Danh sách truyện hot gần đây
Sau khi thi đại học xong, tôi quay lại trường để thu dọn đồ đạc, trên bàn của tôi có một cuốn nhật ký.Không phải của tôi, nhưng lại viết tên tôi, một cuốn dày cộm ẩn chứa cả thanh xuân, là cuốn nhật ký của một chàng trai đã thầm thích tôi suốt ba năm.Trong những năm tháng tuổi 17 rực rỡ, giữa những khoảnh khắc mà tôi luôn nghĩ rằng tuổi trẻ của mình thật tầm thường, hóa ra có người đã thích tôi đến vậy.
Thiếu gia Bắc Kinh mỗi tháng cho tôi một triệu.Hôm đó, tôi bắt gặp anh ta đang tay trong tay dạo phố với một cô gái xinh đẹp.Ngay trước khi anh ta quay đầu lại, tôi nhanh như chớp nhảy vào thùng rác bên cạnh.Mùi đúng là kinh thật.Nhưng phụ nữ thông minh sẽ không tự chuốc phiền phức vào mình.
Tôi đã xuyên vào một bộ truyện ngôn tình tổng tài cổ điển, và trở thành bạch nguyệt quang của tổng tài.Khi đối diện với tấm séc mà mẹ tổng tài đưa cho, mắt tôi đỏ hoe, giọng run run:“Tiền thì cháu xin nhận, còn tấm lòng của dì thì xin dì mang về cho.” Nói xong, tôi nhanh chóng chộp lấy tấm séc trên bàn, cố gắng kìm nén nước mắt rồi quay lưng bỏ chạy.Tổng tài và mẹ anh ta đều sững sờ.
Bóng Hồng Sau Hầu Phủ Sau khi phụ mẫu qua đời, ta tích góp được một khoản lộ phí nhờ vào bán đậu hũ, đi tìm tỷ tỷ năm xưa bị bán đến Hầu phủ làm thiếp. Đợi ta đến nơi, mới biết được cái gọi là Hầu phủ căn bản không tồn tại. Nhưng trên đầu ta vẫn còn buộc dây tóc đỏ tỷ tỷ gửi theo cùng với thư nhà. Mà trong những lá thư nhà được gửi về hàng năm, tỷ ấy luôn viết mình sống ở Hầu phủ rất phú quý an lạc, bảo ta không nên tới tìm nàng.
Hộp Cơm Hết Hạn Bùi Trạch rất kén ăn, đã quen với việc ăn cơm hộp do chính tay tôi chuẩn bị. Từ khi yêu nhau ở đại học đến khi kết hôn, thói quen này đã duy trì gần mười năm. Cho đến một ngày, cái hộp cơm đó bị trợ lý nhỏ An Kỳ của công ty anh đăng lên mạng xã hội. “Không thể tin được, bây giờ còn ai dùng hộp cơm xấu xí lỗi thời này nữa chứ?” Hôm đó, anh về nhà tay không. Tôi hỏi anh, hộp cơm đâu? Anh nói: “Anh nghĩ rồi, giống như đồ ăn hết hạn vậy, cái hộp này cũng hết hạn rồi nên vứt đi, em mua cái mới đi.” Nhớ lại dạo gần đây anh thường về muộn và tôi không thể tùy tiện đụng vào điện thoại của anh. Tôi đột nhiên phát hiện ra thứ hết hạn từ lâu không phải là hộp cơm, mà là tình yêu của Bùi Trạch dành cho tôi. Nhưng khi tôi chọn kết thúc tình yêu đã hết hạn này, anh lại hối hận.
Thoát Khỏi Cốt Truyện Máu Chó Người giàu nhất tìm đến và nói rằng tôi chính là thiên kim tiểu thư thật sự của gia đình ông, yêu cầu tôi quay về thừa kế gia tài nghìn tỷ. Tôi trả lời: “Không, tôi đã thi đỗ công chức, phải ở nơi tận cùng vũ trụ để phục vụ nhân dân.” Người cha tỷ phú vô cùng cảm động, ngay trong đêm đã đăng ký mười công ty tại huyện của tôi, giúp đơn vị tôi hoàn thành vượt mức chỉ tiêu thu hút đầu tư. Lãnh đạo cười tươi không khép miệng được: “Đồng chí Tiểu Phương có triển vọng đấy, cố gắng làm tốt nhé.”
Hoa Nở Giữa Trường An Vị hôn phu chê ta quá mức yêu kiều, không giống nữ tử nhà lành. Bởi vậy đối với ta vô cùng lãnh đạm. Hắn vừa ý biểu muội của mình, nói nàng ôn nhu trầm ổn, hiền lương rộng lượng, thích hợp làm chính thê. Đồng liêu hỏi hắn: “Chẳng phải ngươi đã có vị hôn thê rồi sao?” Vị hôn phu thở dài một hơi: “Diệu Diệu xuất thân thương hộ, nếu có thể làm thiếp thất cho ta, cũng không tính là uổng phí nàng.” Ta đau lòng say rượu, gõ cửa phòng vị công tử đang tạm trú tại nhà hắn. Hỏi: “Ngươi có muốn cưới thê tử không?” Nam nhân nhướng mày: “Muốn.” Vị hôn phu chê ta quá mức yêu kiều, không giống nữ tử nhà lành. Bởi vậy đối với ta vô cùng lãnh đạm. Hắn vừa ý biểu muội của mình, nói nàng ôn nhu trầm ổn, hiền lương rộng lượng, thích hợp làm chính thê. Đồng liêu hỏi hắn: “Chẳng phải ngươi đã có vị hôn thê rồi sao?” Vị hôn phu thở dài một hơi: “Diệu Diệu xuất thân thương hộ, nếu có thể làm thiếp thất cho ta, cũng không tính là uổng phí nàng.” Ta đau lòng say rượu, gõ cửa phòng vị công tử đang tạm trú tại nhà hắn. Hỏi: “Ngươi có muốn cưới thê tử không?” Nam nhân nhướng mày: “Muốn.”
A Man Công chúa và phu quân của ta là thanh mai trúc mã. Khi phản quân vây thành, nàng đã giết ta, dùng thi thể của ta thay thế nàng, làm bộ thà chết chứ không chịu khuất phục.. Thi thể do chính phu quân ta mang đến giao cho phản quân nhưng chàng lại không nhận ra đó là ta. Sau khi dẹp loạn, công chúa dựa vào lòng chàng: “A Kỳ, lần này phụ hoàng sẽ không ngăn cản chúng ta ở bên nhau nữa.” Ta tưởng rằng cuối cùng họ, người có tình cũng trở thành quyến thuộc. Nhưng ta lại nghe thấy phu quân ta hỏi nàng: “Hôm đó, nữ tử chết thay công chúa, rốt cuộc là ai?”
Phu Quân Ta Cùng Cả Nhà Hắn Đều Là Phế Vật Kế mẫu gả ta cho một kẻ vô dụng, còn mỹ danh nói rằng: “Đại tiểu thư nhà chúng ta tính tình nóng nảy, chỉ có gả cho loại người này mới có thể chịu đựng được cái tính xấu ấy.” Nhà chồng của ta, từ cha mẹ chồng đến đệ đệ chồng, đúng thật là một lũ vô dụng. Bị người ta bắt nạt đến tận cửa, vậy mà chỉ biết lặp đi lặp lại vài câu: “Được.” “Có thể.” “Cũng được.” Chỉ có với ta, mới chịu nói thêm vài chữ: “Nương tử nói phải.” “Tẩu tẩu nói gì thì là thế ấy.” “Con dâu muốn, thì lấy.” “Ai cũng không được bắt nạt con dâu.” Kẻ lưu manh dám trêu ghẹo ta bị đánh gãy chân, kẻ có ý đồ bất chính với ta thì mất mạng. Ta quay đầu nhìn cả Triệu gia. Không thể nào là bọn họ làm, đúng không?
Tướng Quân Trở Về Ta biết được sau khi mình thủ tiết ba năm, vị tướng quân xuất chinh không những sống lại mà còn mang về một chân ái, muốn bỏ ta. Ta rơi vào trầm tư. Hắn có thể tìm được một tiểu Bạch hoa yếu đuối đáng thương, ta cũng có thể tìm được thư sinh tuấn tú cơ bắp cuồn cuộn. Ta còn muốn dọn sạch Hầu phủ! Ba năm sau, quả nhiên tướng quân gửi về một phong thư bỏ vợ. Ta chuẩn bị dẫn theo thư sinh và hài tử một tuổi của ta về Hầu phủ, tức chết hắn. Nhưng, thư sinh nhìn xem bảng hiệu, lại nhìn ta, cũng đắm chìm trong suy tư…
Cuốn Sổ Đòi Mạng Mẹ tôi có một cuốn sổ ghi lại toàn bộ chi phí nuôi tôi từ nhỏ đến lớn. Sau một cuộc cãi vã khác, bà ấy bảo tôi trả lại toàn bộ số tiền này cho bà ấy. Tôi nói: “Được, trả lại hết cho mẹ.” Cả m//ạng của con, cũng trả lại cho mẹ.