Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Chung Bất Tự Thiếu Niên Du

Chung Bất Tự Thiếu Niên Du Nghe nói, ngày nhận được ý chỉ triệu ta vào cung, Lạc vương náo loạn từ Dưỡng Tâm điện của Hoàng đế, đến tận Ninh Thọ cung của Thái hậu. Hoàng đế là con nuôi của Thái hậu, Lạc vương lại là con ruột của Thái hậu, cho nên trong lòng hắn chắc chắn rằng mình có thể thắng. Kết quả Hoàng đế tránh mặt không gặp hắn, Thái hậu thì trực tiếp ném chén trà về phía hắn: “Nếu ngươi còn đ//iên cuồng như vậy, cẩn thận tính m//ạng của nữ nhi Tiêu gia!” Lạc vương lúc này mới chán nản ngã xuống đất. Hắn vốn là thiếu niên sáng chói nhất kinh thành, có ân sủng của hoàng huynh, được mẫu hậu thiên vị, luôn toả sáng và tràn đầy năng lượng. Hiện tại hắn mới hiểu được, mặc dù như vậy, hắn cũng tranh không nổi với trời, mà hoàng huynh của hắn chính là trời. Hắn thua, cũng nhân tiện thua cả đời ta. Nhưng ta vẫn cảm kích hắn đã nguyện ý vì ta mà tranh giành một chút. Bởi vì hắn là người trong lòng ta ba năm qua.

Cai Trị Thiên Hạ

Cai Trị Thiên Hạ Ánh trăng sáng giả chết đã ba năm của Thái tử trở về. Nàng ngang ngược chặn xe ngựa của ta lại giữa đường, ra lệnh cho ta đón nàng vào cung: “Ngươi chỉ là con gái của một tiểu quan lục phẩm hèn mọn, sao xứng đáng chiếm vị trí của ta?” Nàng tưởng Thái tử vẫn như trước kia, vì nàng mà không màng sống chết. Nhưng nàng không biết rằng trong ba năm nàng rời đi, ta đã tìm cho Thái tử hai mươi tiểu thiếp, mỗi người đều giống hệt nàng. Tất nhiên nàng có thể trở về. Nhưng vị trí Hoàng hậu này, đã thuộc về ta rồi.  

Bạn Trai Là Đại Boss Game Kinh Dị 8: Cuộc Gọi Ma Quái

Bạn Trai Là Đại Boss Game Kinh Dị 8: Cuộc Gọi Ma Quái Bước vào trò chơi kinh dị, tiếng chuông điện thoại vang lên lúc nửa đêm. Thần Chết nói với giọng điệu ác ý: “Đây là cuộc gọi của tử thần, những ai nhận được cuộc gọi này sẽ bị nguyền rủa, không ai có thể sống sót thoát khỏi đây.” Người chơi run rẩy sợ hãi. Trong khi mọi người đang tìm kiếm manh mối để thoát khỏi trò chơi một cách cẩn thận. Tôi lại chủ động gọi cho Thần Chết giữa đêm: “Này, ra ngoài một chút được không? Ngồi lên đôi chân dài hơn cả cuộc đời tôi của anh ấy.” Thần Chết: “Muốn chết à.” Sau đó, tôi đỏ mặt nói không muốn nữa. Thần Chết giam giữ tôi trong vòng tay, thì thầm dụ dỗ: “Ngoan nào, những xúc tu của ta cũng rất dễ thương đấy, để ta dạy em cách chơi.”

Cương Thi Nhà Tôi

Cương Thi Nhà Tôi  Lúc nhỏ, tôi là đứa nghịch ngợm nhất nhà. Trong một lần dẫn em trai và em gái lên núi nướng khoai lang, tôi vô tình đốt cháy một mảng lớn khu mộ tổ tiên. Từ mộ của ông bà cố cho đến mộ của người bác mất sớm, tổng cộng tôi đốt sáu ngôi mộ. Bố tôi đã đè tôi ra và đánh vào mông. “Nhà họ Lý của chúng ta qua mấy đời đều chưa từng có khói xanh, lần này thì thấy rồi!” Sau đó, mỗi đêm khi ngủ, tôi đều mơ thấy một người đàn ông mặc quan phục thời nhà Thanh đứng đầu giường, ánh mắt đầy oán hận nhìn tôi. Khuôn mặt của hắn còn trắng hơn cả tôi sau khi chết ba ngày.

Báo Ứng

Báo Ứng Mùa hè năm nào Cố Chuẩn Niên cũng đi công tác, ngay cả khi tôi sảy thai, anh cũng phải đi. Tôi không kìm được mà lén đi theo anh. Mãi đến giờ tôi mới phát hiện rằng, tháng nào anh ta cũng đi công tác hàng năm, thực ra đều dành để ở bên một người phụ nữ khác và đứa con của họ. Càng buồn cười hơn chính là, trong những chuyến công tác không có thật đó, bố mẹ, bạn bè, đồng nghiệp của anh ta đều giúp anh ta che giấu. Suốt năm năm, tôi tràn đầy hy vọng về đứa con của chúng tôi. Tận tâm vun vén cho gia đình này, để đổi lại được gì?

Báo Ứng

Chương 4
Hiện đại
Không Ngoảnh Lại

Không Ngoảnh Lại Dù biết chàng thiếu niên sa cơ trước mắt ta rồi sẽ quyền khuynh thiên hạ, ta vẫn quyết tâm hủy hôn với hắn. “Tỷ tỷ, vì sao vậy?” Ân Can nhìn chằm chằm ta, ánh mắt đầy quyết liệt, như thể ta mới là kẻ phụ bạc. Diễn xuất thật tuyệt vời. Tuyệt đến nỗi nếu không được trọng sinh một lần, ta đã không nhận ra rằng chàng thiếu niên trước mắt này, sẽ giao con gái ruột của chúng ta cho ái phi của hắn hành hạ đến ch*t, mặc cho ta van xin đến đứt ruột đứt gan. Kiếp trước, ta tung cầu kén rể, không ngờ quả cầu thêu lại rơi vào tay một tên ăn mày nhỏ. Nhưng việc kén rể vốn chỉ để sau này quản lý cơ nghiệp nhà họ Đinh, nên phu quân là ai cũng không quan trọng, chỉ là một món đồ trang trí mà thôi. Ta chỉ không ngờ rằng sau khi được tắm rửa sạch sẽ, tên ăn mày nhỏ ấy lại đẹp đẽ đến vậy. Lần đầu gặp mặt, hắn như một chú chó con vừa mới mở mắt, nhìn ta với đôi mắt rưng rưng, câu đầu tiên đã nói: “Xin tiểu thư đừng ghét bỏ, ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì!” Lúc đó ta nghĩ, vị hôn phu tương lai như vậy cũng không tệ. Vì hắn nhỏ hơn ta một tuổi, ta bảo hắn gọi ta là “tỷ tỷ” trước khi thành thân, kết quả là mặt hắn đỏ bừng lên. Ta chỉ nghĩ hắn thuần phác đơn giản. Nhưng sau này mới biết, kẻ đơn giản không phải là hắn, mà là ta. Chàng thiếu niên mềm mại vô hại trước mắt, hóa ra lại là Tam hoàng tử đã “chết” trong một cuộc săn. Hắn chỉ mượn nhà họ Đinh của ta để che giấu thân phận, tránh mũi nhọn của Thái tử, âm thầm gây bão táp, từng bước xây dựng thế lực. …

Sau Khi Hôn Nam Thần Tôi Có Thuật Đọc Tâm

Sau Khi Hôn Nam Thần Tôi Có Thuật Đọc Tâm Sau khi chơi thua trò đại mạo hiểm, tôi đã hôn nam thần mình thầm mến. Không ngờ lại có được khả năng đọc tâm. Nam thần sau khi bị tôi cưỡng hôn lạnh lùng ngồi một góc, không nói một lời. Nhưng tôi lại nghe rõ một giọng nói vang lên: [Môi cô ấy thật mềm.] [Phải nghĩ ra cách nào đó để cô ấy hôn mình thêm lần nữa.]

Thiên Tài Huyền Học

Thiên Tài Huyền Học Những người giàu có đều gọi ba tôi là đại sư, nhưng tôi biết rõ ông chỉ là một kẻ lừa đảo trong giang hồ. Để không phải kế thừa đạo quán của ông, tôi đã thi đậu vào trường Đại học 985 và ngay trong đêm rời khỏi núi. Sau khi xuống núi, tôi mới phát hiện rằng… Tôi nhìn qua khuôn mặt ai, đoán đâu cũng chuẩn. Tôi tiện miệng bói một quẻ, lần nào cũng linh nghiệm. Tôi vô tình dán một lá bùa, lại thật sự cứu được người. Sau đó, các ông trùm từ khắp nơi kéo đến cổng trường chỉ để gặp cô con gái của vị đại sư. Ôi trời, vậy ra ba tôi thực sự là một thần toán sao?  

Dân Quốc Phong Nguyệt Lệ

Dân Quốc Phong Nguyệt Lệ Túy Hương Lâu đón một cô nương đến, nàng khăng khăng đòi làm kỹ nữ, còn luôn miệng nói về cảnh phồn hoa thập lý Dương Trường, phong hoa tuyết nguyệt, bảo rằng đây là một thời đại lãng mạn. Vậy thì hãy để nàng ở trong thời đại ăn thịt người này mà trải nghiệm xem “lãng mạn” là như thế nào.

Hoài Bão

Hoài Bão Khi vị hôn phu của ta trở về, hắn ôm theo một bài vị, cầu xin thiên tử ban hôn cho hắn và vị tiểu thư tướng môn đã tử trận. Hắn lạnh lùng nói: “Nàng đã chết, ngươi còn muốn tranh giành hư danh chính thất với nàng sao?” Dĩ nhiên ta không tranh. Ta lạnh lùng nhìn hắn mặc đồ tang, ngồi trước mộ quần áo bảy ngày nhưng không muốn nói cho hắn biết, hắn là kẻ ngốc, bị người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay.

Bố Mẹ Nuôi Của Tôi

Bố Mẹ Nuôi Của Tôi Tôi là thiên kim thật. Nhìn ánh mắt đề phòng của bố mẹ ruột với đứa thiên kim giả được họ che chở sau lưng, tôi lập tức quyết định đổi bố mẹ cho mình. Tôi ngoan ngoãn đi đến trước mặt vợ chồng bác cả không có con gái: “Con muốn tự tiến cử làm con của hai bác, không biết hai bác có đồng ý không ạ.” Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bác cả ôm chầm lấy tôi: “Con ngoan, con gái ngoan, bảo bối của mẹ.” Sau đó, mẹ ruột cố gắng giành lại tôi. Bà ta nhìn chằm chằm vào bụng của mẹ mới của tôi rồi chế giễu: “Chị dâu cả, chị không thể sinh con, đương nhiên làkhông thể hiểu tấm lòng người mẹ rồi.” “Nhưng chị cũng không thể cướp con của người khác.” Tôi đứng chắn trước mặt mẹ mới, lạnh lùng nói: “Bác hai, con chính là con của mẹ con.” Sau đó chỉ vào cô gái đang lau nước mắt ở góc tường: “Con gái của bác ở đằng kia kìa. “Cô ta đang chờ tấm lòng của người mẹ của bác đấy.”

Chàng Khổng Lồ Và Nàng Tí Hon

Chàng Khổng Lồ Và Nàng Tí Hon Đêm trước lễ đính hôn, bạn trai bỏ trốn, nói: “Xin lỗi, anh thực sự không thể cưới một cô gái dưới 1m6 được.” Tôi khóc nức nở: “Nhưng hai năm trước anh đã biết chiều cao của em rồi mà.” Bạn trai nói: “Đúng vậy, em có tiền lại xinh đẹp, anh tự thuyết phục mình chấp nhận nhưng sau đó ngày nào anh cũng nghĩ, dù em có 1m58 cũng được nhưng em chỉ có 1m55! 1m55 thuộc dạng tàn tật hạng hai, anh thực sự không thể chấp nhận được!” Tôi suy sụp khóc lớn, dứt khoát chia tay. Bạn chơi game an ủi tôi gần nửa tháng, không hề chê bai chiều cao của tôi, còn khen 1m55 rất đáng yêu. Tôi rất cảm động, lập CP với anh ấy, bốc đồng yêu qua mạng. Sau đó chúng tôi gặp mặt, anh ấy bay đến thành phố C để gặp tôi. Một người khổng lồ tiến về phía tôi. Tôi kinh ngạc. Vất vả ngước lên nhìn mặt anh ấy: “Anh… cao bao nhiêu?” Anh ấy chột dạ nói: “Hơn một mét chín một chút.” Tôi: “Nói thật đi.” Anh ấy đau khổ nói: “1m99, thực sự chỉ có 1m99, chưa đến hai mét! Em đừng chê anh!”