Danh sách truyện mới cập nhật
Cố Ý Dụ Dỗ 2: Câu chuyện của Hồ Lệ Tĩnh Tôi là Hồ Lệ Tĩnh! Sau khi chồng hy sinh, tôi trở thành một quả phụ. Lúc còn có chồng, tôi chưa từng thấy cuộc sống khó khăn. Chỉ đến khi chồng mất, tôi mới nhận ra, sống thật khó, làm việc thật mệt! Mọi chuyện chỉ thay đổi khi tôi gặp Lương Khoan.
Màu Hạnh Phúc Năm thứ ba con gái bị bắt cóc, Phó Dữ từ bỏ việc tìm kiếm. Anh ta nói rằng sinh tử có số mệnh, tôi không thể quá ích kỷ, sống tốt cho hiện tại là quan trọng nhất. Nhưng sau đó, ánh trăng sáng của anh ta cũng mất tích. Phó Dữ bạc trắng đầu trong một đêm, tìm kiếm ánh trăng sáng suốt năm mươi năm. Sống lại một lần nữa, tôi đi trước một bước bảo vệ con gái cũng như nộp đơn ly hôn. Không ngờ, Phó Dữ cũng được tái sinh. Đêm đầu tiên anh ta trở về, anh ta đã đặt vé máy bay, đưa ánh trăng sáng ra nước ngoài du lịch. Mãi đến nửa năm sau, anh ta mới nhớ đến con gái. Phó Dữ ôm con búp bê mua từ sân bay, muốn đến đón con gái tan học. Nhưng con gái không chút do dự đẩy anh ta ra, quay người lao vào vòng tay của một người đàn ông khác: “Xin lỗi, con đã có bố mới rồi!”
Ái Tình Và Hận Ý Trên trời rơi xuống một đóa dã hoa có gai, đoạt đi vị hôn phu thanh mai trúc mã của ta. Vì nàng, hắn không ngại xé bỏ hôn ước giữa chúng ta, thậm chí còn công khai làm nhục ta nơi phố chợ. Muốn ta cứ thế mà bỏ qua ư? Không thể nào! Ta nhốt tiểu tướng quân vào mật thất, đêm đêm sủng ái hắn, khiến hắn đối với ta thực tủy biết vị, muốn ngừng mà không được. Dưa hái xanh không ngọt, nhưng cũng đủ để giải khát.
Hữu Nữ Khương Dụ Quốc sư từng tiên đoán, mười năm sau sẽ có một tai tinh giáng họa xuống Khương gia. Trong mười năm này, nếu Khương gia sinh con trai, tất cả đều bình an vô sự. Nhưng nếu sinh con gái, ắt phải xử tử nàng bằng hình phạt ngàn đao, mới có thể bảo toàn thái bình cho Đại Diễn. Khi ta cất tiếng khóc chào đời, thủ lĩnh Cẩm Y Vệ đã bưng một khay lớn đứng chờ ngay trước sân. Bên trái khay, đặt con dao phi lê sắc bén nhất được rèn từ đá bay. Bên phải khay, là một chiếc khóa trường mệnh lấp lánh ánh vàng. “Đại phu nhân, người hãy xem xét rõ ràng, đây là phúc hay là họa?” Gương mặt đại phu nhân thoáng hiện vẻ không cam lòng, nhưng vẫn nghiến răng đáp: “Là phúc.” Thủ lĩnh vẫn chưa tin, ánh mắt dò xét chuyển sang phía cung nhân đứng cạnh. Lão ma ma nắm chặt thỏi vàng trong tay áo, cất giọng: “Chúc mừng Khương đại nhân, hỷ sự lâm môn, có được quý tử!”
Trúc Mã Bị Mất Trí Nhớ Trúc mã kiêm kẻ thù không đội trời chung của tôi bị mất trí nhớ. Cậu chỉ vào tôi: “Cô là ai?” Tôi nhập vai ngay lập tức, giọng điệu nũng nịu: “Tôi là bạn gái cậu mà!” Kể từ đó, cậu trở nên rất kỳ lạ. Nói cách khác – biến thành kẻ si tình. Sau đó, tôi phải lòng bạn cùng phòng hotboy của cậu. Lục Trì khôi phục trí nhớ, không còn chế giễu tôi nữa. Cậu chặn tôi lại, nghiến răng nghiến lợi: “Bạn gái, định đá tôi à?”
Hai Lạng Mực, Một Giấc Hoàng Lương Vân Trúc, một họa sĩ ẩn dật, mang trong lòng nỗi day dứt về những mối tình đã qua. Cuộc đời hắn gắn liền với những bức họa của người đã khuất, nhưng bức họa mà hắn trân trọng nhất lại là những bức họa không bao giờ hoàn thiện. Một đêm, hắn mơ thấy Liễu Diêu, một linh hồn lạc lối từ cõi mộng, đến nhờ hắn vẽ lại gương mặt mình bằng “hai lạng mực” từ nhân gian. Nàng hứa đổi lại giúp hắn hoàn thiện bức họa cuối cùng chứa đựng mọi nỗi tương tư.
Gió Ngừng Trời Sáng Khi hay tin Quý phi có thai, phu quân liền đón về tiểu thanh mai vốn thủ tiết. “Hiện nay muội muội của ta đã được sắc phong Quý phi, lại còn hoài thai đứa con duy nhất của Thánh thượng.” “Chương gia ta từ nay chẳng cần phải nương tựa vào cái gia tộc lụn bại như Thôi gia các ngươi nữa. Ta muốn thuận theo tâm ý của bản thân, đón người nữ tử ta yêu về làm bình thê.” Đúng là buồn ngủ lại gặp người đưa gối. Ta vừa nghe Quý phi tự chuốc họa, lén lút tư thông cùng thị vệ, đang bối rối lo việc thoát thân thế nào, thì phu quân đã vội vàng mang về một kẻ thế mạng. “Nếu đã vậy, ngôi vị chủ mẫu của Chương gia cứ nhường cho nàng ta, ta tự xin rời đi.”
Nằm Ngủ Bên Gối Mỹ Nhân Nữ nhân xuyên không mới tới rất thích tự chuốc khổ vào thân. Nàng cùng các hoàng tử xung quanh kết nghĩa huynh đệ, thân thiết đến mức có thể cùng mặc chung một cái quần. Thế nhưng, khi Hoàng thượng tứ hôn nàng cho Lục hoàng tử, nàng lại thề chết chống lại thánh chỉ. Hoàng đế nổi giận, đày nàng đến Hoán Y Cục, ngày ngày cọ rửa thùng vệ sinh. Tám năm sau, các vị hoàng tử mới chợt nhớ ra sự tồn tại của nàng. Tứ hoàng tử thương cảm, định lập nàng làm trắc phi. Nàng lại vênh mặt nói: “Ta muốn làm Tứ hoàng phi. Nếu không được, thì thôi vậy.” Cuối cùng, nàng chẳng có danh phận gì, vẫn bám theo Tứ hoàng tử. Bọn hạ nhân len lén chế nhạo nàng, nói nàng không biết liêm sỉ, đến cả thị thiếp thấp hèn nhất cũng chẳng bằng. Nàng nghe xong, giận đến mức dùng một bát thuốc độc, độc câm ta: “Làm nha hoàn thiếp thân của ta, đã không biết khuyên can chủ tử, thì từ nay cứ câm miệng đi.” Thuốc kia độc tính quá nặng, ta bị sốt cao mà chết. Mở mắt ra lần nữa, nhìn thấy tiểu thư đang ngồi chải chuốt, ta quyết định dổi một chủ tử khác.
Thiên Mệnh Uyên Uơng Nửa đêm, khi ta chuẩn bị “hồng hạnh xuất tường” cùng biểu ca, trước mắt bỗng xuất hiện một hàng chữ lạ. “Thật kích thích, nữ phụ sắp bị phản diện điên cuồng giam lại rồi.” “Chỉ cần nữ phụ biết làm nũng với phu quân, chắc cũng không đến nỗi bị nhốt vào mật thất rồi biến thành búp bê hình người.” “Đây là kết cục khi bị một kẻ u ám điên cuồng yêu thương. Không cầu được, hắn chỉ biết phát điên thôi.” “Nếu nữ phụ biết phu quân bệnh tật của mình là hoàng tử, tương lai sẽ là Nhiếp Chính Vương, chắc hẳn đã không ghét bỏ hắn đến vậy.” “Chỉ có nữ chính trọng sinh mới dám liều lĩnh lấy lòng phản diện để tăng độ hảo cảm.” Ta giật mình, lập tức đẩy biểu ca ra, nghiêm giọng nói: “Huynh đừng quấy rầy ta nữa!” “Ta một lòng yêu thương phu quân, dù chàng có ch*t ta cũng sẽ thủ tiết cả đời!” “Nữ phụ sao tự nhiên thông minh lên thế này.” “Phản diện cười rồi, vậy là dỗ được rồi à?”
Đáng Tiếc Lúc Ấy Đã Bỏ Lỡ Ngày tốt nghiệp đại học, tôi đã không tham dự buổi cầu hôn được Thẩm Gia Dục tỉ mỉ chuẩn bị cho tôi. Thẩm Gia Dục nhắn cho tôi rất nhiều tin. “Tần Sơ Nghi, em định đá tôi thật sao?” “Có người nhìn thấy em cùng người khác vào khách sạn, trước sau cách nhau không xa.” Anh không biết, tôi bị người ta đẩy từ trên tầng cao xuống, hôn mê suốt ba ngày ba đêm. Nhìn đôi chân cụt nửa bên của mình, tôi gõ vài chữ trên màn hình. “Đúng thế, bị anh phát hiện rồi, chia tay đi.” ….
Điểm Khởi Đầu Giấc Mơ Năm thứ ba làm trợ thủ cho Phó Tầm, thanh mai trúc mã của anh ta đã trở về. Anh ta bảo tôi nhường vị trí cho cô ấy và khuyên tôi rằng: “Ý thức chơi game của em quá kém, vẫn là Nhiễm Nhiễm hợp với anh hơn.” Mọi người đều nói, nếu không nhờ Phó Tầm, với trình độ như tôi thì không thể nào chen chân vào đội tuyển chuyên nghiệp được, chính tôi là người kéo chân anh ta. Còn Lục Nhiễm, mới là người có thể giúp anh ta giành được chức vô địch. Vì vậy, vào ngày tôi rời đi, bạn bè hỏi anh ta: “Không đuổi theo à?” Phó Tầm chỉ cười, không để tâm: “Để cô ấy nhận bài học đi.” Cho đến một ngày sau đó, có người đùa cợt hùa theo, muốn nghe trực tiếp tôi xin lỗi anh ta. Không ngờ, Phó Tầm lần này lại phá lệ đồng ý. Thế nhưng, khi điện thoại vừa kết nối, đầu dây bên kia vang lên giọng nói lười nhác, trầm thấp của một người đàn ông: “Cô ấy đang tắm.” “Trong… phòng của tôi.” Nghe đồn hôm đó, Phó Tầm bóp vỡ ly rượu ngay tại chỗ, điên cuồng lao ra khỏi bữa tiệc.
Tôi Đào Ngôi Mộ Của Chính Mình Tôi bị người bạn thân hại chết, vậy mà bố mẹ tôi lại nhận cô ta làm con gái nuôi. Bạn trai tôi cũng chuẩn bị cưới cô ta. Tôi phải làm gì đó để bọn ngốc này biết rằng tôi đã chết oan.