Trang chủ Thể loại Hài Hước

Hài Hước

Hôm Nay Thích Khách Cũng Rất Muốn Chết

Hôm Nay Thích Khách Cũng Rất Muốn Chết  Nếu như thường xem tiểu thuyết cổ phong, tin rằng ngươi nhất định sẽ không thấy xa lạ với tình tiết này —— Thích khách rút đao đâm về phía nam chính, vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, nữ chính xông lên, ngăn cản một kiếm thay cho nam chính, nàng ngã vào trong lòng nam chính, nam chính lo lắng gọi tên của nàng… Lúc ta xuyên qua, đúng lúc tình cảnh này vừa phát sinh. Ngươi cho rằng ta là nữ chính kia sao? Không, ta không phải. Ta đương nhiên cũng không phải nam chính. Ta là thích khách.

Công Lược Nam Chính Game ABO Thực Tế Ảo

Công Lược Nam Chính Game ABO Thực Tế Ảo Tôi xuyên không vào vai nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết đam mỹ, người hạ thuốc mê thụ chính. Omega thanh lãnh cao quý bị tôi đè xuống bàn, ba chiếc cúc áo sơ mi trên cùng đã bung ra, lộ ra lồng ngực với những đường nét hoàn hảo. Omega mắt ửng đỏ, giọng run rẩy đầy kìm nén: “Tô Mê Nhĩ, cô đã làm gì tôi?” Tôi không chút thương xót một phát tát ngất hắn. Gặp lại, tôi giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Omega vốn luôn điềm tĩnh tự chủ lại không giữ được bình tĩnh. Hắn dùng một tay giữ chặt cổ tay tôi, môi áp sát vào tai tôi, hơi thở nóng rực như mang theo dòng điện: “Chạy cái gì? Không phải nói thích tôi sao?” Pheromone nho ngọt ngào bao trùm lấy tôi, khiến đầu óc choáng váng, tôi cắn chặt môi để giữ tỉnh táo: “Thuốc ức chế…” “Chậc. Thuốc ức chế có dùng tốt bằng tôi không?” Hắn xé bỏ miếng dán tuyến thể, chỉ chỉ vào cần cổ trắng nõn của mình. Cười nhạt, “Lại đây, đánh dấu vào đây này…” Lúc đó, tôi mới biết, đây vốn dĩ đâu phải tiểu thuyết đam mỹ, mà đang trải nghiệm trò chơi hẹn hò thực tế ảo 18+!!

Làm Một Husky Trong Bầy Sói

Làm Một Husky Trong Bầy Sói Ta là một con sói hung ác, được nuôi dưỡng bởi sói vương. Trên thảo nguyên, ta vô địch, không ai có thể cản bước. Ta luôn tin là như thế. Cho đến khi ta tròn nửa năm tuổi, ngửa đầu tru dài dưới ánh trăng tròn: “Gâu.” Lúc đó, ta mới bàng hoàng nhận ra… mình thực chất chỉ là một con chó Husky. Nhìn xung quanh, những “đồng loại” của ta ánh mắt đều lóe lên tia sáng xanh rợn người. Ta chậm rãi thu lại chiếc lưỡi vừa thè ra ngoài. Hỏi thử, một con chó làm cách nào để che giấu thân phận trong bầy sói? Cần câu trả lời gấp!!

Phần 1 - Người Dọn Dẹp Trong Trò Chơi Kinh Dị

Người Dọn Dẹp Trong Trò Chơi Kinh Dị Tôi là nhân viên dọn dẹp duy nhất trong trò chơi kinh dị. Sau mỗi vòng chơi kết thúc, tôi sẽ ra ngoài dọn dẹp, thu gom những mảnh cơ thể còn sót lại. Những NPC chặt chém khắp nơi trong các phó bản, sau khi tan ca đều rất cung kính với tôi. Nếu thiếu tôi, nơi sống của bọn họ chẳng khác gì hố phân. Một ngày nọ, tôi nghỉ phép, bọn họ phát điên lên và đi khắp nơi tìm tôi, gặp ai cũng hỏi: “Có phải mày đã bắt cóc má Ngô không? Trả má Ngô lại cho tao!” Cuối cùng, tất cả người chơi đều phát điên và cùng nhau lên đường tìm má Ngô.

Đại Sư Huynh Là Trà Xanh

Đại Sư Huynh Là Trà Xanh Sư tôn dẫn về một nữ tử, nàng còn tự mình xem ta là tình địch. Nhưng chúng ta đều biết thân phận thực sự của nàng— Chiến thần từng vang danh Linh Tê Sơn. Đại sư huynh trải qua trăm năm kiếp nạn mà trở về. Cũng là vị hôn phu từng cùng ta ghi tên trên sổ nhân duyên.

Khi Các Công Chúa Không Cần Hoàng Tử

Khi Các Công Chúa Không Cần Hoàng Tử Tôi xuyên thành mẹ kế của Bạch Tuyết, mỗi ngày đều phải trò chuyện với gương. Tôi hỏi gương: “Ai là người đẹp nhất thế gian?” Gương im lặng một lúc, rồi nói: “Là Bạch Tuyết.jpg.” Tôi sáng mắt lên: “Đúng rồi, chính là con bé, mau tiếp tục gửi cho ta xem!” “Gửi video tắm không che mặt đi, đều là phụ nữ cả, sợ cái gì?”

Cùng Bạn Thân Gả Cho Hai Anh Em Thực Vật

Cùng Bạn Thân Gả Cho Hai Anh Em Thực Vật Tôi và bạn thân vì 3 ngàn vạn (~105 tỷ) mà cùng gả vào nhà họ Cố, lấy hai anh em sinh đôi đang hôn mê. Cô ấy cưới anh trai, tôi cưới em trai. Mỗi ngày, hai đứa ngồi bên giường bóc hạt dưa ăn, tám chuyện: “Nhìn kỹ đúng là y chang nhau thiệt á.” Bạn thân gật gù: “Vậy… ở dưới cũng giống nhau không ta?” Mắt tôi sáng rỡ: “Hay là… kiểm tra thử?” Bạn thân do dự. Tôi: “Tụi mình là vợ hợp pháp mà! Nhìn chồng mình có sao đâu!” — Một năm sau — Trong phòng bệnh yên tĩnh, có người nghiêng đầu, mở miệng: “Anh à, mình có tỉnh hay không?” “…Cậu tỉnh thì tôi tỉnh.”

Bạn Gái Dũng Mãnh Của Tôi

Bạn Gái Dũng Mãnh Của Tôi Anh họ vô tình nghe nhầm điện thoại của đối tượng hẹn hò qua mạng của tôi. “Alo, cục cưng.” “Hử, cục cưng đéo nào ở đây?” Anh họ tôi quanh năm tập thể hình, dây thanh quản cũng luyện thành cơ bắp luôn rồi. Giọng nói trầm ấm của anh ấy làm cho người bên kia im lặng giây lát, rồi cúp máy cái rụp. Tôi tưởng anh sẽ chia tay với tôi nhưng tối đó khi tôi đăng nhập tài khoản phụ của trò chơi, tôi thấy anh ấy đang trò chuyện với anh em trong nhóm bang hội: [Anh em ơi, nếu vợ của chúng mày là đàn ông thì phải làm sao?] [Không phải tao, là bạn của tao.] [Hơn nữa, giọng nói của người yêu nó nghe như có thể đấm nó bốp bốp chát chát vào tường rồi lặt nó ra làm hai vậy đó.] [Sau này kết hôn rồi, anh ta đối xử không tốt với nó thì phải làm sao?] [Thực ra bạn của tao cũng không phải người cứng nhắc lắm.] [Đúng rồi, trước đây đối tượng của chúng bây đặc biệt thích xem tiểu thuyết đam mỹ nào ấy nhỉ? Xem ở đâu thế?] [Không có ý gì khác, tao chỉ thấy thú vị, muốn xem thử thôi.]

Sếp Là Miếng Keo Dán

Sếp Là Miếng Keo Dán Đi công tác với sếp, vô tình nhìn thấy cảnh sếp tắm rửa. Bây giờ sếp một mực nói tôi có ý với ổng. Ổng cũng muốn thử với tôi xem sao. Làm sao bây giờ, gấp! Đang online để chờ giải đáp! Cư dân mạng 1: [Sếp có cơ bụng tám múi thì cứ làm theo đi.] Cư dân mạng 2: [Sếp đẹp trai thì có gì là không thể.] Nhóm cư dân mạng này xem như vô dụng rồi. Tôi tức giận gõ: [Tôi là đàn ông!!!] Đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa: “Mộ Từ, cậu qua đây chút coi.”

Xuyên Thành Mẹ của Phản Diện

Xuyên Thành Mẹ của Phản Diện Xuyên thành mẹ kế độc ác của phản diện, hệ thống yêu cầu tôi không được phá vỡ thiết lập nhân vật. Tôi nhìn đứa trẻ năm tuổi bên chân mình, hung dữ đổi cốc sữa trong tay thằng bé thành nước ép khổ qua. Cũng từ đó, không cho phép nó được kén ăn. Nuôi thú cưng cũng phải tự xúc phân. Sau này khi điền nguyện vọng đại học, tôi còn lén sửa nguyện vọng của nó. Nhiều năm sau, phản diện thành công vang dội. Tôi tưởng mình sắp gặp họa lớn. Không ngờ nó lại đứng trước mặt giới truyền thông nói: “Người tôi biết ơn nhất chính là mẹ tôi, tình yêu của bà ấy đã đồng hành cùng tôi lớn lên, là bà ấy đã chỉ cho tôi phương hướng cuộc đời.” Khoan đã, có phải có chỗ nào không đúng không?

Mỗi Ngày Đều Muốn Tạo Phản

Mỗi Ngày Đều Muốn Tạo Phản Trưởng tỷ trà xanh vì muốn thượng vị, nhân lúc nhiếp chính vương say rượu, đã hạ hẳn ba gói thôi tình tán. Nhiếp chính vương phát cuồng cả một đêm, sáng hôm sau liền dẫn theo mấy ngàn tướng sĩ vây Giang phủ của chúng ta: “Bổn vương muốn cùng với thế đạo này cùng nhau hủy diệt!” Trưởng tỷ trà xanh trốn trong góc run rẩy, đẩy ta ra ngoài. Ta liếc nhiếp chính vương: “Ta gả cho ngươi!” Nhiếp chính vương nghe vậy, nhìn ta một lúc, lặng lẽ thu kiếm, ngửa mặt thở dài: “Cũng đến lúc bổn vương hòa giải với thế đạo này rồi!”

Đội Mồ Tìm Dương Khí

Đội Mồ Tìm Dương Khí Mười năm sau khi chết, hồn phách của tôi sắp tiêu tan. Để giữ mạng, tôi nghĩ ra một kế hoạch hiểm độc, chính là xâm nhập vào giấc mơ của người yêu cũ, vay mượn dương khí. Nghĩ lại, năm đó là tôi không tốt, đáng lẽ không nên đá anh. Nhưng anh cũng có lỗi đấy! Nếu chịu đốt cho tôi một nghìn tỷ tiền âm phủ, tôi sẽ tha thứ, tiện thể để anh hôn một cái. Người yêu cũ vui vẻ đồng ý. Nhưng kết quả là tối hôm sau, tôi bị thầy pháp do chính anh mời đến giam cầm tại nhân gian. Một tháng sau, môi tôi khô nứt, chân run lẩy bẩy, chật vật bò về địa phủ. Cứu với, dương khí sắp tràn ra ngoài rồi!

Nhật Ký Cưng Mèo Của Thái Tử

Nhật Ký Cưng Mèo Của Thái Tử Thái hậu sốt ruột muốn có cháu bồng, liền lén hạ dược thái tử. Nhưng khi dược tính phát tác, bên cạnh thái tử chỉ có ta – một con mèo nhỏ. Ta trơ mắt nhìn ánh mắt thái tử ngày càng trở nên sâu thẳm, hơi thở ngày càng nóng bỏng. Liền tung người lên, tát hắn một móng vuốt. “Ngươi cũng dám có ý đồ với bản miêu? Ngươi tưởng mình là thái tử Ấn Độ chắc?”

Phương Nam Rực Rỡ

Phương Nam Rực Rỡ Tôi là bảo mẫu trong truyện tổng tài bá đạo. Tôi đã thức tỉnh. Nhưng vì vừa mới lau sàn nhà đến sáng bóng. Vị tổng tài bá đạo bước vào, rồi ngã văng ra như con ếch. Thế là … hắn cũng thức tỉnh cmnr!

Trăm Năm Trước Đã Nói Yêu Người

Trăm Năm Trước Đã Nói Yêu Người Sau khi tôi qua đời, gia đình đã đốt cho tôi một con trâu giấy. Một thời gian sau, tôi phải chăn trâu hằng ngày, tiều tụy đến không chịu nổi. Vì vậy, tôi đành báo mộng cho mẹ: “Con ngày nào cũng phải đi cắt cỏ chăn trâu, rất mệt mỏi.” Không lâu sau, gia đình lại đốt cho tôi một người hầu, nhưng bọn họ đốt quá vội vàng, quên vẽ thêm mắt và tai cho cậu ta. Tôi liền báo mộng cho ba: “Ba, hai người đốt là cái thứ đồ chơi gì vậy? Đã mù lại còn điếc, suốt ngày mò mẫm ra ngoài, con chăn trâu về còn phải đi tìm cậu ta.” Ngày hôm sau, gia đình lại đốt thêm một người hầu khác, lần này thì nhớ vẽ thêm mắt và tai, nhưng lại gãy một cái chân. Tôi lại phải báo mộng cho em trai: “Mấy người có thể để cho chị sống yên ổn được không? Trước chỉ cần chăn trâu, tìm thằng mù là xong, giờ con còn phải cõng thằng què đi khám bệnh, không đi là cậu ta kêu đau.” Mấy ngày sau, gia đình lại đốt cho tôi một đôi nam nữ nhỏ, kèm theo thư bảo rằng cặp đôi này sẽ chăm sóc cho tôi. Tôi thật không chịu nổi nữa, đôi này thì không có vấn đề gì, nhưng suốt ngày bận yêu đương, chẳng làm gì cả, cuối cùng lại để tôi nấu cơm cho chúng. Sáng nào tôi cũng phải nấu xong bữa sáng, ăn xong lại cõng tên què đi khám bệnh, về lại đi chăn trâu, chăn xong trời tối, còn phải đi khắp làng tìm tên điếc. Ông trời ơi, chết rồi mà không cho tôi được vài ngày yên ổn sao?

Beta Muốn Đình Công!!

Beta Muốn Đình Công!! Khi dự án đang căng thẳng nhất. Bên trái là đồng nghiệp Omega nghỉ ngang vì đến kỳ phát tình, bên phải là đồng nghiệp Alpha đến kỳ nhạy cảm thì biến mất không dấu vết. Văn phòng trống huơ trống hoác, tài liệu cần xử lý chất cao như núi. Tôi hoàn toàn buông xuôi. Kệ mọe cái gọi là kỳ phát tình hay kỳ nhạy cảm, ông đây muốn bật chế độ nghỉ dài hạn của Beta! Sếp – người cũng tăng ca liên tục nhiều ngày – ngậm điếu thuốc, thuốc ức chế vương vãi đầy sàn, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn tôi chằm chằm: “Đúng lúc lắm, tôi cũng muốn nghỉ, cùng nhau đi.” Nửa tháng sau. Tôi vừa sụt sịt vừa bò khỏi giường: “Hu hu hu tôi nhớ công ty rồi, nhớ đồng nghiệp, nhớ đi làm…” Mới nhích ra được nửa bước thì đã bị hắn túm mắt cá chân kéo ngược trở lại. Thân thể nóng rực đè lên từ phía sau: “Không, em không nhớ.”

Thiên Tài Huyền Học

Thiên Tài Huyền Học Những người giàu có đều gọi ba tôi là đại sư, nhưng tôi biết rõ ông chỉ là một kẻ lừa đảo trong giang hồ. Để không phải kế thừa đạo quán của ông, tôi đã thi đậu vào trường Đại học 985 và ngay trong đêm rời khỏi núi. Sau khi xuống núi, tôi mới phát hiện rằng… Tôi nhìn qua khuôn mặt ai, đoán đâu cũng chuẩn. Tôi tiện miệng bói một quẻ, lần nào cũng linh nghiệm. Tôi vô tình dán một lá bùa, lại thật sự cứu được người. Sau đó, các ông trùm từ khắp nơi kéo đến cổng trường chỉ để gặp cô con gái của vị đại sư. Ôi trời, vậy ra ba tôi thực sự là một thần toán sao?  

Tình Thú Của Đôi Phu Thê Nhà Tam Hoàng Tử

Tình Thú Của Đôi Phu Thê Nhà Tam Hoàng Tử Khi túc trực bên linh cữu cho phu quân, ta rôm rốp cắn hạt dưa. Hắn bật nắp quan tài, vươn tay về phía ta: “Cho ta một ít.” Ta run rẩy quỳ xuống cầu xin: “Ta không cố ý hạ độc chàng mà!” Hắn kinh ngạc: “Là nàng hạ độc ta?!”

Phần 4 - Người Dọn Dẹp Hoạt Động Tập Thể

Người Dọn Dẹp Hoạt Động Tập Thể Ngày Quốc tế Lao động 1/5 sắp đến, ông chủ nhiều đầu đã quyết định tổ chức một buổi hoạt động tập thể cho các NPC trong trò chơi kinh dị. Ông ấy cấp cho tôi 10 triệu và công bố các chính sách sau: 1. Không muốn tham gia thì có thể không tham gia. 2. Được phép cộng thêm ngày nghỉ phép để nghỉ cùng một lúc. 3. 10 triệu chỉ là mức cơ bản, nếu không đủ thì có thể yêu cầu thêm. Tôi ngẩn ngơ nhìn ông ấy. Nhà ai mà nghỉ lễ 1/5 từ ngày 1/4 cơ chứ? “Ông chủ, hôm nay là ngày Cá tháng Tư, ông có đang đùa tôi không?” Ông ấy đáp: “Chúng ta không ăn mừng lễ phương Tây, lần này chỉ là điều chỉnh ngày nghỉ thôi.” Tôi ngỡ ngàng, nghỉ từ ngày 1/4 đến 5/5, đây là ngày tháng thần tiên gì vậy? Ông chủ tiếp lời: “Hoạt động tập thể lần này sẽ tính hoa hồng 0.1% dựa trên chi phí.” Nghĩa là nếu chi 10 triệu, tôi sẽ được 10 nghìn, chi 1 tỷ, tôi sẽ được 100 nghìn. Nếu chi 1.000 tỷ… Ông chủ nheo mắt: “Không giới hạn thì tôi có cảm giác sẽ xảy ra chuyện kinh khủng. Xác định rõ là khoản tiền này chỉ dùng để thực hiện mong muốn của các NPC và phục vụ hoạt động tập thể.” Tôi thất vọng thở dài, cơ hội đạt được tự do tài chính tan biến. Đến trưa 12 giờ, tất cả người chơi trong trò chơi kinh dị đều bị đẩy ra ngoài. Một thẻ ngân hàng với số dư 10 triệu đã đặt trước mặt tôi. Lần này để tôi thực hiện ước nguyện của các NPC trong trò chơi kinh dị nhé. Ví dụ như, để tác giả mà họ yêu thích viết thêm 1.000 chương truyện. Hay là ăn uống thỏa thích. “Cuộc thi ăn uống đầy hồi hộp đang diễn ra, vị trí số 1 là Tiểu Lý, số 2 là Cửu Vĩ, số 3 là Đồ Tể…” Vở kịch: Long Vương Tiểu Trương. Diễn viên: Trương Duyệt, Ngô Tử Du, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch. Màn trình diễn ảo thuật: Bí mật của lá bài, người biểu diễn: Joker. Thơ nịnh hót: Tôi và ông chủ của tôi. Người ngâm: Ngô Tử Du. Một vạch chéo dài lướt qua. Ông chủ nhìn tôi: “Màn này không cần lên sân khấu đâu, tôi không chịu nổi mất mặt như vậy.” Ông ấy nhìn tiếp phần tiếp theo. Thử thách: Đọc tiểu thuyết không ngủ nghỉ. Người biểu diễn: Đôn Đôn. Ông chủ chớp mắt một cái: “Lúc Đôn Đôn biểu diễn, nhớ phát cho mọi người bộ bài, xem như chúng ta đang xem chương trình đêm giao thừa.” Nhưng tôi không ngờ, cuối chương trình, các NPC đã dành cho tôi một màn thật khó xử. Bài hát: Má Ngô ơi, con không thể rời xa má. Ca sĩ: Tiểu Lý, Tiểu Trương… Biên soạn: Nghệ sĩ ăn vặt Triệu Thợ May; viết lời: Toàn bộ NPC.

Vận May Bất Ngờ

Vận May Bất Ngờ