Danh sách truyện mới cập nhật

Tái Sinh Thành Thái Tử Phi Việc đầu tiên ta làm sau khi được tái sinh. Chính là cầm thuốc độc xông đến tiệm bánh bao ở phía Tây thành. Tên thanh niên bán bánh bao kia mới chính là thái tử lưu lạc nơi dân gian. Không lâu sau, hắn sẽ cùng thanh mai của mình trở về hoàng cung. Trước tiên giết chết thái tử giả, sau đó hành hạ thái tử phi. Ngày thái tử phi chết, tuyết rơi đầy trời, phủ trắng xóa mặt đất đã nhuốm đỏ. Ta chính là thái tử phi xui xẻo đó. Không ngờ, lại đụng phải thái tử giả cầm kiếm đuổi đến trước cửa tiệm bánh bao. Ta nhướng mày: “Thế nào? Cùng nhau?”

Hôm đó, câu đầu tiên anh ấy nói với tôi khi gặp lại là: “Kéo áo lên đến nách, nằm xuống.”Mà thật ra anh ấy chính là người tôi đã theo đuổi suốt hai năm thời cấp ba, cuối cùng ép anh ấy đến mức khiến anh phải chuyển trường – mối tình đầu hoàn hảo trong lòng tôi.Tình huống khó xử thế này thật sự không nằm trong dự liệu của tôi.Nhìn biểu cảm của anh, chắc chắn là anh không nhận ra tôi rồi. Còn tôi thì không dại gì nhắc anh về chuyện đó.Thế nên tôi quyết định giả ngây để giữ yên ổn.“U xơ, đường kính khoảng 3cm, hiện tại chưa cần phẫu thuật, đề nghị theo dõi một tháng rồi tái khám.”Tôi từ từ mặc áo vào, cảm giác lạnh lẽo khi kiểm tra vẫn còn vương vấn trên ngực.“Đây là số điện thoại của tôi, nếu có gì thắc mắc thì liên hệ.”Lời vừa dứt, như một cảnh quay chậm trong phim, tôi thấy Lục Cố Chi từ từ ngước mắt lên,“Hai năm cấp ba em viết cho tôi 136 lá thư tình, sao giờ lại mất trí nhớ rồi?”

Vào kỷ niệm mười năm ngày cưới của chúng tôi, Thiệu Văn Thanh ngoại tình.Anh ta dẫn theo hai đứa con của người phụ nữ đó đến trước mặt tôi, nói rằng bọn trẻ đáng thương, cần một người cha.Con gái tôi van xin tha thiết, nhưng anh ta vẫn không thay đổi.Tôi không dây dưa, dẫn con gái rời đi. Vì sợ con gái bị ức hiếp, tôi đã không tái hôn.Nhiều năm sau, con gái gặp được người tốt.Cháu gái của tôi cũng rất đáng yêu, tôi ngày ngày chăm sóc cho cháu, cuộc sống trôi qua hạnh phúc và yên bình.Đến khi tôi tròn 60 tuổi, con gái và con rể nói bận việc công ty, cháu gái cũng phải học thêm, hẹn hôm sau sẽ tổ chức tiệc mừng thọ cho tôi.Nhưng vào đêm đó, tôi lướt qua một video trong thành phố.Trong phòng bao sang trọng của khách sạn, tôi thấy con gái, con rể và Thiệu Văn Thanh, cùng hai đứa con của người phụ nữ kia. Sáu người họ quây quần bên nhau, hát bài chúc mừng sinh nhật cho người phụ nữ đó.Con gái tôi còn gọi bà ta là: Mẹ Tống.1Con gái tôi từng nói, sinh nhật 60 tuổi của tôi nhất định phải tổ chức lớn.Tôi bảo con đừng lãng phí tiền bạc.

Tiểu công chúa trong giới thượng lưu ở Thịnh Kinh treo thưởng giá cao.Chỉ cần chinh phục được thái tử gia Thẩm Dự Hành, sẽ được thưởng một trăm vạn.Tôi giả cả thân lẫn tâm, cuối cùng cũng chinh phục được Thẩm Dự Hành, rồi tìm đến tiểu công chúa giới Thịnh Kinh để nhận thưởng.Nhưng không khéo lại thấy Thẩm Dự Hành mặt không rõ biểu cảm đang ngồi ở đó, đợi tôi tự chui đầu vào bẫy.Công chúa Thịnh Kinh giải thích.“À, anh ấy đồng ý giao dự án cho tôi rồi.”“À đúng, anh ấy còn nói sẽ gấp đôi phần thưởng cho cô.”Xong đời rồi, tôi vừa định bỏ chạy thì bị Thẩm Dự Hành vác lên vai rồi mang đi.

Trong buổi phát sóng trực tiếp, một hotgirl nổi tiếng liên tục nôn khan. Tôi tự cười giễu cho rằng mình nấu ăn tệ, tôi định tiến đến giúp cô ấy đỡ lúng túng.Nhưng cô ấy đã quay ngược tình thế, đăng bài nói rằng mình đang mang thai con của Thái tử gia, và cáo buộc tôi cố tình đầu độc.Tôi gửi tin hot trên mạng xã hội cho chính Thái tử gia: “Chúc mừng anh, có vợ con làm ấm giường cho rồi nhé.”Thái tử gia lập tức đáp lại: “Em đồng ý rồi?” “Đợi anh.”Một phút sau, anh ấy từ nước ngoài lập tức trở về nước.

Ngọn Đèn Tương Tư Thái tử điện hạ cùng ta ân ái bảy năm, trong lúc lưu lạc ở dân gian thì mất trí nhớ. Chàng yêu một đoá sơn trà hoang dã tự do sinh trưởng ở thôn quê. “Nguyên Ninh, từ đầu đến cuối ta đều không hiểu, tại sao trước kia ta lại thích nữ tử vô vị như ngươi.” Ta không khóc không làm loạn, giữ vững tôn nghiêm của quý nữ vọng tộc, thiêu rụi từng món đồ trước kia chàng tặng ta, nào là bút lông sói, bùa bình an, hoa dành dành khắp vườn… Chàng thở phào nhẹ nhõm, cho rằng cuối cùng ta cũng buông bỏ. Chàng bắt đầu ngày càng sa đọa, cũng đối xử tốt với hoa sơn trà hoang dã đó hơn. Cho đến lúc chàng nhớ lại tất cả. Canh giữ trước sân vườn nay đã trơ trọi của ta, không dám vượt qua lôi trì nửa bước. Sau đó, nhìn ta từ từ tương tư thành bệnh, lao lực quá độ trong những năm qua. Dần dần giống như đèn dầu đã cạn…

Hoàng Yến Bị Giam Cầm Năm thứ hai làm chim hoàng yến của Thái tử gia Hỗ Giới, tôi mang thai. Sau khi người nhà hắn biết được, lấy ba ngàn vạn đuổi tôi đi. Tôi nhận tiền, suốt đêm ôm bụng lớn chạy trốn. Nghe nói, Thái tử gia luôn luôn bình tĩnh tự kiềm chế nổi điên trước mặt mọi người, đào ba thước đất cũng phải tìm được tôi. Bốn năm sau, tôi bị bắt trên đường đón con gái đi học về. Đón lấy ánh mắt lạnh như băng của hắn. Tôi cứng đầu nói nhảm: “Tôi kết hôn rồi, xin anh tự trọng.” Không ngờ hắn kéo tôi vào trong ngực, ngữ khí tàn nhẫn: “Làm sao em biết được, tôi đây là thích vợ người ta?”

Phu Nhân Trở Về Ta thay phu quân đỡ một mũi tên, đả thương đến lục phủ ngũ tạng. Dưỡng bệnh bốn năm, đến khi trở lại kinh thành, trong nhà đã có thêm một nữ tử. Con cái lệ thuộc vào nàng, lão phu nhân coi trọng nàng. Ngay cả phu quân khi cùng giường với ta cũng gọi nhũ danh của nàng. Sau đó, bọn họ liên thủ đ ẩy ta xuống vực, người một nhà vui vẻ hòa thuận. Lại mở mắt, ta trở lại trước cửa Ngụy phủ, nhìn khuôn mặt âm tình bất định của cả nhà cười lạnh: “Đương gia chủ mẫu hồi phủ, còn không quỳ nghênh đón?”

Cảm Xúc Người Rắn Thời điểm ta đang giặt quần áo, trên mặt nước bỗng nhiên trôi đến một mỹ thiếu niên sắp chết. Về sau hắn trở thành phu quân của ta. Nhưng vừa biết tin ta có thai, hắn liền mất tích. Nửa năm sau, quan phủ đưa ta vào cung. Ta bị giam cầm, chịu đủ mọi sự lạnh lẽo, đói khát và nhục nhã, cùng với đứa trẻ trong bụng cùng nhau chết thảm. Chỉ vì thế nhân giai truyền hắn đăng cơ là do được trời ban mệnh, được thần linh phù hộ. Chuyện ở Đào thôn căn bản không thể tồn tại. Mở mắt lần nữa, lại ở Đào thôn, vạn vật hồi sinh. Tiểu đồng bọn đang gọi ta cùng nhau đi giặt quần áo ở Đào khê. Ta hét lớn: “Không ai được đi cả! Mùa xuân đẹp như thế này, giặt quần áo làm gì? “Ta làm cho các ngươi một suất bánh tráng cuốn nhé!” Ha ha, đã được trời ban mệnh thì cứ để trời cứu hắn đi.

Mười Năm Trả Hận Kiếp trước, ta bị Thái tử phi giam cầm trong mật thất mấy năm. Chỉ vì nàng ta bẩm sinh thể hàn, không thể mang thai nên đã dùng ta để thay mận đổi đào. Sau khi sinh được hai người con trai, ta liền bị bọn họ âm thầm xử tử. Ta trùng sinh vào năm sáu tuổi, bị Thái phó, cha ruột của mình phái sát thủ đuổi giết nhưng cuối cùng lại được tên sát thủ đó tha mạng. Một năm kia, Thái tử phi thay thế ta trở thành đích nữ của Thái phó. Những việc này đều diễn ra đúng như quỹ tích kiếp trước. Nhưng có một thứ không giống. Tên sát thủ đã tha cho ta một mạng lần này không bỏ mặc ta tự sinh tự diệt, vì lúc ở trong phủ ta đã trộm được một hộp đông châu thượng hạng để đổi lấy hắn sẽ dạy ta võ công, y thuật cùng cách giết người. Ta cũng tránh đi người nông phụ đã nhận nuôi ta ở kiếp trước, đi bộ mười dặm để tìm tới một nữ quan từng sống trong cung, mỗi ngày dạy ta đọc sách, viết chữ, học cách đối nhân xử thế. Về sau, tất cả bọn họ đều làm việc cho ta. Ta đã chuẩn bị cho trận báo thù này suốt mười năm.

Khi tôi tỉnh lại, họ nói tôi là tiểu thư thực sự của nhà họ Tần, vì bị trao nhầm lúc còn bé nên mới dẫn đến sự xa cách này. Thế nhưng trong nhà đã có một cô tiểu thư khác, người được nuôi dưỡng suốt hơn mười năm, được gọi là “tiểu thư giả.”Gia đình đó mong tôi sẽ cảm thấy tự ti, ghen tị, căm phẫn số phận bất công và dần chìm vào nỗi buồn không lối thoát.Nhưng khi xem xét thế giới này – một thế giới không có chiến tranh, không có nạn đói, không còn nỗi sợ hãi về cái chết – tôi nhận ra đây chính là nơi phù hợp nhất dành cho tôi.