Danh sách truyện mới cập nhật
Nguyện Ước Hai Đời Vị hôn phu của ta là đích trưởng tử của một thế gia đại tộc. Tính tình cứng nhắc, nghiêm cẩn, phong thái đoan chính. Cho nên ta không thích hắn. Vì để từ hôn với hắn, ta từ năm 15 tuổi đã gây chuyện ầm ĩ mãi đến năm 17 tuổi, rốt cuộc gây ra đại họa, suýt nữa chết tại Tây Bắc. Chính là vị hôn phu cả đời khắc kỷ phục lễ ấy, không quản ngàn dặm, chuộc ta ra từ tay bọn mã phỉ. Ta hối hận, nguyện ý cùng hắn sống một đời thật tốt. Nhưng hắn vừa hồi kinh liền lâm bệnh nặng, thuốc thang đều vô hiệu. Lời cuối cùng hắn để lại cho ta, là bảo ta hãy trân trọng. Lần nữa mở mắt ra, ta đã quay về năm 15 tuổi. Dưới sự xúi giục của mẫu thân và muội muội, ta giữa chốn đông người làm nhục hắn rồi từ hôn.
Chiếc Bóng Của Quái Vật Tiến vào một trò chơi kinh dị, tôi vô tình công lược phải đại boss tính tình tàn bạo. Trong đêm lạnh lẽo, boss chậm rãi giam tôi trên chiếc ghế, cứ vậy cho đến tận khi ánh sáng yếu ớt ló rạng nơi chân trời. Hơi thở nóng rực của hắn ta áp sát bên tai tôi, giọng nói mang theo vẻ cưỡng ép. “Y tá nhỏ, tôi có làm em thấy vui vẻ không?”
Thiên Vị Ngày sinh nhật mẹ, tôi tặng mẹ một vạn tệ, em gái tặng mẹ một chiếc vòng tay vàng. Mẹ vờ vô tình nói một câu: “Vẫn là con gái út chu đáo, tặng mẹ chiếc vòng tay mẹ thích nhất.” Rõ ràng trước đó mẹ đã tự nói qua điện thoại: “Đừng mua đồ trang sức cho mẹ nữa, mẹ đeo không hết.” Tôi tưởng rằng sau bao năm, tôi đã quen với việc bị so sánh rồi bị hạ thấp nhưng không hiểu sao, lần này tôi không muốn nhịn nữa. Tôi giật phắt phong bao lì xì từ tay mẹ: “Nếu không thích thì đừng nhận. Sau này con cũng không tặng nữa.”
Tăng Ca Biến Thành Lệ Quỷ Hắc Bạch Vô Thường đứng trước mặt tôi, thuyết phục mãi không thôi: “Cô em, sao nhất định phải làm thêm đến tận nửa đêm? Dẫu cô chết bất đắc kỳ tử lúc 11 giờ thì cũng được, hoặc cô mặc toàn đồ trắng thì chẳng sao. Nhưng tại sao lại mặc váy đỏ?” Tôi vừa khóc vừa nấc không thành tiếng: “Vậy là tôi không được đầu thai nữa sao?” Họ rất bối rối: “Theo quy định, cô tự động trở thành lệ quỷ, có khả năng sẽ phải lang thang mãi ở nơi mình chết.” “Tôi là trẻ mồ côi, chẳng ai cúng bái, mà quy định của các anh lại nhốt tôi trong tòa nhà văn phòng này. Vậy tôi đói thì làm sao?” Tôi thấy thật ấm ức. Là một người thích ăn, tôi chỉ muốn sớm đầu thai để được thưởng thức đồ ăn ngon. Hắc Bạch Vô Thường chớp mắt: “Cô em, hãy phát huy tinh thần tự chủ, tự tìm cách đi…”
Xuân Phong Bất Hàn Đào Hoa Diện Ta nhặt được một Thái tử mất trí nhớ từ trong đống xác chết, cùng hắn tranh giành thức ăn từ miệng chó hoang. Sau này, Thái tử trở về cung, Hoàng đế hỏi ta muốn được ban thưởng điều gì. Trước mắt ta hiện lên một loạt dòng bình luận: 【Nữ phụ không định thực sự muốn Thái tử cưới mình đấy chứ?】 【Một thợ săn nghèo hèn ở thôn quê mà dám mơ tưởng bước vào hoàng thất, chẳng trách cuối cùng lại bị ban rượu độc.】 Hóa ra gả cho Thái tử nguy hiểm như vậy. Ta rùng mình một cái, cất kỹ chiếc túi thơm Thái tử tặng, rồi dập đầu thật mạnh: “A Lê ngu dốt, xin bệ hạ ban cho A Lê được trở về Yến Châu.”
Gió Thổi Chim Bay Cây Động Lòng Trong lúc lịch kiếp, ta vô ý bị một đạo thiên lôi đánh trúng. Không hiểu vì sao, ta biến thành một đứa trẻ ba bốn tuổi, không chút tu vi, ngay cả con gà cũng không giết nổi. Rồi bị kẻ thù không đội trời chung nhặt về nhà. Hắn nhìn ta một hồi lâu, rạch ngón tay ta, nặn vài giọt máu nhỏ vào pháp khí trong tay. Ngay khi tiếp xúc với máu, pháp khí lập tức phát ra ánh sáng đỏ rực. Nhìn luồng sáng đó, hắn lẩm bẩm, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thảo nào có dáng dấp của cố nhân, hóa ra… quả thực là cốt nhục của cố nhân. A Khê, ta thật không ngờ, nàng từ khi nào đã cùng kẻ khác qua lại, còn có cả hài tử!” Ta, kẻ đang ngồi một bên ôm ngón tay bị đau, kêu la ầm ĩ: ??? Đồ ngu! Có bao giờ ngươi nghĩ đến khả năng… ta chính là cố nhân của ngươi không?
Điệu Múa Chung Tình Chồng tôi, người đã ly thân với tôi nửa năm sau khi kết hôn, đột nhiên xuất hiện tại bữa tiệc mừng công của đoàn múa của chúng tôi. Đồng nghiệp tỏ tình tôi trước mặt anh ấy. Khuôn mặt chồng tôi đen lại, bật công tắc đèn lớn phá hỏng bầu không khí. “Xin lỗi, gia đình chúng tôi không cho phép con cái yêu sớm.” Yêu sớm? Tôi đã 25 tuổi rồi! “Chương Hi Hoài, em đã lớn rồi, không còn là đứa em gái mà anh quản từ nhỏ đến lớn nữa! Anh rốt cuộc có hiểu không!” Đêm đó, anh cởi bỏ lớp mặt nạ lạnh lùng, khóa chặt hai tay tôi. “Vợ à, chuẩn bị tinh thần gánh chịu hậu quả của việc trưởng thành chưa?”
Nguyệt Vãn Hàn Tịch Ta là dân phụ bị hoàng thượng cưỡng ép mang vào cung. Mọi người đều nói ta như một con gà rừng một bước hóa phượng hoàng, nhưng không ai biết rằng ta và phu quân đã là thanh mai trúc mã, tình sâu nghĩa nặng. Họ chỉ biết hoàng thượng là vị minh quân được vạn dân ca tụng, nhưng không biết phu quân của ta cũng là người tài hoa xuất chúng, là nhân trung long phượng. Ta kề trâm lên cổ, cầu xin hoàng thượng tha cho phu quân. Hoàng thượng gật đầu đồng ý, nhưng phu quân của ta lại chết đi vào ngày đông tuyết rơi trắng xóa.
Kẻ Bủn Xỉn Và Cô Nàng Chim Hoàng Yến Tỉnh Táo Gã kim chủ của tôi là một kẻ bủn xỉn, ngay cả khi ăn cơm với hắn cũng phải xuất hóa đơn mới được thanh toán. Thế nhưng, tôi đã yêu hắn suốt năm năm trời. Cho đến một ngày, hắn cao giọng tuyên bố kết hôn. Vô số tài nguyên giá trên trời dồn hết vào một nữ diễn viên mới. Cô ta được bảo bọc như đóa hoa tơ hồng yếu đuối, còn tôi chỉ là một cây cỏ dại khiến người ta chán ghét. “Tống Thanh Mạn, cô đừng có dùng bàn tay bẩn thỉu của mình chạm vào đồ của cô ấy được không?” Nếu đã vậy, bà đây cũng chẳng cần giả vờ nữa. Bạc Ngạn Minh, năm năm qua tôi đã quá nể mặt anh rồi phải không?
Thái Tử Phi Kiếp trước, ta bị Thái tử phi giam cầm trong mật thất nhiều năm. Chỉ vì nàng ta bị cung hàn bẩm sinh, không thể mang thai. Nàng ta dùng ta để thế thân. Sau khi sinh được hai đứa con trai, ta bị giết chết một cách lặng lẽ. Ta được tái sinh vào lúc mới sáu tuổi, bị sát thủ do chính phụ thân là Thái phó phái đi truy sát nhưng lại tha mạng. Năm đó, Thái tử phi đã thay thế ta trở thành nữ nhi ruột của Thái phó. Những điều này đều tuân theo quỹ đạo của kiếp trước. Nhưng có một số thứ đã khác. Sát thủ vốn định tha mạng cho ta đã không bỏ mặc ta tự sinh tự diệt, ta dùng trân châu thượng hạng trộm được trong phủ để đổi lấy việc hắn dạy ta võ công, y thuật cùng với cách giết người. Ta cũng tránh xa người nông phụ vốn định nhận nuôi ta, đi bộ mười dặm tìm đến cung nữ xuất cung, hàng ngày nhờ bà dạy ta biết chữ, đọc sách, đối nhân xử thế. Sau này, họ đều trở thành người của ta. Cuộc trả thù này ta đã chuẩn bị trong mười năm.
Người Chồng Giữ Mình Vì Tình Yêu Ngày nhận được chẩn đoán bệnh của chồng, anh đột nhiên lắp một chiếc camera trong phòng ngủ chính. Đêm đó, tôi thấy anh gọi điện thề thốt: “Tôi sẽ không động vào cô ấy nữa, tài khoản và mật khẩu tôi đã gửi hết cho em, em có thể đăng nhập kiểm tra bất cứ lúc nào.” “Tôi quyết định, sẽ giữ mình vì tình yêu.” Nhìn khuôn mặt đỏ ửng đầy cảm xúc của anh ta, tôi lặng lẽ nhét tờ chẩn đoán vào máy hủy giấy. Giữ mình vì tình yêu… Ừ, vậy thì giữ cả đời đi.
Một Thỏi Bạc Nên Duyên Ta dựa vào việc vác thi thể mà kiếm sống. Ngày hôm ấy, từ bãi tha ma, ta vác về một vị công tử tàn phế. Hắn dung mạo tuấn tú, nhưng miệng lưỡi thì cay nghiệt vô cùng. Thường mắng ta là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Ta thực oan uổng, nhà ta làm gì có nuôi con cóc nào, làm sao mà ăn thiên nga được chứ? Về sau, hắn với thân thể tàn tạ, liều nửa mạng để phò trợ tân đế đăng cơ, rồi trở thành thừa tướng. Hắn hỏi ta muốn cái gì, nói rằng hắn sẽ giúp ta thực hiện. Nhìn ánh mắt đầy chờ mong của hắn, ta đáp: “Ta muốn hai mẫu ruộng cằn, cùng một bản hộ tịch chính thức.” Thế nhưng, hắn lại sa sầm mặt mày.