Hài Hước

Một Đời Có Người Cho Ăn Là Đủ 【Thái tử ca ca, bánh hoa sen ngọt quá, để ta ăn thay người nhé?】 Thái tử lạnh nhạt đáp một tiếng: 【Ừm.】 【Thái tử ca ca, món ngũ bảo rau tươi này hình như người không thích ăn, để ta giúp người giải quyết nhé?】 Hắn không kiên nhẫn, đem hết đẩy sang cho ta. Cứ như vậy, theo chân Thái tử ở Từ An Tự ăn chay suốt cả mùa hạ, ta chẳng những không gầy đi, mà còn béo thêm ba cân. Trước lúc từ biệt, ta lưu luyến không rời mà nhìn Thái tử. Rời xa hắn rồi, ta lại phải chịu đói nữa rồi. Bất ngờ nghe hắn bực bội quát lên với ta: 【Ngẩn ra làm gì, trong cung còn nhiều món ta không thích ăn hơn nữa, còn không mau theo cho kịp!】

Tôi là một học bá và đã yêu sớm với thái tử gia của giới Kinh Thành.Mẹ của thái tử gia tìm đến tôi, đưa cho tôi 3 triệu.“Cầm lấy số tiền này…”Thái tử gia lao vào, mắt đỏ bừng: “Mẹ, con thật sự rất thích…”“Chăm chỉ dạy kèm cho nó đi, thành tích nó tệ quá rồi.”Quý phu nhân liếc cậu ấy một cái, vỗ vai tôi rồi rời đi.Thái tử gia: “?”

Sếp Tôi Là Trai Tân Sau khi sếp đi công tác nước ngoài, cô thực tập sinh mới đột nhiên tuyên bố mình đang mang thai con của sếp. Dựa vào cái thai trong bụng, cô ta thản nhiên nằm dài trong văn phòng sang trọng của sếp, tự xưng là “vợ sếp” rồi bắt đầu ra luật với bọn tôi. “Thứ nhất, từ nay các người không được ăn cơm trong công ty, vì tôi chỉ cần ngửi thấy mùi dầu mỡ là buồn nôn.” “Thứ hai, tất cả các người phải toàn tâm toàn ý phục vụ tôi. Chỉ cần tôi mở miệng, lập tức phải làm theo.” “Thứ ba, cấm mở điều hòa trong văn phòng. Tiếng máy nén khiến tôi không ngủ được.” “Nếu ai không làm được, thì cút hết đi cho tôi!” Bọn tôi dè dặt như đi trên băng mỏng, chỉ sợ làm cô ta khó chịu, nhưng dù cẩn thận đến đâu vẫn bị cô ta gây khó dễ đủ đường. Không thể nhịn thêm nữa, tôi bấm máy gọi cho sếp. Tôi định nghỉ việc rồi hét vào điện thoại: “Sếp có thể đưa vợ sếp đang mang thai về nhà được không? Cô ta sắp khiến công ty phá sản rồi đấy!” Thế nhưng, ở đầu dây bên kia, sếp đang ở tận bên kia đại dương lại giận dữ hét lên: “Mang thai cái gì? Tôi còn là trai tân trong sáng đây! Cô đang nói nhảm cái quái gì thế?!” …

Ở Làng, Em Rất Nhớ Anh Sau khi thiên kim thật trở về, tôi quay lại sống ở thôn quê. Vị hôn phu cũ đang ở tận nước Anh nhắn tin cho tôi: “London đang có tuyết, anh rất nhớ em. Em đang làm gì thế?” Tôi trả lời: “Đang cho gà ăn.” Tần Du Lễ lại nhắn: “Trước Giáng Sinh, em sẽ mang theo mấy con gà sang thăm anh chứ?” Tôi từ chối: “Không được, bà tôi mà biết sẽ đá /nh ch .t tôi mất. Với lại, đừng nhắn tin cho tôi nữa. Vị hôn thê của anh giờ đã đổi người rồi.”

Thái tử gia của giới Kinh Thành muốn đá tôi.Ngày người con gái trong lòng anh ta trở về nước, tôi khóc đến mức hoa lê đẫm mưa.“Vậy có phải là tôi sẽ không bao giờ gặp lại em trai anh nữa không?”Không ai biết rằng, tôi chính là fan hâm mộ số một của Thẩm Kiều – nam thần hàng đầu.Thậm chí để tiếp cận anh ấy, tôi không cần tiền cũng chẳng màng sắc, cam tâm tình nguyện làm chú chim hoàng yến trong lồng của anh trai anh ấy.Sau này, Phó Yến Quân nới lỏng cà vạt, đè tôi lên tường.Giọng nói khàn khàn:“Nói lại lần nữa…“Rốt cuộc em yêu ai?”

Mỗi Ngày Đều Hỏi Phu Quân Chết Chưa Ta là nữ tử có mệnh cứng rắn nhất chốn Kinh thành. Liên tiếp khắc chết ba vị hôn phu, ta bị gán cho danh xưng “độc nương tử”, không ai dám cưới. Vậy mà oái oăm thay, ta lại được ban hôn cho thế tử phủ Tĩnh An vương – kẻ ốm yếu nhiều bệnh nổi danh khắp thành. Mẫu thân ta lo lắng không nguôi, phụ thân ta ngày đêm thở dài than vãn. Trước ngày xuất giá, mỗi ngày ta đều không nhịn được mà hỏi một câu: “Hôm nay phu quân ch.t chưa?” Nào ngờ một câu nói đùa ấy, chẳng biết thế nào lại truyền vào đến tận phủ Vĩnh Bình hầu. Đêm tân hôn hôm đó, vị thế tử gia vốn bị liệt nằm giường, chân còn tật kia—lại bất ngờ đứng dậy. Hắn vén khăn voan, nghiến răng nghiến lợi hỏi ta: “Nghe nói phu nhân ngày ngày đều mong ta ch.t sớm, siêu sinh sớm?”

“Cho cô 10 triệu, rời xa con trai ta.” Người phụ nữ giàu có đưa cho tôi một tấm séc với khí thế đầy uy quyền.“Dì à, đây là 50 triệu, đừng phá hoại tình cảm của chúng cháu nữa.”“Thật nực cười, chẳng phải chỉ là tiền thôi sao? Ai mà không có chứ?”

Anh Có Dám Yêu Em Không? Kỳ thi đại học năm đó, trên người tôi bỗng dưng xuất hiện một bản đáp án. Giống như đang khiêu khích giám thị: “Nhìn này! Tôi gian lận đó!” Nhưng rõ ràng tôi là học sinh được tuyển thẳng vào Thanh Hoa mà?! Tôi không hiểu, tôi đã được nhận vào Thanh Hoa rồi, còn gian lận làm gì? Cho đến khi tôi về nhà, mới phát hiện ra — tất cả bắt đầu từ đêm trước kỳ thi đại học. Mẹ nuôi cố tình dùng mực tàng hình viết chữ lên áo tôi, muốn tôi nhường lại suất tuyển thẳng vào Thanh Hoa theo diện chỉ tiêu tỉnh cho con gái sếp của bà ta. Chỉ để đổi lấy một triệu tệ, làm sính lễ cho người anh trai không cùng huyết thống của tôi. Sau đó, tôi chuyển hướng thi vào Bắc Đại. Nhưng lại bị anh ấy ép vào góc tường, nói rằng: “Không cưới em thì không lấy ai cả.” Ơ… thế thì… cho em gửi lời cảm ơn mẹ trước vậy! Không thể không nói: Một triệu này, thơm thật!

Yêu Nhầm Học Thần Tôi giả vờ làm g//a//y, l/ừ//a học thần viết luận văn cho mình. Sau khi chặn cậu ta, cậu ta lạnh lùng gửi thẳng địa chỉ IP máy tính tôi qua tin nhắn. “Cậu cũng học ở Đại học Lan Thông à?” “Tốt nhất cậu nên cầu nguyện đừng để tôi tóm được.” “Không thì, tôi sẽ đ//á/nh cậu sống dở ch.t dở.”

Nửa đêm đi thang máy, tôi gặp một anh chàng đẹp trai mặc quần thể thao màu xám.Tôi nhắn tin cho bạn:“Đẹp trai thật, đúng gu của tôi, nhìn chắc cao khoảng 1m83… Quả nhiên, quần thể thao màu xám là của hồi môn tốt nhất của đàn ông.”Đột nhiên, anh đẹp trai bên cạnh mở miệng:“1m87.”“Hả?”Anh quay mặt sang, nhìn thẳng vào tôi – kẻ ngơ ngác không hiểu gì.“Tôi nói là tôi cao 1m87. Còn nữa,” anh nhếch miệng cười, tiến sát lại gần, “quần thể thao màu xám? Của hồi môn tốt nhất của đàn ông? Hóa ra em thích kiểu này à?”

Để theo đuổi Giang Bạch, tôi một tiểu thư với tiền tiêu vặt hàng tháng vài trăm triệu đã giả nghèo suốt ba năm trời, chỉ để ăn ké và uống ké của anh ấy.Nhưng giờ đây, ánh trăng sáng của anh ấy bỗng nhiên quay lại và còn mỉa mai tôi là đứa nghèo nàn.Được thôi! So tiền đúng không?Tôi không giả vờ nữa!

Khi học lớp 12, tôi giả làm gái xinh và yêu online với một học bá trường Thanh Hoa.Tôi tận dụng anh ấy làm gia sư miễn phí cho tôi suốt cả năm.Sau kỳ thi đại học, tụi tôi hẹn gặp ngoài đời.Nhưng rồi, anh lại bị chị họ của tôi, người đạt 680 điểm, cướp mất.“Anh ấy đứng đầu ngành Vật lý của Thanh Hoa, còn mày chỉ là học sinh khối Xã hội thì làm sao mà xứng?”Tôi không vào Thanh Hoa mà học Bắc Đại.Khai giảng xong, tham gia buổi gặp mặt giữa sinh viên Thanh Hoa và Bắc Đại.Khi được hỏi về tình sử, anh ấy điềm tĩnh đáp: “Từng bị một đứa khốn nạn chơi xỏ.”“Trải nghiệm đó không dễ chịu chút nào.”Nói xong, anh nhìn tôi: “Em cũng nghĩ vậy đúng không, đàn em?”

Sau khi giúp chị tôi hạ thuốc hoàng tử Bắc Kinh, chị ấy bỏ chạy, còn tôi thì không kịp trốn, rồi bị anh ấy bắt giữ.Anh ta cắn nhẹ vào tai tôi, giọng đầy đe dọa: “Em cũng không muốn nhà mình phá sản đâu, phải không?”Ngày hôm sau, dù toàn thân đau nhức, tôi vẫn lén đi gặp người mà gia đình sắp đặt hôn nhân cho tôi.Nhưng hoàng tử bất ngờ xuất hiện, cười lạnh và nhìn tôi: “Vội vàng bỏ đi như vậy, hóa ra là để đi xem mắt với em trai tôi.”Tôi chột dạ đến mức không dám ngẩng đầu lên, lại muốn chạy trốn.Anh ta xông vào phòng tôi, bế tôi lên đùi mình, tay cầm một chiếc lông vũ, lắc lư trước mắt tôi.“Muốn tôi làm anh rể của em đã đành, giờ còn muốn làm chị dâu của em trai tôi à.”“Em nói xem, tôi nên trừng phạt em thế nào đây?”

Cưng Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên Bạn trai chê ngực tôi …quá to. Anh ta đưa tôi 500 triệu, bảo tôi đi phẫu thuật thu nhỏ vòng một. Ngay lúc đó, một người bí ẩn chuyển khoản cho tôi 5 tỷ, kèm lời nhắn: “Đừng nghe anh ta.” Tôi cầm điện thoại, nhắn cho anh em chí cốt của bạn trai: “Muốn tôi nghe lời anh, chuyển tiền thôi thì chưa đủ đâu.” Anh ta lập tức trả lời: “Cô đang nói gì thế? Tôi không hiểu.” Tôi: “Thế thì thôi. Tôi đi viện đây.” Quả nhiên, anh ta bắt đầu cuống lên: “Cô còn muốn gì nữa?” Tôi: “Anh có 18 không?” “Tôi 24.” “Nói suông không tin được. Cho tôi xem thử.” Sau đó, anh ấy dùng hành động thực tế… khiến tôi không xuống nổi giường.

Tham gia chương trình tạp kĩ, có người hỏi tôi:“Khi cãi nhau với bạn trai, chị muốn anh ấy dỗ thế nào?”Tôi đáp: “Kiên nhẫn an ủi tôi, rồi ôm tôi một cái.”Anh chàng lạnh lùng, ít nói như Thẩm Nghiễn liền cười nhạt:“Ôm? Em mà giận thì còn khó giữ yên hơn lợn ngày Tết, anh ôm kiểu gì?”Chương trình nổ tung.Fan thì ngơ ngác: “Khoan, hai người này từng yêu nhau à?”

Nhật Ký Tình Yêu Khi tôi đến nha khoa để làm điều trị tủy răng, cậu bạn trai cũ chỉ biết chơi game của tôi lại gọi điện tới. Tôi lỡ tay ấn nhầm nút nghe máy. Đúng lúc bác sĩ đang rút dây thần kinh răng, giọng anh ấy dịu dàng nói: “Lúc rút sẽ rất đau, em cố chịu một chút.” Tôi đau đến nỗi phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ. Đầu dây bên kia, giọng của Quý Nhiên run run: “Em đang làm gì vậy?” Tôi sực tỉnh, lập tức cúp máy. Tối về nhà, tôi mới thấy hot search trong ngày. #PUBG Tuyển thủ thần cấp Quý Nhiên thất bại trong giải đấu, khóc nức nở sau cánh gà. Trong video, có thể nghe loáng thoáng tiếng khóc đứt quãng của Quý Nhiên. “Rõ ràng kỹ thuật của tôi tốt hơn cậu ta…”

New với em không? Lúc đang quẩy trong bar, tôi gặp một anh đẹp trai học giỏi cùng trường. Khói thuốc lượn lờ, tôi nheo mắt hỏi: “Làm không?” Anh đẹp trai nhướng mày, lười biếng nằm dài trên ghế sofa ra hiệu tôi nói tiếp. Tôi phấn khích muốn điên, lập tức móc từ trong túi ra một quyển bài tập: “Toán cao cấp, làm đi.” Rồi tôi vung một xấp tiền ra. Anh ấy khẽ cười, không thèm lấy tiền mà viết hết bài cho tôi. Kết quả là hôm sau, giáo sư gọi tôi lên văn phòng, vỗ vai anh đẹp trai đứng cạnh: “Đây là sinh viên mà hôm qua em nói đã thuê trong bar để làm bài tập đó hả?”

Chiêu Chiêu Như Nguyện Tết này tôi đến nhà kẻ thù không đội trời chung chúc Tết, nhưng từ chối lời mời ở lại ăn cơm. Hắn cười cười, giọng điệu mỉa mai: “Tôi biết mà, cô ghét tôi, coi thường tôi, nên lúc nào cũng vội vã rời đi, chẳng bao giờ chịu ở lại ăn cơm.” Tôi im lặng hai giây, rồi chậm rãi hỏi: “Anh có muốn biết lý do thật sự không?” Đối thủ một mất một ngơ ngác: “Ý cô là gì?” Tôi chỉ về phía bếp, biểu cảm có chút khó tả: “Là vì lần trước tôi đến đây, tôi tận mắt thấy con chó nhà anh ỉa thẳng vào chảo.”