Trang chủ Thể loại Hài Hước

Hài Hước

Cô Gái Tham Tiền

Cô Gái Tham Tiền

Thái Tử Trộm Chó Của Tôi

Thái Tử Trộm Chó Của Tôi Thái tử gia quyền lực nhất Bắc Kinh giữa đêm chạy đi trộm chó. Trộm được rồi liền đăng Weibo: “Cuối cùng cũng trộm lại con trai về rồi.” Ảnh đính kèm là hắn cùng một con Alaska khổng lồ. Nửa tiếng sau, nữ minh tinh hot nhất hiện nay đăng một bức ảnh selfie tại nhà: “Huhu, chó bị ba nó dắt đi mất rồi, một mình ở nhà thật cô đơn.” Hot search nổ tung. Tất cả mọi người đều bắt đầu ship hai người họ là một đôi trời sinh. Tôi quay xong chương trình, trở về biệt thự, nhìn căn phòng trống trơn. Đệt! Chó của tôi đâu?!

Ngọt Ngào Ngắm Bắn

Ngọt Ngào Ngắm Bắn Tôi lỡ tay ngủ với “anh trai” của bạn thân. Kết quả là hôm sau, nhỏ bạn lắp bắp nói: “Đó là… chú hai tớ, hong phải anh hai đâu.” Nếu là anh hai nghe còn trẻ trung chút. Còn chú hai á, già dữ vậy? Tôi méo hiểu luôn á??? Hong lẽ tôi sắp thành thím hai của nhỏ bạn thân rồi à?

Bạn Lữ Của Sói Vương

Bạn Lữ Của Sói Vương Xuyên thành một con sói dưới đáy xã hội, để không bị đói, ta quẫy đuôi lấy lòng dưới chân Lang vương. Cho đến khi kỳ sinh sản đến, Lang vương đè ta trong ổ: “Là Lang hậu, ngươi nên thực hiện nghĩa vụ sinh sản đi thôi.” Ta run rẩy dưới thân Lang vương: “Nhưng … nhưng mà… ta là sói đực mà.”

Huấn luyện phản công

Ôn Chi Kiều là một thiếu gia câm, trời sinh không thể nói được. Hôm đính hôn, tôi thấy cậu ta ra dấu với anh trai mình: “Tuyên Ninh quá mạnh mẽ, em không thích cô ấy.” “Anh à, hay là anh giúp em huấn luyện cô ta một chút, tốt nhất biến cô ta thành kiểu như Trinh Trinh.” Hứa Trinh là nữ sinh nghèo được cậu ta tài trợ, nhút nhát rụt rè, luôn nép sau lưng cậu ta như một chú thỏ run rẩy. Ôn Thì Duệ sững người, sắc mặt tối lại: “Em chắc chứ?” Tên câm ngốc ấy gật đầu chắc nịch, còn huênh hoang khoác lác với người khác: “Để anh tôi huấn luyện Tuyên Ninh, chẳng khác gì dạy chó.” Thế là, người xuất hiện trước mặt tôi sau đó — chính là Ôn Thì Duệ. Anh luôn lạnh lùng, cấm dục, nhưng lại giả làm kẻ câm. Tôi vờ như chẳng hay biết, vẫn ra lệnh bằng giọng mỉa mai: “Làm tôi đau rồi, cút.” Anh không giống Ôn Chi Kiều — mỗi khi bị tôi mắng, liền giận dữ bỏ đi. Ngược lại, anh quỳ xuống, nắm lấy lòng bàn chân tôi, giọng khẩn thiết: “Vậy thử cách này, em nhất định sẽ hài lòng.”

Mù Mắt Vì Sáu Múi Rồi!

Mù Mắt Vì Sáu Múi Rồi! Xuyên không về những năm 80, tôi thành đứa bị cả thế giới ghét. Ba mẹ chẳng thương, em gái thì suốt ngày khiêu khích, ngay cả vị hôn phu cũng chán ghét tôi. Lấy cớ lo cho tương lai tôi, họ định gả tôi cho một gã đàn ông quê mùa thô kệch. Cô gái mà tôi nhập vào vì chuyện đó mà nhảy sông, làm ầm lên một trận. Tôi quyết đi tìm anh ta để hủy hôn. Nhưng vừa thấy người thật—vai rộng eo thon, cao 1m93, mồ hôi lấp lánh trên lưng… Cái gì mà đàn ông quê mùa, rõ ràng là gu chồng lý tưởng của tôi mà! “Cô tìm tôi để hủy hôn?” Tôi lắc đầu như quạt máy: “Cưới! Cưới ngay! Cưới liền lập tức!”

ANH EM TỐT CỦA BA LÀ BẠN TRAI TÔI

Ba tôi đá tôi sang công ty của anh em ông ấy, nhưng không hề nói sếp ở đây trẻ đến vậy.Càng không nói cho tôi biết, vị sếp đẹp trai này chính là “anh trai tốt” mà tôi đã yêu qua mạng suốt ba tháng qua.Hôm qua tôi còn nhắn tin ướt át với anh ta: “Anh ơi, bé nhớ anh.”Hôm nay anh ta mặc vest bảnh bao, đứng ngay trước mặt tôi:“Gọi chú đi.”Chân tôi mềm nhũn, một nửa vì nhan sắc của anh ta, một nửa vì quá mất mặt.Anh ta cúi người, thì thầm bên tai tôi:“Đoạn ghi âm tối qua, gửi lại lần nữa.”Tôi cứng miệng:“Ghi âm gì cơ? Tổng giám đốc La nhận nhầm người rồi.”Anh ta bật cười, mở điện thoại, tin nhắn được ghim ở đầu hiển thị rõ rành rành: “Bà xã đại nhân”.

Cưới Chú Của Bạn Trai

Cưới Chú Của Bạn Trai Tết năm nay, tôi theo bạn trai Phó Hằng về quê ra mắt nhóm bạn thân từ nhỏ của hắn. Tửu lượng kém, tôi gục xuống bàn, lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Phó Hằng và đám bạn thân. “Ê, Tống Dao, bạn gái cũ mà mày mãi không quên đã về nước ăn Tết rồi. Nghe nói lần này không đi nữa đâu.” “Thế còn bạn gái thay thế mà mày dùng để chữa lành vết thương lòng thì tính sao?” Phó Hằng nhanh chóng đưa ra quyết định: “Tết nhất mà chia tay thì xui xẻo lắm. Đợi qua mùng bảy rồi chia, đúng sinh nhật của Tống Dao, tao có thể nhân dịp đó cầu hôn luôn.” Lời của Phó Hằng hoàn toàn dập tắt chút hy vọng cuối cùng mà tôi còn đang níu kéo. Tôi viện cớ đi vệ sinh, gọi điện cho Phó Huyền Dạ: “Hôn ước vẫn giữ, tôi sẽ kết hôn. Nhưng đội phù rể đón dâu, tôi muốn tự chọn một người.” Phó Huyền Dạ sảng khoái đồng ý: “Được, cô nói đi.” “Cháu trai anh — Phó Hằng.”

Bạn Thân Ở Âm Phủ Thu Tiền Cưới

Bạn Thân Ở Âm Phủ Thu Tiền Cưới Thanh Minh, tôi mang bánh ngọt và trà sữa đi viếng bạn thân, nói với cô ấy rằng tôi sắp kết hôn. Đêm đó, bạn thân gửi mộng cho tôi: “Cưới! Cưới chết đi! Chờ cậu bị hại chết, chôn cạnh tôi, lúc đó không ai đốt đồ cúng, cậu còn ké được của tôi, khỏi làm quỷ đói!” Tôi sững sờ: “Cậu nói chuyện quỷ quái gì vậy?” Cô ấy chỉ tay suýt đâm thủng đầu tôi: “Đồ ngốc! Nhà vị hôn phu cậu chờ ăn hết gia sản nhà cậu, cậu không nhận ra sao?”

Livestream Gọi Hồn, Ai Gan Lớn Thì Vào

Livestream Gọi Hồn, Ai Gan Lớn Thì Vào Tôi livestream gọi h//ồ/n, bất ngờ kết nối với con trai của một vị tài phiệt. Hắn đưa ra một tấm bát tự. Tôi liếc nhìn, thản nhiên nói: “Người sống thì không thể gọi h//ồ/n.” Hắn cười nghiêng ngả, đập bàn liên tục: “Đó là bát tự của mẹ ruột tôi, bà đã mất nhiều năm rồi.” Tôi nhìn hắn, giọng bình tĩnh: “Bà ấy đang ở tầng hầm thứ 3 dưới nhà anh. Không trụ nổi nữa đâu, tốt nhất anh nên tranh thủ gặp bà lần cuối.” Hắn cười càng dữ hơn, mỉa mai: “Nhà tôi chỉ có một tầng hầm thôi. Cô có lừa cũng lừa cho kỹ một chút đi!” Rồi tiện tay re/p/o/rt luôn livestream của tôi. Tối hôm đó, hắn quỳ sụp trước mặt tôi, run rẩy cầu xin: “Cầu xin cô, cứu lấy mẹ tôi…” Ấn tinh hóa quan sát, thân x/á//c thành trận pháp. Mở qua/n t/ài cầu phát tài, đinh bảy tấc đóng chặt luân hồi. Vụ này… hơi khó xử. Cứu thì vẫn cứu được thôi. Nhưng mà, phải trả thêm tiền.

Chú Thỏ Lực Điền Của Tôi

Tuổi trẻ bồng bột, tôi điền giới tính tài khoản là nam, kết quả là cô bạn gái ngọt ngào đã trò chuyện suốt hai năm nay rủ tôi gặp mặt. Để không phải hối tiếc, tôi đội tóc giả, lót miếng đệm giày tăng chiều cao, mặc trên người bộ đồ nam cực ngầu, rồi đến địa điểm hẹn. Sau đó tôi thấy “Thiên Thố Tương” cao một mét tám, mặc váy Lolita viền ren trắng hồng, nụ cười gượng gạo. Tôi: “…” Không phải, tôi tưởng em là tiểu bạch thỏ, hóa ra em là thỏ Bắc Cực à?!

Ai Cũng Muốn Ăn Tôi

Ai Cũng Muốn Ăn Tôi Sau khi con gái ruột quay về, tự nhiên tôi nghe được hết tiếng lòng của cả nhà họ. Anh nhìn tôi, vẻ mặt bình thản. Nhưng trong đầu lại nghĩ: “Không phải em gái ruột thì sinh con cho anh đi.” Em trai vừa về tới nhà, tôi đã nghe cậu ta nghĩ thầm: “Tối nay anh không có nhà, tới lượt mình vào phòng chị rồi.” Con gái ruột vừa gắp đồ ăn cho tôi vừa nghĩ: “Mình phải chui xuống gầm giường họ, xem livestream 2 đè 1!”

Lại Xuyên Sách Rồi

Lại Xuyên Sách Rồi Xuyên thành nữ thư ký của nam chính trong truyện cẩu huyết, tôi buộc phải chứng kiến câu chuyện tình yêu của hắn và nữ chính. Nhìn hắn hết cưỡng ép, đóng giả người khác, rồi đến màn nữ chính mang thai bỏ trốn, thậm chí còn sinh ba đứa con. Cuối cùng, tôi không nhịn nổi nữa: “Đồ điên! Hai người phát rồ thì tự mà chơi, đừng lôi tôi vào! Cút hết đi!”

Sau Khi Xuyên Sách, Ta Ôm Đùi Sư Tổ

Sau Khi Xuyên Sách, Ta Ôm Đùi Sư Tổ   Xuyên vào quyển ngược văn cổ điển, trở thành nữ chính yếu đuối mềm mại, ai ngờ sư phụ, sư huynh, sư đệ đều thèm muốn thân thể của ta. Nhìn tình cảnh sắp bị ăn sạch không chừa mẩu, ta hoảng hốt ôm lấy đùi đại boss của tông môn-– Vị sư tổ thanh lãnh thoát tục, không nhiễm tình ái, được đồn là vô dục vô cầu. Ta ấm ức, mắt đẫm lệ mà kể khổ: “Sư tổ, bọn họ đều muốn làm chuyện xằng bậy với ta!” Sư tổ chẳng mảy may động lòng, tựa khuỷu tay lên gối, lười nhác đọc sách, dáng vẻ an nhàn. Một lúc sau, người kéo ta vào lòng, chậm rãi mở miệng. “Trùng hợp quá, ta cũng muốn.”  

Xuyên Không Thành Thái Giám

Xuyên Không Thành Thái Giám Chỉ vì một sự cố ngoài ý muốn, danh tướng uy chấn phương Bắc – Bắc Vương – bị… thiến! Tây Bắc đại loạn, triều đình nhận được quốc thư khẩn tám trăm dặm: Lập tức đưa công chúa tới hòa thân, cứu lấy hương hỏa dòng dõi! Công chúa giận đến nỗi đập bàn: “Muốn ta gả cho thái giám sinh con, coi ta là lợn nái chắc?” Nàng tiện tay chỉ vào ta – một cung nữ đang lặng lẽ thu dọn trong góc: “Ngươi thay ta đi gả!” Ta chết lặng: Ta cũng đâu muốn gả cho thái giám chứ! Cung nhân ghé tai rỉ rả: “Hồi môn ba ngàn lượng vàng, một tứ hợp viện ở kinh thành, thêm cả thảo nguyên rộng lớn ở Mạc Bắc.” …Thôi được! Có tiền, có đất, lòng chân thành, chuyện gì cũng thành phép màu! Nửa năm sau, ta ôm cái bụng song thai đã lùm lùm, khó hiểu nhìn người trước mặt: “Chẳng phải ngài… không thể sao?” Bắc Vương tuấn tú rắn rỏi, dịu dàng cười nói: “Lỗi đâu tại ta, là nàng quá lợi hại, đã thông thì phải thông đến cùng.”

Chồng Ơi Chồng À

Chồng Ơi Chồng À Chồng tôi không hài lòng với cuộc hôn nhân liên minh này, ba năm cưới nhau chưa từng gặp mặt tôi lần nào. Hôm đó hắn trúng thuốc kích thích, trợ lý hắn gọi tôi tới giúp. Xong việc. Hắn không nhận ra tôi là vợ hợp pháp, còn chuyển cho tôi năm trăm nghìn tệ coi như bồi thường. Mắt tôi sáng lên, cảm giác như tìm được bí quyết phát tài. Tôi bắt đầu dốc hết tâm sức quyến rũ hắn. Cho đến khi hắn quyết định nuôi tôi như chim hoàng yến trong lồng. Hắn nói: “Đừng bao giờ yêu tôi, tôi sẽ không yêu em, càng không thể cưới em.” Rồi giữ lấy tay tôi đang cởi áo choàng tắm của hắn: “Đợi đã, để tôi đi ly hôn cái đã.” Giây tiếp theo, hắn bấm số gọi vào điện thoại tôi.

Kiều Kiều Không Biết Giữ

Kiều Kiều Không Biết Giữ Tôi giả làm bà lão để quay video ngắn, ai ngờ uống say lại bị đại ca trường vác về nhà. “Chú ơi, mẹ chú uống nhiều quá, cháu giao bà về cho chú ạ!” Ba tôi: “……” “Mẹ tôi mất ba năm rồi, cậu đào mộ lên à?”

Tôi Không Điên, Ai Điên

Tôi Không Điên, Ai Điên Bạn trai đến đón tôi tan làm, trên ghế phụ lái ngồi một cô gái. Cô ấy liếc tôi một cái, trợn mắt: “Tôi hơi say xe, ngồi ghế trước chắc chị không phiền chứ?” Tôi tát bạn trai một cái: “Say xe cũng dám ngồi, lỡ chết trên xe thì sao?”

Bạn Trai Đòi Lấy Tiền Du Học Của Tôi Đi Mua Nhà

Bạn Trai Đòi Lấy Tiền Du Học Của Tôi Đi Mua Nhà Khi ba mẹ biết tôi nhận được thư mời học tiến sĩ, họ mừng phát khóc, chuyển thẳng năm trăm vạn (~17,5 tỷ) vào tài khoản tôi làm tiền du học. Bạn trai tôi, người luôn ủng hộ tôi suốt thời gian qua, bỗng nói: “Đừng đi nữa. Lấy năm trăm vạn đó đặt cọc mua nhà, đứng tên anh. Tiền vay còn lại anh trả.” Tôi nhìn căn nhà có giá năm trăm mười vạn (~17,8 tỷ), rơi vào trầm tư. Chọn tương lai, hay chọn tình yêu?

Cưới Chú Của Bạn Trai

Cưới Chú Của Bạn Trai Tết năm nay, tôi theo bạn trai Phó Hằng về quê ra mắt nhóm bạn thân từ nhỏ của hắn. Tửu lượng kém, tôi gục xuống bàn, lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Phó Hằng và đám bạn thân. “Ê, Tống Dao, bạn gái cũ mà mày mãi không quên đã về nước ăn Tết rồi. Nghe nói lần này không đi nữa đâu.” “Thế còn bạn gái thay thế mà mày dùng để chữa lành vết thương lòng thì tính sao?” Phó Hằng nhanh chóng đưa ra quyết định: “Tết nhất mà chia tay thì xui xẻo lắm. Đợi qua mùng bảy rồi chia, đúng sinh nhật của Tống Dao, tao có thể nhân dịp đó cầu hôn luôn.” Lời của Phó Hằng hoàn toàn dập tắt chút hy vọng cuối cùng mà tôi còn đang níu kéo. Tôi viện cớ đi vệ sinh, gọi điện cho Phó Huyền Dạ: “Hôn ước vẫn giữ, tôi sẽ kết hôn. Nhưng đội phù rể đón dâu, tôi muốn tự chọn một người.” Phó Huyền Dạ sảng khoái đồng ý: “Được, cô nói đi.” “Cháu trai anh — Phó Hằng.”