Danh sách truyện đã hoàn thành
Trọn Đời Dành Hết Cho Em Nấu cơm trong giờ học online, tôi quên tắt camera. Giảng viên đeo gọng kính màu vàng, bình thường vẫn luôn lạnh lùng nhã nhặn đột nhiên nói. “Bạn học đang thái thịt, phần ức có phải cho hơi nhiều rồi không?” “Nhớ cân bằng lại chế độ ăn uống.” … Tôi, một sinh viên tuân thủ luật pháp của thế kỷ hai mươi mốt, vào ngày thứ ba bắt đầu học onl, đã qua đời.
Trọn Đời Dành Hết Cho Em
Xóa Bỏ Nam Chính Ngày đầu tiên bạch nguyệt quang của Cố Hoài Quân trở về, ta bị hắn ta đánh vào mặt trước mặt quần thần. Ngày thứ hai, nghi thức phong hậu bị hoãn vô thời hạn. Sau đó, ta như một nha hoàn, quỳ trước mặt hắn ta và bạch nguyệt quang, dâng trà hầu hạ, nhìn hai người họ ân ân ái ái. Cuối cùng, nốt chu sa là ta cũng chỉ trở thành một vệt máu muỗi trên tường. “Ting ting! Kiểm tra ký chủ công lược thất bại!” “Đếm ngược: 5, 4, 3, 2, 1!” “Bắt đầu chế độ xóa sổ nam chính!” Ta: “???” Hệ thống: “Sống vốn đã không dễ dàng, có thể đổ lỗi cho người khác thì đừng đổ lỗi cho chính mình!”
Xóa Bỏ Nam Chính
Chủ Mẫu Hạ Gia Mẫu thân đột nhiên thay đổi. Bà luôn bảo ta phải nhẫn nhịn nhưng hôm nay khi đích tỷ làm gãy trâm cài, bà lại tát đích tỷ một cái thật mạnh. “Ta đã muốn tát cái mặt này từ lâu rồi.” “Cái thứ gì mà cũng dám ngang ngược trước mặt ta.” Bà dịu dàng ôm lấy ta, trong mắt lóe lên tia sáng nguy hiểm lạ lùng. “Ngoan, mẫu thân sẽ không để ai bắt nạt con nữa.” Bà không còn sợ tổ mẫu, không còn nhẫn nhịn cô mẫu. Mọi người đều nói mẫu thân bị điên nhưng ta lại thích bà như thế này hơn.
Chủ Mẫu Hạ Gia
Tình Yêu Trong Công Sở Vô tình gửi nhầm icon “Yêu anh” cho sếp. Anh lập tức trả lời: “Bảo cô tăng ca mà cô làm trò gì vậy, thôi! Cô không cần đến nữa đâu?” Từ đó, tôi như phát hiện ra châu lục mới để lười biếng. Thứ Hai: “Sếp ơi, tình yêu của em đối với anh không thể kiềm chế, cần xin nghỉ một ngày.” Sếp: “Cho cô hai ngày, chữa khỏi đầu óc rồi hãy đến.” Thứ Ba: “Sếp ơi, số lương ít ỏi của em khó mà chi trả nổi chi phí chữa bệnh cao.” Sếp: “Tăng lương cho cô, đi làm nhớ uống thuốc.” … Thứ Sáu: “Sếp ơi, nghĩ đến việc em yêu anh như thế mà không thể có được anh, em không thể tập trung làm việc.” Sếp: “Nhà cô hay nhà tôi?” Tôi: “???” Sếp: “Để cô yên tâm làm việc, tôi quyết định để cô có được tôi.” Tôi ngớ người… Tôi: “Sếp ơi, anh đẹp trai lại xuất sắc như vậy, đâu phải là người em dễ dàng có được…” Sếp: “Tôi rất dễ có, cô muốn là có ngay.”
Tình Yêu Trong Công Sở
Lục Văn Quân (Ngoại truyện của “Dương Hoa Lạc Tần Tử Quy Đề” ) Ta tên là Lục Văn Quân. Từ khi ta đỗ tú tài vào năm mười hai tuổi, ánh mắt của phụ mẫu, cũng như toàn bộ gia nhân trong phủ đều thay đổi. Vào dịp Tết, khi tế tổ tại từ đường, tổ phụ nắm tay ta, đứng trước bài vị tổ tiên, lệ già tuôn rơi. “Liệt tổ liệt tông trên cao, Lục gia chúng ta có hy vọng phục hưng rồi, có hy vọng rồi.” Ta lặng lẽ đứng đó, ngước nhìn bài vị tổ tiên trên từ đường. Ở hàng thứ hai, ngay chính giữa, có một bài vị làm từ gỗ nam mộc khảm vàng, đó chính là tổ tiên Lục gia – Lục Quán Thư, người từng giữ chức Thừa tướng, cũng là tằng tổ phụ (ông cố nội) của ta.
Ngoại truyện - Dương Hoa Lạc Tần Tử Quy Đề
Hải Thanh Hà Yến Tôi tham gia một chương trình tạp kỹ. Người dẫn chương trình yêu cầu tôi gọi điện cho người trong giới mượn mười vạn tệ. Tôi vừa mới lấy điện thoại ra thì có một cuộc gọi đến. Tôi tiện tay bắt máy. “Alo, cho tôi mượn mười vạn tệ.” Đầu dây bên kia vang lên giọng nói rõ ràng của ảnh đế Thẩm Yến: “Tôi làm gì có tiền? Em còn chưa trả tiền ngủ lại nhà anh tối qua mà.”
Hải Thanh Hà Yến
Thế Tử Phi Ngốc Nghếch Ta sắp đến tuổi đôi mươi mà vẫn chưa xuất giá. Nguyên nhân là hồi ta còn nhỏ, tiểu thế tử của Quốc công phủ đã chặn ta ở trong sân, cố đòi bằng được cái bánh hoa quế trong tay ta. Kết quả là ta vung cây hoa thương trong tay, đâm thẳng vào hạ bộ của hắn khiến chiếc khố trắng như tuyết của hắn bị lộ ra, suýt nữa làm ta choáng váng hết đầu óc. Dòng giống của Quốc công phủ suýt nữa đã bị ta tuyệt tự. Nhưng mà chỉ là suýt thôi, chứ không phải tuyệt tự thật. Nhưng từ đó, danh tiếng của ta vang xa, cho tận đến khi ta cập kê bắt đầu bàn chuyện hôn sự. Kết quả là những nam tử cùng tuổi với ta nghe đến tên ta đều sợ mất mật, lắc đầu như trống bỏi.
Thế Tử Phi Ngốc Nghếch
Luyến Khanh Ta gả cho đại gian thần quyền khuynh triều dã. Hắn nắm trong tay quyền thế ngất trời, không có việc xấu nào không làm, thậm chí trong Kinh Thành còn đồn đại hắn là kẻ đoạn tụ. Mọi người đều nói rằng đời này nữ nhi của Trần gia coi như bị hủy hoại cả rồi. Nhưng ta lại vui đến nỗi không khép miệng lại được, dù sao cả đời này ta cũng có vô số tiền bạc để tiêu, mà phu quân còn là một người “trong sáng”. Ai mà không thích chứ? Nhưng hiện giờ, khi nhìn thấy “đại gian thần” cả ngày ngồi trong thư phòng lo lắng về quốc gia đại sự, trong lòng ta lại suy nghĩ: “Lời đồn thật đáng sợ…” Thậm chí, đêm nào hắn cũng thì thầm bên tai ta: “Nguyệt Nguyệt…” Ta không thể nhẫn nhịn được nữa, tiến lên nắm chặt cổ áo hắn, tức giận nói: “Là ai! Rốt cuộc là ai tung tin đồn thất thiệt!!!!”
Luyến Khanh
Lưới Mây Đen Một ngày nào đó trở thành phản diện trong câu chuyện cổ tích thì sao? Cảm ơn lời mời. Hiện giờ, ta chính là mụ phù thủy phản diện trong câu chuyện về công chúa tóc mây đây. Lúc này, ta đang chải tóc cho cô nhóc phiền phức này. Con bé thật sự không ngoan chút nào, cứ dán sát vào người tôi. Điều này khiến ta có chút hối hận vì đã bắt cóc nó về. Giống như nhiều phiên bản khác của câu chuyện cổ tích, nhà vua vì muốn cứu chữa cho người vợ ốm yếu của mình, đã lén lút lấy trộm bông hoa ma thuật từ khu vườn của tôi. Khi trộm hoa, bọn họ còn giẫm đạp lên những bông hoa và cỏ cây khác trong khu vườn, khiến ta đau lòng vô cùng. Nhưng vì cốt truyện không cho phép ta đuổi theo bọn trộm đó, ta chỉ có thể đứng trên ngọn tháp cao mà gào thét, khiến lũ chim hoảng loạn bay tứ tung.
Lưới Mây Đen
Thay Người Đánh Cặn Bã Để hoàn thành tâm nguyện của người ủy thác, tôi vừa xuyên vào tiểu thuyết đã bị nữ chính dùng đạo đức trói buộc. “Lộ Dao, coi như tôi cầu xin cậu trả lại suất tuyển thẳng cho tôi đi! Suất tuyển thẳng này đối với cậu chẳng có ý nghĩa gì!” “Nhưng tôi thì khác, suất tuyển thẳng này là cơ hội đổi đời duy nhất của tôi!” Nữ chính đứng trên nóc tòa nhà dạy học, nước mắt lưng tròng, trông có vẻ như đang kể khổ nhưng thực tế lời nói ra lời vào đều đang chỉ trích tôi đã cướp mất suất tuyển thẳng vốn thuộc về cô ta. Giáo viên chủ nhiệm vốn luôn nhắm vào tôi thì chẳng đoái hoài đến, cứ cứng rắn yêu cầu tôi nhường lại suất tuyểnthẳng. Máy quay chĩa vào gương mặt cực kỳ bình tĩnh của tôi, tôi nhìn màn kịch tự biên tự diễn này, trong tiếng thúc giục cùng chỉ trích của mọi người, chậm rãi mở miệng nói: “Được thôi, cậu muốn tôi nhường lại cho cậu!”
Thay Người Đánh Cặn Bã
Anh Ấy Và Cây Anh Đào Tôi thích kim chủ của tôi. Để chinh phục trái tim của hắn, tôi cố gắng làm tốt nhiệm vụ của một con chim hoàng yến. Nhưng hắn vẫn luôn đối xử lạnh nhạt và xa cách với tôi. Cho đến khi tôi phát hiện ra, hắn còn có một con chim hoàng yến khác. Hắn chỉ say mê và ngượng ngùng với cô ấy. Trong cơn đau buồn, tôi đã lột sạch quần áo của kim chủ, trói hắn lại. …… Rồi bỏ chạy. Một năm sau, chúng tôi gặp lại nhau trong một buổi hẹn hò. Thật xấu hổ. Hắn nheo mắt nhìn tôi: “Thích trói người sao?” “Đến đây, để em trói tôi lại lần nữa.”
Anh Ấy Và Cây Anh Đào
Lạc Âm Nương Tôi là đời thứ nhất của Lạc Âm Nương. Để nhận đơn hàng, tôi đã dẫn một ông anh Đông Bắc “tẩu âm” và dạo một chuyến ở Địa Phủ. Ba tháng sau, ông anh lại tìm đến tôi: “Đại sư, hôm qua bố tôi đã được chôn cất, nhưng đêm qua ông ấy gọi điện cho tôi, bảo tôi xuống tìm ông.” Tôi đến Nguyên Thần Cung quan sát, người có trong bát tự không phải là ông già mới được chôn. Nhưng ông anh Đông Bắc đứng sau lưng tôi cười nói: “Tôi đợi em lâu lắm rồi.”