Danh sách truyện mới cập nhật
Phần 4 – Hứa Nhất Và Bảy Tội Lỗi Tôi có khả năng hồi sinh vô hạn, nhưng lại là một kẻ nhát gan và yếu đuối. Để rèn luyện tinh thần tôi, sếp đã ném tôi vào top 10 bộ phim kinh dị để trải nghiệm và học hỏi. Nhưng khi đối diện với bạn học rủ tôi đi khám phá nhà ma, tôi sợ đến nỗi lập tức bỏ học và cắt đứt quan hệ với cậu ta. Khi đối mặt với tên sát nhân định giam cầm tôi, tôi sợ đến mức tự cắt cổ trước. “Tôi sẽ chết ngay, xin đừng giết tôi!” Tên sát nhân sợ hãi đến mức hét lên “Có ma” và chạy ra ngoài. Tôi cũng hoảng loạn, đuổi theo và ôm chặt lấy hắn. “Ma ở đâu? Đừng chạy, tôi sợ lắm!”
Bạch Nguyệt Quang Khi tôi du học về nước, thanh mai trúc mã của tôi đã trở thành một tổng tài bá đạo, đang say đắm với thế thân của tôi. Mẹ anh ta tìm đến tôi: “10 triệu, hãy quay lại bên con trai tôi.” Tôi từ chối khéo: “Dì ơi, dì hiểu mà, làm một bạch nguyệt quang đúng nghĩa thì phải như đã chet rồi.” “1 tỷ, làm hay không?” “Không vấn đề gì, con đảm bảo dì sẽ hài lòng!”
Bệnh Không Muốn Rời Xa Tôi là một succubus mắc chứng sợ xã hội. *Succubus: là một nữ quỷ xuất hiện trong truyền thuyết phương Tây, được cho là quyến rũ đàn ông và chiếm đoạt tinh khí hoặc sinh lực của họ thông qua QHTD. Ngày nào tôi cũng nhìn chàng trai đẹp trai thơm phức ở đối diện mà chảy nước miếng. Tôi lén lút theo dõi anh ấy, thu thập những thứ anh ấy đã dùng. [Thơm quá, ngọt quá, thật muốn làm chuyện ấy với anh ấy.] Tôi nghĩ mình đã ngụy trang hoàn hảo. Cho đến một ngày, anh ấy say rượu, khoanh tay dựa vào khung cửa và thản nhiên nói: “Nhóc biến thái, qua mở cửa cho tôi, tôi quên mật khẩu rồi.” Tôi đang nấp sau mắt mèo nhà mình thì giật mình kinh hãi. Anh ấy đang gọi ai vậy? Gọi tôi sao?
Sau Khi Công Công Ở Rể Hoàng Gia Tướng công Triệu Minh Uyên sau khi đỗ Thám Hoa, liền bị Công chúa đã góa chồng nhiều năm để mắt tới. Trong kinh đồn đại, ta – nữ nhi nhà đồ tể, sớm muộn cũng sẽ trở thành thê tử bị ruồng bỏ. Công công tay cầm gia pháp đứng canh trước cửa, bảo: “Con dâu chớ lo, nghịch tử nếu dám vứt bỏ vợ tào khang, ta sẽ đánh gãy chân chó của hắn!” Ta nói: “Kỳ thực, ta cũng không có đến nỗi tào khang!” Tướng công men theo vách tường mà về, dáng vẻ vô cùng bất đắc dĩ: “Cha, Công chúa để mắt tới người. Còn nói, nếu cha chịu nhập giá hoàng gia, tiền đồ của nhi tử liền khỏi lo rồi.” Công công đỏ bừng mặt, đang muốn nói chuyện, bà mẫu đã vội giành trước, ôm ngực thốt lên: “Vì con ta, ta… hu hu, ta nguyện hy sinh.” Công công: “Bà có hỏi qua ý của ta chưa?”
Tiểu Thư Đồng Của “Công Chúa Câm” “Công chúa câm” tuyển thư đồng, gia đình cử ta đi. Để dỗ dành, phụ thân còn cố ý nhét đầy thức ăn vào hành lý cho ta. Đến ngày kiểm tra, cung nữ hầu cận bên cạnh công chúa tên Hỉ Tước hỏi: “Trong sách như có Hoàng Kim Ốc.” Ta đáp: “Nào có da giòn heo sữa quay?” Ai ngờ bất ngờ thật, công chúa lại chọn ta. Ta bèn hỏi vì sao. Hỉ Tước đáp: “Công chúa nói cô thiếu đầu óc.” Ta: “???” Sau đó ta với công chúa ngủ chung một giường. Ta thắc mắc: “Cái gì cộm dưới lưng ta thế?” Công chúa cất giọng khàn khàn: “Im miệng.” Công chúa không phải câm sao?! Công chúa là nam nhân ư?!
Hạnh Phúc Giữa Hoa Xuân Ca ca của ta bỏ trốn khỏi hôn lễ. Ta bất đắc dĩ phải thế chỗ huynh ấy, cùng vị nghĩa muội giao hảo bái đường thành thân. Nhưng đến lúc vén tấm khăn voan đỏ, lại lộ ra gương mặt của ca ca nàng. Người ấy chính là Bùi tiểu tướng quân danh tiếng lẫy lừng, một mình đóng giữ Lương Châu! Lúc này, trên dung nhan thanh tú của Bùi Văn Quý đầy vẻ tự nhiên, hắn bóp giọng nói: “Phu quân, nên uống rượu giao bôi rồi.” Ta: ???
Tia Sáng Nơi Góc Tối Trong kỳ thi đại học, tôi trở thành thủ khoa tỉnh. Sao bao chuyện tôi được sống lại vào lúc bị gian lận năm đó. Máy quay siêu nhỏ, giấu trong kính đen, màn hình kết nối với kính của bạn thân. Không cần giao lưu, cô ta cũng có thể thấy rõ mỗi mồn một câu trả lời của tôi. Có thành tích rồi thì cô ta sẽ được như nguyện vào Bắc Đại, trở thành ngôi sao sáng. Còn tôi thì quỳ trên mặt đất, giúp cô ta mang giày. Cô ta né tránh ống kính rồi cười cười: “Con gái của giúp việc, tự nhiên cũng là mệnh giúp việc.”
Tựa Ánh Sao Trời Thiếu gia Alpha kỳ phát tình yếu ớt lại bám dính người. Cậu chăm chú nhìn chằm chằm vào gáy tôi, đôi mắt đỏ lên, giọng run rẩy: “Chị ơi, em muốn đánh dấu chị.” Nhưng tôi chỉ là một Beta. Không có tuyến thể, cũng chẳng thể ngửi được lượng pheromone khổng lồ đang không ngừng tỏa ra lúc này. Tôi giả vờ đồng ý: “Vậy thì nhẹ thôi nhé, không được làm loạn đâu.” Sau khi giúp thiếu gia chữa xong chứng rối loạn pheromone, tôi cầm số tiền hàng chục triệu mẹ cậu ấy đưa, rời khỏi thế giới của cậu mãi mãi. Nhưng nhiều năm sau, tôi lại bị cậu ấy bắt được. Trong căn phòng chật hẹp và tối tăm, cậu tháo bỏ miếng ngăn cắn, hôn lên từng tấc da thịt trên người tôi: “Bảo bối, giờ trên người chị toàn mùi của tôi rồi, còn muốn chạy nữa sao?”
Thật Trùng Hợp, Anh Cũng Là Bệnh Kiều Tái sinh thành nữ phụ bệnh hoạn trong một cuốn tiểu thuyết cứu rỗi. Tôi toàn tâm toàn ý đóng vai một kẻ u ám, cố chấp, ban ngày bám dính lấy nam chính như hình với bóng, đêm đến lại trốn trong góc tối lén lút nhìn trộm anh. Thỉnh thoảng tôi còn lẩm bẩm một mình những câu nói điên rồ như “Em muốn anh chỉ nhìn em thôi” chẳng hạn. Diễn đến mức bạn bè của nam chính nhìn thấy tôi đều tỏ vẻ ghê tởm: “Em gái kế của cậu có vẻ không bình thường.” Chỉ có nam chính vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, luôn đối xử với tôi như một người anh trai dịu dàng và bao dung. Cho đến khi nhiệm vụ hoàn thành, khi tôi sắp rời khỏi thế giới này, hệ thống lại không thể liên lạc được. Nam chính từ phía sau ôm lấy tôi, giọng nói chứa đầy ý cười: “Không phải đã nói sẽ ở bên cạnh anh mãi mãi sao? Em gái, sao lại muốn bí mật trốn đi như vậy…”
Ngược Dòng Thời Gian Vì Mẫu Thân Ta và trúc mã đang ở trong hoa viên thì đột nhiên xuất hiện một cô bé, nàng tự xưng là con gái tương lai của ta và trúc mã. Thế nhưng cô bé này lại nói, sau này ta trở thành hoàng hậu, lại tư thông với người khác, tính tình hay ghen, hại chết hoàng tự, nên dù có bị biến mất, nàng cũng phải chia rẽ chúng ta. Nhìn cảnh cô bé cố hết sức ghép đôi trúc mã của ta với những cô nương khác, ta không kìm được nở nụ cười lạnh trong lòng. Nhưng nàng không biết rằng, ta đã nhìn thấy toàn bộ câu chuyện trong giấc mơ.
Ngọc Tranh Mẹ ta đã làm hạ nhân ở Cố phủ suốt mười năm. Phu nhân bảo bà hầu hạ rửa chân, bà cười nói đó là phúc phận của mình. Phụ thân yêu cầu bà dùng máu chế thuốc, bà ngoan ngoãn băng tay nấu thuốc. Cho đến khi phụ thân nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ta, hài lòng mà nói: “Ly Ngôn càng lớn càng xinh đẹp, ngày nào đó phải để Trấn Quốc công nhìn thử.” Trấn Quốc công là chỗ dựa của phụ thân, nổi tiếng dâm loạn, tàn bạo, và ưa thích các cô gái nhỏ. Đêm ấy, mẹ ta mặt không đổi sắc cắt ngọn bấc đèn, lạnh lùng nói: “Ly Ngôn, con có muốn đổi cha không?” Ta phấn khích cầm lấy cây kéo: “Đổi! Con đã chờ lâu lắm rồi!”
Tống Hoài Khi chiếc đèn chùm rơi xuống, Phí Dịch vì bảo vệ người phụ nữ khác đã đẩy tôi đi vào con đường chet. Tôi bị đèn rơi trúng đầu, m/á/u chảy thành dòng, nhưng lại vui mừng cười đến muốn ngất. Người phụ nữ chiếm cơ thể tôi cuối cùng cũng thất bại trong việc chinh phục và bị ti//êu di//ệt. Sau khi giành lại quyền kiểm soát cơ thể, tôi không thèm nhìn Phí Dịch thêm một lần. Thế nhưng anh ta lại đỏ mắt chắn trước mặt tôi: “Là cậu… đã quay về sao?”