Trang chủ Thể loại Hài Hước

Hài Hước

Nhân Vật Xui Xẻo Trong Truyện Đoàn Sủng

Nhân Vật Xui Xẻo Trong Truyện Đoàn Sủng Con gái tôi là nữ phụ ác độc trong truyện đoàn sủng. Còn tôi chính là người mẹ nuôi “chính nghĩa” luôn đứng về phía nữ chính, từng bước đẩy con gái ruột đến đường cùng. Sau khi thức tỉnh, để cứu lấy bản thân và con gái mình, tôi bắt đầu điên cuồng “sủng” nữ chính. Nam chính không có thời gian chăm sóc nữ chính? Tôi lập tức ra tay rút quyền con trai tổng tài. Nam phụ có hôn ước với nữ phụ, không thể yêu nữ chính? Tôi giải trừ hôn ước của con gái mình. Nữ chính được cả nhà cưng chiều, sao có thể đi làm kiếm tiền? Tôi đem hết việc điều hành công ty, cái việc mệt bở hơi tai đó, giao cho con gái ruột. Cuối cùng, tôi và con gái đúng là “thảm thương”, chỉ đành ngồi trên đống tài sản nghìn tỷ, cô độc tận cùng thế giới.

TÔI VÀ CÔ BẠN THÂN BAO NUÔI 2 ANH CHÀNG ĐẸP TRAI

Sau khi tôi và cô bạn thân đậu vào cùng một trường đại học, cô ấy đã bao nuôi một anh chàng mọt sách nghèo.Còn tôi, quay lưng lại bao nuôi một anh chàng lưu manh của trường, người mà thường bán rượu trong quán bar.Mọi người đều cười nhạo chúng tôi thấy trai đẹp là não liền ngừng hoạt động rồi, dù gì hai anh chàng kia rất đẹp trai, nhưng suy cho cùng vẫn là không có tương lai.Tôi thở dài: “Mẹ ốm, bố thì mê cờ bạc, em gái vẫn đang đi học, còn anh ấy thì khỏi phải nói.Nếu tôi không nuôi anh ấy thì ai sẽ nuôi đây?Đừng nói nữa, tôi chỉ là đau lòng cho anh ấy thôi.”Cho đến khi sau này, khi tôi và bạn thân lén lút đến câu lạc bộ nam để xem các người mẫu nam.Lại vô tình nghe thấy trong phòng VIP trên tầng cao nhất, họ gọi anh mọt sách nghèo là Tiểu Cố Tổng.Quay lại thì gọi anh chàng lưu manh là… Thái tử gia….

LÉN LÚT YÊU ĐƯƠNG VỚI KẺ THÙ CỦA ANH TRAI

Cuộc chiến thương trường giữa các công ty.Hai tổng giám đốc của hai tập đoàn hẹn nhau quyết đấu dưới tầng.Một trong số đó là anh trai tôi.Khi tôi vội vàng chạy đến để giúp đỡ thì đã quá muộn.Anh trai tôi, vì muốn thể hiện phong cách trước truyền thông, đã bị trật lưng khi cố gắng phô diễn một cú đá ngang Taekwondo.Tôi cẩn thận đỡ anh trai lên cáng cứu thương.Bất ngờ, phía sau vang lên một tiếng cười nhạt:“Thế nào, chẳng lẽ vì loại vô dụng này mà em nói chia tay với tôi sao?”

BÍ MẬT CỦA SẾP TỔNG

Tôi say rượu, gửi tin nhắn thoại cho bạn thân để than thở về sếp.“Tôi là thư ký của anh ta, đâu phải bạn gái anh ta!”“Ngày nào cũng tăng ca, dính lấy nhau, đến thời gian đi xem mắt cũng không có!”“Anh ta có khi nào thầm thích tôi, cố ý như vậy không?”Ngày hôm sau, nhóm chat công ty bùng nổ.Tôi nhận được cuộc gọi từ sếp.“Em phát hiện ra tôi cố ý từ bao giờ vậy?”

MAY MẮN GẶP ĐƯỢC ANH

Bạch nguyệt quang của Tiêu Sở trở về rồi, tôi đề nghị ly hôn với anh ta.Anh ta chỉ sững sờ một chút, sau đó liền gật đầu.“Được. Nhưng một tuần nữa là sinh nhật mẹ tôi, đợi bà ấy tổ chức xong, chúng ta đi làm thủ tục.”Giọng nói lạnh nhạt, như thể anh ta đã đợi ngày này từ lâu.Tôi cố nén chua xót, vừa định gật đầu thì bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ lơ lửng trước mắt.【Chậc chậc, bạch nguyệt quang giả tạo lại trở về rồi! Sắp có chuyện hay để xem đây!】【Miệng nói một tuần sau ly hôn, nhưng lòng lại muốn dây dưa cả đời, tâm khẩu bất nhất à?】【Tôi cá nam chính vừa về phòng là sẽ lăn lộn trong bóng tối, đấm giường, hối hận đến mức muốn lấy keo dán kín miệng mình lại luôn!】Tôi không thể tin được mà nhìn chằm chằm vào những dòng chữ đang trôi nổi.Những lời này… đang nói về Tiêu Sở sao? Người đàn ông luôn lạnh lùng, kiêu ngạo, chưa từng quan tâm đến tôi sao?

LÉN VÀO TÀI KHOẢN GAME CỦA ANH TRAI VÀ CÁI KẾT

Cuối tuần ở nhà một mình quá buồn chán nên tôi lén vào tài khoản game của anh trai.Sau khi tôi bị bắn headshot 25 lần liên tiếp, cuối cùng đồng đội cũng không chịu nổi nữa mà bật mic.“Chơi kém thế này, băng chân của bà tôi còn chơi hay hơn cậu.”Tôi chột dạ mở mic lên, nhỏ giọng xin lỗi:“Xin lỗi…”Đầu bên kia im lặng vài giây rồi tắt mic đi.Tối hôm đó, khi tôi lén vào tài khoản game của anh tôi một lần nữa thì thấy dòng trạng thái mới của anh ấy trong game:“Đúng là đáng chết mà… :((((“

Lối Thoát Của Mỹ Nhân

Lối Thoát Của Mỹ Nhân Ta là một trong những mỹ nhân được dâng hiến cho bạo quân. Vừa bước vào cửa điện, bạo quân liền cười lạnh lùng: “Thở ồn ào quá, lôi ra ngoài ch.ém đ.ầu đi.” Haha. Thân thể cứng ngắc, hóa ra là sắp ch.ết. Mỹ nhân đứng bên cạnh ta run lên bần bật trước lời nói của bạo quân. Đôi mắt long lanh như nước mùa thu ầng ậng lệ, ngón tay siết chặt tà váy, nàng buồn bã cất lời: “Triệu Dịch …” Lời nói dứt xuống, cả điện bỗng chốc quỳ rạp xuống đất. Vi phạm kỵ húy của bạo quân, khiến bạo quân tức giận, tất cả mọi người trong điện này đều có thể bị ché.m đầ.u. Muốn ch.ết sao. Quỳ hồi lâu, đầu gối đau nhức. Bạo quân ngẩng mắt nhìn nàng, ánh mắt tối sầm lại. Nàng cắn môi nhìn thẳng vào hắn. Bạo chúa bước xuống đài cao, bóp lấy cằm nàng, ánh mắt lại tối sầm xuống: “Khương Phù, ngươi thế mà còn dám quay lại.” “Ngươi không sợ trẫm g.iết ngươi sao?” Ta càng vùi đầu sâu hơn. Chỉ sợ hắn ta nổi điên, chỉ tay vào ta nói “Cả nhà ngươi cũng ch.ết theo luôn đi!” Khương Phù không nói gì, nước mắt lăn dài, lao vào lòng Triệu Dịch, đôi tay mảnh mai ôm lấy vòng eo thon gọn của vị hoàng đế. Nàng ngẩng đầu lên, lộ ra cần cổ xinh đẹp. “Được rồi, vậy ngươi cứ gi.ết hết đi. Thay vì hành hạ lẫn nhau như thế này, thà c.hết còn hơn.” … Trời sập nhờ miệng là nhờ cái miệng ngươi đó. Ta lặng lẽ lùi về sau lưng Khương Phù. “Ngươi không sợ chết, vậy bọn họ thì sao?” Triệu Dịch ánh mắt âm trầm, quét nhìn mọi người trong điện. Ôi mẹ ơi. … Xin lỗi, ta đột nhiên thấy không được khỏe, nên xin phép không tham gia hoạt động lần này nhé. Khương Phù đẩy hắn ra, chắn trước mặt ta: “Không được! Ta sẽ đi với ngươi, ngươi buông tha cho họ đi!” Nói rồi ngoảnh đầu hét về phía ta: “Trần Hạnh tỷ, mau chạy nhanh đi——” Ta nhìn nàng một cái thật sâu, rồi quay đầu bỏ chạy. Hi hi. Lại thêm một ngày sống nữa rồi~ “Trẫm xem ai dám để nàng ta chạy!” Thị vệ nhận được lệnh của bạo quân, cầm kiếm chặn ta lại. Lưỡi kiếm nhọn chĩa thẳng vào cổ họng ta. … Không vui nha mấy cha.

CHỒNG ĐỘT NHIÊN NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG CỦA TÔI

Người chồng giàu có mà tôi vẫn luôn lấy lòng suốt ba năm nay đột nhiên có khả năng đọc được suy nghĩ của tôi.Còn tôi, hoàn toàn không hề hay biết, vẫn tiếp tục cố gắng diễn tròn vai một người vợ dịu dàng, đức hạnh.Dù sao trong sách cũng viết rồi: tôi càng tỏ ra hiểu chuyện hơn, anh ta sẽ càng áy náy, và khoản bồi thường khi ly hôn sẽ càng nhiều.“Chồng ơi, tối nay anh có thể cùng em đón giao thừa không?”【Tôi biết là anh lại định hẹn hò lén lút với bạch nguyệt quang của mình.Mau đi đi, tôi cũng cần tận hưởng cuộc sống về đêm của riêng tôi nữa chứ.】Không ngờ tổng tài không đi, còn nhất quyết muốn “khám phá” cuộc sống về đêm của tôi.

MÙA HÈ ẤM ÁP

Cô bạn thân của tôi vừa chia tay với bạn trai nên đau đớn khóc lóc vật vã, muốn tìm một chốn yên thân để giải tỏa, buông tay cắt đôi nỗi sầu. Cô ấy gọi điện đến rủ tôi đi bar chơi thâu đêm. Kết quả là cô ấy không say, mà tôi thì say khướt.Ngày hôm sau, cô ấy – người không say – đã làm lành với bạn trai, còn tôi, trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, nhìn chàng trai trẻ đang nằm cùng giường với mình, bắt đầu hoài nghi về cuộc đời.

GỬI NHẦM THƯ TÌNH CHO SẾP

Sếp đột ngột xông vào hiện trường, giật phăng bó hoa 99 đóa hồng mà tôi định tặng đàn anh.Anh ấy một tay vò nát lá thư tình, một chân giẫm lên bó hoa, đôi mắt long lanh như sắp khóc, nghiến răng chất vấn:“Bảo sao không chịu công khai với tôi, hóa ra em còn nuôi thêm một người bên ngoài à?”“Một công khai, một lén lút, em bận bịu thế chịu nổi không?”Chết tiệt, đơn xin nghỉ việc của tôi làm thế quái nào lại biến thành thư tình cơ chứ?!

Ghép Thận Của Anh Đi

Ghép Thận Của Anh Đi Chồng tôi gọi tôi đến bệnh viện lúc nửa đêm, bảo tôi phẫu thuật cho Bạch Nguyệt Quang của hắn – Phương Thanh Bình. Khi tôi tới nơi, Phương Thanh Bình đang nằm trên giường bệnh, mặt trắng bệch. Cuối giường treo tờ chẩn đoán ghi: suy thận giai đoạn cuối, cần ghép thận gấp. Tôi nói, cô ta đã ở giai đoạn cuối, nếu không tìm được thận phù hợp thì không thể mổ được. Nhưng chồng tôi lại tưởng tôi đang ghen, tát tôi một cái rồi mắng: “Cô còn là bác sĩ không đấy? Cô định trơ mắt nhìn cô ấy chết à? Ghép thêm vài lần là có thôi mà!” Tôi gật đầu: “Thật ra đã có rồi.” “Hợp rồi thì dùng của anh luôn đi, anh hiến cho cô ấy!”

THẾ THÂN PART TIME

Tôi là chú chim hoàng yến được thái tử nhà họ Tần là Tần Thâm bao nuôi.Có lẽ là vì tôi có vài nét giống với mối tình đầu khi ở nước ngoài của anh ấy, Thẩm Bạch Liên.Anh ấy đã chi mười vạn một tháng để bao nuôi tôi.Nhưng tôi cũng chẳng phải một chú chim hoàng yến đạt tiêu chuẩn cho lắm.Tôi nói nhiều, thù dai, lại thích bịa chuyện.Mỗi khi Tần Thâm đối xử không tốt với tôi, tôi lại tung tin đồn rằng anh ấy “không được”.Cho đến một ngày, chuyện tôi tung tin đồn đã bị Tần Thâm phát hiện.

Cha, Xin Đừng Tạo Phản!

Cha, Xin Đừng Tạo Phản! Cha ta ở biên cương vụng trộm nuôi sáu vạn quân Thiết Kỵ, bị Hoàng đế phát hiện. Cẩm Y Vệ từ kinh thành đến truyền thánh chỉ, bắt cha ta giao binh quyền. Cha ta vứt thánh chỉ xuống đất, quát lớn một câu: “Vô lý, cẩu Hoàng đế, lại hoài nghi đến trên đầu trẫm!” Cẩm Y Vệ lập tức sa sầm mặt. Ta sợ đến mức nhảy dựng lên ba thước. Cha, con thay chín tộc chúng ta cảm ơn cha.

Tôi Và Mẹ Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi

Tôi Và Mẹ Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Tôi thật không ngờ, một ngày nào đó tôi lại có thể cùng mẹ mình xuyên không. Kích thích không? Chính tôi cũng thấy vậy. Chuyện này kể ra cũng không dài, chỉ vì đêm hôm trước tôi thức khuya đọc tiểu thuyết, sáng hôm sau mẹ gọi tôi dậy không biết bao nhiêu lần mà tôi vẫn bám chặt giường không chịu rời. Điều này khiến mẹ tôi, người đang nấu bữa trưa, đeo tạp dề, tay phải cầm muỗng, xông thẳng vào phòng để “dạy bảo” tôi. Trong cơn bối rối, đầu tôi chưa kịp suy nghĩ, chân đã bật dậy chạy, rồi lại đ//âm thẳng đầu vào… trán của mẹ. RẦM! Đầu óc tôi tối sầm, mắt nổ đom đóm, tai ù ù. Sau đó, tôi không biết gì nữa. Khi tỉnh lại, thứ đập vào mắt tôi là một căn phòng xa hoa đến mức khó tin. Đây rõ ràng là một căn phòng công chúa! Dù não tôi lúc này vẫn hơi “đơ”, nhưng tôi hiểu rõ đây chắc chắn không phải nhà mình. Ngồi đờ người một lát, tôi quyết định bước xuống giường, vừa đi vừa nhìn quanh, cảm nhận lớp thảm mềm mại không biết làm từ chất liệu gì dưới chân. Rồi tôi vô thức đi đến trước gương— Ngực tôi! Rõ ràng trước đây chỉ là hai chiếc bánh bao nhỏ xíu, sao giờ lại thành C-cup thế này! Chưa kịp mừng rỡ, tôi ngẩng đầu lên và nhận ra… gương mặt này, hình như cũng không phải của tôi. Hả???

ĐỐI TƯỢNG XEM MẮT KỲ PHÙNG ĐỊCH THỦ

Bị ép đi xem mắt.Để làm đối phương nản lòng.Tôi bịa ra: “Tôi không thể có con.”Anh chàng đẹp trai đối diện ngạc nhiên: “Ồ, trùng hợp thật, tôi cũng không thể có con.”Tôi liền cởi áo khoác, lộ ra chiếc áo bó in hình cậu bé Vượng Tử.Anh ta nhíu mày, giơ lên đôi giày Chelsea vàng.Tôi: “…”Đúng là gặp đối thủ rồi.

Anh Có Dám Yêu Em Không?

Anh Có Dám Yêu Em Không? Kỳ thi đại học năm đó, trên người tôi bỗng dưng xuất hiện một bản đáp án. Giống như đang khiêu khích giám thị: “Nhìn này! Tôi gian lận đó!” Nhưng rõ ràng tôi là học sinh được tuyển thẳng vào Thanh Hoa mà?! Tôi không hiểu, tôi đã được nhận vào Thanh Hoa rồi, còn gian lận làm gì? Cho đến khi tôi về nhà, mới phát hiện ra — tất cả bắt đầu từ đêm trước kỳ thi đại học. Mẹ nuôi cố tình dùng mực tàng hình viết chữ lên áo tôi, muốn tôi nhường lại suất tuyển thẳng vào Thanh Hoa theo diện chỉ tiêu tỉnh cho con gái sếp của bà ta. Chỉ để đổi lấy một triệu tệ, làm sính lễ cho người anh trai không cùng huyết thống của tôi. Sau đó, tôi chuyển hướng thi vào Bắc Đại. Nhưng lại bị anh ấy ép vào góc tường, nói rằng: “Không cưới em thì không lấy ai cả.” Ơ… thế thì… cho em gửi lời cảm ơn mẹ trước vậy! Không thể không nói: Một triệu này, thơm thật!

SOÁI CA TRƯỜNG HỌC THẦM THÍCH TÔI

Soái ca trường học – Chu Cẩn đang thầm thích tôi.Nửa đêm, tôi trùm chăn nằm trong ổ, lén gửi tin nhắn cho anh ấy:“Gửi ảnh đi, đàn ông không to, tôi không yêu.”Ai ngờ gõ vội quá, quên mất hai chữ “cơ bụng”.Cậu ấy trả lời liền:“Gửi trên điện thoại thì hơi bất tiện nhỉ?”“Hay là… cậu đến đây, sờ thử cho chắc?”

TÌM TRẺ LẠC NHƯNG LẠI LÀ CHÀNG TRAI M88

Tôi giúp một bà cụ bị lạc cháu trai đến quầy dịch vụ của siêu thị để phát loa.“Bạn nhỏ Hách Soái Soái, bạn nhỏ Hách Soái Soái, nếu nghe thấy thông báo này xin mời đến quầy dịch vụ, bà của bạn đang đợi ở đây.”Một anh chàng cao khoảng 1m88, ăn mặc vest chỉnh tề, nghe thấy thông báo liền vội vàng chạy tới.Tôi từ trên xuống dưới, từ trái sang phải đánh giá anh ta ba lần: “Anh là Hách Soái Soái đấy à?”Anh đẹp trai nhắm mắt lại, đọc ra cái tên xấu hổ này: “Đúng, tôi là Hách Soái Soái.” 

SAU KHI GIA ĐÌNH PHÁ SẢN TÔI KẾT HÔN VỚI MỘT NGƯỜI GIÀU CÓ

Sau khi gia đình phá sản, tôi kết hôn với một người đàn ông giàu có nhưng sức khỏe yếu, ngày ngày mong ngóng thừa kế tài sản.Trước khi cưới, chúng tôi đã lập ba điều ước định rõ.Về tiền bạc, về tài sản, những yêu cầu tôi đưa ra, anh ta đều đồng ý.Tôi hỏi: “Anh có yêu cầu gì không?”Anh ta khẽ gật đầu.“Tôi chỉ có một yêu cầu, sau khi kết hôn tôi hy vọng chúng ta sẽ có đời sống vợ chồng.”Anh ta nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc như đang bàn chuyện làm ăn, cẩn thận bổ sung:“Có thể sẽ hơi thường xuyên một chút.”Tôi gật đầu đồng ý: “Được thôi.”Một tháng sau—Cái quái gì mà gọi là “hơi thường xuyên” đây?!

Vận May Bất Ngờ

Vận May Bất Ngờ