanh năm năm, hắn cùng thứ muội của ta lén lút tư tình, còn mang thai nghiệt chủng. Người người đều nói, năm xưa hắn chỉ là thư sinh yếu đuối, tay trói gà không chặt. Vậy mà dám một mình xông vào sào huyệt bọn cướp, trong đao kiếm hỗn loạn cứu ta trở ra. Ta là người hắn yêu thương nhất trong lòng. Thế nhưng lúc này, hắn lại phủ phục trước ngực thứ muội ta, nhẹ nhàng vuốt ve bụng nàng, giọng nói ôn nhu như nước: “Về sau, đứa trẻ trong bụng nàng, chính là độc đinh duy nhất của Từ gia ta.” Hôm hắn rước Tạ Yến Uyển vào cửa, Tin tức đương gia chủ mẫu của Từ phủ mất tích đã lan khắp phố lớn ngõ nhỏ Biện thành.
Mẹ Đây Không Nhận Dâu Giả Chỉ vì con trai và con gái cùng nhau xúc một nửa quả dưa hấu ăn, bạn gái của con trai tôi đã nổi giận. Cô ta gửi tin nhắn riêng cho tôi, bảo tôi phải quản con gái cho tốt. 【Dì ơi, thật không hiểu dì dạy con cái kiểu gì, dì không dạy con gái mình rằng giữa anh em cũng cần giữ khoảng cách à?】 【Nếu nó cô đơn thì làm ơn mau tìm đàn ông cho nó đi, đừng có ngày nào cũng quấn lấy bạn trai người khác như thế! Vậy có chấp nhận được không?】 【Nhà dì tốt nhất nên gả con gái đi sớm đi, nếu không, có một cô em chồng như vậy, cháu thật sự không dám cưới vào nhà dì đâu!】 Tôi trả lời: 【Yên tâm đi, cô mà muốn cưới vào nhà tôi, người đầu tiên không đồng ý là tôi đấy.】
Ngày Nghỉ Ác Mộng Ngày nghỉ tôi dẫn cả nhà đi chơi, ai ngờ “nàng thơ” trong lòng chồng cũng nhất quyết đòi đi theo. Không chỉ vậy, cô ta còn tự ý đổi chuyến đi suối nước nóng tôi đã đặt thành chuyến cắm trại. Vừa mới đặt chân đến khu cắm trại, Thẩm Giai Di đã bị rắn cắn. Tề Phi Dục cuống cuồng muốn lái xe đưa cô ta đến thị trấn gần đó để chữa trị. Tôi thì không chút do dự đứng chắn trước đầu xe, không cho họ đi. Kiếp trước, sau khi Tề Phi Dục rời đi thì có người phát hiện trong núi có gấu xuất hiện. Chúng tôi còn chưa kịp rút lui thì đã bị gấu đen tấn công. Tôi vì bảo vệ mẹ chồng mà bị gấu đánh trọng thương. Vậy mà sau khi biết chuyện, Tề Phi Dục chẳng những không biết ơn, còn vì viện phí của tôi quá cao mà rút máy thở của tôi. Thậm chí chưa đầy một tuần sau khi tôi chết, hắn đã vui vẻ rước “nàng thơ” vào cửa làm vợ. Làm lại một lần nữa, tôi tuyệt đối sẽ không để bọn họ dễ dàng rời đi như vậy. …
Lừa Dối Sống với Lục Khải Minh mười năm, vì nhà nghèo, tôi chỉ có thể lén đi bán máu để mua đồ cho con trai. Mỗi lần tôi vui vẻ mang đồ ăn về, thằng bé lại nhìn tôi đầy xót xa: “Mẹ ơi, con nhất định sẽ học thật giỏi, như vậy ba mới khen tụi mình nhiều hơn.” Lục Khải Minh sống tiết kiệm, nghiêm khắc, luôn viện cớ không được nuông chiều con mà từ chối những mong muốn nhỏ nhặt của thằng bé. Nhưng hôm đó, để con mở mang tầm mắt, tôi lại đi bán máu một lần nữa, rồi dắt con tới trung tâm thương mại mua radio. Vừa bước vào sảnh lớn thì bắt gặp Lục Khải Minh đang nắm tay Lưu Lệ Lệ, tay còn lại đeo chiếc đồng hồ đính kim cương cho cô ta. Tôi vừa định bước tới thì bị nhân viên bán hàng vội vàng chặn lại: “Xin lỗi chị, mấy quầy này chỉ nhận phiếu mua hàng ngoại tệ giá trị cao, phiền chị xuất trình trước.”
Quả Báo Cũng Là Quả Năm lớp 12, cô chủ nhiệm phát hiện có thằng con trai viết thư tình cho tôi. Cô phạt tôi đứng trên bục giảng đọc bản kiểm điểm. Bắt tôi phải thừa nhận trước cả lớp là do tôi lẳng lơ, cố tình quyến rũ con trai để người ta viết thư cho mình. Cây gậy tre của cô đập xuống bục giảng vang lên từng tiếng “cộp, cộp”: “Lần sau mà còn thấy đứa con gái nào trong lớp ăn mặc lố lăng quyến rũ con trai, thì nghỉ học luôn đi!” Về sau, tôi cũng làm giáo viên chủ nhiệm. Con gái út của cô chủ nhiệm cũ lại yêu đương ngay trước mắt tôi…
Tôi Không Chết, Ai Thất Bại? Hôm tôi phẫu thuật tim, bạn trai quen 5 năm bỏ trốn cùng con em gái nuôi giả làm tiểu thư nhà họ Tống. Vì chuyện này mà ca mổ buộc phải hoãn lại, tôi – người đã được tiêm thuốc mê – bị đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Không ngờ lại vô tình nghe được cuộc nói chuyện qua điện thoại giữa dì Vương và ai đó. “Yên tâm đi con, con đưa Y Y đi rồi, không có tim thì nó không làm phẫu thuật được đâu.” “Nó chỉ là con nuôi thôi, dù nó có chết cũng chẳng sao, sau này toàn bộ tài sản sẽ là của con và Y Y.” Thì ra, bạn trai tôi quen suốt 5 năm không hề là con nhà giàu, mà là con trai của dì Vương – người giúp việc trong nhà tôi. Anh ta lừa tôi suốt từng ấy năm, chỉ để tiếp cận Tống Y Y và giành lấy quyền thừa kế. Bởi ngoài kia ai cũng đồn rằng, con gái lớn nhà họ Tống mắc bệnh tim bẩm sinh, sống không quá 25 tuổi. Nhưng anh ta đâu biết, Tống Y Y là con nuôi từ nhỏ. Người duy nhất có quyền thừa kế Tập đoàn Tống Thị – là tôi, Tống Viên Viên.
Phản Diện Lắm Tiền Tôi vừa đưa thẻ ngân hàng cho Triệu Húc Diêu đi đóng học phí xong, về tới nhà thì thấy một đứa bé được quấn trong tã lót đặt trước cánh cửa gỗ chạm trổ. Tôi bẩm sinh không cưỡng lại được mấy thứ đáng yêu, đang định bế đứa nhỏ lên thì một loạt chữ hiện ra trước mắt: 【Tới rồi tới rồi, người đổ vỏ tới rồi đây!】 【Cuối cùng con của nam nữ chính cũng được lớn lên trong môi trường khỏe mạnh, sung túc rồi! Hừ, ai bảo con nhỏ nữ phụ hôm nay còn mang tiền định đi sỉ nhục nam chính, còn muốn chia rẽ hai người làm gì! Cuối cùng nuôi con người ta, bị con trai của nam nữ chính chuyển hết tài sản, rút ống thở, đáng đời!】 【Đã quá! Nữ phụ ác độc còn không biết khối tài sản mấy chục tỷ cuối cùng lại thuộc về nam nữ chính hết ấy chứ!】 Tôi: À há Đủ wow rồi đó!?
Chồng Cũ Giả Chết Trên đường về nhà sau chuyến công tác, tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ mẹ chồng: “Mày là đồ xui xẻo, nhất định bắt thằng Cường đi đón mày.” “Bây giờ nó bị tai nạn xe sắp chết, mày hài lòng chưa!” Tôi không thể tin được, toàn thân run rẩy vội vã chạy về nhà thì chồng tôi đã bị hỏa táng. Bố mẹ chồng đánh tôi, mắng tôi, mang đi tất cả tài sản, để lại cho tôi một đống nợ nần. Tôi lòng đầy hổ thẹn, không dám nói một lời oán than. Từ chức khỏi công việc để gánh vác công ty đầy nợ nần, mỗi ngày quên ăn quên ngủ làm việc mười tám tiếng một ngày, mất năm năm trời mới trả hết nợ. Ngày được chẩn đoán ung thư dạ dày, tôi nghĩ cuối cùng mình được giải thoát cũng như có thể gặp lại chồng. Nhưng tại góc bệnh viện, tôi thấy chồng tôi dẫn bố mẹ chồng với một phụ nữ mang thai vui vẻ ăn mừng. “Con ngốc đó những năm qua đã kiếm cho chúng ta vài chục triệu, đúng thật là có bản lĩnh quá.” “Tiếc là nó bị ung thư, nếu không bố mẹ còn có thể lừa nó thêm vài chục triệu nữa rồi, nó vẫn còn cảm thấy tội lỗi lắm.” Tôi tức đến nỗi khạc ra máu rồi ngất đi. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về ngày chồng tôi bị tai nạn xe.