Danh sách truyện mới cập nhật

Hòn Đảo Cô Độc Sau khi Chu Tầm Khiêm khôi phục trí nhớ và trở thành thái tử gia của giới Bắc Kinh, ai cũng chắc chắn rằng anh sẽ ly hôn với tôi. Giờ đây, chỉ một chiếc khuy tay áo trên người anh đã có giá hàng trăm triệu. Còn tôi, dắt theo con gái, lại bị bạn bè anh gọi là “con nhỏ gội đầu từ quê lên”. Chúng tôi nhìn thế nào cũng không xứng đôi. Thế nhưng anh chỉ lạnh nhạt nói: “Ở lại bên cạnh tôi.” Tôi tưởng rằng, cuộc hôn nhân này vẫn còn hiệu lực, tôi vẫn là vợ chính danh của anh. Cho đến khi tin tức anh đính hôn lan khắp giới thượng lưu. Còn tôi, anh chỉ thản nhiên nói: “An An vẫn ở đây, cô ấy sẽ không đi đâu cả.” Tôi chỉ siết chặt vạt áo, rồi đến gặp mẹ anh: “Con muốn rời đi.” Sau đó, tôi một mình về miền Nam. Không mang theo con, cũng không mang theo anh.

Vận May Bất Ngờ

Buông Xuống

Mẹ Thiên Vị Em Trai Mẹ gọi cho tôi trong tiếng khóc nức nở: “Cái nhà này, mày còn lo nữa không?” “Thằng em mày mê con hồ ly tinh kia, sống ch.t đòi huỷ hôn.” “Ba mày chăm bà nội mày, chăm tới cả… giường của cô y tá luôn rồi.” “Bà nội thì bênh chằm chằm, ủng hộ ba mày đi cặp bồ, còn đuổi tao ra khỏi nhà.” “Hay là tao ch.t quách cho rồi, cho cả nhà tụi mày vui vẻ?” Cúp máy, tôi nói với trợ lý: “Lùi mấy việc lại, tôi có việc riêng phải xử lý.” Trợ lý: “Vâng, sếp muốn trống mấy ngày ạ?” Tôi: “Ba ngày là đủ.” Dư ra ngày nào thì coi như tôi ra tay chưa đủ tàn!

Báo Thù Cho Con Gái Tin tức nói có một gã đàn ông cấu kết với nhân tình, hại ch.t hai đứa con ruột của mình. Chồng tôi nhìn thấy, thản nhiên buông một câu: “Một mình nuôi hai đứa nhỏ, thì sống kiểu gì.” Hắn nói rất tự nhiên, còn tôi nghe mà rợn cả sống lưng. Chồng tôi vậy mà lại đồng cảm với loại người như thế. Điều đáng sợ nhất là, con gái chúng tôi đã mất tích suốt bốn năm rồi.

Tinh Tinh Và Tiểu Vũ Dạy kèm cho thiếu gia nhà sếp. Dạy được ba năm, cậu ta học lại ba năm. Đến năm thứ tư tôi thật sự không chịu nổi nữa. “Thiếu gia à, mình nhất thiết phải đi con đường học hành đầy gian truân này à?” “Hay là cân nhắc về thừa kế gia sản đi?” Thiếu gia nhướng mày, tay vẫn bóp gáy tôi, bắt tôi tiếp tục giảng cái hàm số sin mà tôi đã giảng tới tám trăm lần ấy. Cho đến một lần tôi thay đồng nghiệp tham gia một dự án hợp tác giữa các học viện, cô ấy giới thiệu đối phương: “Đây là đàn em nhỏ hơn ba khóa của tớ.” “Thi đại học được 710 điểm, năm đó được tuyển thẳng vào Thanh Hoa.” “Viện trưởng giành như chó điên mới giành được cậu ấy, học thần đó, người ta xin wechat tớ phải thu phí đấy!” Tôi nhìn ảnh đại diện trên WeChat. Mẹ nó, chẳng phải là cái thằng học đúp ba năm nhà tôi sao?!

Chim Hoàng Yến Và Vị Tổng Tài Mê Tình Của Cô Ấy Năm thiếu tiền nhất cuộc đời, tôi trở thành chim hoàng yến của Phó Hàn Thanh. Hết hạn hợp đồng, anh cầm trái dâu tây hỏi tôi: “Đây là quả gì?” “Trả lời đúng thì tôi sẽ cưới em.” Tôi đáp: “Sầu riêng.” Anh em của anh khuyên can: “Bỏ đi, cô ta căn bản không yêu cậu.” Phó Hàn Thanh gầm lên: “Cái đồ chó độc thân thì biết gì chứ? Cô ấy chỉ là phản ứng chậm thôi.” Anh em của anh: ???

Tôi đã chăm sóc tổng tài hôn mê hai năm. Ngày đầu tiên anh ấy tỉnh lại, “bạch nguyệt quang” của anh ta liền cầu hôn ngay trước mặt tôi.“Cố Minh Húc, em đã chăm sóc anh suốt hai năm rồi, cuối cùng anh cũng tỉnh lại. Bây giờ… anh có thể lấy em được không?”Anh thản nhiên nhận lấy bó hoa.Tôi đứng trong góc, cả người cứng đờ. Hai năm tận tâm tận lực cuối cùng lại làm nền cho người khác. Nhưng rồi…Cố Minh Húc đột nhiên bật dậy, một cước đá bay cô ta:“Không thể! Cút! Ông đây là hôn mê chứ không phải chết!”“Muốn ông cưới cô á? Đừng mơ! Mà không, đến cả trong mơ cũng đừng mơ như thế!”

Kết Thúc Rung Động Vào đúng ngày lễ Tình nhân, tôi phát hiện bằng chứng anh người yêu vượt rào, ngay trong chính chiếc máy tính của anh ta.Chiếc dây chuyền anh tặng tôi, hóa ra được mua thành hai cái.Một cái cho tôi, cái còn lại… cho cấp dưới của anh.Suốt nửa năm qua, họ nhắn nhau chúc ngủ ngon, chào buổi sáng mỗi ngày.Cô ta từng mang đồ ăn sáng cho anh, mời anh uống trà sữa.Anh thì từng chắn rượu giúp cô ta, tặng cô ta bó sao băng mà cô ta thích.Năm năm yêu nhau, lòng tin tôi dành cho anh, đến giờ nhìn lại, thật nực cười.

Giả Vờ Ly Hôn Vào đêm sinh nhật 50 tuổi, người chồng đã ngủ riêng giường với tôi nhiều năm bất ngờ chủ động muốn gần gũi. Tôi cứ ngỡ đó là món quà sinh nhật, nhưng ngay khi xong việc, anh ta lại nói: “Chúng ta ly hôn đi, vẫn như lần trước, toàn bộ tài sản để lại cho em.” Tôi vừa khóc vừa gật đầu đồng ý. Người phụ nữ anh ta ngoại tình cách đây 5 năm, đã quay lại… và mang theo một đứa trẻ. Hôm nhận giấy ly hôn, tôi đưa cho anh ta một tờ xét nghiệm ADN.

Khi Trái Tim Ngừng Rung Động Năm 26 tuổi, tôi và Đoạn Luật Minh cuối cùng cũng có quan hệ thực sự. Sáng hôm sau, dù đau nhức cả người, tôi vẫn cố gắng đi làm cho anh như thường lệ. Nhưng trong lòng lại ngọt như mật, sau bao năm theo đuổi, cuối cùng anh cũng quay đầu nhìn thấy tôi. Thế nhưng, cảm xúc rung động đó đã hoàn toàn tan biến khi tôi vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện giữa anh và mấy người bạn thân. “Đoạn Luật Minh, bình thường cậu còn chê trợ lý của mình tụi tôi mắt mù, mà cuối cùng cậu lại ăn sạch người ta?” “Trước đây che chở ghê lắm, giờ để tụi này chơi ké được chưa?” Đám công tử nhà giàu đó chẳng bao giờ nói được câu nào nên hồn. Nhưng tôi không ngờ, lời tiếp theo của Đoạn Luật Minh lại như kéo tôi rơi thẳng xuống hầm băng. “Nếu cậu không ngại dùng đồ người khác dùng rồi, thì cứ việc.” “Dù sao trong lòng tôi, người tôi xác định sẽ cưới chỉ có Tinh Tịnh.”

Tôi tát tên côn đồ học đường một cái giữa đám đông, âm thanh vang dội.Hắn ngớ người, “Em gái à, đây là lần đầu tiên anh bị ăn tát đấy, nghĩ cách cho anh gỡ gạc tí mặt mũi đi chứ?”Nhưng tôi sợ muốn chết, chỉ biết quay đầu bỏ chạy.Phía sau vang lên tiếng hắn cười gượng: “Haha, bạn gái mình ấy mà, hơi ngại chút thôi.”