Hài Hước
Anh hàng xóm đẹp trai mở một tiệm đồ ăn vặt cho mèo.Vì biết nói tiếng mèo, anh ấy rất được mèo nhà tôi yêu thích.Mỗi lần đi mua đồ, hai người họ lại líu lo tám chuyện cả buổi.Anh hàng xóm thỉnh thoảng còn lén liếc nhìn tôi, mặt đỏ bừng, rồi âm thầm giảm giá 50% cho tôi.Tôi thì chẳng hiểu tiếng mèo, mặt đầy ngơ ngác.Cho đến khi tôi mua một cái máy dịch tiếng mèo, tôi mới hiểu được bọn họ đang nói gì.Mèo: “Vẫn như cũ, giảm giá 50% nha!”Anh hàng xóm khó xử: “Không… không được đâu, cứ thế này anh lỗ mất!”Mèo giả vờ thở dài: “Vốn dĩ còn định khen hôm nay mẹ tôi mặc cái váy ren đó, anh biết không? Có chút viền hoa, màu hồng hồng…”Mặt anh hàng xóm lập tức đỏ bừng: “Đừng… đừng nói nữa, 50% thì 50%!”Khoan đã, hóa ra giảm giá là vì chuyện này à!?
Theo đuổi nam thần suốt bảy năm mà không có kết quả, ai cũng cười nhạo tôi.Đúng lúc tôi quyết định từ bỏ, thì mẹ của anh ấy ném ra một chiếc thẻ ngân hàng.“Lập tức kết hôn với con trai tôi, một tỷ trong thẻ này sẽ là của cô.”
Bị bán cho một đại lão tàn tật, anh ta đặt ra quy tắc cho tôi.Có thể khóc, có thể làm nũng, nhưng không được gọi anh ta là “chồng”.Tôi rất ngoan ngoãn:“Biết rồi, chồng ơi.”Vành tai của anh ta đỏ bừng, nhưng vẫn cố sửa lại cho tôi.Sau này, trong buổi họp lớp.Khi giới thiệu anh ta, tôi không chớp mắt mà lạnh lùng gọi một tiếng “ngài”.Nhưng anh ta lại ép tôi vào góc hành lang tối tăm, hôn tôi hết lần này đến lần khác.Nghiến răng nghiến lợi, như một kẻ điên vì ghen tuông:“Ngài sẽ đối xử với em thế này sao? Không nói với họ tôi là ai, em định để dành chỗ cho thằng khốn nào?”
Con Gái Quỷ Hậu Tôi là con gái của Quỷ Vương và Quỷ Hậu. Tôi xuyên trở thành trợ lý nhỏ của một nam nghệ sĩ hết thời. Đối thủ muốn gài bẫy hãm hại nghệ sĩ nhà tôi nên tôi đã triệu tập một ma nữ đến khóc bên tai hắn mỗi đêm. Ông chủ tư bản yêu cầu nghệ sĩ nhà tôi “chơi thử”, nên tôi để chúng quỷ chơi với ông ta hết mình! Trong một chương trình giải trí siêu nhiên, nghệ sĩ của tôi đã bị đẩy ra để chặn họng súng. Tôi gọi chị Sadako xuất chiêu! Không đủ? Vậy thêm chị đẹp Saeki Kayako! Hừ, ai dám bắt nạt anh trai nhà tôi sẽ bị giết không thương tiếc!
Chị Em Tốt Đồng Lòng Tôi cùng bạn thân sau khi xuyên không đã mạo danh thành y phi và tài nữ. Tôi là y phi, học online đã được ba năm, chẩn đoán bệnh đều dựa vào sách giáo khoa. Cô ấy là tài nữ, nhưng tổng văn chỉ được 180. Hết lần này tới lần khác hai chúng tôi lại gặp phải một vương gia bệnh tật và một Hầu gia văn võ song toàn. Cô ấy: “Thơ Đường, từ Tống đã thuộc hết rồi, ngày mai sẽ học thêm lời bài hát “Bất đắc dĩ phải yêu?” Tôi: “Hôm qua tớ chẩn đoán ra bệnh nhân kia có hỉ mạch…” Chúng tôi im lặng, ý thức được nếu ở lại lâu hơn nữa sẽ bị lộ tẩy cả đôi. Thế là nhất trí, trực tiếp bỏ trốn. Kết quả trên đường cô ấy bị Hầu gia bắt được: “Cô ấy không phải nói là bất đắc dĩ phải yêu sao?” Tôi quay đầu định bỏ cô ấy lại mà chạy. Nhưng lại thấy vương gia ma bệnh ở đằng sau chặn đường: “Thuốc dưỡng thai của bổn vương, phu nhân sắc thế nào rồi?”
Tôi nghi ngờ rằng người mà tôi đang thả thính không ổn.Mấy ngày nay tôi đã thay ba đôi tất lưới, vậy mà anh ta vẫn chẳng có phản ứng gì!Hôm nay, tôi quyết định chơi tất tay, đổi sang Balenciaga.Tôi nhắn: “Chơi không? Xé được đấy.”Khung chat bên kia hiển thị [Đối phương đang nhập…]Chờ mãi chẳng thấy hồi âm.Bất ngờ, anh ta nhắn lại một câu:[Tôi đang… chiếu màn hình trong cuộc họp…]
Hứa Dục là một ông chú cổ hủ có tiếng.Sau khi say rượu, tôi vô tình đi nhầm phòng.Tôi ôm lấy người anh ta, miệng không chút kiêng nể:“Chú nhỏ, quần áo anh đâu?”“Chú nhỏ, sao người anh nóng quá vậy?”Hứa Dục không nhịn được nữa, lật người đè tôi xuống, bóp chặt cằm tôi rồi mạnh tay xoa nắn.“Im nào, giữ giọng lại mà chuẩn bị làm việc khác.”
Tôi gây họa rồi, trộm lấy chiếc Maybach của chồng tôi tông phải một chiếc Porsche.Lúc để anh ấy phải giải quyết đống rắc rối cho tôi, tôi tự giác phạt đứng bên góc tường.Anh gỡ kính mắt xuống, xoa mi tâm: “Dù có là con nít thì làm sai cũng phải chịu phạt.”Trái tim của tôi nhảy lên “thình thịch”.Mỗi lần anh ấy lấy kính xuống, tôi biết là anh muốn hôn tôi.Nhưng lúc anh bắt đầu gỡ đồng hồ đeo tay, tôi biết là mình xong đời rồi…Giờ tôi bỏ chạy thì có kịp nữa không?
Bạch nguyệt quang của Tiêu Sở trở về rồi, tôi đề nghị ly hôn với anh ta.Anh ta chỉ sững sờ một chút, sau đó liền gật đầu.“Được. Nhưng một tuần nữa là sinh nhật mẹ tôi, đợi bà ấy tổ chức xong, chúng ta đi làm thủ tục.”Giọng nói lạnh nhạt, như thể anh ta đã đợi ngày này từ lâu.Tôi cố nén chua xót, vừa định gật đầu thì bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ lơ lửng trước mắt.【Chậc chậc, bạch nguyệt quang giả tạo lại trở về rồi! Sắp có chuyện hay để xem đây!】【Miệng nói một tuần sau ly hôn, nhưng lòng lại muốn dây dưa cả đời, tâm khẩu bất nhất à?】【Tôi cá nam chính vừa về phòng là sẽ lăn lộn trong bóng tối, đấm giường, hối hận đến mức muốn lấy keo dán kín miệng mình lại luôn!】Tôi không thể tin được mà nhìn chằm chằm vào những dòng chữ đang trôi nổi.Những lời này… đang nói về Tiêu Sở sao? Người đàn ông luôn lạnh lùng, kiêu ngạo, chưa từng quan tâm đến tôi sao?
Vào ngày nam thần tỏ tình với tôi, trên không trung bỗng xuất hiện hàng loạt dòng bình luận.【Nam thần, đừng yêu nữ phụ quá mức! Anh ta tỏ tình với cô ấy chẳng qua chỉ để làm cô ấy phân tâm, khiến cô ấy mất cơ hội tranh suất tuyển thẳng với nữ chính mà thôi.】【Hahaha, tôi nói thật, nữ phụ này đúng là ngốc. Thầm yêu nam thần bảy năm, vừa được tỏ tình đã lập tức hóa thành kẻ mê tình yêu. Thanh Hoa thành cao đẳng mất rồi.】【Trong khi đó, nữ chính của chúng ta lại nhân cơ hội này mà tiến lên cùng học thần, ngày càng xuất sắc, một đường thẳng tiến lên đỉnh cao cuộc đời.】Nam thần cau mày, mất kiên nhẫn: “Nhanh lên, đồng ý hay không?”Tay tôi run lên, vô thức chỉ vào học thần bên cạnh: “Xin lỗi, tôi thích anh ấy.”
Mối tình đầu học bá ngày nào cũng ép tôi học bài, tôi tức giận nói chia tay.Tôi tuyên bố chắc nịch: “Không cần anh giám sát, tôi cũng sẽ đậu vào trường đại học trọng điểm!”Anh ấy cũng nổi cáu: “Nếu còn để ý đến em nữa thì tôi là chó!”Nhưng rồi, tôi thi lại ba năm vẫn không đậu nổi trường trọng điểm, bị cả làng cười nhạo.Không chịu nổi, tôi lén gỡ chặn số của mối tình đầu, gửi tin nhắn than thở:“Em vẫn không đậu đại học. Giờ cả làng đều bảo em là đồ ngốc.”Anh ấy trả lời ngay lập tức: “Gâu! Làng nào dám lắm mồm như vậy? Anh sẽ mua luôn!”Tôi chỉ nghĩ anh ấy nói đùa.Nhưng hôm sau, nghe nói có một đại gia siêu giàu từ Bắc Kinh đến cổng làng, định mua cả cái làng của tôi.
Ba Mươi Ba Kiếp Trùng Sinh Ta đã trọng sinh 33 lần, mỗi một kiếp, ta đều ra sức theo đuổi Thái tử. Mà hắn, kiếp nào cũng yêu hoa khôi Mục Đình Đình, sau đó sẽ vì Thất Hoàng tử tạo phản mà ch*t trong cung biến. Thất hoàng tử trời sinh máu lạnh vô tình, g*ết cha thí huynh sau đó đăng cơ làm hoàng đế. Kiếp này ta liều ch*t cứu thái tử, câu đầu tiên hắn nói với ta lại là: “Đình Đình của cô ở đâu?” Đáy lòng ta bi thương lạnh lẽo, vẫn còn chưa kịp òa khóc vì thất tình, thất hoàng tử đã xông đến chỗ ta bi phẫn hét lớn: “Ba mươi ba kiếp rồi! Trẫm đã cùng ngươi trùng sinh đến ba mươi ba lần rồi! Thế mà ngươi vẫn còn chưa tán được hắn, trẫm phát đ*ên vì sự đần độn của ngươi rồi!”
Tôi theo đuổi anh bác sĩ đẹp trai nhà đối diện suốt ba tháng, nhưng chẳng có kết quả gì.Tôi thở dài than vãn với bạn thân.“Tớ thấy Cố Kỳ Bạch chắc chắn là ghét tớ.”Chu Kỳ Kỳ nghe xong thì giật bắn người.“Cái gì? Cố Kỳ Bạch là tình cũ cấp ba của cậu mà!”Cuối cùng, tôi tìm thấy bằng chứng trong cuốn nhật ký thời cấp ba của anh ấy.“Hôm nay lần đầu tiên đưa Tống Miên Miên về nhà, vui quá.”Nhưng tôi từng bị bắt nạt đến mất trí nhớ hồi cấp ba, và quên luôn Cố Kỳ Bạch trong mùa hè năm ấy.
Sau khi chia tay với Cố Nam Khâm, tôi mắc phải chứng biếng ăn nghiêm trọng.Không kìm được, tôi nhắn tin cho hắn: “Tôi đã ba ngày rồi không ăn gì rồi.”Tin nhắn mãi lâu sau mới được hồi âm: “Ngầu thật.”Vào trang cá nhân của hắn, tôi ngay lập tức nhìn thấy bức ảnh hắn và bạn gái mới công khai hôn nhau.Đối thủ một mất một còn từ nhỏ của tôi, Nguyên Dã, cũng nhìn thấy.Tôi cứ nghĩ cậu ta sẽ cười nhạo, nhưng không ngờ cậu ấy lại bay xuyên đêm về nước, mất hơn mười tiếng trên máy bay.Vừa về, cậu ấy lao ngay vào bếp, bận rộn chuẩn bị một bàn đồ ăn.Trứng xào tôm cần, há cảo hấp cách thủy, và cả sườn xào chua ngọt.Cậu ấy đặt đồ ăn xuống, nói với tôi:“Vì một thằng tồi mà nhịn ăn à? Cậu cũng giỏi thật đấy.”“Du học sinh đặc biệt xin nghỉ phép chỉ để về nấu cho cậu, nên cậu phải ăn sạch hết đấy.”Sau này, vì muốn tôi quay lại, Cố Nam Khâm cũng nhịn ăn ba ngày.“Hết giận chưa, bảo bối? Tên kia ngoài biết nấu ăn thì còn làm được gì chứ?”Tôi xoa đôi môi sưng vì bị hôn, nghiêm túc đáp lại.“Anh ấy không chỉ rất giỏi nấu ăn, mà còn… cực kỳ giỏi nấu ăn.”
Liệt Tổ Liệt Tông Anh trai đưa chị dâu mới về quê tế tổ. Chị dâu xinh đẹp ở trong từ đường gây chuyện, phàn nàn gia tộc rắc rối, làm quá mọi chuyện. Các thân thích trong tộc không vui, anh trai cười hòa giải nói nhà chị dâu không có những chuyện này. Chị dâu vừa nói xong, một bài vị tổ tông rơi xuống đất dù không có gió. Các thân thích đứng trong từ đường lập tức quỳ lạy. Chỉ có chị dâu không quỳ, còn lên tiếng giễu cợt. “Đúng là một đám nhà quê đạo đức giả.” Nói xong còn tiến lên đá vào bài vị tổ tiên mấy cái. Sau kỳ nghỉ, ai về nhà nấy. Tôi nhận được điện thoại của anh trai: “Uyển Như, mau cứu chị dâu!”