Hài Hước
New với em không? Lúc đang quẩy trong bar, tôi gặp một anh đẹp trai học giỏi cùng trường. Khói thuốc lượn lờ, tôi nheo mắt hỏi: “Làm không?” Anh đẹp trai nhướng mày, lười biếng nằm dài trên ghế sofa ra hiệu tôi nói tiếp. Tôi phấn khích muốn điên, lập tức móc từ trong túi ra một quyển bài tập: “Toán cao cấp, làm đi.” Rồi tôi vung một xấp tiền ra. Anh ấy khẽ cười, không thèm lấy tiền mà viết hết bài cho tôi. Kết quả là hôm sau, giáo sư gọi tôi lên văn phòng, vỗ vai anh đẹp trai đứng cạnh: “Đây là sinh viên mà hôm qua em nói đã thuê trong bar để làm bài tập đó hả?”
Đệ Nhất Mỹ Nhân Kinh Thành Ta là đệ nhất mỹ nhân ở kinh thành. Ai ai cũng đều ái mộ ta, không phải ta đang nói đùa đâu. Ta đơn phương đ//ánh Hoàng tử, gây chuyện đến trước mặt Hoàng thượng, Hoàng thượng nhìn chằm chằm vào gương mặt ta một hồi lâu, rồi nói với Hoàng tử: “Ngươi cần gì phải tính toán như vậy.” Ta đ//ập v//ỡ chiếc bình hoa mà vương gia đã bỏ ra một số tiền lớn để mua, vương gia nhìn x//ác bình, nắm chặt nắm tay, lại nhìn vào mặt ta: “…Thôi vậy.” Ta nói với Tả Diệp: “Tiểu thư nhà ngươi thiên sinh lệ chất, dung mạo khuynh thành, tài năng hơn người.” Tả Diệp: “…”
Xuyên Thành Mẹ Của Nữ Chính Ngôn Tình Tôi xuyên không thành mẹ của nữ chính truyện pỏn. Mười giờ tối, nam chính đến nhà để kèm cặp bài vở cho con gái tôi. Nghe giọng điệu của hai đứa, tôi cảm thấy có gì đó không ổn. Nam chính: “Em với cậu ta có quan hệ gì vậy?” Con gái tôi: “Đừng hỏi nữa…” Nam chính cười gian: “… Nhóc con, lát nữa em sẽ phải nói thôi.” Tôi đạp cửa xông vào. “Quan hệ gì? Là quan hệ ‘cơm không lành, canh không ngọt’ đấy!”
Em Gái Của Phản Diện Bệnh Kiều Anh trai tôi là nam phụ phản diện, kiểu bệnh kiều u ám. Nhưng giờ đây… anh lại có thêm một đứa em gái mới sinh — chính là tôi. Khi nữ chính bỏ trốn với nam chính, theo kịch bản, anh lẽ ra phải hắc hóa, giam giữ nữ chính để trả thù tình. Vậy mà giờ, anh lại mặt lạnh như băng, thuần thục thay tã cho tôi, tay còn lắc bình sữa vừa pha nóng hổi. Khi anh bôn ba ngàn dặm để bắt nữ chính về, tôi ở biệt thự khóc đến xé ruột xé gan. Anh bất đắc dĩ thở dài: “Bắt người tạm hoãn, về dỗ trẻ con đã.” Sau đó, nam nữ chính kết hôn. Anh tôi ôm tôi ngồi ở bàn chính. Nam nữ chính cảm kích đến mức làm hẳn một bàn đồ ăn dặm dành cho tôi. Anh quét mắt một vòng, sắc mặt lập tức đại biến: “Không biết trẻ con không ăn được đồ lạnh à? Nó mà tiêu chảy, ai trong mấy người định giặt quần cho con bé?”
Khi Cả Lớp Biến Thành Bộ Phận Trên Người Nữ Chính Cả lớp chúng tôi 30 người cùng xuyên không vào cơ thể nữ chính truyện ngược. Tôi là đôi mắt của cô ấy. Bạn thân là đôi môi. Còn thầy chủ nhiệm thì xuyên thành … cái mông.
Phu Quân Là Xà Yêu Thanh mai trúc mã từng từ hôn với ta đã trở về. Hắn nói, phu quân của ta à một con yêu xà biết ăn thịt người. Hắn đưa ta một lá bùa, bảo ta đặt dưới gối để yêu xà hiện hình. “Đến lúc đó, hãy đi theo ta, Thanh Ly. Kiếp này, ta tuyệt đối sẽ không phụ bạc nàng nữa.” Ta về nhà liền ném lá bùa đi ngay. Buồn cười thật, phu quân ta là yêu xà chẳng lẽ ta không biết? Hắn đâu hiểu, ta sống tốt đến mức nào! Cần đi theo hắn sao?
Sau Khi Tổng Tài Bước Vào Dòng Vô Tận Đáng Sợ Tên phạm tội sát nhân biến thái gây án kề dao vào cổ tôi. Tôi: “Tốt lắm, anh đã thành công thu hút sự chú ý của tôi!” Nữ quỷ váy đỏ trên xe buýt nghiêng đầu mỉm cười quái dị với tôi. Tôi: “Cái đồ yêu tinh phiền phức này, bắt đầu từ hôm nay, tôi không cho phép em mỉm cười với người đàn ông khác!” Bá tước ma cà rồng trong lâu đài ma quái chuẩn bị hút cạn máu của tôi. Tôi: “Chết tiệt, gọi một tiếng vợ, mạng này trao cho anh!” … Tổng tài đến, tất cả đều tránh đường.
Mối Tình Cơm Chiên Sếp gọi điện nửa đêm gọi điện yêu cầu tôi tăng ca làm thêm giờ. Trong cơn bốc đồng, tôi đã xin nghỉ việc. Không muốn tiếp tục làm một nhân viên pán mình cho tư bản nữa, tôi quyết định đi bán cơm chiên. Không ngờ lại gặp được nam thần mình thầm thương trộm nhớ suốt thời cấp ba… Tôi nhìn anh ấy chăm chú một lúc, rồi vung cái muôi sắt lớn hỏi: “Muốn thêm trứng hay giăm bông?”
Khi máy bay gặp nạn, mọi người đều khóc lóc gửi tin nhắn cuối cùng cho người họ yêu nhất.Tôi mở khung chat của kẻ thù không đội trời chung và gõ hết sức hăng hái:“Đầu nhà anh chắc chỉ có hai cái lỗ mũi nên mới mù đến mức không nhận ra là tôi thích anh à?Lần trước giả vờ say để anh chủ động mà anh không làm gì, đáng đời! Hối hận cũng vô ích rồi nhé.”“Chị đây sắp được làm lại cuộc đời rồi—”
Sau Khi Nuôi Một Mỹ Nhân Ngư, Tôi Không Xuống Giường Nổi Tôi nuôi một mỹ nam ngư. Nước mắt của anh ta là ngọc trai, có thể bán được rất nhiều tiền. Hôm nay, như thường lệ, tôi lại bắt anh ta khóc, thì trước mắt bỗng hiện ra dòng bình luận: 【Cười chết mất, nam chính định tỏ tình với chị gái bá đạo, kết quả bị đánh bất tỉnh, bị vác về nhà, ngày nào cũng bị bắt nạt, nước mắt thì bị đem bán lấy tiền, đúng là thảm thật!】 【Chị gái bá đạo không biết chứ, nam chính là thái tử tộc nhân ngư đấy! Nếu chị ta chịu làm thái tử phi, thì giàu sang phú quý hưởng không hết, thế mà lại cứ thích trói anh ta, đánh đập mỗi ngày.】 【Mà chị gái lần nào cũng đánh ngay giữa đuôi cá, chẳng lẽ không biết ở đó là chỗ nào sao? Nghĩ thôi cũng thấy đau thay nam chính rồi.】 【Lầu trên nhầm rồi, chưa chắc là đau đâu, rõ ràng là sướng thì có! Không tin thì nhìn đi, mỗi lần chị gái dừng tay, nam chính lại tự động lấy đuôi cá cọ vào tay chị ấy đấy!】 Tay tôi đang đánh đuôi cá cũng khựng lại. Trước mắt, mỹ nam ngư vẫn giữ vẻ xấu hổ và phẫn nộ, nhưng lại âm thầm ưỡn người, đưa đuôi cá tới gần tôi hơn. Đúng lúc ấy, lại một dòng bình luận xuất hiện: 【Hóng cảnh chị gái bá đạo sau khi kiếm đủ tiền rồi vứt bỏ nam chính, để rồi nam chính hóa thú, ngày ngày ngược lại chị gái đến phát khóc! Tội nghiệp chị ấy, vẫn chưa biết gì cả!】
Bạn Cùng Phòng Trà Xanh Là Bà Hoàng Đào Mỏ Thật khó tin. Cô bạn cùng phòng tiểu thư trà xanh của tôi là một kẻ đào mỏ, không chỉ cướp mất bạn trai của tôi, mà còn có ý định đòi gả vào nhà tôi bằng được. “Được rồi, tôi nói thẳng ra nhé.” Cô ta cười đắc thắng, “Bây giờ gọi tôi là ‘chị’, không chừng sau này còn phải gọi tôi một tiếng ‘mẹ’ đấy.” Tôi: “…” Nói thật, người đàn ông trung niên mà cô ta tưởng là bố tôi, thực ra chỉ là nhân viên vệ sinh của ban quản lý khu chung cư nhà tôi mà thôi. Những bộ vest đắt tiền không vừa vặn trên người ông ấy thực ra là đồ ông nhặt được ở khu thu gom quần áo trong khu chung cư. Trùng hợp là, khu chung cư do gia đình tôi phát triển, công ty quản lý cũng là của nhà tôi. Còn cô bạn cùng phòng trà xanh của tôi, đứng trong căn hộ mẫu của dự án nhà tôi tự sướng rồi thản nhiên đăng lên mạng: “Vẫn là ở nhà thoải mái dễ chịu nhất!”
Chị Đại Siêu Hung Tợn Đêm đầu tiên xuyên vào sách, vai ác bò lên giường tôi, chặt xác tôi, ném xuống cống thoát nước. Đêm đó, tôi lò mò ghép cơ thể lại, khập khiễng chạy tới nhà vai ác, cười ngọt ngào với hắn: “Suprise!” Vai ác chấn động, bị tôi hù chết!
Thái Tử Phi Tự Lực Cánh Sinh Ngày ta phong phi, hắn ở ngoài cung quỳ một đêm. “Nương nương, bệ hạ đã quỳ một đêm, có cho ngài ấy đứng lên hay không?” “Hắn biết sai rồi sao?” “Bệ hạ suy nghĩ một đêm, nói phong hào Phúc Quý phi này quả thật không dễ nghe, nhưng cũng không phải ngài ấy chọn, nương nương tha cho ngài ấy đi.” Ta cười lạnh một tiếng: “Nói sai rồi, bảo hắn tiếp tục quỳ đi.” “Đến giờ lên triều…” “Vậy quỳ mà lên triều, triều thần có thể quỳ, còn hắn quỳ không được à?” Chờ ta rửa mặt xong thong thả đi tới tiền điện, lại thấy hắn đang yên ổn ngồi ở trên long ỷ, thật không nghe lời. Vì thế đêm nay hắn chỉ có thể quỳ thêm một đêm.
Tôi Là Kim Chủ Giới Giải Trí Ba tôi là đạo diễn, mẹ tôi làm sản xuất phim, anh trai là ngôi sao hạng A. Nhưng bạn trai tôi sau khi nhận vai nam chính trong bộ tiểu thuyết ngôn tình chuyển thể đang hot, thì bắt đầu lăng nhăng. Hắn dan díu với một hotgirl mạng, còn bắt tôi làm trợ lý cho cô ta: “Tần Nhiên Nhiên, cô không có bằng cấp cũng chẳng có quan hệ, nếu không phải nhờ tôi, giờ chắc cô vẫn đang ở xưởng lắp ốc vít. Ngoan ngoãn làm trợ lý cho Nhu Nhu, tôi trả cô 3 triệu rưỡi một tháng.” Hắn không biết rằng, tôi thực ra là nhà đầu tư cho bộ phim mới của hắn. Ngay lập tức, tôi chọn một nam chính trẻ trung khác, đá bay hắn ra khỏi vai diễn.
Nương Hòa Ly Rồi Phát Tài Cha ta nhập ngũ đến năm thứ bảy thì được hoàng đế phong làm Đại tướng quân, đồng thời ban hôn cho đích nữ của phủ Thừa tướng. Thế nhưng, nữ nhân đó không có lòng dung thứ, ép mẫu thân ta tự nguyện viết hưu thư. Mẫu thân ta khóc đến lê hoa đái vũ: “Dân phụ tay trói gà không chặt, nếu rời khỏi phu quân, mẹ con ta phải sống thế nào đây?” Ta len lén liếc nhìn vết máu chưa khô trước cửa phòng chứa củi, rồi cũng bật khóc to hơn. Sau khi nữ nhân kia rời đi, mẫu thân ta lại đếm từng xấp ngân phiếu dày cộp, cười đến mức phát ra tiếng ngỗng kêu. “Ta muốn thật nhiều tiền, ta muốn mua xe ngựa, ta muốn dẫn con gái đi tìm ca ca…” Nhưng bà không đưa ta đi tìm ca ca, mà lại từ trên núi cứu về một nam nhân. Người này ăn mặc hoa lệ, tướng mạo bất phàm, chỉ là… đầu óc có chút không minh mẫn. Mẫu thân ta vốn thiện lương, nên giữ hắn lại. Thế nhưng, không lâu sau, thuộc hạ của hắn tìm đến mang người đi. Mẫu thân lại có thêm một tờ hưu thư và một xấp ngân phiếu dày. Ngay khi chúng ta chuẩn bị bỏ trốn, cha ta cùng người của ông đã tìm tới cửa.
Tích Công Đức Tôi đang theo dõi một chương trình giải trí về sinh tồn của những người có công đức viên mãn. Thế nhưng, những kẻ chỉ trích lại nhảy nhót khắp nơi. Để tích lũy công đức, tôi đã tấn công mạnh mẽ trong khu vực bình luận. [Miệng độc như vậy sẽ tổn hại tài vận đấy.] [Chửi rủa người khác sẽ rút ngắn tuổi thọ. Nhớ cẩn thận.] [Vậy cũng chửi sao? Ngày mai, bà sẽ gặp xui xẻo.] Và tôi đã đúng từng cái một. Hiện tại, khu vực bình luận đã hoàn toàn nghiêng về phía tôi, và những kẻ chỉ trích cho rằng, tôi đang nguyền rủa họ.
Anh hàng xóm đẹp trai mở một tiệm đồ ăn vặt cho mèo.Vì biết nói tiếng mèo, anh ấy rất được mèo nhà tôi yêu thích.Mỗi lần đi mua đồ, hai người họ lại líu lo tám chuyện cả buổi.Anh hàng xóm thỉnh thoảng còn lén liếc nhìn tôi, mặt đỏ bừng, rồi âm thầm giảm giá 50% cho tôi.Tôi thì chẳng hiểu tiếng mèo, mặt đầy ngơ ngác.Cho đến khi tôi mua một cái máy dịch tiếng mèo, tôi mới hiểu được bọn họ đang nói gì.Mèo: “Vẫn như cũ, giảm giá 50% nha!”Anh hàng xóm khó xử: “Không… không được đâu, cứ thế này anh lỗ mất!”Mèo giả vờ thở dài: “Vốn dĩ còn định khen hôm nay mẹ tôi mặc cái váy ren đó, anh biết không? Có chút viền hoa, màu hồng hồng…”Mặt anh hàng xóm lập tức đỏ bừng: “Đừng… đừng nói nữa, 50% thì 50%!”Khoan đã, hóa ra giảm giá là vì chuyện này à!?