Tội Phạm
Nhẫn Quấn Xác Chăm sóc chồng mắc bệnh nan y suốt hai năm, nhưng vì quên đeo nhẫn cưới mà bị anh ta tát một cái. Nhắc đến chuyện này, cô bạn là bác sĩ Đông y nhắc nhở tôi: “Đó gọi là nhẫn quấn xác, mặt trong khắc ngày sinh của cô, mặt ngoài khắc tên của anh ta. Anh ta sống, cô chết. Một mạng đổi một mạng.” Trước khi kết hôn, tôi đã biết hoàn cảnh gia đình của chồng, Tống Thuận Dương, không được tốt lắm. Anh có bốn chị gái, học phí đều dựa vào vay mượn. Mọi người xung quanh đều nhắc nhở tôi đừng để bị anh ta lừa. Nhưng vào ngày cầu hôn, bố mẹ anh bán đi trang sức vàng gia truyền, cộng thêm tiền tiết kiệm hai năm làm việc của Tống Thuận Dương, để đặt riêng cho tôi một chiếc nhẫn kim cương 3 carat. Mặt trong khắc ngày sinh của tôi, mặt ngoài là chữ viết tắt tên anh bằng kiểu chữ uốn lượn, tượng trưng cho lời hứa sẽ bảo vệ tôi trọn đời trọn kiếp. Tống Thuận Dương nghiêm túc hứa: “Anh muốn nói với mọi người rằng hôn nhân không phải là nấm mồ, mà là sự khởi đầu của một cuộc sống tươi đẹp. Từ hôm nay, anh sẽ dành những điều tốt đẹp nhất trên thế gian này cho em.” “Gia đình em không còn ai, nhưng bố mẹ anh sẽ coi em như con gái ruột. Em là bảo bối của cả gia đình chúng ta.” Chỉ vì câu nói đó, tôi đã đồng ý lời cầu hôn. Dù sau đó một tháng, Tống Thuận Dương được chẩn đoán mắc bệnh nan y, tôi vẫn không rời bỏ, chăm sóc anh suốt hai năm trời.
Năm lớp 12, ở chỗ chúng tôi xảy ra một vụ án nghiêm trọng. Để bảo vệ nạn nhân, nhà trường cho cả lớp nghỉ nửa tháng. Lúc ấy, chẳng ai dám hỏi nhiều. Nhưng không ngờ, mười năm sau trong buổi họp lớp, lại có người nhất quyết muốn moi ra thân phận nạn nhân năm ấy…
Quỷ Nghèo Livestream Tôi livestream bói toán trên mạng, có người chửi tôi là kẻ lừa đảo. “Có giỏi thì men theo đường truyền mạng mà đến đánh tao đi!” Trùng hợp thật. Tôi là ma. Tôi thực sự có thể đi theo đường truyền mạng để đánh hắn.
Sáu Ngày Sáu Đêm Người đàn ông giam giữ tôi mỗi ngày đều đến chơi trò đóng vai với tôi. Có lúc anh ta giả làm một cận vệ trung thành, còn tôi là công chúa mà anh ta thề sống ch*t để bảo vệ. Có lúc anh ta lại hóa thành một kẻ s@t nhân biến th@i, còn tôi là con mồi mà anh ta luôn khao khát. Tôi cứ nghĩ rằng đây chỉ là vấn đề rối loạn nhân cách của anh ta, cho đến khi từ phòng bên cạnh truyền đến một mảnh giấy: “Cẩn thận, trong số họ có một nhân cách là giả, hắn muốn gi*t cô.”
Roi Đánh Hồn 5: Kiệu Nữ Nhi Nửa đêm, tôi tỉnh dậy ở một nơi xa lạ. Có người gõ vào cửa kính xe tôi, nói rằng tối nay họ có hỷ sự, mời tôi tham dự. Tôi mơ màng xuống xe, trước mắt là một ngôi làng giăng đèn kết hoa rực rỡ. “Là đám cưới sao?” Tôi hỏi người dân trong làng. Không ai trả lời, nhưng tôi bỗng cảm thấy mơ hồ, hình như tôi đến đây để đưa dâu. Tôi quay đầu nhìn về chiếc xe tải mình lái đến, bên trong trống không. Nhưng tôi nhớ rất rõ, lúc đến đây xe tôi chở đầy hàng. Là thứ gì nhỉ? Tôi nhất thời không nhớ ra. Khi quay lại, người vừa gọi tôi đã biến mất.
Câu Cá Vui Vẻ Nửa đêm ra bờ sông câu cá, ai ngờ lại bị anh chàng cảnh sát đẹp trai coi là hung thủ vứt xác mà bắt lại thẩm vấn. Tôi ra sức giải thích: “Tôi đến để câu cá mà!” Cảnh sát không tin: “Mồi đâu?” Tôi bất lực: “Cá ăn hết rồi.” Cảnh sát chất vấn: “Cần câu đâu?” Tôi thở dài: “Cá kéo tuột mất rồi.” Cảnh sát cười lạnh: “Cá đâu? Tôi theo dõi cô nửa tiếng rồi, một con cá cũng không có, dân không quân à?” Tôi lập tức sụp đổ: “Ha ha, thật ra tôi là hung thủ! Tôi đúng là hung thủ! Anh bắt tôi đi! Bắt tôi đi!!!”
Ba Túi Gấm Bà nội trước khi qua đời đã để lại cho tôi ba chiếc túi gấm. “Vào ngày đầu thất của bà, hãy giao cho người thứ bảy dâng hương.” Hôm tang lễ, tôi làm đúng như lời bà dặn. Người đàn ông mở chiếc túi gấm đầu tiên sợ đến tái mặt rồi vội vàng bỏ chạy. Sau này, tôi mới biết được, hắn ta là kẻ hiếp dâm giết người. Đêm đó, hắn vốn định ra tay với tôi. Trong chiếc túi gấm đầu tiên, có đầy đủ hồ sơ tội ác của hắn. Chiếc túi gấm thứ hai, bà bảo tôi chỉ được mở trước đêm tân hôn. Lần này, túi gấm rất mỏng, chỉ có vỏn vẹn một chữ: Chạy!!!
Dự Đoán Ngược Tôi mắc phải một căn bệnh kỳ lạ, nói gì là sai nấy, hơn nữa còn không thể kiểm soát được. Bố tôi chơi chứng khoán: “Rốt cuộc nên mua mã nào đây?” Miệng tôi thốt lên: “Hồ lô oa, Kim Kỳ Lân, Phúc Long Mã, Chuồn Chuồn Đỏ, Bảy Con Sói, Tám Con Ngựa.” Bố tôi rất phấn khích: “Tốt lắm, những mã con nói, bố sẽ không mua cái nào cả!” Quả nhiên, hôm sau, những mã tôi nhắc đến đều giảm mạnh, còn những mã tôi không nói lại tăng mạnh, bố tôi kiếm được một khoản tiền lớn. Dì tôi chọn con rể: “Cháu yêu, cháu xem giúp chị cháu đi, trong ba người này, ai có thể thăng quan phát tài?” Miệng tôi nói: “Người số 1 và số 3.” Bố tôi lập tức đứng dậy: “Chọn người số 2 đi!” Chưa đến hai tháng sau, dì tôi đã định hôn sự cho chị họ tôi. Kết hôn chưa bao lâu, ngay ngày tôi có thể dự đoán ngược lại, giấy bổ nhiệm của anh rể tôi đã được công bố. Vì căn bệnh kỳ lạ có thể tiên đoán này, bố mẹ tôi quyết định giao nộp tôi cho nhà nước.
Thần Xui Xẻo Tôi là một thần xui. Từ nhỏ cha mẹ đã mất, trại trẻ mồ côi nhận nuôi tôi chưa đầy ba tháng thì phải đóng cửa. Trường học tôi theo học cũng không trụ nổi quá nửa năm. Thậm chí ngôi chùa tôi từng ghé qua hôm trước thì hôm sau đã bốc cháy một cách bí ẩn. Cuối cùng cũng gắng gượng được đến năm mười tám tuổi, tôi vui vẻ vào làm việc trong một nhà máy. Chưa đầy một tháng, nhà máy phá sản. Không còn ai dám chứa chấp tôi nữa. Tôi cứ nghĩ cuộc đời mình chắc chỉ đến thế là hết. Bỗng một ông chú xăm trổ đầy tay xuất hiện, đưa tôi một tấm danh thiếp. “Em gái xinh đẹp, tìm việc không? Theo chú ra nước ngoài kiếm tiền lớn nhé?” Tôi ngập ngừng: “Nhưng… nhưng cháu là thần xui…” “Xui thì sao? Chỗ chú đưa em tới, thần nào cũng vô dụng!” Mắt tôi sáng rỡ. Và thế là tôi theo chú đến Myanmar.
Gia Đình Không Bình Thường Cảnh báo: Bộ truyện này là tác phẩm hư cấu, chứa đựng các yếu tố bạo lực và tâm lý cực đoan. Vui lòng không áp dụng, suy diễn hoặc liên hệ nội dung truyện với đời thực. Hãy thưởng thức một cách có trách nhiệm và giữ khoảng cách với các hành vi tiêu cực được mô tả. Những kẻ đối xử tệ bạc với tôi còn đe dọa sẽ đến nhà tôi. Tôi van xin họ đừng đến, vì họ không biết rằng tôi là người duy nhất bình thường trong nhà.
Tư Biến Chú Hai nói với tôi rằng, nhà chúng tôi đời đời làm nghề vớt xác, chỉ biết làm mỗi việc đó. Cha tôi cũng đã chết vì nghề này. Ông còn nói, Tây Hải nhất định phải có người chết đuối, nếu không chúng tôi sống bằng gì? Ngày hôm sau khi chú Hai nói xong câu đó, Tây Hải – nơi đã lâu không có ai chết – cuối cùng cũng xảy ra một vụ chết đuối. Và đó chỉ mới là người đầu tiên…
Cửa Hàng Ngọc Khí Linh Linh Sau khi cha tôi mất tích, tôi tiếp quản tiệm nhỏ của ông. Hôm ấy, một người đàn ông bước vào cửa hàng, hỏi tôi một câu rất kỳ lạ: “Nếu một ngày nào đó, cô phát hiện ra số người trong gia đình mà cô chung sống hằng ngày… không đúng, cô sẽ làm gì?”
Trực Tiếp Truy Bắt Hung Thủ Tôi phát trực tiếp xem bói, kết nối với một luật sư hàng đầu. Hắn nhờ tôi tính xem vụ kiện tiếp theo của mình có thắng không. Tôi nhìn bóng dáng phía sau hắn, im lặng không nói. Khi người bảo vệ công lý trở thành tội phạm, ai sẽ trả lại sự thật?
Thiên Nhãn Dưới sự giúp đỡ của vị đại sư, em trai tôi đã khai mở thiên nhãn. Từ đó trở đi… Đứa em trai ngốc nghếch của tôi dường như biến thành một người hoàn toàn khác. Nó nói chuyện chững chạc hơn người lớn, thậm chí còn có thể tiên đoán tương lai. Nhưng niềm vui chẳng kéo dài. Chẳng bao lâu sau, em trai tôi mắc bệnh quái lạ, miệng liên tục nôn ra thứ ô uế. Dưới sự tra hỏi gắt gao của bà cô am hiểu kỳ môn dị thuật, cuối cùng bố tôi run rẩy quỳ sụp xuống đất, ngửa mặt gào khóc: “Là con nha đầu chết tiệt đó trở về báo thù rồi…” “Nhất định là nó!” “Đến chết, nó cũng không muốn để cho lão tử được sống yên ổn!”
Đừng Đi Nhón Chân “Đừng nhón chân khi đi, sẽ bị quỷ nhập đấy!” Bà ngoại tôi thường xuyên nhắc nhở tôi câu nói ấy, nhưng tôi chẳng mấy khi để tâm. Cho đến một ngày, bạn trai của bạn cùng phòng tôi vì muốn trêu chọc cô ấy mà bắt chước dáng đi trên đôi giày cao gót. Sáng hôm sau, hắn ta biến mất. Và khi chúng tôi tìm thấy hắn, một nửa cơ thể của hắn đã bị chôn sâu trong gò mộ.
Bạn Cùng Ký Túc Xá Ai Cũng Xin Chuyển Phòng Bạn cùng phòng tôi lén xin chuyển phòng. Tôi tò mò hỏi cậu ấy: “Sao lại chuyển phòng? Mọi người ở với nhau đang vui mà?” Cô ấy cười khan mấy tiếng: “Cái này… Phòng khác rủ mình qua…” Lúc trả lời, cậu ấy gục đầu, giọng cũng run run, không dám nhìn tôi. Tôi nhìn lại, thấy cậu ấy nói chuyện với bạn cùng phòng khác thì cơ thể thả lỏng đi rất nhiều. Trong lòng tôi đánh bộp một cái: “Mình có chỗ nào chưa tốt, làm cậu ở đây không thoải mái hả?” “Không phải! Không có! Sao mà có chuyện đó!” Bạn cùng phòng tôi hoảng hốt chối bay, “Cậu đừng nghĩ nhiều, không phải tại cậu đâu, thật đó!”
Chân Tướng Cuối Cùng Ở trường đại học, các thầy cô không mấy quan tâm đến việc bạn trượt môn, bỏ học, hay đi chơi đêm. Điều duy nhất họ để tâm là liệu bạn có gặp nguy hiểm đến tính m//ạng trong khuôn viên trường hay không. Rất nhiều trường đại học nhìn bề ngoài có vẻ bình yên, nhưng bên trong lại che giấu những điều không thể nói ra. Tại một trường truyền thông ở vùng trung và hạ lưu sông Trường Giang, đã từng xảy ra chuyện một sinh viên qua đời ngay tại trường. Không thể nói rõ trường nào vì chúng tôi đã nhận tiền để giữ im lặng, và còn bị đe dọa rằng nếu tiết lộ sẽ không được tốt nghiệp suôn sẻ. Giờ đây, sau nhiều năm tốt nghiệp, tôi chỉ muốn kể lại câu chuyện này, không mang theo cảm tính, chỉ nói về những gì tôi đã tận mắt chứng kiến. Tôi và người đã khuất có mối quan hệ khá tốt, chúng tôi thường cùng nhau làm nhiều việc. Tôi muốn kể lại sự thật vì câu chuyện này có hai phiên bản. Phiên bản vẫn đang lưu truyền trong trường chỉ là một phần không trọn vẹn. Các tên nhân vật sau đây đều là tên giả, không cần tra cứu cũng không cần truy cứu.
Cùng Bạn Học Khám Phá Nhà Ma Tôi cùng các bạn học đi khám phá một căn nhà ma. Lớp trưởng xinh đẹp Tô Nhã Nhã nép vào lòng bạn trai tôi. Tôi sợ hãi thốt lên: “Tôi sợ lắm!” Bạn trai tôi, Triệu Thần, ôm chặt lấy tôi, nói: “Đừng sợ, anh sẽ ôm em chặt hơn.” Trong không gian mờ tối, tôi nhìn thấy hai người họ lén lút trốn ở góc phòng, trao nhau nụ hôn. Triệu Thần thậm chí còn hứa với Tô Nhã Nhã, để khiến cô ta vui, rằng anh sẽ đẩy tôi từ tầng cao nhất xuống. Nhưng họ không biết, căn nhà ma này chính là nhà tôi. Những con ma trong nhà đều coi tôi như báu vật, không bao giờ để tôi chịu chút uất ức nào.
Đại Chiến Cùng Hàng Xóm Hàng xóm của tôi ngày nào cũng phát điên, còn chửi bới tôi trong nhóm. Quay người, tôi cho thuê nhà: Mới ra tù giá rẻ 500, có tiền sử bệnh tâm thần giá rẻ 600, bà thím thích cãi nhau giá rẻ 700. Rất nhanh, đại ca xăm trổ, tiểu đệ u ám, bà thím siêu hung dữ, đều tụ tập ở nhà tôi. Lúc này, đến lượt hàng xóm cầu xin tôi rồi.
Đang Vui, Đừng Phá! Link các phần sau: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Tôi là con gái của Tử Thần. Bất kỳ ai bị tôi điểm danh sẽ không bao giờ nhìn thấy mặt trời vào ngày hôm sau. Khi vui chơi ở nhân gian, tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Sau đó, bọn họ khóc lóc và muốn đưa tôi trở về. Tại sao phải về? Nơi này đều là nhân tài, nói chuyện lại dễ nghe, tôi cực kỳ thích, chẳng muốn đi đâu cả.