Thiên Kim

Tạ Quân Phỉ

Tạ Quân Phỉ Ngày thứ hai sau khi một nữ ngôi sao nổi tiếng gặp tai nạn xe hơi qua đời, bố tôi đã đưa con gái riêng của ông ta về nhà và bảo tôi sống hòa thuận với cô ta. Thậm chí, ông ta còn nói với mẹ tôi rằng nên coi cô ta như con ruột, dù sao thì cô ta cũng vừa mất mẹ. Nhìn cô gái xinh đẹp đang nép sau lưng bố, tôi và mẹ nhìn nhau mỉm cười. Chúng tôi tất nhiên sẽ đối xử tốt với cô ta. Dù sao, mẹ của cô ta cũng chính là người mà chúng tôi thuê người hại chet mà.

Ở Làng, Em Rất Nhớ Anh

Ở Làng, Em Rất Nhớ Anh Sau khi thiên kim thật trở về, tôi quay lại sống ở thôn quê. Vị hôn phu cũ đang ở tận nước Anh nhắn tin cho tôi: “London đang có tuyết, anh rất nhớ em. Em đang làm gì thế?” Tôi trả lời: “Đang cho gà ăn.” Tần Du Lễ lại nhắn: “Trước Giáng Sinh, em sẽ mang theo mấy con gà sang thăm anh chứ?” Tôi từ chối: “Không được, bà tôi mà biết sẽ đá /nh ch .t tôi mất. Với lại, đừng nhắn tin cho tôi nữa. Vị hôn thê của anh giờ đã đổi người rồi.”

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Người Nhạt Như Cúc, Bị Nghe Lén Nội Tâm

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Người Nhạt Như Cúc, Bị Nghe Lén Nội Tâm Xuyên thành thiên kim giả người nhạt như cúc, để vạch trần bộ mặt thật của tôi, thiên kim thật đã buộc tôi vào hệ thống nghe nội tâm. Thiên kim thật muốn đấu đá với tôi, tôi nhìn tổng tài bá đạo gầy gò, trong lòng đầy tiếc nuối: 【Quá gầy, không được. Đàn ông phải cơ bắp săn chắc, há cảo phải ăn khi còn nóng hổi.】 【Há cảo! Thèm thật đấy, nhưng mình phải giữ vẻ thanh cao như cúc, lát nữa lén gọi hai phần ăn cho sướng miệng.】 Tổng tài bá đạo bênh vực cho thiên kim thật, lớn tiếng quát tôi cút về nhà. Tôi thầm nghĩ: “Tuyệt vời, về nhà đúng lúc xem bản cập nhật của One Piece!” Tổng tài: “?” Về sau, có người nói tôi giả thanh cao, thiên kim thật thở dài: “… Thực ra không phải vậy, cô ấy chỉ bình đẳng không để ý đến bất kỳ ai mà thôi.”

Trả Lại Cuộc Đời Cho Tôi

Trả Lại Cuộc Đời Cho Tôi Một tháng trước kỳ thi đại học, tôi đột nhiên thức tỉnh.Hôm nhận kết quả kỳ thi thử lần 3, mẹ tôi phát đi/ên lên mắng tôi:“Con còn định khoe khoang gì nữa hả?! Biết rõ chị con thi không tốt, con không thể nhường chị một chút à?!”Tôi bật cười lạnh một tiếng, rồi ngay tại chỗ phát rồ.“Nhường nhường nhường! Tôi nhường cho tổ tông nhà chị bay lên trời luôn nhé!! Aaaa! Gi .t hết, gi. .t hết đi cho rồi!!”Tôi ngã lăn ra đất, bắt đầu bò, gào thét, giật tóc điên cuồng.

Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học

Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học Ba tháng trước kỳ thi đại học, “thiên kim thật” của nhà họ Giang trở về. Lúc đó tôi mới biết, hóa ra mình chỉ là “thiên kim giả” kẻ đã sống nhờ danh nghĩa của người khác bao năm trời. Đã là thiên kim giả thì cũng nên biết thân biết phận. Vì thế, ngay ngày thiên kim thật trở về, tôi chuẩn bị lặng lẽ rút lui, không làm phiền họ đoàn tụ gia đình. Không ngờ vừa vào cửa, thiên kim thật Giang Nhuyễn, liền lao thẳng về phía tôi. Tôi cảnh giác cao độ, nhìn cô ấy lục lục trong cặp sách. Báo động đỏ bật lên trong đầu: Khoan đã! Cô ta chẳng lẽ vì tôi cướp mất cha mẹ của cô ta, nên định liều mình với tôi luôn hả?! Kết quả… Cô ấy lấy ra vài tờ đề thi. “Làm đi, thời gian không còn nhiều. Làm bài kiểm tra toán đầu vào trước, dựa vào kết quả sẽ lên kế hoạch học bù phù hợp.” Hả? Ủa rồi… cái quái gì đang diễn ra vậy? Đây là kiểu báo thù mới à? …

Kết Hôn Với Một Người Đàn Ông Thô Lỗ

Kết Hôn Với Một Người Đàn Ông Thô Lỗ Sau khi thiên kim thật trở lại, tôi bị đuổi về nông thôn, gả cho một người đàn ông thô lỗ. Mặc dù đã kết hôn nhưng hắn vẫn không chạm vào tôi, tránh tôi như tránh rắn rết. Trái tim tôi lạnh lẽo, quyết định ly hôn. Trước mắt đột nhiên xuất hiện những bình luận kỳ lạ: [Nữ phụ ngốc nghếch, cứ chờ mà hối hận đi, sau này nam chính sẽ xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, may mà có nữ chính đến cứu rỗi anh ấy.] [Đừng mà nữ phụ, anh ấy rất yêu cô, chỉ là sợ bản thân sẽ dọa cô sợ chạy mất.] [Không tin cô cứ mở ngăn kéo ra mà xem, tất cả những thứ giấu trong đó đều để dành cho cô.] Tôi dừng lại một chút, sau đó mở ngăn kéo ra. Bên trong đặt đủ loại nội y gợi cảm, tai thỏ, đuôi……

Triêu Dương

Triêu Dương Khi bố mẹ ruột tìm thấy tôi, tôi vừa lĩnh xong tiền chia hoa lợi trong làng, đang đi dép bông đỏ rực chuẩn bị đi thu tiền thuê nhà. Thiên kim giả bề ngoài thì nói sẽ trả lại mọi thứ vốn thuộc về tôi, nhưng trong từng câu từng chữ lại toàn là vẻ đáng thương tội nghiệp. Thế là… Bố mẹ nói: “Chúng ta không có tình cảm gì với con, Lâm Oản Oản mới là bảo bối trong lòng chúng ta. Đừng mơ giành giật bất cứ thứ gì của nó!” Anh trai nói: “Tao chỉ có một đứa em gái là Lâm Oản Oản. Con nhà quê như mày từ đâu tới thì cút về đó đi!” Mà tôi… là dân bản địa thôn Liệt Đức, Quảng Đông đó. Tôi cần phải giành cái gì sao?