Thiên Kim

Tôi Và Bạn Thân Là Thiên Kim Thật!

Tôi Và Bạn Thân Là Thiên Kim Thật! Tôi và cô bạn thân đều là thiên kim tiểu thư bị lưu lạc bên ngoài từ nhỏ. Sau khi được tìm về, chúng tôi luôn giữ liên lạc, chia sẻ mọi chuyện với nhau. Tôi nói mình là bảo bối của cả gia đình, bố mẹ cưng chiều, anh trai lúc nào cũng quấn quýt. Cô ấy kể rằng mình rực rỡ tỏa sáng, khiến bố mẹ tự hào vô cùng. Cho đến ngày chúng tôi gặp lại nhau. Tôi vì ung thư dạ dày mà chán ăn, gầy gò như que củi, vậy mà cả nhà vẫn khăng khăng cho rằng giấy chẩn đoán của tôi là giả. Cô ấy vì trầm cảm mà ăn uống vô độ, béo tròn như cái phao cứu sinh, ngày nào cũng bị gia đình chửi rủa “đồ lợn béo”. Sau một hồi im lặng, chúng tôi đồng thanh mở miệng: “Hay là… đừng giả vờ nữa, bỏ trốn thôi?”

Thiên Kim Giả Mang Thể Chất Cá Chép Gấm

Thiên Kim Giả Mang Thể Chất Cá Chép Gấm Thiên kim thật khóc lóc tìm đến nhà. Bố mẹ là của cô ấy, anh trai được cưng chiều là của cô ấy, và vị hôn phu quyền thế kia cũng là của cô ấy. Nghe nói bố mẹ nuôi của thiên kim thật, tức là bố mẹ ruột của tôi, nhà chỉ có bốn bức tường. Hửm? Chuyện này có khó gì đâu. Dù sao tôi cũng có thể chất cá chép gấm. Mang theo mẹ ruột và em trai làm giàu phát đạt. Tự mình trở thành hào môn chẳng phải tốt hơn sao?

Tôi Là Người Qua Đường Trong Truyện Thiên Kim Thật Giả

Tôi Là Người Qua Đường Trong Truyện Thiên Kim Thật Giả Tôi xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đạo văn. Tôi không phải là thiên kim thật, cũng chẳng phải thiên kim giả. Mà là bà chủ của tiệm tạp hóa nhỏ ở đầu thôn. Trong cuốn tiểu thuyết đạo văn đó, nữ phụ bẩm sinh đã độc ác, sự tồn tại của cô chỉ để làm nền cho nữ chính toả sáng, bị nữ chính “vả mặt”. Thế nhưng, tôi tận mắt thấy đứa trẻ ấy bị các anh trai ấn đầu chui vào ống quần người khác, học tiếng chó sủa… Chỉ để đổi lấy một miếng củ cải khô lót bụng.  

Hóa Mưa Thành Ánh Sáng

Hóa Mưa Thành Ánh Sáng Tôi là vị thiên kim thật nhưng bị người người ghét bỏ, chỉ có bạn trai Giang Tống là không rời đi. Thế nhưng, trước đêm cưới, Giang Tống đã cảm thấy chán. Anh ta qua đêm không về, đùa giỡn với người khác giới. “Yên tâm. Tính cách của Giản Nguyệt, giống như con chó, đánh cũng không đuổi đi được.” Trong tiếng cười đùa của mọi người, chú nhỏ của Giang Tống lên tiếng: “Nếu đã quyết định rồi, thì đừng hối hận.” Giang Tống tưởng chú nhỏ cũng đang khuyến khích mình, lòng anh ta tràn đầy cảm kích: “Cảm ơn chú nhỏ.” Mà tôi cuối cùng cũng hoàn toàn từ bỏ anh ta. Đêm đó, tôi lại bị chú nhỏ của anh ta ôm chặt eo trong chiếc Maybach. Trong màn đêm đen đặc vô biên, là giọng nói trầm khàn nam tính: “Không muốn gả cho Giang Tống?” “Vậy muốn làm thím của nó không?”

Kẻ Bắt Nạt Là Thiên Kim Giả

Kẻ Bắt Nạt Là Thiên Kim Giả Tôi bị cô gái giàu nhất lớp bắt nạt suốt ba năm, hóa ra cô ta là thiên kim giả còn tôi là thiên kim thật. Chỉ qua một đêm, bố mẹ cô ta đã cưng chiều tôi đến tận xương tuỷ, còn người anh trai bắt nạt tôi đã quỳ xuống trước mặt tôi và khóc lóc thảm thiết. Tôi cười còn cô ta hoảng sợ.

Kết Hôn Với Một Người Đàn Ông Thô Lỗ

Kết Hôn Với Một Người Đàn Ông Thô Lỗ Sau khi thiên kim thật trở lại, tôi bị đuổi về nông thôn, gả cho một người đàn ông thô lỗ. Mặc dù đã kết hôn nhưng hắn vẫn không chạm vào tôi, tránh tôi như tránh rắn rết. Trái tim tôi lạnh lẽo, quyết định ly hôn. Trước mắt đột nhiên xuất hiện những bình luận kỳ lạ: [Nữ phụ ngốc nghếch, cứ chờ mà hối hận đi, sau này nam chính sẽ xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, may mà có nữ chính đến cứu rỗi anh ấy.] [Đừng mà nữ phụ, anh ấy rất yêu cô, chỉ là sợ bản thân sẽ dọa cô sợ chạy mất.] [Không tin cô cứ mở ngăn kéo ra mà xem, tất cả những thứ giấu trong đó đều để dành cho cô.] Tôi dừng lại một chút, sau đó mở ngăn kéo ra. Bên trong đặt đủ loại nội y gợi cảm, tai thỏ, đuôi……

Thiên Kim Thật Ngoài Dự Đoán

Thiên Kim Thật Ngoài Dự Đoán Tôi là thiên kim thật bị thất lạc nhiều năm của nhà giàu nhất thành phố. Ngày được anh trai ruột đón về, vì trên tay dính bùn đất nên tôi bị cô con gái nuôi đẩy ngã xuống đất. Tôi còn chưa kịp hoàn hồn đã thấy mẹ ruột tát cô ta hai cái giòn tan: “Cô là cái thá gì mà dám động tay với con gái ruột của tôi, một đứa con nuôi cũng muốn trèo lên đầu người khác?” Úi chà! Bà mẹ này ngầu dữ ta, tôi thích quá trời. Vậy thì cái nhà này, tôi đã về rồi, khỏi đi đâu nữa.

Lời Tỏ Tình Muộn Màng

Lời Tỏ Tình Muộn Màng Thời điểm tôi khốn cùng nhất, Hạ Vấn Tân đã cưới tôi. Mọi người đều đồn rằng anh chỉ cưới tôi để làm trái ý em gái tôi. Nhưng sau khi anh qua đời trong một tai nạn xe, anh lại để lại toàn bộ di sản cho tôi. Và một chiếc máy ghi âm. Nhẹ nhàng bật lên, giọng nói khàn khàn của anh vang lên — Anh nói: “Tống Đường Âm, em có thể thích anh một chút được không?” Nhiều năm sau, tôi mới dần hiểu được tình yêu mãnh liệt và vĩ đại mà anh che giấu dưới vẻ lạnh lùng, xa cách. Lần nữa mở mắt ra, tôi đã trùng sinh. Mẹ nuôi nắm tay tôi, dịu dàng nói: “A Âm, con đi thay em gái con ngồi tù có được không?”

Em Gái Bị Ôm Nhầm

Em Gái Bị Ôm Nhầm Con gái Mạnh gia bị ôm nhầm, nghe được tin này, tay tôi khẽ run lên, sau đó vội vàng chạy về nhà. Cuối cùng cũng xác nhận là ôm nhầm rồi! Rốt cuộc cũng không phải nghe em gái giả Mạnh Dao gọi tôi là anh trai mỗi ngày nữa.

Bánh Đoàn Viên Của Quỷ

Bánh Đoàn Viên Của Quỷ Trung thu sắp đến, tôi làm bánh đoàn viên theo hình dạng bánh trung thu. Bạn cùng phòng nhìn thấy, nhất quyết đòi ăn một miếng. Tôi vội cất bánh đi: “Đây là đơn đặt hàng đặc biệt, không thể ăn được.” Nhưng cô ấy lại nhân lúc tôi không chú ý, lén lấy từ trong tủ ra ăn mất. Tôi tìm cô ấy nói lý lẽ, ngược lại cô ấy còn ấm ức: “Cậu làm thêm cái nữa chẳng phải là được sao?” Nhưng cô ấy không biết, bánh trung thu tôi làm là lễ vật, để những người đã khuất có thể đoàn viên trong ngày này. Nếu tâm nguyện của họ không được hoàn thành, họ sẽ hóa thành lệ quỷ, ăn thịt người…

Bố Mẹ Nuôi Của Thiên Kim Thật

Bố Mẹ Nuôi Của Thiên Kim Thật Sau khi trọng sinh, tôi không nhận lại bố mẹ ruột trong gia đình hào môn. Chúc họ và cô “thiên kim giả” sống hòa thuận, yêu thương nhau. Còn tôi, trở thành bảo bối nhỏ trong vòng tay của bố mẹ nuôi. Nhiều năm sau, bố mẹ ruột hối hận, chủ động tìm đến cầu xin nhận lại con. Tôi chỉ nhẹ nhàng đáp: “Họ cưng chiều thiên kim giả, vậy thì tôi sẽ dốc lòng yêu thương bố mẹ nuôi của mình.” Về sau, cả mẹ ruột và mẹ nuôi đều bị bắt cóc. Tôi nhìn bọn bắt cóc, rồi quay đầu nói: “Xin lỗi cô ạ, cháu phải cứu mẹ cháu trước đã.”

Trở Lại Không Phải Để Làm Thiên Kim

Trở Lại Không Phải Để Làm Thiên Kim Sau mười bốn năm mất tích, cuối cùng tôi cũng được ba mẹ ruột đưa về nhà. Trong bữa tiệc trở về, bạn bè danh viện của em gái cười nhạo tôi lớn lên trong khe núi. Nói tôi chưa từng trải qua việc đời. Cho dù bay lên đầu cành cũng vẫn là gà rừng. Nhưng cô ta không biết. Tôi chưa bao giờ cần bay vào hào môn để làm thiên kim. Viên ngọc lam giá trị liên thành bên hông kia, đã đủ biểu lộ thân phận của tôi.

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá Cô học sinh nghèo được mẹ tôi tài trợ đã giả mạo thân phận của tôi ở trường. Ở cổng trường đông người qua lại, cô ta nhanh chóng bước lên xe trước tôi, và lớn tiếng gọi tôi, đủ để mọi người xung quanh nghe thấy: “Chiêu Chiêu, tôi biết chúng ta quan hệ tốt, tính toán mấy chuyện này lại làm tổn thương tình cảm.” “Nhưng, chúng ta không cùng đường, cô không thể lúc nào cũng đi nhờ xe của tôi được, cứ lợi dụng mối quan hệ mà để tài xế nhà tôi đưa cô về.” Lời vừa dứt, xung quanh ai nấy đều ném ánh mắt khinh bỉ về phía tôi. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đỏ mặt vì xấu hổ, không biết phải đối phó ra sao. Nhưng không may cho cô ta, tôi vừa tái sinh. Vì vậy, trước mặt mọi người, tôi không ngại kéo cô ta ra khỏi xe, leo lên xe, rồi phun một ngụm nước bọt vào mặt cô: “Cho cô sống mấy ngày yên ổn, cô thật sự không biết mình là ai rồi.” “Còn nói là tài xế nhà cô, cô thử gọi một tiếng xem, ông ấy dám trả lời không.”

Ánh Trăng Quay Trở Lại

Ánh Trăng Quay Trở Lại Tôi là thiên kim thật của Phủ Thừa tướng. Khi tôi trở về, thiên kim giả đã chết. Nàng ta trở thành ánh trăng sáng trong lòng tất cả mọi người. Còn tôi lại trở thành thế thân của nàng ta. Cha mẹ tìm kiếm bóng hình nàng ta trên người tôi. Huynh trưởng nguyền rủa sao người chết không phải là tôi. Ngay cả phu quân của tôi, khi ân ái với tôi cũng gọi tên nàng ta. Rốt cuộc, là tôi công lược thất bại rồi. [Ký chủ, trước khi biến mất, tôi có thể giúp cô hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.] Tâm nguyện cuối cùng sao? Tôi cười cười: “Vậy thì hãy để ‘ánh trăng sáng’ của bọn họ trở về đi.”

Bình An

Bình An Phụ thân ta và An Viễn Hầu là tri kỷ. Khi An Viễn Hầu bị tịch biên gia sản, phụ thân liều mình cứu tiểu nữ nhi của ông, giấu nàng trong nhà. Để che mắt thế nhân, phụ thân giành lấy ta khi ta vừa tròn đầy tháng từ tay mẫu thân, đưa đến trước cửa am ni cô. Từ đó, con gái của An Viễn Hầu thay thế thân phận của ta. Còn ta, trở thành một tiểu ni cô trong am trên núi. Mười bốn năm thoáng chốc trôi qua, trước cửa am bỗng xuất hiện một phụ nhân điên dại, không chịu rời đi. Bà gặp ai cũng hỏi: “Ngươi có biết Tiểu Bảo nhà ta ở đâu không?”

Vân Lãm

Vân Lãm Tôi được gia đình đón từ vùng quê Giang Nam trở về, cô em kế chê bai bộ sườn xám tôi đang mặc, mỉa mai rằng tôi có phải vẫn bó chân, sống trong thời nhà Thanh không. Tôi chỉ cười mà không nói, lặng lẽ pha trà, dịu dàng đưa chén trà đã pha sẵn thuốc xổ cho cô ta.

Bí Mật Hào Môn

Bí Mật Hào Môn Tôi là thiên kim thật. Trói định với hệ thống ăn dưa. Ngày đầu tiên trở về hào môn, cả nhà đều đọc được suy nghĩ của tôi. [Mẹ bảo dưỡng tốt thật, chẳng trách sau khi ly hôn với ba vẫn có thể làm streamer hở hang.] Mẹ ruột vốn định lập quy củ với tôi sắc mặt trắng bệch. Tôi liếc nhìn thiên kim giả đang khóc lóc. [Ồ, có thai rồi, là của anh cả hay anh hai nhỉ?] Hai anh em liếc nhìn nhau, biểu cảm kỳ quái. Ba ruột khoan thai đến muộn. Tôi “Chậc.” một tiếng. [Thì ra là của ba.] …

Thiên Kim Đổi Mệnh

Thiên Kim Đổi Mệnh Tôi là thiên kim thật. Nhìn ánh mắt đề phòng của bố mẹ ruột với đứa thiên kim giả được họ che chở sau lưng, tôi lập tức quyết định đổi bố mẹ cho mình. Tôi ngoan ngoãn đi đến trước mặt vợ chồng bác cả không có con gái: “Con muốn tự tiến cử làm con của hai bác, không biết hai bác có đồng ý không ạ.” Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bác cả ôm chầm lấy tôi: “Con ngoan, con gái ngoan, bảo bối của mẹ.” Sau đó, mẹ ruột cố gắng giành lại tôi. Bà ta nhìn chằm chằm vào bụng của mẹ mới của tôi rồi chế giễu: “Chị dâu cả, chị không thể sinh con, đương nhiên làkhông thể hiểu tấm lòng người mẹ rồi.” “Nhưng chị cũng không thể cướp con của người khác.” Tôi đứng chắn trước mặt mẹ mới, lạnh lùng nói: “Bác hai, con chính là con của mẹ con.” Sau đó chỉ vào cô gái đang lau nước mắt ở góc tường: “Con gái của bác ở đằng kia kìa. “Cô ta đang chờ tấm lòng của người mẹ của bác đấy.”

Thiên Kim Trở Về

Thiên Kim Trở Về  Ta là thiên kim thật của Hầu phủ, vốn nên được sống trong nhung lụa, phú quý. Thế nhưng lại phải lưu lạc nơi thôn quê, cày ruộng suốt mười lăm năm trời. Mười lăm năm qua đi, đột nhiên có người xuất hiện nói rằng ta là nhị tiểu thư của Hầu phủ. Ta vốn chẳng muốn quay về cái Hầu phủ gì đó, nhưng người đến lại có thể chữa khỏi bệnh cho bà nội ta. Vậy nên, ta theo họ về kinh thành. Phụ thân hầu gia đối với ta hết mực cung kính chiều chuộng, mẫu thân phu nhân thì vừa hổ thẹn vừa ân cần chăm sóc. Vị ca ca có năm phần giống ta kia, hóa thân thành cuồng sủng muội muội. Chỉ có Thẩm Thư – kẻ thế thân ta làm nhị tiểu thư bao năm qua – lại đủ đường chèn ép ta. Nàng ta còn độc ác nguyền rủa: “Đều tại ngươi, cướp đi cha mẹ và ca ca của ta. Sao ngươi không chết đi!” Ta lập tức giáng cho nàng một cái tát. Cái đồ được nuông chiều sinh hư! Ngôi nhà này, vốn dĩ chỉ có thể là: có nàng thì không có ta, có ta thì không có nàng.

Thật Giả Tình Thâm

Thật Giả Tình Thâm Con gái ruột bị bắt cóc suốt 17 năm cuối cùng đã được đưa trở về nhà. Mẹ ôm chặt lấy cô ấy vào lòng, không ngừng gọi: “Tim gan của mẹ ơi, con gái yêu của mẹ ơi.” Thế nhưng ánh mắt cô ta lại dán chặt vào tôi, giả vờ ngây thơ hỏi: “Bây giờ con đã về rồi, vậy chị gái có phải nên trở về nhà mình không?” Cô ta tưởng tôi là kẻ được nhận nuôi, kẻ đã ăn cắp cuộc sống sung túc lẽ ra thuộc về mình. Nhưng lại không hề nhận ra, ngay khi nói ra câu ấy, cả căn nhà lập tức rơi vào im lặng.