Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Nếu Năm Tháng Có Thể Quay Lại

Nếu Năm Tháng Có Thể Quay Lại Sau khi nghỉ hưu, để phụ thêm chi tiêu trong nhà, tôi xin được một công việc ở khu dân cư, chuyên phụ trách dọn dẹp di vật cho những cụ già sống cô độc qua đời vì bệnh tật. Những năm qua, mỗi ngày tôi đều đang sắp xếp lại câu chuyện cuộc đời của người khác. Cho đến hôm qua, khi đang dọn di vật cho một người phụ nữ góa bụa, tôi phát hiện một quyển album ảnh. Album này kéo dài suốt ba mươi lăm năm. Từng bức ảnh trong đó đều là chồng tôi và một người phụ nữ khác cùng nhau du ngoạn khắp núi sông đất trời. Trên người người phụ nữ ấy là trang sức đắt tiền, váy áo, túi xách hàng hiệu – những thứ mà tôi chỉ từng thấy qua tivi. Tôi bỗng nhớ lại, ba mươi lăm năm trước, sau khi sinh con trai, anh ta bảo tôi nghỉ việc ở nhà làm nội trợ, chăm sóc gia đình. Nhưng mỗi tháng anh ta chỉ mang về một nửa tiền lương, không đủ chi tiêu sinh hoạt. Tôi hỏi nửa còn lại ở đâu, suốt ba mươi lăm năm, anh ta chỉ trả lời là mang đi đầu tư tài chính. Thì ra, không phải là đầu tư gì cả, mà là dùng để nuôi người phụ nữ khác bên ngoài….

Sự Phản Bội Của Chồng Và Con Trai

Sự Phản Bội Của Chồng Và Con Trai Sau khi tiễn cháu trai đến trường, tôi quay về nhà thì vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện giữa chồng và con trai trong phòng làm việc. “Ba, chuyện đi du lịch nước ngoài với dì Hạ đều sắp xếp xong hết rồi chứ?” “Xong rồi. Còn bên mẹ con, nhớ chú ý đừng để bà ấy phát hiện.” “Yên tâm đi ba, bao nhiêu năm nay mẹ có phát hiện ra gì đâu. Chỉ tội cho ba, nửa đời người phải sống bên một người phụ nữ mà mình không yêu.” “Ba không sao cả. Dì Hạ của con là cánh chim trên bầu trời, không nên bị ba trói buộc, ngày ngày vì ba mà quanh quẩn nơi căn bếp.” “Cái tên ba đặt cho con – là ‘Trạch Hòa’, chính là vì lựa chọn ‘Hân Hạ’. Dù ba ở đâu, lòng ba cũng luôn hướng về dì Hạ của con.” Tôi lảo đảo bước đi, cuối cùng nằm ngủ thiếp trên ghế dài trong công viên. Nhưng khi tỉnh dậy, tôi không trọng sinh, không có cơ hội làm lại từ đầu. Hai bàn tay tôi vẫn thô ráp, già nua, mái tóc rũ xuống vẫn lốm đốm bạc trắng. Chỉ có điều tôi đã có — một mối hận muốn kéo cả bọn họ cùng xuống địa ngục.

Thiên Kim Giả Và Giấc Mơ Nuôi Lợn

Thiên Kim Giả Và Giấc Mơ Nuôi Lợn Sau khi “thiên kim thật” được tìm về, tôi lập tức xách hành lý quay về làng. Bố mẹ nuôi ra sức giữ tôi lại, nhưng tôi kiên quyết từ chối. Danh nghĩa thì gọi là “chuộc lỗi”. Về đến làng, tôi ngửa mặt hét lên: “Cuối cùng cũng thoát rồi! Nghẹt thở muốn chết!”

Ly Hôn Rồi, Tôi Càng Tỏa Sáng

Ly Hôn Rồi, Tôi Càng Tỏa Sáng Ba tháng sau ly hôn, tôi nhận được một cuộc gọi quen thuộc. “Cô là mẹ của Phương Trạch Tích phải không? Hôm nay nhà trường tổ chức hoạt động Ngày của Mẹ, sao cô không đến? Con trai cô vẫn đang đợi cô đấy!” Tôi lạnh nhạt đáp lại cô giáo: “Thằng bé đâu phải đang đợi tôi. Sau này đừng gọi cho tôi nữa, cô Lý.” Đứa con trai mà tôi từng yêu thương nhất, từng toàn tâm toàn ý nuôi nấng, theo dõi từng bước trưởng thành của nó… Vậy mà khi ba nó phản bội tôi, chạy theo người cũ, nó lại đứng về phía anh ta. Thậm chí còn nói thẳng: “Con không thích một người mẹ như mẹ. Dì Bạch dịu dàng hơn nhiều. Con muốn dì ấy làm mẹ của con!” Chồng phản bội. Con trai quay lưng. Tôi gào khóc đến tuyệt vọng… Nhưng sau đó, tôi đã nghĩ thông suốt: Nếu họ đều không cần tôi… Vậy thì tôi cũng chẳng cần họ. Vậy mà giờ đây, tại sao họ lại bắt đầu hối hận rồi?

TÔI THEO MẸ TÁI GIÁ

Ngày đầu tiên theo mẹ tôi tái giá vào nhà họ Tạ, tôi bị Tạ Cẩn Hành đá thẳng xuống hồ bơi.Ngoi lên khỏi mặt nước, tôi lau mặt rồi nói: “Anh trai đúng là nhiệt tình ghê, nước nhà họ Tạ ngọt thật.”Từ đó tôi trở thành đứa con riêng mặt dày nhất thiên hạ.Lần cuối cùng tôi gặp Tạ Cẩn Hành là trước khi đi du học.Anh ta siết chặt cổ tay tôi, lạnh lùng nói: “Nếu em dám rời khỏi đây, anh sẽ nhốt em lại.”

Tôi Khuyên Bà Nội Đừng Chia Di Sản

Tôi Khuyên Bà Nội Đừng Chia Di Sản Sau khi ông nội qua đời, bà nội muốn chia di sản. Tôi khuyên bà nên đề phòng một chút, con cái chưa chắc đã đáng tin. Bà gật gù… rồi quay lưng đi báo ngay cho chú tôi. Chú nợ nần chồng chất, bị chủ nợ dí đến đường cùng, đổ hết lỗi lên đầu tôi rồi lái xe t ông ch .t tôi. Một sáng tỉnh lại, tôi phát hiện mình được trọng sinh. Ngay lúc ấy, bà nội đang nắm tay tôi nói: “Hay là bà chia hết tài sản luôn nhé.” Tôi lập tức vỗ tay cười rạng rỡ: “Hay quá! Cháu ủng hộ hết mình!”

Trọng Sinh Sau Thập Niên 70: Những Đứa Con Lang Sói

Trọng Sinh Sau Thập Niên 70: Những Đứa Con Lang Sói Chưa đầy nửa năm sau khi chồng mất, các con khuyên tôi bán nhà. Chúng nó nói sẽ thay phiên nhau nuôi tôi, mỗi nhà hai tháng. Tôi mềm lòng, đồng ý, bán căn nhà duy nhất trong tay và chia mấy trăm vạn cho cả bốn đứa con. Nào ngờ, đến lượt con út thì con dâu nhất quyết không cho tôi vào cửa. Nó bảo: “Lúc trước con sinh con, mẹ chẳng hề chăm sóc. Đã để con về nhà mẹ đẻ ở cữ thì giờ cũng đừng mong con lo dưỡng già cho mẹ.” Một đứa không cho vào, mấy đứa kia cũng bắt chước theo. Tôi đành dùng chút tiền còn lại thuê một căn phòng nhỏ. Mỗi tuần một nhà thay phiên nhau mang cơm tới. Đến tuần của con út, cả nhà nó dắt nhau đi du lịch. Tôi bị bỏ đói đến ch .t trong căn nhà trọ.

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu

Kế Hoạch Yêu Em Từ Lâu Chị tôi gửi cho tôi loạt ảnh trai đẹp cơ bắp đầy mê hoặc.“Đây là em chồng chị, da trắng nõn, mặt mũi điển trai, có tám múi bụng, em có thể gả!”Tôi là kiểu người nông cạn vậy sao?Ừ thì… đúng là vậy thật!Chị tôi quả nhiên hiểu tôi vô cùng.Cưới về xong, hai vợ chồng tôi sống như vương như hậu, ngày ngày sung sướng đến mơ hồ.Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh rể thổ lộ tình cảm với ảnh.Tôi và chị còn chưa kịp phản ứng, thì chồng tôi đã lao lên cào cấu hai người kia.“Đồ cẩu nam nữ! Hai người không muốn sống thì cũng đừng kéo tôi chớt chung! Hu hu hu, vợ ơi, em không thể bắt anh chịu tội lây được!”

PHẢN DIỆN HẮC HÓA THẬT RỒI

Năm đó, tôi ngày ngày ép buộc anh chàng tự kỷ phải “làm tình”.Anh không muốn ra khỏi nhà, tôi liền lột sạch quần áo của anh.“Trời hôm nay nắng thật đấy. À mà nhắc đến nắng to… ông xã, chỗ đó của anh cũng to lắm nhỉ~”Anh trốn trong phòng tắm, âm thầm buồn bã. Tôi xông thẳng vào.“Ông xã, anh tắm gì mà lâu vậy? À mà nhắc đến lâu…”Anh tuyệt thực, tôi đưa tay luồn vào trong áo anh.“Không ăn cơm thì cơ bụng sẽ nhỏ lại đấy. À mà nhắc đến cơ… để em sờ thử xem…”Sau đó…Tôi vô tình phát hiện anh là phản diện, hoảng hốt bỏ chạy.Ai ngờ anh lại bắt được tôi, nước mắt lã chã rơi xuống, từng món quần áo bị anh tự tay cởi ra.“Vợ ơi, anh không từ chối em nữa… Anh chỉ mở lòng – và cả quần áo – cho em thôi. Em thích nghe lời ngọt ngào hay là lời dơ bẩn?”Bình luận:【Làm tình đến mức khiến người tự kỷ cũng có thể nói lời gợi tình trên giường, đúng là có kỹ năng sống.】【Ai hiểu được, lần đầu phản diện tự kỷ đi mua sắm, là để mua bao cao su siêu mỏng 001.】

Cái Giá Phải Trả

Cái Giá Phải Trả Sau khi anh trai chồng tôi qua đời vì tai nạn xe hơi, gia đình chồng vì muốn giữ lại đứa con trong bụng chị dâu nên ép tôi ly hôn với chồng để chị dâu tái hôn với anh ấy. Tôi: “?” Kiểu sắp xếp nổ tung như vậy, họ làm sao nghĩ ra được chứ? Điều còn sốc hơn là chồng tôi lại đồng ý.

Trọng Sinh Cuối Thập Niên 70, Tự Làm Giàu

Trọng Sinh Cuối Thập Niên 70, Tự Làm Giàu Cuối những năm 70, đợt cuối cùng thanh niên trí thức phải về nông thôn, nhà tôi chỉ được để lại một đứa con ở thành phố.Mẹ nói:“Em con từ nhỏ ốm yếu, lại xinh xắn hơn, ở lại thành phố sẽ an toàn hơn.”Tôi vừa định gật đầu đồng ý, thì em gái đã quỳ rầm xuống trước mặt mẹ:“Chị học giỏi, ở lại thành phố sẽ có ích hơn! Để con đi về quê!”Nó kiên quyết như thế, mẹ tôi cũng không ép được, đành nghe theo.Lúc bước lên tàu, em gái quay đầu nhìn tôi, nở nụ cười đầy ẩn ý:“Chị à, kiếp này, em cũng sẽ trở thành vợ của chủ tịch tập đoàn.”Lúc đó tôi đã biết, nó cũng trọng sinh rồi.Chỉ là… không biết nó có dám ch.ặt một ngón tay của mình hay không.

Luật Báo Ứng Cho Kẻ Phản Bội

Luật Báo Ứng Cho Kẻ Phản Bội Vào đúng ngày cưới, chú rể và phù dâu lại “giao lưu thân thiết” trong phòng VIP. Tôi giận điên lên, lập tức tuyên bố hủy hôn. Ai ngờ con phù dâu kia mặc luôn váy cưới, tiếp tục hoàn thành buổi lễ. Trước mặt bao người, hai kẻ đó ôm nhau xúc động, lớn tiếng tuyên bố ý nghĩa của tình yêu: “Yêu khiến con người trở nên điên cuồng!” “Đời này, ai mà chẳng nên có một lần bốc đồng!” Bọn họ kịch liệt yêu đương, còn nhận được tràng pháo tay chúc phúc của cả khán phòng. Tôi ngồi dưới, vừa vỗ tay vừa mỉm cười: “Trời ơi, cảm động ghê luôn đó!” Nhưng chú rể đâu biết, phù dâu vài hôm trước đã báo với tôi rằng cô ta có thai. Mà phù dâu cũng chẳng biết, chú rể mắc bệnh vô sinh, ban đầu chúng tôi đã thỏa thuận sẽ không có con!