Linh Dị
Hải Sa Và Linh Hồn Than Khóc Ngày đầu tiên dạy học ở vùng núi, đã có một người dân trèo lên giường của tôi. “Cô giáo dạy học là vợ chung của cả làng, đến đây thì đừng nghĩ đến việc rời đi!” Hắn ta cười xảo quyệt, nhưng tôi lại cười còn to hơn hắn. Đã lâu không được chém giết, tay tôi có chút ngứa ngáy rồi.
Cấm Chụp Ảnh Xác Ướp Ngàn Năm Vào dịp Quốc Khánh, bạn cùng phòng của tôi đến bảo tàng tham quan xác ướp nữ nghìn năm. Hướng dẫn viên nhiều lần nhắc nhở: “Cấm chụp ảnh”. Nhưng cô ấy lại cố tình phớt lờ. Không chỉ chụp, cô ấy còn bật hiệu ứng hoán đổi khuôn mặt, chụp chung với xác ướp. Sau đó, bạn tôi ngày càng gầy đi… Nhưng xác ướp trong bảo tàng lại trở nên đầy đặn hơn.
Roi Đánh Hồn 9: Ngũ Quỷ Vận Tài Một công trường đào được năm chiếc quan tài, bốn chiếc có xác, một chiếc trống không. Công trường liên tục xảy ra những chuyện kỳ lạ, chưa đầy ba ngày, hai công nhân đã phải nhập viện. Tôi được người ta nhờ vả đến công trường để vận chuyển quan tài. Nhưng một vị cao nhân được mời đến công trường, được gọi là đại sư họ Điền, lại ra sức ngăn cản, không cho tôi vận chuyển. Ông ta nói với tôi bằng giọng âm u: “Trong vòng bảy ngày, không ai được phép động vào năm chiếc quan tài này. Ai động vào, người đó sẽ phải thế mạng!”
Công Đức Thâm Hậu Trở Thành Đạo Cụ Nhà tôi bốn đời đều là hào kiệt. Ông nội làm nông, thời loạn lạc từng liều mình dùng liềm chém đầu giặc. Bà nội là thầy thuốc, cả đời hành y cứu người, ngã xuống ngay tại phòng khám. Cha tôi là lính cứu hộ hàng hải, xông pha cứu vô số người khỏi chết đuối. Anh trai tôi là lính cứu hộ động đất, bị dư chấn chôn vùi trong đống đổ nát. Cả nhà chỉ còn mình tôi sống sót. Thầy bói bên đường nhìn thấy tôi thì giật mình phán: “Công đức trên người cô còn dày hơn cả tường thành!” Công đức có dày hay không thì tôi không biết. Nhưng có một chuyện chắc chắn… tôi rất nghèo. Để tiết kiệm chi phí, tôi mua một căn nhà giá siêu rẻ. Vừa dọn vào mới phát hiện: đây là nhà hung. Từng có người bị sát hại trong chính ngôi nhà này. Thế nhưng tôi chẳng thấy sợ hãi gì. Ánh sáng chính nghĩa bao phủ tôi, một lòng kiên cường, chẳng nao núng tí nào.
Lễ Tế Vợ Tôi là một nữ minh tinh hạng mười tám đã hết thời. Sau ba năm nhẫn nhịn và nín nhục, cuối cùng tôi cũng gả vào nhà họ Giang, gia tộc giàu nhất Bắc Kinh. Hôn lễ thế kỷ giữa tôi và Giang Nguyên, con trai độc nhất của nhà họ Giang, tiêu tốn ba tỷ và lập tức trở thành đề tài nóng trên mạng. Thế nhưng, một cao nhân trong giới huyền học lại nói rằng tôi có tướng làm thiếp. Trong phòng livestream, khán giả lập tức bùng nổ: [Thật buồn cười, đã qua 3202 năm rồi mà vẫn còn làm thiếp á?] [Có khi nào không phải làm thiếp mà là làm kẻ thứ ba không?] Tôi lạnh mặt, kết nối trực tiếp và lấy giấy đăng ký kết hôn ra. Ai ngờ cao nhân lại nói: [Trong số người sống, cô đúng là vợ cả. Nhưng tính cả người chết thì chưa chắc.]
Người Giữ Làng “Không có kẻ ngốc thì không thành làng.” Mỗi ngôi làng đều có một kẻ ngốc. Ban ngày tôi lang thang khắp làng, ban đêm canh giữ bình yên. Tôi chính là kẻ ngốc của làng này, ai cũng muốn đuổi tôi đi. Nhưng họ không biết, tôi còn một thân phận khác: Người thủ thôn. Mà ngôi làng hẻo lánh này, về đêm lại chẳng hề yên ổn…
Huyết Tuyến Bạn cùng phòng trêu đùa, đăng thông tin cá nhân của tôi lên trang web tang lễ: “Nữ sinh cấp ba hôi thối, có chút khuyết điểm, giá 500 tệ.” Tối hôm đó, trên cổ tay tôi xuất hiện một vết hằn đỏ. Người già nói, đó là dấu hiệu bị quỷ đánh dấu. Tôi cầu xin bạn cùng phòng xóa bài đăng, nhưng cô ta chỉ cười nhạo tôi: “Có quỷ để mắt tới mày là phúc phần đấy!” Tôi quyết định tặng lại “phúc phần” này cho cô ta.
Âm Thai Mẹ nuôi nhận nuôi tôi, là để mượn vận may cho cả nhà. Nhưng vận may của nhà họ ngày càng kém hơn. Họ đâu có biết, tôi đã chết lâu rồi. Thứ họ mượn là vận số của người chết. Mượn vận của người chết, phải lấy mạng ra đền.
Hít Khói Nhang Bạn trai tôi luôn khiến tôi phải hít khói thuốc của hắn. Điếu thuốc hắn hút rất kỳ lạ, có mùi giống như mùi nhang. Cư dân mạng bình luận: [Bạn trai cô không phải người, gã đang hút hương để ăn. Bắt cô cùng hít hương là để hoán đổi số mệnh. Quỷ không ăn cơm người, người sống không ăn hương.]
Trò Chơi Báo Thù Ngày Valentine, tôi thay một bộ n/ội y g/ợi cảm, về nhà sớm hơn dự định. Nhưng bạn trai tôi đã ngủ mất rồi. Tôi cởi áo khoác, nhẹ nhàng trèo lên giường, rúc vào lòng anh. Khi mắt dần quen với bóng tối, tôi vô thức nhìn về phía tủ quần áo… Rồi tôi thấy gương mặt hoảng sợ của bạn trai, đang ẩn sau khe hở của cánh tủ. Anh ấy mấp máy môi, không phát ra tiếng, nhưng tôi có thể đọc được… “Chạy mau!”
Đứa Trẻ Chắn Họa Con gái tôi, Đồng Đồng, từ năm ba tuổi đã liên tục gặp bệnh tật và tai họa. Đầu tiên là ngã gãy chân, sau đó bất ngờ mắc hen suyễn. Khi hen suyễn chưa chữa khỏi, con bé lại bị viêm thận. Đến sáu tuổi, từ một đứa trẻ khỏe mạnh, đáng yêu, Đồng Đồng đã bị bệnh tật hành hạ đến mức thoi thóp. Dì ba của tôi nói rằng lý do Đồng Đồng bị bệnh tật liên miên là vì bị biến thành “cô gái chắn tai họa”. Hơn nữa, mọi dấu hiệu đều cho thấy kẻ làm điều đó đang ở rất gần tôi.
Áo Cưới Máu Ba năm rồi, tôi luôn mơ thấy một người phụ nữ. Trong giấc mơ, tôi đẩy cô ấy, nhẹ nhàng đu đưa trên chiếc xích đu, dây xích phát ra những tiếng kẽo kẹt nhẹ. Tôi có thể nghe thấy tiếng cười trong trẻo như chuông bạc của cô ấy, và mùi hương theo làn gió thoảng qua khi mái tóc đen dài của cô bay lên, mùi hương giống như hoa hạnh, thật dễ chịu. Cô ấy rất thích vuốt ve làn da tôi, đôi bàn tay mềm mại ấy luôn đầy tình cảm, nhẹ nhàng vuốt ve cổ tôi, mang lại cảm giác run rẩy trên da thịt, tôi mê mẩn sự mới mẻ và kích thích ấy. Nhưng tiếc thay, tôi vẫn không thể nhìn rõ gương mặt cô ấy, chỉ nhớ có một vết bớt đỏ như máu ở phía sau vai cô. Mỗi lần thức dậy, tình yêu dành cho cô ấy lại càng sâu đậm hơn, tôi tin chắc rằng cô ấy chính là người tình định mệnh của tôi. Và cuối cùng, chúng tôi cũng sẽ gặp nhau, ngày đó, như tôi mong muốn, sẽ đến rất nhanh… Bạn đã từng đu đưa trên xích đu chưa? Cái “xích đu” mà cả đời chỉ có thể đu một lần…
Đoán Đố Đèn Một nữ sinh viên đại học nhận được một tin nhắn kỳ lạ lúc nửa đêm: “Đoán đố đèn, đoán đúng sẽ nhận tiền thưởng, đoán sai sẽ chết.”
Hồng Sát Âm Thai Bạn cùng phòng của tôi mỗi đêm đều mơ thấy mình thân mật với một người đàn ông đẹp trai. Hai tháng sau, cô ấy có thai. Tôi tốt bụng nhắc nhở cô rằng có thứ dơ bẩn đang muốn lấy mạng cô, khuyên cô sớm bỏ đứa bé đi. Thế mà cô ấy lại lên mạng loan tin rằng tôi muốn mưu tài hại mạng. Ngay lập tức, danh tiếng của tôi bị hủy hoại, bị dân mạng công kích dữ dội. Giờ cô ấy sắp sinh, tôi liền mở livestream đến nhà cô ấy, và ngay lập tức, phần bình luận trở nên điên loạn. [WTF WTF WTF!!!]
Trời Sinh Âm Quan Năm xui xẻo nhất của tôi, có một đạo sĩ vân du đến nhà. Ông ta hiến kế cho cha tôi, bảo hãy bái một vị thần hộ gia để trấn áp vận rủi, may ra tôi có thể sống qua mười tuổi. Cha tôi là một người thô kệch, giữa thời loạn thế nhờ vào cây súng mà phát đạt. Ông gọi phó quan đến, tính toán một hồi, rồi nói: “Một vị thần hộ gia sống được mười tuổi, hai vị sống hai mươi tuổi, hai mươi vị chắc sống được hai trăm tuổi, đúng không?” Phó quan đếm ngón tay rồi gật đầu: “Đại soái, ngài tính rất chuẩn.” Cha tôi cắn răng quyết tâm, thu gom hết lợn, bò, dê trong mười dặm quanh làng làm lễ vật. “Con gái ông đây phải sống được mười ngàn tuổi!” Năm ấy, cha tôi cưỡi heo, dẫn tôi vào rừng già, bái lạy mười một vị thần hộ gia. Ông tức tối quát: “Chết tiệt! Ngay cả 12 con giáp cũng còn thiếu một vị!” Sau đó, không biết ông từ đâu mang về một tiểu đạo đồng, lấp đủ vị thứ mười hai.
Ba Ngày Ở Nhân Gian Tôi trúng giải nhất của địa phủ – chuyến du ngoạn ba ngày ở nhân gian. Các bà mẹ quỷ khác đều ghen tị đến lóa cả mắt, riêng tôi lại chẳng thể vui nổi. Tôi có một đứa con trai. Là đứa con được sinh ra sau khi tôi bị cưỡng hiếp.
Ngôi Nhà Ma Của Tôi Sau khi đạo quán phá sản, tôi đã mở một ngôi nhà ma. Những con ma trong đó đều do chính tay tôi bắt về. Cho đến một ngày. Một du khách ôm chặt lấy con ma NPC của tôi và gào lên: “Mẹ ơi! Con nhớ mẹ lắm, mẹ ơi!” Hỏng chuyện rồi!!!
Nhặt Tiền Phải Cẩn Thận Hôm đó, sau khi tăng ca, tôi nhặt được 100 đồng trên con đường nhỏ cạnh khu chung cư. Nếu là mười năm trước, số tiền này đủ để tôi rủ bạn bè đi nhậu một chầu ra trò, nhưng đáng tiếc, với lạm phát ngày nay, 100 chỉ đủ trả tiền taxi vừa đi. Giờ đây, tiền mặt không còn phổ biến nữa, nhưng tờ tiền đỏ rực với ánh sáng lấp lánh ấy vẫn khơi gợi lòng tham nguyên thủy trong tôi. Tôi cẩn thận dùng chân đạp lên tờ tiền, cảnh giác nhìn xung quanh, đợi vài người đi ngang qua rồi nhanh chóng cúi xuống, nhặt tờ tiền nhét vào túi. Động tác thuần thục, mượt mà. Tuy nhiên, cảm giác tờ tiền có gì đó sai sai, dường như nó nặng hơn bình thường. Là một cái túi thơm…
Tiệm Bánh Âm Phủ 1: Mẹ Quỷ Tôi mở một tiệm bánh ngọt ở nơi giao nhau giữa âm phủ và nhân gian. Trung Nguyên ở nhân gian, Quỷ Môn khai ở âm phủ. Quỷ hồn lui tới tấp nập, phụ nữ mang thai cũng chẳng có gì lạ. Lạ ở chỗ, trong bụng dì ấy còn có một hồn sống. Mẹ quỷ, con hồn sống?! Thật là thấy ma rồi!
Vũ Liên Thiên Tôn Tôi là đạo trưởng chuẩn bị kế nhiệm Bạch Vân Quán đời thứ 333, vừa bị bắt! Cảnh sát nói tôi không đeo khẩu trang trong thời gian nhạy cảm, lại còn làm mấy chuyện mê tín dị đoan. Nhưng tôi chỉ đang xem tướng số thôi mà! Anh cảnh sát nói: “Lần này sẽ chủ yếu là giáo dục, không xử phạt. Cô gọi ai đến ký tên rồi đưa cô về nhé.” Tôi bấm một số điện thoại, đúng lúc ấy, điện thoại của phó đội trưởng bỗng đổ chuông.