Cứu Rỗi
Những Ngày Sống Cùng Mẹ Kế Mẹ kế tôi là “tiểu tam” chen chân lên chính thất. Nhưng bà khác với mấy “tiểu tam” thông thường, bà bước vào nhà tôi với một đống tài sản khổng lồ. Nhờ vào cái đầu “yêu là tất cả” của mẹ kế, từ nhỏ tôi đã sống sung sướng trong nhung lụa. Nhưng bố tôi thì không biết điều. Không lo ôm chặt đùi bà vợ giàu, lại ra ngoài tìm thêm “tiểu tứ”. Mẹ kế tức giận, muốn trả cả bố lẫn tôi về chỗ cũ. Ai ngờ mẹ ruột tôi là người đầu tiên nhảy ra tát bố tôi một cái: “Lúc trước chị Lộ (mẹ kế) cho tôi 5 triệu tệ đó, tôi không trả lại đâu!”
Tôi Bị Mẹ Ruột Dùng Một Miếng Thịt Để Đổi Lúc tôi ba tháng tuổi, mẹ ruột đã dùng tôi để đổi lấy một miếng thịt, trao tôi cho người mẹ hiện tại. Khi rời đi, nước mắt của bà rơi xuống mặt tôi, mằn mặn. “Bảo bối, xin lỗi con… Mẹ thật sự không nuôi nổi con nữa rồi.”
Huyết Sát Làng tôi có phong thủy rất tốt. Nhưng gần đây, cả làng bỗng ngập tràn mùi thối rữa, sát khí bao trùm khắp nơi. Ngày càng nhiều người chết thảm trong những tai nạn kỳ quái. Bà tôi là thầy phong thủy. Bà nói: “Mùi này là Huyết Sát, chỗ nào càng nặng mùi thì sát khí càng mạnh.” Nhưng lạ thay, mùi nặng nhất… lại phát ra từ người bà.
Kiến Thanh Sơn Tôi sống lại trở về thời khắc trước kỳ thi đại học, kéo học thần đang đứng trên sân thượng của trường xuống: “Đã bảo không được nhảy, cậu nghe không hiểu sao?” Cậu ấy ngã xuống đất, hàng mi khẽ run rẩy, thu mình lại, nhẹ giọng nói lời xin lỗi với tôi: “Xin lỗi…” Tôi đứng trước mặt cậu ấy, đưa tay ra: “Chu Ngọc Bạch, tôi đến để cứu cậu.” Cậu ấy kinh ngạc ngước mắt nhìn tôi, ánh mắt ướt át còn vương lại chút sợ hãi, ngón tay khẽ run. “Chu Ngọc Bạch, cậu có tin không? Có một người đã vượt qua mười hai năm dài đằng đẵng, một mình đi bộ đến đây—chỉ vì cậu.” “Người đó chính là tôi.” Cậu ấy khẽ nuốt xuống, bàn tay lạnh buốt lặng lẽ đặt vào lòng bàn tay tôi, giọng khàn đặc: “Cầu xin cậu, hãy cứu tôi.”
Ngọn Lửa Ác Quỷ Trên đường đi tự sát, tôi chứng kiến cảnh một cậu ấm nhà giàu tông chết cả gia đình ba người rồi thuê người nhận tội thay. Ngã tư xảy ra tai nạn không có camera giám sát, và tôi trở thành nhân chứng duy nhất. Nhớ lại cái đầu của đứa trẻ sơ sinh lăn khỏi nắp capo, và tiếng cười khinh bỉ của cậu ấm… Tôi đã đứng trước tòa và làm chứng giả…
Tiết Nữ Đường Khi đám thổ phỉ đi qua, đám nam nhân trong nhà đã bỏ chạy không còn bóng dáng. Đám nữ nhân chân nhỏ không thể chạy kịp, bị bỏ lại chờ chết. Trước lúc đi, cha đưa cho mẹ một con dao. “Nếu nàng mà bị làm nhục, hãy dùng con dao này để tự kết liễu.” “Chờ khi ta trở về, sẽ nghênh nàng vào tiết nữ đường.” Sau khi cha rời đi, mẹ đập nát bài vị trong tiết nữ đường, thay vào đó là dựng vài chiếc giường gỗ. Bà dẫn theo các tẩu tẩu, bắt đầu làm ăn với đám thổ phỉ. Đêm hôm ấy, tất cả nữ nhân đều sống không bằng chết. Nhưng tất cả đều sống sót. Sau này, khi cha trở về, ông hỏi mẹ muốn chết như thế nào. Mẹ đặt con dao xuống, cầm lấy hỏa súng, chĩa thẳng vào đầu ông.
Tận Thế Quỷ Quái Điều đầu tiên tôi làm sau khi trùng sinh là dùng hết toàn bộ tiền tiết kiệm để đốt 50 vạn cái đùi gà giấy cho vong linh của các liệt sĩ. Khi mọi người đều nghĩ tôi bị điên, tôi lại bán luôn cả nhà để đốt 100 vạn khẩu súng máy giấy xuống đó. Bởi vì, tận thế kinh hoàng sắp giáng xuống. Quỷ quái hoành hành, con người sẽ trở thành những sinh vật yếu ớt nhất. Chỉ có những người đã cúng bái vong linh mới được che chở.
Cửa Hàng Áo Liệm Sau một vụ tai nạn xe hơi, tôi bỗng nhiên có khả năng nhìn thấy những khoảnh khắc cuối cùng của người chết thông qua quần áo của họ. Ban đầu, tôi nghĩ rằng mình đã thức tỉnh một năng lực đặc biệt và từ đây cuộc sống sẽ thay đổi. Nhưng giấc mơ ấy nhanh chóng tan vỡ khi xuất hiện một sinh vật giống người mà không phải người, giống quỷ mà không phải quỷ. Hắn nói: “Là ta dùng tu vi để đổi lấy năng lực này, cô phải bồi thường cho ta.” Dưới sự giúp đỡ dường như vô hình của hắn, tôi không chỉ hồi sinh cửa hàng áo liệm của ông nội, mà còn phát hiện ra rằng vụ tai nạn xe hơi hóa ra là một cái bẫy tử thần được sắp đặt từ trước.
Tôi Quản Đầu Thai Tôi, nhân viên vàng của phòng đầu thai ở địa phủ, hôm nay bị một linh hồn mới có điểm công đức cao ngất ngưởng chọc cho tức cười. Người ta làm việc 996, tích lũy công đức để tranh vé đầu thai sang châu Phi, vậy mà anh ta, đối diện với ba lựa chọn đầu thai cực phẩm: con trai độc nhất của tỷ phú, thần tượng hàng đầu, gấu trúc quốc bảo, vẫn dửng dưng như không. Tôi chỉ vào sổ công đức ghi hàng tỷ điểm, tức đến nghiến răng: “Nhiều điểm thế này, anh muốn làm gì!” Anh ta cười ngại ngùng: “Dùng cái này đổi lấy việc em làm vợ anh, đủ không?”
Giải Mộng Nấm Đầu Người Tôi mở một phòng livestream giải mộng. Không chỉ tiên đoán cát hung cho người sống, mà còn giải mã được cả lời của người chết trong mơ. Một người đàn ông hỏi rằng, sau khi người thân qua đời, hắn thường mơ thấy trên quan tài mọc ra những bông hoa đỏ như máu. Hắn muốn biết giấc mơ ấy có ý nghĩa gì. Cư dân mạng trong phòng livestream đồng loạt nói rằng hắn quá nhớ thương người thân và khuyên hắn nén đau thương. Nhưng chỉ mình tôi biết, đó không phải hoa, mà là “nấm đầu người”, một loại nấm biến hóa từ oán khí của người bị hại. Và kẻ mơ thấy nó, chính là hung thủ.
Đừng Tùy Tiện Nhặt Đồ Đồ đạc không thể tùy tiện nhặt. Bất kể là đắt hay rẻ. Bởi vì… ai mà biết được, nó có phải là thứ bị lột ra từ xác chết hay không!
Nuôi Dưỡng Ánh Trăng Tôi đã chu cấp cho Tống Hàn và bạch nguyệt quang của anh ta. Vừa rút thẻ tín dụng ra, trước mắt bỗng lóe lên một hàng chữ lạ— 【Tiểu thư, mau lấy lại tiền đi! Bạch nguyệt quang sau này sẽ trở thành chuyên gia y học, Tống Hàn sẽ không yêu cô nữa!】 Chuyên gia y học sao? Tôi ấn nhẹ vào bụng, nơi cơn đau đang quặn thắt, nhẹ giọng hỏi: “Thật ư? Cô gái nhỏ tôi tài trợ lại lợi hại đến vậy sao?”
Minh Nguyệt Nhược Định Ta ngồi bên cầu Trấn Giang, bị một đám gà, vịt, ngỗng bao vây. Chúng đều bị trói dây cỏ quanh cổ, còn ta, trên đầu cũng cài một cây trâm cỏ. Ta và bọn chúng chẳng khác gì nhau, đều là hàng hóa chờ người đến mua. Một kẻ tóc bóng mượt, tai to, khoác trường bào, bên ngoài mặc gi-lê, từng bước chậm rãi tiến lại gần. Hắn đưa đôi mắt gian tà quét từ trên xuống dưới, cất giọng hỏi: “Nha đầu này bao nhiêu tiền?” “Hai đồng bạc.” Bà nội ta đáp. Có lẽ thấy ta gầy gò ốm yếu, chẳng đáng giá, hắn bĩu môi rồi cất bước bỏ đi. Một lát sau, một nam nhân trung niên vóc người gầy guộc, khoác áo sơ mi trắng, bên ngoài là áo gi-lê kiểu Tây, vội vàng chạy tới, hơi thở đứt quãng: “…Vị cô nương này… bát tự có thể báo cho ta biết không?”
Chiếc Két Tình Yêu Sau khi ly hôn, tôi bất ngờ nhận được một khoản tiền lớn không rõ nguồn gốc, kèm theo một két sắt chứa đầy ảnh của chính mình. Mặt sau mỗi bức ảnh đều viết một dòng: “Mong Thẩm Từ bình an thuận lợi.” Người ký tên: Phó Vân Xuyên – anh trai của chồng cũ tôi. Không lâu trước đó, anh đã qua đời vì ung thư gan. Khi được sống lại, tôi quay về đúng ngày hai nhà bàn chuyện liên hôn. Một lần nữa được chọn đối tượng kết hôn, tôi không chút do dự, chỉ tay về phía người đàn ông đang lặng lẽ dõi theo mình ở góc phòng: “Tôi chọn anh ấy.”
Ngày chị gái tôi vì tình yêu mà bỏ trốn, Phó Thừa Doãn, thái tử gia đất Bắc Kinh, người có hôn ước với chị, đã quay sang đeo nhẫn vào tay tôi. Hắn cưng chiều tôi thành bà Phó khiến ai cũng ghen tị, đến cả bà cụ Phó khó tính nhất cũng nắm tay tôi khen ngợi: “Đây mới là con dâu nhà họ Phó.” Cho đến ba năm sau, chị tôi mang theo bệnh ung thư trở về nước. Mẹ tôi khóc đến mức ngất xỉu trước mặt tôi: “Coi như mẹ xin con… để Thanh Lan được toại nguyện mấy ngày cuối đời!” Anh trai tôi kéo Phó Thừa Doãn ép buộc: “Cô ấy chỉ muốn mặc váy cưới một lần, nếu cậu còn coi tôi là anh em, thì hãy giúp cô ấy hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.” Bố tôi trực tiếp ra lệnh: “Nếu Thanh Lan không tổ chức được đám cưới trước khi nhắm mắt, thì tôi không có đứa con gái như con!” Phó Thừa Doãn ôm chặt tôi trước mặt mọi người: “Vợ tôi chỉ có mỗi Nhiên Nhiên!” Nhưng chỉ trong vòng một tháng, hắn vẫn buộc phải quỳ một gối, đeo chiếc nhẫn gia truyền cho chị tôi, hoàn thành toàn bộ nghi lễ cưới xin. Hắn mắt đỏ hoe giải thích: “Tổ chức đám cưới này là để em và gia đình không xảy ra mâu thuẫn, cũng coi như tiễn cô ấy đoạn đường cuối.”
Ngôn Linh Sư: Livestream Phán Quyết Khi tôi đang livestream, có một người đàn ông giả làm phụ nữ để xin nối mic: “Tôi đến tháng hơn chục năm nay, chẳng bao giờ dùng băng vệ sinh, chỉ dùng giấy nhét vào, vừa tiết kiệm tiền, vừa bảo vệ môi trường, vẫn sống khỏe re như thường.” “Thật ra, sau khi sinh con xong chẳng cần ở cữ đâu. Tôi sinh mổ ngày thứ hai đã giặt quần lót cho chồng, nấu cơm, khiến anh ấy cảm động đến khóc.” Nhưng không ai biết rằng, đây là “Livestream Ngôn Linh” của tôi. Mỗi chữ họ nói ra đều sẽ thành sự thật.
Căn nhà ma của tôi chảy máu từ vòi nước, tôi lập tức gọi xe hiến máu đến để kiếm tiền. “Tôi có thể hiến máu không? Hiến trước 5 tấn nhé!” Sau đó, nhà tôi bắt đầu mất điện đột ngột. Tôi bình tĩnh liên hệ “chuyên gia”. Một tháng sau, một con ma thân thể đầy thương tích đứng trước mặt tôi: “Xin cô đừng khiếu nại nữa, họ đánh tôi không chịu nổi đâu! Tôi trả tiền điện cho cô được không?!”
Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học Ba tháng trước kỳ thi đại học, “thiên kim thật” của nhà họ Giang trở về. Lúc đó tôi mới biết, hóa ra mình chỉ là “thiên kim giả” kẻ đã sống nhờ danh nghĩa của người khác bao năm trời. Đã là thiên kim giả thì cũng nên biết thân biết phận. Vì thế, ngay ngày thiên kim thật trở về, tôi chuẩn bị lặng lẽ rút lui, không làm phiền họ đoàn tụ gia đình. Không ngờ vừa vào cửa, thiên kim thật Giang Nhuyễn, liền lao thẳng về phía tôi. Tôi cảnh giác cao độ, nhìn cô ấy lục lục trong cặp sách. Báo động đỏ bật lên trong đầu: Khoan đã! Cô ta chẳng lẽ vì tôi cướp mất cha mẹ của cô ta, nên định liều mình với tôi luôn hả?! Kết quả… Cô ấy lấy ra vài tờ đề thi. “Làm đi, thời gian không còn nhiều. Làm bài kiểm tra toán đầu vào trước, dựa vào kết quả sẽ lên kế hoạch học bù phù hợp.” Hả? Ủa rồi… cái quái gì đang diễn ra vậy? Đây là kiểu báo thù mới à? …
Tôi là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, muốn thuê một căn nhà rẻ nhất có thể. Người môi giới nhiệt tình giới thiệu: “Chung cư giảm 10%, nhà không thang máy giảm 20%, nhà cũ giảm 50%, nhà ma giảm 70%, nhà có người chết thảm giảm 90%.” Tôi gật đầu lia lịa, vội hỏi: “Có căn chung cư cũ, không thang máy, chủ nhà chết thảm không?” Tôi chuyển nhà thành công, tiền thuê mỗi tháng là ba nghìn tệ. Số tiền này là do người môi giới *trả thêm* cho tôi. Đêm đầu tiên chuyển đến, vòi nước trong nhà tắm tự nhiên chảy ào ào. Đèn trong phòng ngủ chập chờn liên tục. Tôi không chịu nổi, bật dậy quát lớn vào bóng đen lén lút trong phòng: “Tiền điện một tệ hai một số!” “Tiền nước năm tệ rưỡi một khối!” “Tiền này mày trả hả?”
Livestream Bắt Yêu: Bạn Trai Không Phải Người Trong một lần livestream xem bói, tôi kết nối với một cô gái. Theo thói quen, tôi buột miệng nói: “Lục xung bất thuận, đây là điềm góa phụ!” Fan trong livestream lập tức ào vào công kích tôi, bởi vì bạn trai của cô gái ấy đang xuất hiện ngay trên màn hình. Tôi nhìn kỹ hơn. “Chạy ngay đi! Bạn trai cô không phải là người sống!”