Cứu Rỗi

Cứu Rỗi

Cứu Rỗi  Mở mắt ra, tôi phát hiện mình đã tái sinh trong nhà vệ sinh của một trường nghề. Người vừa mới sinh ra tôi là một nữ sinh đang mặc bộ đồng phục học sinh, cô ấy đang ngồi trên sàn gạch lạnh, kinh hãi nhìn tôi chằm chằm. Cô trừng mắt nhìn tôi, rồi đưa đôi tay dính đầy m//áu về phía cổ tôi, định bóp chặt. Âm thanh từ hệ thống vang lên đúng lúc: [Địa điểm hiện tại là trường kỹ thuật cao cấp Mậu Thành, nhà vệ sinh nữ ở tầng ba, phía tây tòa nhà giảng dạy. Nhiệm vụ đầu tiên của bạn: Sống sót khỏi bàn tay của mẹ ruột.] Tôi: ???? Ván này là một trận đấu cấp cao rồi.

Hai Lạng Mực, Một Giấc Hoàng Lương

Hai Lạng Mực, Một Giấc Hoàng Lương Vân Trúc, một họa sĩ ẩn dật, mang trong lòng nỗi day dứt về những mối tình đã qua. Cuộc đời hắn gắn liền với những bức họa của người đã khuất, nhưng bức họa mà hắn trân trọng nhất lại là những bức họa không bao giờ hoàn thiện. Một đêm, hắn mơ thấy Liễu Diêu, một linh hồn lạc lối từ cõi mộng, đến nhờ hắn vẽ lại gương mặt mình bằng “hai lạng mực” từ nhân gian. Nàng hứa đổi lại giúp hắn hoàn thiện bức họa cuối cùng chứa đựng mọi nỗi tương tư.

Hoàng Tuyền Mạnh Thập

Hoàng Tuyền Mạnh Thập Ta là Mạnh Bà, chủ nhân Hoàng Tuyền, công chức của Minh Phủ. Mỗi ngày, ta đứng trên cầu Nại Hà, đưa bát canh thuốc cho những người đã khuất, giúp họ quên đi tiền duyên, những chuyện cũ. Công việc này, ta đã làm mấy trăm năm rồi.

Bạn Cùng Bàn Thích Khoe Khoang

Bạn Cùng Bàn Thích Khoe Khoang Hồi học cấp hai, bạn cùng bàn của tôi là một cô gái rất thích khoe khoang. Cậu ta nói nhà cậu ta có một căn hộ lớn, có phòng riêng để tập đàn, mẹ cậu rất yêu thương cậu, nghe theo lời cậu mà chọn xe, lên kế hoạch du lịch, và đến tận mười ba tuổi vẫn chưa phải tự giặt đồ lót của mình. Khi còn nhỏ, mỗi sáng mẹ cậu đều dậy từ năm giờ để bóc ngô và nấu ăn cho cậu. Nhưng điều kỳ lạ là tóc cậu ta lại giống như bị chó c//ắn, trông như thể cậu ta tự c//ắt lấy; ở nội trú không có tiền mua băng vệ sinh, người lúc nào cũng có mùi; bữa sáng và bữa trưa chỉ ăn một lần, gấu quần đã cao đến tận đầu gối. Thực sự nghèo đến mức chẳng còn gì để che giấu. Mọi người đều ghét cậu ta. Có lần tôi đang nghe nhạc, cậu ta lại bắt đầu khoe khoang, khiến tôi khó chịu đến mức không chịu nổi liền nói: “Ồ, vậy giờ cậu thế này là vì mẹ cậu chet rồi à?” Cậu ta lao đến đ//ánh tôi chảy cả m//áu mũi. “Mẹ tôi là người mẹ tốt nhất trên đời, không cho cậu nói xấu mẹ tôi! Tôi thế này… là vì mẹ tôi không thấy được! Nếu mẹ tôi thấy được – thì đã khác rồi.” Tôi ôm mũi, nhảy lên bàn và nói: “Được rồi, được rồi! Thế thì giờ gọi người mẹ tốt nhất của cậu đến để trả tiền thuốc cho tôi đi! Gọi đi!”

Mười Một Năm, Không Gặp Lại

Mười Một Năm, Không Gặp Lại Người chồng mà tôi đã yêu 11 năm đột nhiên nói: “Chúng ta ly hôn đi. Anh muốn cho cô ấy một danh phận.” Ngày hôm sau, chúng tôi đến cục dân chính. Kể từ ngày đó, anh ấy không quay về nhà nữa, chỉ có những tin tức của họ xuất hiện liên tục trên mạng xã hội. Còn tôi, cũng từ bỏ việc hỗ trợ công ty của anh, chỉ đứng nhìn xem anh có thể tự mình đi bao xa.

Ta Nắm Tay Nhau Giữa Biển Cát Trắng

Ta Nắm Tay Nhau Giữa Biển Cát Trắng [Cực kỳ hay, cảm động và ý nghĩa, highly recommend, khuyến cáo chuẩn bị khăn giấy.] – Sau khi thanh mai trúc mã come out, đối tượng liên hôn của tôi đổi thành anh trai của cậu ấy. Chu Duật cao ráo đẹp trai, tính cách vừa nghiêm túc vừa phúc hắc, từ nhỏ tôi đã sợ anh ấy, căn bản không thể nào ngủ chung nổi. Nghe nói anh ấy cũng có một mối tình đầu khó quên, tôi thở phào nhẹ nhõm, còn khuyến khích anh ấy dũng cảm theo đuổi tình yêu của mình, còn tôi sẽ mãi mãi coi anh ấy như anh trai đáng kính. “Vậy à?” Anh ấy cười nhẹ, tháo cà vạt ra, chậm rãi trói tay tôi ra sau lưng. Hơi thở nguy hiểm phủ lên. “Nhưng anh trai này, e là không đáng để tôn trọng.”

Cháu Gái Tôi Không Là Nữ Chính

Cháu Gái Tôi Không Là Nữ Chính Trước lúc lâm chung, trước mắt ta vụt qua mấy dòng chữ kỳ lạ: 【Lão thái quân đừng chết mà, người là người thân cuối cùng của Gia Nghi đấy!】 【Hu hu hu, lão thái quân mà chết, Dục vương nhất định sẽ giáng Gia Nghi xuống làm thiếp, nàng ấy sẽ bị bắt nạt thảm lắm lắm.】 【Lão thái quân mau dậy cứu Gia Nghi đi, giờ nàng ấy vẫn còn đang quỳ trong tuyết, nếu thêm một canh giờ nữa thì đứa nhỏ trong bụng e là không giữ được!】 Gì cơ? Cháu gái ta bị bắt nạt à? Ta hộc ra một ngụm máu đen, đột ngột ngồi bật dậy khỏi giường: “Nhanh, mang Trường Minh Thương* của ta đến đây!” (*Trường Minh Thương: tên cây thương của bà, có thể hiểu là vũ khí trấn gia hoặc biểu tượng chiến tích thời trẻ)

Mẹ và Tôi

Mẹ và Tôi Bà nội tôi sinh liền 6 người con gái, mãi đến lần thứ 7 mới sinh được một cậu con trai. Bà cho rằng do cơ thể mình “kém phúc”, nên khi chọn vợ cho ba tôi, bà nhìn trúng mẹ tôi. “Con gái tên Quyên m/ông to, kiểu gì cũng đẻ được con trai.” Mẹ tôi quả nhiên không khiến bà thất vọng. Chỉ hai tháng sau đám cưới, mẹ đã mang thai. Chín tháng sau, mẹ sinh ra tôi, một bé gái. Từ nhỏ tôi đã biết bà nội không thích mình. Nhưng tôi không ngờ, để lách luật kế hoạch hóa gia đình, bà lại đi làm cho tôi… một cái giấy chứng nhận khuyết tật. Năm tôi 7 tuổi, mẹ vốn đã có một con gái đầu bị thiểu năng, lại mang thai.

Tái Sinh

Tái Sinh Toàn bộ gia đình 5 người nhà chồng tôi đều bị s//á .t h .ạ/i. Mà tôi, chỉ vì đang bị tạm gi/ữ ở đồ/n cản/h sát nên may mắn thoát nạn. Là người thân của nạ/n n hâ/n, tôi chìm trong đ/au đớn không sao thoát ra được. Cảnh sát vậy mà vẫn không ngừng chất vấn tôi: “Đồng phạm của cô là ai?”

Huyền Sư Thẩm Tuế: Phòng Quan Tài

Huyền Sư Thẩm Tuế: Phòng Quan Tài Trong một buổi livestream, tôi kết nối với chú Vương, đồng nghiệp cũ ở nhà xác bệnh viện. Chú nói rằng nhà hàng xóm lúc nào cũng ồn ào, nhưng người xung quanh lại khẳng định rằng chẳng có ai ở đó cả. Tôi nhận lời mời đến xem thử, định bụng điều tra ngọn ngành. Nhưng khi đến nơi, tôi mới phát hiện ra rằng trong cả tầng lầu gồm năm hộ gia đình, chỉ có mỗi nhà chú Vương là người sống. Còn lại, tất cả đều là… phòng quan tài!

Tôi Cưới Ở Trần Gian, Bạn Thân Gom Quà Dưới Địa Phủ

Tôi Cưới Ở Trần Gian, Bạn Thân Gom Quà Dưới Địa Phủ Tết Thanh Minh, tôi mang bánh ngọt và trà sữa đến viếng mộ bạn thân, báo cho cô ấy biết tôi sắp kết hôn. Tối hôm đó, cô ấy hiện về báo mộng cho tôi. “Cưới đi! Cưới rồi ch.t luôn đi!” “Chờ đến lúc mày bị hành đến ch.t thì chôn bên cạnh tao, đến lúc không ai đốt đồ cúng cho mày, mày còn có thể ké phần của tao, khỏi làm ma ch.t đói.” Tôi ch.t lặng. “Mày đang nói cái quỷ gì thế?” Ngón tay của cô ấy gần như chọt thủng đầu tôi: “Đồ ngu! “Cả nhà hôn phu của mày đang chờ mày tuyệt hậu đấy, mày thật sự không nhận ra tí gì à?”

Khách Sạn Cõi Âm

Khách Sạn Cõi Âm Kỳ nghỉ lễ 1/5, tôi đặt trước một phòng tại khách sạn cõi âm. Không ngờ ngay đêm đầu tiên, từ dưới giường đã vọng lên tiếng nói: “Được nằm xuống thế này, thoải mái ghê!” Tôi can đảm cúi xuống nhìn và chạm mắt với… một thứ gì đó.

Tĩnh Nữ Kỳ Thư

Tĩnh Nữ Kỳ Thư Bách phu trưởng đưa hài cốt của phụ thân ta trở về. Hắn thấy đại ca định bán ta, không đành lòng, liền hỏi ta có nguyện ý theo hắn đi hay không. Ta ôm lấy đứa bé trong tã lót, cẩn thận nhìn hắn. Hắn khẽ cười, vết sẹo trên khóe miệng khẽ động: “Nghĩ đến hai mẹ con nhà ngươi cũng không ăn làm ta nghèo đi được.”

Xoá Tan Băng Tuyết

Xoá Tan Băng Tuyết Thế giới yên lặng đến kỳ lạ. Không tiếng xe cộ, không tiếng điện cao thế rè rè, không tiếng người gọi nhau trên phố, không có cả tiếng động của thực vật. Gió cũng không thổi qua nơi đây, chỉ có một thứ tĩnh lặng bao trùm như tấm chăn khổng lồ, nặng nề đè nén lên mọi giác quan. Mỗi khi bước ra đường, tôi luôn có cảm giác như đang đi vào một không gian hai chiều. Những tòa nhà, những hàng cây khô khốc phủ đầy màu trắng như những hình vẽ nguệch ngoạc trên nền giấy cũ. Mọi thứ thiếu sức sống, thiếu chiều sâu, như thể cả thế giới đã bị ai đó tước mất trái tim.

Thiên Tuế Giang Sơn

Thiên Tuế Giang Sơn Ta là nha hoàn của Hầu phủ, đêm thiếu gia say rượu, cưỡng ép ta phá giới. Hắn nếm qua tư vị liền ghiền, quấn lấy ta suốt bốn năm trời, nhưng chưa bao giờ chịu cho ta danh phận. Ta hiểu rõ trong lòng, người thiếu gia thực sự yêu thương, chính là biểu tiểu thư đã có hôn ước. Nhưng vị hôn phu của biểu tiểu thư là một kẻ tàn tật tính khí thất thường, nàng sống c/h/ết không chịu gả qua đó. Lão phu nhân thương xót nàng, suy nghĩ thật lâu, cuối cùng nghĩ ra cách thế thân. Ánh mắt bà rơi xuống người ta, người có vài phần giống biểu tiểu thư: “Đào Chi, Hầu phủ nuôi ngươi bấy nhiêu năm, ngươi cũng nên vì Hầu phủ mà làm chút việc rồi. Biết phải làm thế nào chứ?” Ta ngoan ngoãn dập đầu sát đất: “Nô tỳ biết, nô tỳ nguyện thay biểu tiểu thư xuất giá.”

Quán Trọ Nhân Sinh

Quán Trọ Nhân Sinh Mưa bão như muốn nuốt chửng cả thế gian. Giữa con đường ven biển mịt mù, chiếc xe tải cũ kỹ của Lưu Vĩ bất lực sa lầy trong vũng bùn đen đặc. Cơn bão đến dữ dội, cuốn phăng mọi thứ, giống như cách số phận đã từng quét qua đời anh, để lại những vết sẹo khó phai mờ. Không còn đường lui, cũng chẳng có lối đi, anh thấy mình đứng trước một quán trọ nhỏ. Ánh đèn le lói qua màn mưa như lời mời gọi đầy ngờ vực. Trong đêm bão tố ấy, anh bước qua cánh cửa gỗ xập xệ, không hề biết rằng, phía sau những bức tường cũ kỹ ấy, định mệnh đang chờ đợi.

Mở Khóa

Mở Khóa Tôi là một thợ mở khóa, và tôi thường lén lút làm hỏng khóa cửa nhà của người dân. Sau đó, tôi sẽ dán những tấm card ghi “mở khóa, thay khóa” lên tường. Khi người ta không mở được cửa, họ sẽ gọi điện nhờ tôi giúp đỡ. Bằng cách này, tôi đã tự tạo ra một nguồn khách hàng dồi dào. Cho đến đêm nay, tôi nhận được cuộc gọi từ một người đã chết.

Hoành Thánh Phù Dung

Hoành Thánh Phù Dung Đêm khuya, tôi vô tình nhấn vào một phòng phát trực tiếp của một streamer ẩm thực. Người đó đang cầm một hộp hoành thánh với bao bì giản dị, ăn rất ngon lành. “Anh em ơi, không phải tôi nói khoác, tô hoành thánh năm đồng này còn ngon hơn tất cả các món ăn tôi từng thử.” Dòng bình luận tràn ngập: [Nhìn mà chảy nước miếng.] [Muốn ăn ghê.] Tôi lại cau mày, gõ một dòng chữ: [Hoành thánh Phù Dung có nợ âm dương, streamer đừng ăn nữa, anh đang bị mượn thọ đấy!] Cư dân mạng lập tức chửi rủa tôi: [Đồ ác độc, nguyền rủa người khác sớm chết, trời đánh thánh đâm!] Nhưng chưa đầy một tuần sau, tin tức về cái chết đuối bất ngờ của một streamer nổi tiếng đã leo lên hot search.

Thiên Kim Giả Ngả Bài Rồi!

Thiên Kim Giả Ngả Bài Rồi! Tôi là thiên kim giả, năm 13 tuổi, bảo mẫu đột nhiên nói tôi là con gái bà ta, là một thiên kim giả, bảo tôi lấy tiền để giúp đỡ bà ta và anh trai ruột của tôi. Tôi nhìn bà ta một cái, rồi lập tức quay đầu báo cáo bà ta.

Tôi Đào Ngôi Mộ Của Chính Mình

Tôi Đào Ngôi Mộ Của Chính Mình Tôi bị người bạn thân hại chết, vậy mà bố mẹ tôi lại nhận cô ta làm con gái nuôi. Bạn trai tôi cũng chuẩn bị cưới cô ta. Tôi phải làm gì đó để bọn ngốc này biết rằng tôi đã chết oan.