Trang chủ Truyện hot

Danh sách truyện hot gần đây

Tôi Bao Nuôi Thái Tử Bắc Kinh

Tôi nhầm tưởng Thái tử Kinh Đô là một sinh viên nghèo và đã đưa ra giá 5000 tệ mỗi tháng để bao nuôi anh.Hàng ngày anh đều lạnh lùng nhìn tôi làm đủ trò.Tôi cảm thấy không hài lòng, liền mắng anh dám làm bộ mặt lạnh lùng đó với nhà tài trợ.Cho đến khi bố mẹ tôi dẫn tôi đến tham dự một bữa tiệc gặp mặt, nhìn thấy anh được mọi người ngưỡng mộ, bố mẹ tôi còn cúi đầu cười với anh.Tôi sững sờ không nói nên lời, anh nhẹ nhàng nói nhỏ vào tai tôi: “Em tham lam thật, muốn để tôi làm người thứ ba sao?”

Hơi Ấm Hoàng Cung

Hơi Ấm Hoàng Cung Năm 14 tuổi, ta tiến cung. Vì ta mang thể hàn*, nên Hoàng thượng luôn ôm ta mỗi khi ngủ. *Thể hàn là những người có dáng người hơi gầy, tính cách hướng nội, sợ lạnh, ít mồ hôi, rêu lưỡi trắng, sắc mặt cũng nhợt nhạt. Có một đêm, ta bị nóng đến tỉnh giấc, mơ màng đẩy người bên cạnh, rồi lẩm bẩm: “Nóng quá, người đâu mau mang bình nước nóng này đi chỗ khác”. Sau tiếng càu nhàu của ta, Hoàng thượng khàn giọng đáp: “Được”.

Trưởng Tỷ Hoán Đổi Số Mệnh

Trưởng Tỷ Hoán Đổi Số Mệnh Trong một đêm, đích trưởng tỷ nhà ta như thay đổi thành người khác. Nàng vốn hiền lành chất phác, đột nhiên trở nên sôi nổi hoạt bát. Không chỉ ngày ngày nói về nội dung thoại bản nào đó, thậm chí còn cố gắng quyến rũ Thái tử què chân kia. Mà biểu thiếu gia tới cửa mời, lại bị nàng đẩy trên mặt đất nhục nhã trước mặt mọi người. Đích trưởng tỷ nói, nàng nhất định phải trở thành Thái tử phi, sao có thể để mắt đến dòng thương nhân thấp hèn này. Ta lại nhìn biểu thiếu gia vẻ mặt tủi nhục trên mặt đất, trong lòng rùng mình một cái. Đích trưởng tỷ sợ là không biết, thoại bản nàng xem chính là bản lậu. Thái tử trong quyển sách này căn bản sống không đến chương mười. Về phần biểu thiếu gia nhìn như nhu nhược, ôn nhuận như ngọc trước mắt này, kì thực là nam chính giet người không chớp mắt – – Nhiếp chính vương Dương Thầm.

EM GÁI NHỎ ÔN NAM CHI

Ôn Nam Chi là cô gái ngoan nổi tiếng trong giới thượng lưu Bắc Kinh. Việc liều lĩnh nhất mà cô từng làm, chính là lén lút yêu đương suốt ba năm với kẻ thù không đội trời chung của anh trai mình.Còn một chuyện nữa… chính là để mặc anh ta quay lại vô số video thân mật.Trên chiếc Maybach sang trọng, cô bị anh ta lột sạch quần áo, thâm nhập không chút do dự. Lần nào cũng vậy, cô trần trụi không mảnh vải che thân, còn anh ta thì vẫn chỉnh tề, lạnh lùng mà cấm dục, bên cạnh luôn đặt một chiếc điện thoại đang bật ghi hình.Đôi môi mỏng của anh ta lướt qua xương quai xanh của cô, để lại từng đợt tê dại cùng những dấu hôn chi chít.“Thanh Yến ca…” Cô khẽ gọi anh, giọng mềm mại như nũng nịu, “Có thể… đừng quay nữa không?”Động tác của Thẩm Thanh Yến khựng lại một chút, sau đó bật cười khẽ.Anh ngẩng đầu, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn cô, ánh lên vẻ cưng chiều pha lẫn thích thú.“Sao thế, ngại à?”“Yên tâm, sẽ không để lộ ra ngoài đâu. Chỉ là lúc nhớ em, anh muốn xem lại thôi.” Anh cười khẽ, ngón tay thon dài vuốt ve gò má cô, giọng trầm thấp như có như không, “Bảo bối, chiều anh một chút, được không?”Một tiếng “bảo bối” thốt ra khiến tai Ôn Nam Chi nóng bừng, từng đợt tê dại lan khắp người. Cô như bị giọng nói mê hoặc, không còn cách nào từ chối…Thẩm Thanh Yến cúi xuống hôn cô lần nữa, mang theo sự xâm lược không thể chống cự, từng chút một nuốt chửng toàn bộ lý trí của cô.Nhiệt độ trong xe dần dần tăng cao. Động tác của anh ngày càng mãnh liệt, như thể muốn khắc sâu cô vào tận xương tủy. Hơi thở của Ôn Nam Chi trở nên gấp gáp, ngón tay vô thức bấu chặt lấy bờ vai anh.Không biết đã qua bao lâu, chiếc xe cuối cùng cũng ngừng rung động, tất cả trở về tĩnh lặng.Ôn Nam Chi vừa mới chạm tới đỉnh điểm của khoái cảm, vẫn ngồi trên người anh, cả người mềm nhũn, như bị rút cạn sức lực.Thẩm Thanh Yến thong thả cài lại thắt lưng, cúi xuống nhìn cô, đưa tay xoa nhẹ lên mái tóc rối bời của cô, giọng trầm thấp đầy cưng chiều:“Lát nữa anh còn một buổi tiệc, để tài xế đưa em về trước nhé. Tối anh về với em, được không?”Ôn Nam Chi nhẹ nhàng gật đầu, giọng ngoan ngoãn:“Vâng.”Sau khi Thẩm Thanh Yến rời khỏi, Ôn Nam Chi mặc lại quần áo, nhưng vẫn có chút ngẩn ngơ.Cô vừa định bảo tài xế đưa mình về nhà, thì bất chợt phát hiện chiếc ví của anh bị bỏ quên trên ghế.Vội vàng cầm lấy nó, cô mở cửa xe, chạy đuổi theo.Sau khi hỏi được số phòng nơi Thẩm Thanh Yến đang dự tiệc, cô bước đến trước cửa.Cánh cửa phòng bao chỉ khép hờ.Ngay khi cô vừa định đẩy cửa bước vào, bên trong liền vang lên một tràng cười đùa ồn ào…“Yến ca, động tĩnh của anh cũng lớn quá đấy. Lúc tôi vào, cả chiếc Maybach như muốn rung bần bật!”“Mọi người nói xem, nếu Ôn Vũ Xuyên biết em gái mình ở dưới thân Yến ca mà phóng đãng như vậy, có khi nào tức đến nổ phổi không?”Đầu óc Ôn Nam Chi “ong” lên một tiếng, cả người như bị sét đánh, cứng đờ tại chỗ.“Hahaha, Yến ca và Ôn Vũ Xuyên đấu đá bao năm nay, danh xưng Nam Xuyên Bắc Yến đâu phải chỉ để cho vui. Nếu không, Yến ca cũng chẳng rảnh mà sắp đặt một màn anh hùng cứu mỹ nhân, cố tình ra tay giúp đỡ em gái Ôn Vũ Xuyên, khiến cô ta yêu anh ta đến chết đi sống lại.”“Chuyện này cũng kéo dài bao năm rồi nhỉ? Video quay lại cũng phải cả trăm cái rồi ấy chứ? Yến ca định khi nào mới tung ra đây? Tôi thật sự muốn xem tiểu thư ngoan ngoãn cởi sạch đồ dưới thân Yến ca sẽ có dáng vẻ thế nào. À không, tôi càng mong nhìn thấy biểu cảm của Ôn Vũ Xuyên khi xem mấy cảnh đó hơn, hahahaha!”Mọi người cười nói hào hứng, không ai để ý đến người đang đứng ngay ngoài cửa.Ôn Nam Chi hoàn toàn trống rỗng, đôi tai ù đặc, bên trong chỉ còn những tiếng ong ong vang dội.Những lời nói ấy không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu cô, càng lúc càng rõ ràng, cuối cùng như sấm rền chấn động, muốn nghiền nát toàn bộ thần trí cô.Thẩm Thanh Yến…Màn cứu cô ngày ấy, là anh ta cố tình sắp đặt?Ba năm yêu đương, cũng chỉ là một trò chơi để đối đầu với anh trai cô sao?

Chiếc Lồng Vàng

Chiếc Lồng Vàng Ta là Trưởng công chúa cao quý nhất của Khương Quốc. Tất cả mọi người đều nói ta sinh ra đã là Công chúa lá ngọc cành vàng, sống an nhàn không cần lo lắng chuyện gì. Cho đến sau này, ta quỳ xuống trước mặt Hoàng huynh, đó là lần đầu tiên ta hành lễ với huynh ấy như một quân thần, cẩn thận cầu xin: “Hoàng huynh, xin hãy hạ thánh chỉ đưa muội đến Bắc Ngô để hoà thân.” Hoàng huynh rất tức giận, không tin vào tai mình: “Muội có biết hắn là người như thế nào không hả?” Tất nhiên là ta biết. Hoàng đế Bắc Ngô, phu quân tương lai của ta, là một ông già khoảng sáu mươi tuổi. Nhưng lần này ta nhất định phải lấy hắn.

Dấu Ấn Dưới Da

Đêm tân hôn với Giang Dần, tôi nhìn thấy hình xăm trên người anh ấy. Là một đóa tử la lan. Cành hoa cùng lá uốn lượn từ vùng bụng dưới của Giang Dần – nơi kín đáo nhất – len lỏi kéo dài đến hõm lưng – chỗ nhạy cảm nhất trên cơ thể anh. Vừa hoang dã, vừa gợi cảm, vừa mê hoặc. Thế nhưng tôi lại như bị dội nguyên gáo nước lạnh, mọi khao khát phút chốc tiêu tan. Tôi là kiểu người vừa điên vừa độc lập, lòng chiếm hữu mạnh đến nỗi không thể chịu nổi việc “đồ của mình” lại có dấu vết do người khác để lại. Tôi cố gắng kìm nén cơn giận, hỏi thẳng anh ta: “Người để lại hình xăm này cho anh, là ai?”

Bỗng Chốc Thành Vương Phi

Bỗng Chốc Thành Vương Phi Chuyện lạ ?  Lạ đến kỳ quặc? Nàng đang yên ổn sống hạnh phúc ở thế kỷ 20 bỗng dưng bị chết oan uổng không rõ nguyên nhân. Thì ra là Tống Tử nương nương năm xưa vất vả nhào nặn ra loài người đang tìm cách xoay chuyển lại tình hình Được lắm ,người thời đại mới tự dưng bay về làm con dân nhà đại Đường Chẳng những chiều cao từ 1m70 bây giờ lùn xuống hơn 1m50, giọng nói lại còn ỏn ẻn kiểu gì ý! Thôi thì để thực hiện giấc mộng làm nữ cường nhân của mình Nàng sẽ dựa vào “Y học Trung Quốc thời hiện đại” chạy vào Vương phủ cứu người lấy tiền thưởng. Ai ngờ bị tên Vương gia chọn trúng nàng làm người bên gối của hắn. Ngày nào ái tình cũng vô cùng hào phóng, chưa kể đến đêm đêm  nàng toàn bị hắn kéo vào bể dục mất hồn, số lần hắn ‘quấy rầy’ nàng không thể đếm hết nổi. Thế là từ nay về sau ngoài việc chữa trị cho ông cụ già trong Vương phủ nàng còn phải “làm yên lòng’ nhi tử của lão. Thêm một việc nho nhỏ nữa đó là chút ‘việc vặt’ đối với hai ả thị thiếp của tên vương gia chết tiệt vì ghen tị mà thích mở mồm ‘dạy dỗ’ nàng. Nàng chỉ có một thân mà kiêm nhiều chức như vậy, quả nhiên lời lẽ lợi nhuận ở cổ đại cũng không dễ kiếm đâu!

MÓN QUÀ SINH NHẬT

Mẹ tôi vì muốn tôi thoát kiếp độc thân mà dùng đủ mọi chiêu trò không tưởng.Vào ngày sinh nhật của tôi, bà ấy nhét một cậu thiếu niên ngây thơ vào phòng tôi và bảo tự “mở quà.”Mở xong rồi tôi mới nhận ra: tôi chỉ muốn mẹ tặng quà, nhưng mẹ lại muốn “tặng mạng” tôi.Hôm ấy, sau buổi tiệc sinh nhật, tôi uống say mèm mới về được đến nhà. Ngay lúc đó, mẹ gọi điện.“Quà mẹ để trong phòng con rồi, tự mở ra mà xem.”Mẹ nói gọn lỏn như vậy, khiến tôi cứ tưởng mình sắp nhận được chiếc túi xách hàng hiệu mới nhất.Kết quả—tôi nhìn thấy một cậu thiếu niên quấn mỗi chiếc khăn tắm, nằm im lặng trên giường.Cậu ấy đang quấn chiếc khăn tắm màu hồng của tôi, mà chân thì dài quá, khăn lại ngắn, khiến trên dưới đều “lộ hàng.”Tôi nuốt khan một ngụm nước bọt.“Mẹ… mẹ… mẹ chơi lớn thật đó, hết bao nhiêu tiền vậy?” Tôi cảm thấy mẹ chắc hẳn bị nhóm bạn nhảy quảng trường lôi kéo làm hư hỏng.“Con gái mẹ muốn gì, dù đắt bao nhiêu mẹ cũng mua cho.”Tôi…Chỉ vì dạo gần đây mẹ liên tục bắt tôi đi xem mắt, lần nào cũng thất bại, nên tôi buột miệng nói: “Con nguyện cả đời ăn chay xen lẫn mặn, chỉ cần ông trời ban cho một người bạn trai thôi!”Không ngờ mẹ lại để tâm thật.“Không phải chứ, mẹ, chuyện này không ổn đâu…”“Ngại gì, cho con thì cứ nhận.”Tôi nhìn lại cậu thiếu niên kia, da đầu tê rần, nhưng nghĩ đến cảnh thảm hại lúc họp lớp hôm nay, bị nhét đầy “cơm chó” mà tôi vẫn quyết định… chiếm lấy cậu ta.Không phải có câu “Mở chiếc nơ trên người cậu ấy” sao? Được thôi, thử xem!

Trọng Sinh Những Năm 80: Bảo Vệ Vợ Là Trách Nhiệm Hàng Đầu

Trọng Sinh Những Năm 80: Bảo Vệ Vợ Là Trách Nhiệm Hàng Đầu Anh là một quân nhân, thường xuyên không ở nhà. Mỗi lần cô than phiền, anh chỉ lạnh nhạt đáp: “Anh là quân nhân, phải hy sinh gia đình mình vì lợi ích của công chúng. Em là vợ anh, đương nhiên phải có giác ngộ này.” Nghe nhiều rồi, cô cũng học cách hiểu chuyện. Cho đến ngày hôm đó, cô tận mắt chứng kiến anh vì một người phụ nữ mà hủy bỏ buổi diễn tập quân sự. Cô chết lặng tại chỗ. “Anh không phải… luôn đặt công vụ lên hàng đầu sao?” Tại sao? Tại sao người anh từ bỏ, luôn luôn là cô…

Điền Tâm Dưỡng Mộng

Điền Tâm Dưỡng Mộng Tôi trượt chân ngã khỏi sân khấu tuyển chọn, rồi bị một cô gái cổ đại chiếm lấy thân xác. Cô ấy nói mình tên là Lâm Đại Ngọc. Vì muốn giúp tôi hoàn thành tâm nguyện cuối cùng, cô ấy cắn răng thay tôi tiếp tục tham gia chương trình tuyển chọn “Thiếu nữ Quốc Phong 101”. Ban đầu cô ấy chỉ định góp mặt cho có, ai ngờ lại từ lớp F một đường tiến thẳng lên lớp A. Sau này, cả mạng xã hội đều đuổi theo cô ấy gọi “em gái ơi”. Từ khóa hot nhất trên Weibo: “Lâm muội muội cuối cùng cũng bước ra khỏi Đại Quan Viên rồi.”

Tiểu Hồ Ly

Tiểu Hồ Ly Năm hắn bảy tuổi, nàng còn hai ngày nữa là thành tinh, vì hắn nàng mất đi tiên đan mà mình luyện trong mười ba năm. Năm hắn hai mươi tuổi, nàng cứu sống hắn. Năm hắn hai mươi mốt tuổi, họ lại gặp nhau một lần nữa. Duyên phận giữa nàng và hắn, không biết là lương duyên hay nghiệt duyên?

Kiếp Này Chẳng Gặp Người

Kiếp Này Chẳng Gặp Người Năm thứ hai sau khi ly hôn với Triệu Kinh Tầm, tôi lại một lần nữa gặp anh ta. Anh ta ôm eo tình nhân mới, mỉm cười đưa tôi một tấm thiệp cưới. “Diện Hà, tôi sắp kết hôn lần hai, đứa con mà cô sinh hãy mang đi đi.” “Mẹ tôi không thích một người con dâu như cô, tất nhiên cũng không thích đứa trẻ do cô sinh ra.” Tôi sững sờ rất lâu, sau đó quay lại biệt thự nhà họ Triệu. Nhưng trong góc tối, anh ta lại bắt lấy tôi. “Đã quay về rồi thì tôi sẽ không để em đi nữa đâu, vợ à.” “Một đứa con không giữ chân được em, vậy thì sinh thêm một đứa nữa.”