Cứu Rỗi

Độ Khanh

Độ Khanh Hồi nhỏ, vì thân thể yếu ớt  nên cha mẹ dẫn ta đến một gốc cây, bái nó làm tỷ muội, mong nó phù hộ che chở. Nào ngờ, trong mơ, cây không chỉ mắng ta mà còn đuổi theo đánh: “Ta là nam nhân, không muốn kết nghĩa tỷ muội với ngươi!” Ta ấm ức muốn khóc, ôm chặt lấy thân cây: “Xin đừng đánh nữa, đợi ta biết nói rồi sẽ lập tức giải trừ quan hệ.” Cây mặt lạnh như tiền: “Ý ngươi là một đứa câm có thể biết nói? Muốn lừa ta, không có cửa!” Nói xong, nó dùng một nhánh cây quật ta ngất xỉu. Về sau, khi ta trở thành kiếm tu, cây lại e dè tiến đến gần: “Hồi nhỏ ta còn ôm ngươi đấy, đừng có chặt cành của ta nha~” Ta đáp: “Ta vẫn thích dáng vẻ phóng khoáng, bất cần đời của ngươi lúc trước hơn.” Cây sợ đến mức tái mặt: “Ngươi là cầm thú à! Khi đó ngươi mới bao nhiêu tuổi mà đã nhung nhớ ta rồi?!” “?” Hình như cây đã hiểu lầm điều gì đó.

Người Nô Tỳ Trong Mộ Cổ

Người Nô Tỳ Trong Mộ Cổ Ta là người duy nhất trong tộc được dưỡng thành “Kim khẩu nữ”. Không giống các tỷ tỷ khác trong tộc, nhả ra côn trùng hay rắn rết, thứ ta nhả chính là kim ngân châu báu. Chỉ cần dâng lên thịt tươi, ta liền mở miệng, kẻ dâng thịt sẽ thu được vàng ròng đổ xuống như mưa. Bởi vậy, khói bếp trong làng ngày ngày bốc cao, mùi thịt thơm lừng khắp chốn, chỉ cầu ta hé miệng một lần. Nhưng năm hạn hán đến, thịt từ đâu mà có? Nhìn xuống bụng mình, lại thấy các tộc nhân gầy yếu đến mức da bọc xương, ta chỉ khẽ mỉm cười.

Một Lần Nữa Tỏa Sáng

Một Lần Nữa Tỏa Sáng Em trai tôi là một đứa chuyên nói dối. Nó cố tình làm vỡ mô hình nhân vật đắt đỏ của anh họ, nhưng lại nói là “vô tình làm rơi”. Tôi giơ tay, tát thẳng vào mặt nó một cái. “Em mà còn dám nói dối nữa, xem chị có đánh ch.t em không!” Nó khóc òa lên, mẹ tôi thì nổi giận. Bà mắng tôi rằng, em tôi mới có năm tuổi, tôi làm chị mà nhẫn tâm quá. Nhưng bà đâu biết, chính vì em tôi nói dối, mà kiếp trước cả gia đình tôi không ai có kết cục tốt đẹp. Đời này làm lại, tôi sẽ không bao che cho nó nữa.

Chí Hướng Lăng Vân

Chí Hướng Lăng Vân Ngày mẹ ta hạ sinh, cao tăng xem mệnh. “Sinh nữ làm hậu, sinh nam làm tướng, riêng sinh đôi bất tường, phải trừ khử.” “Đại nhân, chuyện liên quan đến tiền đồ của tướng quân phủ, liệu có chắc chắn không?” Cha ta tuyệt vọng nhìn hai đứa trẻ trong tã lót, bình thản nói: “Một trai một gái, hẳn là chữ ‘hảo’!” Mọi người đều chúc mừng cha ta vì có được thiên kim quý giá, sau này vào Đông cung là chuyện như đinh đóng cột. Đáng lẽ ra, ta cũng nên vui mừng trước phúc phận ấy. Đáng tiếc, ta không phải là người được người đời ngưỡng mộ, mà chỉ là ấu tử của tướng quân phủ.

Người Mẹ Giả Của Tôi

Người Mẹ Giả Của Tôi Khi Giang Nồng đến nhà tôi, mẹ đã chia đôi tình yêu của mình. Giang Nồng được phần lớn, còn tôi chỉ có một phần nhỏ. “Con còn có bố, nhưng Tiểu Nồng chẳng còn ai cả.” Vì vậy, việc mẹ thiên vị cậu ta là điều hiển nhiên. Sau này, tôi không cần mẹ nữa. Tôi không giống mẹ mình, tình yêu của tôi không thể chia nhỏ. Tôi dành toàn bộ tình yêu của mình cho mẹ mới.

Cứu Lấy Dì Út

Cứu Lấy Dì Út Năm tôi học lớp 12, dì út bị chồng b ạ o h à.n.h đến ch .t. Trước đó, dì từng nhiều lần nộp đơn ly hôn. Nhưng lần nào tòa án cũng bác bỏ, lấy lý do: “tình cảm vợ chồng chưa rạn nứt nghiêm trọng.” Trong lễ tang dì, tôi khóc đến ngất đi. Vậy mà khi tỉnh dậy, tôi lại quay về 20 năm trước, đúng lúc dì lần đầu đề nghị ly hôn với chồng. Người trong gương… chính là khuôn mặt của dì út!

Dưỡng Phản Vi Chính

Dưỡng Phản Vi Chính Năm bận rộn nhất của hệ thống công lược, tôi đồng thời phải công lược cả phản diện bệnh kiều và nữ phụ độc ác. Nhưng lúc tôi đã học thuộc mọi kỹ thuật tán trai, nắm chắc toàn bộ bí kíp công tâm, chuẩn bị bung lụa thì… Lại phát hiện thứ chờ đón tôi không phải là các nam chính cool ngầu hay nữ phụ chua ngoa, mà là… hai nhóc tì mềm mại đáng yêu! Trời đánh mà, tôi đành chấp nhận số phận, vừa định dắt hai đứa nhỏ về nhà. Ai ngờ ngay giây tiếp theo, tôi nghe thấy được tiếng lòng của bọn trẻ: 【Cô ta chắc cũng như mấy người nhận nuôi trước thôi, về nhà là lột mặt nạ liền, không biết lần này là đánh hay chửi đây.】 【Hừ, đồ ngốc đáng thương, không biết cô hành hạ bọn tôi mấy ngày thì sẽ bị anh tôi xử lý cho mất xác đâu ha.】 Tôi lạnh cả sống lưng. Trước khi hai đứa kịp phản ứng, tôi vội nhét hai miếng bánh kem dâu thơm ngọt vào tay bọn chúng.

Bố Tôi Vỡ Nợ Bỏ Trốn

Bố Tôi Vỡ Nợ Bỏ Trốn Năm tôi tám tuổi, bố tôi trốn nợ, mẹ tôi nhanh chóng tái giá. Họ chẳng ai muốn nuôi tôi – một đứa con dư thừa. Bồ của bố tôi còn buông lời cay độc, nói sẽ ném tôi vào thùng rác. Nhưng khi tôi bị bắt nạt ở trường, chính bà ấy lại như một con sư tử cái, lao vào bảo vệ tôi bằng mọi giá. Bà ta làm việc quần quật, chắt chiu từng đồng để giúp tôi thi đỗ vào một trường đại học danh giá. Khi tôi trở thành một luật sư thu nhập hàng triệu, bố mẹ ruột lại tìm đến để ăn năn hối lỗi. Mong tôi quay về bên họ. Tôi cười lạnh, nói sẽ kiện họ vì tội bỏ rơi con cái.

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Cung Nữ

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Cung Nữ Thiếu niên bạo quân kia tính tình thất thường, hiếu sát thành tính. Đại tỷ ta vốn được chọn tiến cung làm cung nữ, vậy mà lại cố tình lăn lộn với vị hôn phu của ta để trốn tránh. Cả nhà liền ép ta thay nàng vào cung. Chỉ có điều bọn họ không hề biết, ta bẩm sinh có đôi mắt âm dương. Đêm đầu tiên hầu hạ bạo quân, ta vừa ngẩng đầu lên đã chết trân tại chỗ.

Tiểu Phúc Tinh Từ Trời Rơi Xuống

Tiểu Phúc Tinh Từ Trời Rơi Xuống Vào ngày thứ bảy khi tôi nghèo đến mức không đủ tiền trả tiền thuê nhà, một cậu bé lem luốc bỗng kéo góc áo tôi. Ngay lập tức, trước mắt tôi hiện lên hàng loạt dòng bình luận như mưa sa: 【Aaaa là tiểu phúc tinh của chúng ta đây rồi! Ai nhặt được em ấy thì vận may sẽ rơi trúng đầu!】 【Rõ ràng mang mệnh phúc tinh mà lại bị chuyển tay tới bảy lần, những người đó sau khi phát tài đều bỏ rơi em ấy, hu hu thật tội nghiệp.】 Tỉnh táo lại, tôi ôm chầm lấy nhóc con ấy, hôn cho mấy cái rõ to. Trời ơi, tôi thật sự nhặt được bảo vật rồi!