Thiên Kim

Cố Tiểu Tiểu

Cố Tiểu Tiểu Một ngày trước khi tôi được đón từ trại trẻ mồ côi, cô gái bắt nạt tôi đã lấy đi giấy tờ tùy thân và thay thế thân phận của tôi. Trở thành thiên kim hào môn lưu lạc bên ngoài 15 năm. Còn tôi nằm trên căn gác mái cũ nát, cười và nói lời tạm biệt với kẻ bắt nạt tôi: “Chúc cô thượng lộ bình an, hiến thận suôn sẻ.”

Kế Hoạch Phát Điên Của Thiên Kim Thật

Kế Hoạch Phát Điên Của Thiên Kim Thật Trước khi thi đại học, tôi tình cờ nghe được thiên kim giả thương lượng với bố mẹ, muốn c//ướp đi danh ngạch cử đi học của tôi. Tôi lập tức buông thả. Đi học không nghe giảng, đến trường thi tôi ngủ, thi toán tôi học tiếng Anh, thi tiếng Anh tôi học “Mãn Giang Hồng”. Người người đều nói tôi đã hết thuốc chữa, kết quả sau khi có điểm thi tốt nghiệp trung học, tôi một đêm nổi tiếng. “Ôi trời! Trong số những Trạng nguyên của các tỉnh trong cả nước, người dốc lòng nhất lại là cô ấy!”

Thật Giả Tình Thâm

Thật Giả Tình Thâm Con gái ruột bị bắt cóc suốt 17 năm cuối cùng đã được đưa trở về nhà. Mẹ ôm chặt lấy cô ấy vào lòng, không ngừng gọi: “Tim gan của mẹ ơi, con gái yêu của mẹ ơi.” Thế nhưng ánh mắt cô ta lại dán chặt vào tôi, giả vờ ngây thơ hỏi: “Bây giờ con đã về rồi, vậy chị gái có phải nên trở về nhà mình không?” Cô ta tưởng tôi là kẻ được nhận nuôi, kẻ đã ăn cắp cuộc sống sung túc lẽ ra thuộc về mình. Nhưng lại không hề nhận ra, ngay khi nói ra câu ấy, cả căn nhà lập tức rơi vào im lặng.

Thiên Kim Trở Về

Thiên Kim Trở Về Khi nhiệm vụ sắp kết thúc, thiên kim thật cầm một miếng ngọc bội tìm đến chồng tôi, độ hảo cảm của anh với tôi đột ngột giảm xuống 0. Tôi bị cưỡng ép trói lên bàn mổ, anh nói muốn lấy thận của tôi cho thiên kim thật. “Đây là những gì cô nợ Noãn Noãn, dù có đền mạng, cô cũng đáng đời!” Người anh trai cùng lớn lên với tôi cũng lạnh lùng nói. “Nếu quả thận này bị đào thải, thì sẽ lấy quả thận còn lại.” Trên bàn mổ, máu của tôi không ngừng chảy, tôi chết thảm dưới dao mổ của chồng mình. Người bạn thanh mai trúc mã nghe tin chạy đến, tức giận bùng nổ. “Chết như vậy là quá nhẹ nhàng cho cô ta! Đã cướp đoạt cuộc sống của Noãn Noãn, cô ta đáng phải chết vạn lần.” Hệ thống thông báo tôi thất bại nhiệm vụ, trước khi bị xóa sổ hoàn toàn tôi đã yêu cầu. “Đã thất bại rồi, vậy hãy lấy lại điểm tích lũy trước đây của tôi, đôi mắt của Hạ Cảnh Thâm, vận may sự nghiệp của anh trai tôi với đôi chân của người bạn thanh mai trúc mã.”  

Sống Lại Đến Bên Anh

Sống Lại Đến Bên Anh Thời điểm tôi khốn cùng nhất, Hạ Vấn Tân đã cưới tôi. Tất cả mọi người đều nói, anh cưới tôi chỉ vì giận dỗi với em gái tôi. Nhưng sau khi anh qua đời vì tai nạn xe cộ, anh lại để lại toàn bộ di sản cho tôi. Cùng với một chiếc máy ghi âm. Nhẹ nhàng mở ra, là giọng nói khàn khàn trầm thấp của anh — Anh nói: “Tống Đường Âm, em có thể thích anh một chút được không?” Nhiều năm sau, cuối cùng tôi cũng nhìn thấu được tình yêu mãnh liệt và vĩ đại của anh ẩn dưới lớp băng giá. Lần nữa mở mắt ra, tôi đã trùng sinh. Mẹ nuôi đang nắm tay tôi nói: “A Âm, con đi thay em gái con ngồi tù có được không?”

Hệ Thống Bảo Bối Của Tôi

Hệ Thống Bảo Bối Của Tôi Kế hoạch thất bại, tôi đã chết. Nhưng bố mẹ đều thiên vị đứa con nuôi thiên kim giả, từng người đều cho rằng tôi đang ghen tị vì cô ta giành được sự chú ý của bọn họ. Sau đó, hệ thống được cập nhật, nó trở nên rất hung dữ. Lúc thiên kim giả phát điên với tôi. Hệ thống ra lệnh cho tôi đi đánh người. [Đi! Tát cô ta hai cái! Cái thứ giả mạo này xứng đếch gì.]  

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá Cô học sinh nghèo được mẹ tôi tài trợ đã giả mạo thân phận của tôi ở trường. Ở cổng trường đông người qua lại, cô ta nhanh chóng bước lên xe trước tôi, và lớn tiếng gọi tôi, đủ để mọi người xung quanh nghe thấy: “Chiêu Chiêu, tôi biết chúng ta quan hệ tốt, tính toán mấy chuyện này lại làm tổn thương tình cảm.” “Nhưng, chúng ta không cùng đường, cô không thể lúc nào cũng đi nhờ xe của tôi được, cứ lợi dụng mối quan hệ mà để tài xế nhà tôi đưa cô về.” Lời vừa dứt, xung quanh ai nấy đều ném ánh mắt khinh bỉ về phía tôi. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đỏ mặt vì xấu hổ, không biết phải đối phó ra sao. Nhưng không may cho cô ta, tôi vừa tái sinh. Vì vậy, trước mặt mọi người, tôi không ngại kéo cô ta ra khỏi xe, leo lên xe, rồi phun một ngụm nước bọt vào mặt cô: “Cho cô sống mấy ngày yên ổn, cô thật sự không biết mình là ai rồi.” “Còn nói là tài xế nhà cô, cô thử gọi một tiếng xem, ông ấy dám trả lời không.”

Bạn Cùng Phòng Hám Danh

Bạn Cùng Phòng Hám Danh Bạn cùng phòng tổ chức tiệc sinh nhật tại khách sạn năm sao thuộc gia đình tôi. Nhưng cô ta chê tôi nghèo, không mời tôi, thậm chí còn công khai mối quan hệ với bạn trai tôi vào đúng ngày đó. Tình cờ gặp cô ta ở khách sạn, cô ta khoác tay bạn trai tôi, nói một cách mỉa mai: “Sao thế, tôi còn chẳng mời ai kia, mà cô ta vẫn dày mặt chạy đến đây?” Không ngờ, người anh giàu có mà cô ta thường hay khoe chạy tới, cung kính nói với tôi: “Sao cô cũng đến đây?” Tình huống bỗng trở nên vô cùng ngượng ngùng.

Thiên Kim Bá Đạo

Tôi là con gái ruột bị thất lạc của gia đình tỷ phú. Khi bố mẹ đẻ tìm thấy tôi, tôi đang mắng một lũ tóc vàng té tát vì không giải được bài toán khó. Trong lúc bố mẹ còn đang lúng túng, tôi bỗng thấy những dòng bình luận lơ lửng giữa không trung: 【Ôi, ác nữ phụ sắp bị đưa về nhà rồi, lại tranh giành tình cảm với nữ chính giả mạo.】 【Ác nữ phụ hung dữ thật đấy, nghe nói vì tiền còn đánh quyền anh chui nữa, nữ chính từ nhỏ đã yếu ớt, làm sao đấu lại được?】 【Cố lên, đợi khi nữ chính thi đại học đạt 630 điểm, tỷ phú sẽ phải nể phục, lúc đó cuộc đời được cưng chiều của cô ấy mới thực sự bắt đầu!】 Mặt tôi giật liên hồi, cuối cùng không nhịn được, đẩy nhẹ cặp vợ chồng tỷ phú sang một bên, nghiêm túc hỏi cô con gái nuôi đang tỏ vẻ áy náy: “Muốn khỏe như trâu và thi đậu Thanh Bắc không? Chỉ 3999 tệ, tôi nhận đơn này!” Yếu ớt? Thi đại học 630 điểm? Một đứa vừa học giỏi vừa đ//ánh nhau giỏi như tôi, không thể chấp nhận có kẻ yếu đuối như vậy xung quanh!

Cô Gái Nhỏ Bạch Tuyết

Cô Gái Nhỏ Bạch Tuyết Cô bé miền núi tôi tài trợ mang theo một giỏ mì kiều mạch đến để cảm ơn. Vừa định mở cửa, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một hàng bình luận: 【Đại tiểu thư đừng để cô ấy vào, vị hôn phu của cô sẽ yêu cô ấy từ cái nhìn đầu tiên đấy!】 【Anh ta sẽ ép cô hủy hôn, khiến cô phải rời xa quê hương, mãi đến bảy năm sau mới hối hận.】 Bàn tay đang lơ lửng giữa không trung của tôi chợt khựng lại.

Mùa Xuân Hoa Nở

Mùa Xuân Hoa Nở Ta vốn là một nữ đồ tể, bỗng chốc lại trở thành mẹ tiểu thư giả của tướng phủ. Thừa tướng phu nhân cao ngạo quý phái, bịt mũi ném tiểu thư giả trước cửa nhà ta. Ta nghi hoặc: “Ngươi thật sự không cần tiểu nữ oa này nữa sao?” Nàng ta đầy vẻ chán ghét, chỉ mang theo tiểu thư thật rời đi. Ta gật gật đầu, được rồi, bỗng dưng lại có thêm một cục bột nhỏ. Sau đó, mỗi ngày ta giết năm con heo, cục bột nhỏ mỗi ngày ăn hết năm bát cơm. Còn lẽo đẽo đi theo sau ta: “Mẹ, đói đói, cơm cơm!”

Hóa Mưa Thành Ánh Sáng

Hóa Mưa Thành Ánh Sáng Tôi là vị thiên kim thật nhưng bị người người ghét bỏ, chỉ có bạn trai Giang Tống là không rời đi. Thế nhưng, trước đêm cưới, Giang Tống đã cảm thấy chán. Anh ta qua đêm không về, đùa giỡn với người khác giới. “Yên tâm. Tính cách của Giản Nguyệt, giống như con chó, đánh cũng không đuổi đi được.” Trong tiếng cười đùa của mọi người, chú nhỏ của Giang Tống lên tiếng: “Nếu đã quyết định rồi, thì đừng hối hận.” Giang Tống tưởng chú nhỏ cũng đang khuyến khích mình, lòng anh ta tràn đầy cảm kích: “Cảm ơn chú nhỏ.” Mà tôi cuối cùng cũng hoàn toàn từ bỏ anh ta. Đêm đó, tôi lại bị chú nhỏ của anh ta ôm chặt eo trong chiếc Maybach. Trong màn đêm đen đặc vô biên, là giọng nói trầm khàn nam tính: “Không muốn gả cho Giang Tống?” “Vậy muốn làm thím của nó không?”

Xuyên Sách Thành Mẹ Của Nữ Phụ Ác Độc

Xuyên Sách Thành Mẹ Của Nữ Phụ Ác Độc Ta là một tiểu đầu bếp trong Phong Nguyệt Lâu, tình cờ nhận nuôi nữ phụ ác độc chính là thiên kim thật. Hệ thống bảo rằng ngày sau nàng ta sẽ cướp lấy cơ hội của nữ chính, moi tim gan phổi thận của nàng chỉ để vững vàng giữ lấy vị trí trắc phi của nam chính. Nàng ta là một kẻ si mê đến cực đoan, tuyệt đối không thể giữ lại! Ta như nước đổ đầu vịt, vớt từ trong nồi ra một bát mì Dương Xuân đang nghi ngút khói, rắc chút hành lá, nhỏ thêm ít dầu thơm, cuối cùng còn đập thêm một quả trứng. Sau đó, ta nghi ngờ nhìn tiểu bánh bao đang chảy nước miếng bên bếp. Nàng đang hì hục đạp chân ngắn, mắt sáng rực như sao mà bò lên trên nồi. “Mẫu thân, mì mì, thơm quá!” Chỉ có vậy? Nữ phụ ác độc?

Thật Giả Không Quan Trọng

Thật Giả Không Quan Trọng Tôi tên là Hứa Du Du, hôm nay là sinh nhật lần thứ 17 của tôi, cũng là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ hè. Vào ngày này, tôi bị phát hiện là đứa trẻ bị trao nhầm ở nhà họ Hứa. Đứng trước cô gái có đường nét khuôn mặt giống bố mẹ tôi hơn, lần đầu tiên trong đời tôi cảm thấy tội lỗi—tôi đã cướp đi cuộc sống giàu sang đáng lẽ thuộc về cô ấy. Thế nhưng cô ấy lại chỉ vào đôi giày vải vẽ đầy hoa của mình, khóe môi cong lên: “Xem này, mẹ tôi vẽ cùng tôi đấy, cho tôi mười tỷ tôi cũng không đổi!”

Triêu Dương

Triêu Dương Khi bố mẹ ruột tìm thấy tôi, tôi vừa lĩnh xong tiền chia hoa lợi trong làng, đang đi dép bông đỏ rực chuẩn bị đi thu tiền thuê nhà. Thiên kim giả bề ngoài thì nói sẽ trả lại mọi thứ vốn thuộc về tôi, nhưng trong từng câu từng chữ lại toàn là vẻ đáng thương tội nghiệp. Thế là… Bố mẹ nói: “Chúng ta không có tình cảm gì với con, Lâm Oản Oản mới là bảo bối trong lòng chúng ta. Đừng mơ giành giật bất cứ thứ gì của nó!” Anh trai nói: “Tao chỉ có một đứa em gái là Lâm Oản Oản. Con nhà quê như mày từ đâu tới thì cút về đó đi!” Mà tôi… là dân bản địa thôn Liệt Đức, Quảng Đông đó. Tôi cần phải giành cái gì sao?

Vô Diện Nhân

Vô Diện Nhân Người ta nói, cứ mười triệu người thì có một kẻ vô diện. Chúng không có mặt, chuyên trộm khuôn mặt của người khác để sử dụng. Từ nhỏ, những ai từng gặp tôi đều không thể nhớ được dáng vẻ của tôi. Thậm chí, khi tôi học mẫu giáo, cha mẹ tôi đã từng đón nhầm đứa trẻ khác. Bà ngoại tôi bảo, lý do là vì tôi không có mặt, khuôn mặt của tôi đã bị đánh cắp không lâu sau khi tôi chào đời.

Sự Cứu Rỗi Của Thiên Kim Giả!

Sự Cứu Rỗi Của Thiên Kim Giả! Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”. Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh. Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt. Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng. Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.

Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học

Thiên Kim Thật Dắt Tôi Đi Thi Đại Học Ba tháng trước kỳ thi đại học, “thiên kim thật” của nhà họ Giang trở về. Lúc đó tôi mới biết, hóa ra mình chỉ là “thiên kim giả” kẻ đã sống nhờ danh nghĩa của người khác bao năm trời. Đã là thiên kim giả thì cũng nên biết thân biết phận. Vì thế, ngay ngày thiên kim thật trở về, tôi chuẩn bị lặng lẽ rút lui, không làm phiền họ đoàn tụ gia đình. Không ngờ vừa vào cửa, thiên kim thật Giang Nhuyễn, liền lao thẳng về phía tôi. Tôi cảnh giác cao độ, nhìn cô ấy lục lục trong cặp sách. Báo động đỏ bật lên trong đầu: Khoan đã! Cô ta chẳng lẽ vì tôi cướp mất cha mẹ của cô ta, nên định liều mình với tôi luôn hả?! Kết quả… Cô ấy lấy ra vài tờ đề thi. “Làm đi, thời gian không còn nhiều. Làm bài kiểm tra toán đầu vào trước, dựa vào kết quả sẽ lên kế hoạch học bù phù hợp.” Hả? Ủa rồi… cái quái gì đang diễn ra vậy? Đây là kiểu báo thù mới à? …

Gia Đình Tôi Phát Điên Rồi!

Gia Đình Tôi Phát Điên Rồi! Để tìm lại thiên kim giả đã mất tích, gia đình tôi cưỡng ép trích xuất ký ức của tôi. Họ khăng khăng rằng suốt ba năm qua, chính tôi đã bắt nạt cô ta, khiến cô ta bỏ nhà ra đi. Tôi cười thê lương, mặc cho ký ức bị lôi ra từng chút một. Từng cảnh tượng hiện lên rõ ràng—người bị bắt nạt chưa bao giờ là cô ta, mà luôn là tôi. Bố mẹ tôi phẫn nộ đến mức tay run rẩy siết chặt lấy tôi, gần như sắp ngất đi. Anh trai tôi siết chặt hàm răng đến bật máu, đôi mắt đỏ hoe vì giận dữ. Tôi ngước lên, bối rối nhìn họ trong vòng tay họ: “Các người… là ai?”

Tạ Quân Phỉ

Tạ Quân Phỉ Ngày thứ hai sau khi một nữ ngôi sao nổi tiếng gặp tai nạn xe hơi qua đời, bố tôi đã đưa con gái riêng của ông ta về nhà và bảo tôi sống hòa thuận với cô ta. Thậm chí, ông ta còn nói với mẹ tôi rằng nên coi cô ta như con ruột, dù sao thì cô ta cũng vừa mất mẹ. Nhìn cô gái xinh đẹp đang nép sau lưng bố, tôi và mẹ nhìn nhau mỉm cười. Chúng tôi tất nhiên sẽ đối xử tốt với cô ta. Dù sao, mẹ của cô ta cũng chính là người mà chúng tôi thuê người hại chet mà.