Hài Hước

Ngày hôm đó, tôi bị ốm nghén, liền gõ cửa phòng của Ảnh đế.“Anh lại sắp làm bố rồi đấy, chịu trách nhiệm đi.”Anh ấy tức điên: “Chia tay bốn năm rồi, tôi lại sắp làm bố? Cô nghĩ tôi ngốc à?”Tôi đưa ra bằng chứng: “Con trai lớn giống anh y đúc, chắc chắn là con anh. Đứa nhỏ… anh cứ đưa tiền nuôi dưỡng trước, sinh ra rồi kiểm chứng sau!”“Đem ảnh tôi hồi nhỏ ra lừa tôi à?”Tôi bất đắc dĩ rút lui.Sau đó, anh ôm hai bản sao thu nhỏ của mình, nghiêm túc đăng lên Weibo:“Vợ muốn giữ con, không giữ tôi. Giờ tôi nên mua gói ‘mua hai tặng một’ thế nào đây?”Weibo lập tức dậy sóng.

Năm tôi 12 tuổi, vì muốn leo lên rank cao thủ, tôi đã yêu qua mạng với một sinh viên đại học 18 tuổi.Sau khi người ta tặng tôi một bộ skin giá 288 tệ, tôi thấy áy náy, liền quay lưng đá người ta.Mười năm sau, tôi trở thành một nữ nghệ sĩ nổi tiếng trong làng giải trí, tham gia một chương trình eSports cùng với ảnh đế.MC hỏi ảnh đế bí quyết làm sao giữ được trạng thái độc thân nhiều năm như vậy.Anh ấy nhìn tôi đầy u ám, nghiến răng nói: “Bị lừa hơn 200 tệ yêu qua mạng, từ đó trái tim đóng băng, không dám yêu thêm ai nữa!”

Chiếc Ô Nghiêng Vì một cây dù, tôi phát hiện bạn trai ngoại tình. Hắn nhất quyết không thừa nhận, còn mắng tôi: “Ngần này tuổi rồi, đừng có làm quá nữa.” Tôi dứt khoát chia tay, thu dọn đồ đạc quay về quê. Không còn cách nào khác, đúng như lời hắn nói, tôi đã già rồi, phải nhanh chóng tìm một bến bờ mới. Mấy tháng sau, Kỷ Cảnh Xuyên hối hận, tới tìm tôi cầu xin quay lại. Tôi chỉ tay sang bên cạnh, thản nhiên nói: “Đừng gọi linh tinh. Chồng tôi sẽ ghen đấy.”

Chiêu Chiêu Như Nguyện Tết này tôi đến nhà kẻ thù không đội trời chung chúc Tết, nhưng từ chối lời mời ở lại ăn cơm. Hắn cười cười, giọng điệu mỉa mai: “Tôi biết mà, cô ghét tôi, coi thường tôi, nên lúc nào cũng vội vã rời đi, chẳng bao giờ chịu ở lại ăn cơm.” Tôi im lặng hai giây, rồi chậm rãi hỏi: “Anh có muốn biết lý do thật sự không?” Đối thủ một mất một ngơ ngác: “Ý cô là gì?” Tôi chỉ về phía bếp, biểu cảm có chút khó tả: “Là vì lần trước tôi đến đây, tôi tận mắt thấy con chó nhà anh ỉa thẳng vào chảo.”

Tôi và kẻ thù không đội trời chung của tôi có khả năng cảm nhận lẫn nhau.Anh ấy chọc tôi, tôi sẽ tự tát mình.Tôi chọc anh ấy, anh ấy sẽ ngâm mình vào nước lạnh.Tóm lại, cả hai đều tìm cách hành hạ đối phương một cách “tàn nhẫn” nhất có thể.Cho đến một ngày, khi tôi đi làm và ngủ gật, đầu tôi nghiêng qua, miệng vô tình đập vào bàn và bị sưng lên.Chỉ vài phút sau, kẻ thù không đội trời chung của tôi vội vã chạy đến.Anh ấy nâng mặt tôi lên, nhìn trái nhìn phải, rồi lớn tiếng quát trước mặt mọi người: “Tên khốn nào vừa dám hôn người của tôi vậy!”

Điểm Của Bạn, Đời Của Tôi Hứa Cẩm sử dụng hệ thống đổi điểm thi đại học, sau kỳ thi, cô ta dùng điểm số của tôi đậu vào trường đại học mơ ước của tôi, còn sánh đôi với người tôi thích. Mà tôi, chịu không nổi đả kích nên đã hóa điên. Trở lại năm lớp mười hai, tôi quyết định chơi tới bến luôn, ngay cả hôm thi đại học cũng nộp giấy trắng. Muốn đổi hả, đấy, tha hồ mà đổi.

Trang betaRa ngoài du lịch, tôi vô tình lạc mất ba mẹ.Trong lúc bối rối, một anh chàng cao 1m88 bất ngờ bế bổng tôi lên cao và hét lớn:“Con nhà ai đây?! Ai để lạc con thế này?!”Tôi: “?”Sau này mới biết, anh ấy là anh trai ruột của bạn thân tôi.

Ghép Thận Của Anh Đi Chồng tôi gọi tôi đến bệnh viện lúc nửa đêm, bảo tôi phẫu thuật cho Bạch Nguyệt Quang của hắn – Phương Thanh Bình. Khi tôi tới nơi, Phương Thanh Bình đang nằm trên giường bệnh, mặt trắng bệch. Cuối giường treo tờ chẩn đoán ghi: suy thận giai đoạn cuối, cần ghép thận gấp. Tôi nói, cô ta đã ở giai đoạn cuối, nếu không tìm được thận phù hợp thì không thể mổ được. Nhưng chồng tôi lại tưởng tôi đang ghen, tát tôi một cái rồi mắng: “Cô còn là bác sĩ không đấy? Cô định trơ mắt nhìn cô ấy chết à? Ghép thêm vài lần là có thôi mà!” Tôi gật đầu: “Thật ra đã có rồi.” “Hợp rồi thì dùng của anh luôn đi, anh hiến cho cô ấy!”

Vương Gia, Xin Tự Trọng Ta bán thân chôn cha, tự nguyện đem chính mình bán cho Cửu vương gia tàn nhẫn độc ác. Hắn không hề hay biết, ta thực chất là sát thủ ẩn danh đang ngấm ngầm tiếp cận. Đến ngày ám sát, ta thất thủ. Cửu vương gia bẻ quặt hai tay ta ra sau, đôi tay to lớn thô ráp với vết chai mỏng vuốt ve bên hông ta. “Quá gầy rồi, sau này ăn nhiều một chút.”

Mẹ tôi lừa tôi đi xem mắt, kết quả đối phương lại là hot boy trường cấp ba từng từ chối tôi.Tôi muốn chạy, nhưng bị anh ta nắm chặt: “Không phải nói lớn lên sẽ gả cho tôi sao?”Tôi cứng họng nhưng vẫn cố nói cứng: “Ra cục dân chính, anh dám không?”Anh cười: “Rất sẵn lòng.”???

Tôi là chú chim hoàng yến được thái tử nhà họ Tần là Tần Thâm bao nuôi.Có lẽ là vì tôi có vài nét giống với mối tình đầu khi ở nước ngoài của anh ấy, Thẩm Bạch Liên.Anh ấy đã chi mười vạn một tháng để bao nuôi tôi.Nhưng tôi cũng chẳng phải một chú chim hoàng yến đạt tiêu chuẩn cho lắm.Tôi nói nhiều, thù dai, lại thích bịa chuyện.Mỗi khi Tần Thâm đối xử không tốt với tôi, tôi lại tung tin đồn rằng anh ấy “không được”.Cho đến một ngày, chuyện tôi tung tin đồn đã bị Tần Thâm phát hiện.

Cha, Xin Đừng Tạo Phản! Cha ta ở biên cương vụng trộm nuôi sáu vạn quân Thiết Kỵ, bị Hoàng đế phát hiện. Cẩm Y Vệ từ kinh thành đến truyền thánh chỉ, bắt cha ta giao binh quyền. Cha ta vứt thánh chỉ xuống đất, quát lớn một câu: “Vô lý, cẩu Hoàng đế, lại hoài nghi đến trên đầu trẫm!” Cẩm Y Vệ lập tức sa sầm mặt. Ta sợ đến mức nhảy dựng lên ba thước. Cha, con thay chín tộc chúng ta cảm ơn cha.

Em Là Cả Thế Giới Của Anh Người mà Lục Kinh Niên yêu thật ra là chị tôi. Cưới tôi, chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ của anh ta. Bởi vì tôi có gương mặt giống hệt chị. Sau này, trong một tai nạn xe, tôi và chị cùng gặp nạn. Anh ta đã chọn cứu chị trước. Khi tôi hấp hối, người ở bên cạnh tôi lại là kẻ thù không đội trời chung – Nghiêm Phó Dã. Sau khi trọng sinh, tôi quyết tâm từ hôn. Trở lại con hẻm nhỏ trong ký ức, một chàng trai quen thuộc nở nụ cười trêu ghẹo: “Dư đại tiểu thư, hôm nay sao lại giá lâm thế này? Lại muốn ăn hoành thánh à?” Tôi nhìn thẳng vào anh: “Không, em đến tìm anh, Nghiêm Phó Dã.”

Tôi yêu đương với một người qua mạng, anh ta nói anh ta là thái tử Bắc Kinh.Tôi bảo tôi là công chúa Nam Thành.Anh nói anh cao 1m88, có tám múi và “18 cm”.Tôi bảo mình là cỡ D, thân hình nóng bỏng không ai bì kịp.Rồi hai đứa gặp nhau, tôi sốc:“Không thể tin nổi, thái tử Bắc Kinh mà cũng yêu qua mạng sao, đúng là gần gũi thật đấy!”Anh ấy còn sốc hơn:“Không thể tin nổi, thông tin gì cũng là giả, em đúng là chém gió siêu thật!”

Vận May Bất Ngờ

“Cho cô 10 triệu, rời xa con trai ta.” Người phụ nữ giàu có đưa cho tôi một tấm séc với khí thế đầy uy quyền.“Dì à, đây là 50 triệu, đừng phá hoại tình cảm của chúng cháu nữa.”“Thật nực cười, chẳng phải chỉ là tiền thôi sao? Ai mà không có chứ?”

Lần đầu tôi gặp Cố Hành, là lúc tôi học trung học.Anh là nhân vật nổi bật của trường, còn tôi chỉ là một trong những nữ sinh thầm thương trộm nhớ anh.Lên đại học, tôi và anh học chung một trường.Nghe nói anh thay bạn gái như thay áo, là một kẻ nổi tiếng phóng túng trong giới.Nhưng bởi vì một lần nói đùa, anh đã trở thành bạn trai của tôi.Mọi người xung quanh cười đùa cá cược: “Cô gái ngoan ngoãn này, xem lần này anh Hành sẽ chơi được bao lâu rồi chán?”Nhưng vào một đêm khuya, tôi vừa khóc vừa đánh Cố Hành.Còn anh thì ôm chặt eo tôi, dịu giọng: “Tùy em đánh, tất cả đều là lỗi của tôi, chỉ cần em đừng mặc kệ tôi là được.”

Tôi là một học bá và đã yêu sớm với thái tử gia của giới Kinh Thành.Mẹ của thái tử gia tìm đến tôi, đưa cho tôi 3 triệu.“Cầm lấy số tiền này…”Thái tử gia lao vào, mắt đỏ bừng: “Mẹ, con thật sự rất thích…”“Chăm chỉ dạy kèm cho nó đi, thành tích nó tệ quá rồi.”Quý phu nhân liếc cậu ấy một cái, vỗ vai tôi rồi rời đi.Thái tử gia: “?”

Ai cũng biết thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh, Lục Diêu Hành, là một người kiêu ngạo, lạnh lùng và tàn nhẫn, đặc biệt ghét vị hôn thê này của mình.Vậy mà khi tôi bị người ta nói lời khiếm nhã ở quán bar, Lục Diêu Hành nhấc cái gạt tàn thuốc đập thẳng vào đầu kẻ đó.“Không phải câu nào cũng nói được đâu.”Xoay người lại, anh ta lười biếng quay sang tôi làm nũng: “Anh đau tay, em thổi đi~”Tên này đúng là hai mặt nhỉ?