Hài Hước
Nam Chính Trọng Sinh Rồi Tôi rút thẻ đen ra, định tài trợ học phí cho Thẩm Tự. Hắn đang ngây ngô bỗng trở nên lạnh lùng, cao ngạo. Ngay trước mắt tôi, hàng loạt dòng bình luận điên cuồng nhấp nhô: 【Nam chính trọng sinh rồi, quay về khởi đầu của tất cả.】 【Kiếp này, cuối cùng anh ấy cũng có thể bù đắp nuối tiếc với thanh mai ở kiếp trước.】 【Kiếp trước, nếu không phải nữ phụ ỷ có chút tiền, chen vào giữa nam nữ chính, thì làm sao khiến họ lỡ nhau cả đời?】 Ngẩng đầu lên, tôi bắt gặp ánh mắt đột nhiên u ám lạnh lẽo của Thẩm Tự. Chỉ khi nhìn về phía cô bạn thanh mai, vành mắt hắn mới bất giác đỏ hoe. Chậc. Nam chính trọng sinh rồi. Trở về tuổi mười tám, trong tay chẳng có đồng nào, áo quần lất phất gió Tây Bắc.
Tôi yêu đương với một người qua mạng, anh ta nói anh ta là thái tử Bắc Kinh.Tôi bảo tôi là công chúa Nam Thành.Anh nói anh cao 1m88, có tám múi và “18 cm”.Tôi bảo mình là cỡ D, thân hình nóng bỏng không ai bì kịp.Rồi hai đứa gặp nhau, tôi sốc:“Không thể tin nổi, thái tử Bắc Kinh mà cũng yêu qua mạng sao, đúng là gần gũi thật đấy!”Anh ấy còn sốc hơn:“Không thể tin nổi, thông tin gì cũng là giả, em đúng là chém gió siêu thật!”
Tôi muốn chia tay, đối tượng yêu qua mạng điên cuồng gọi điện cho tôi:“Rốt cuộc em đang ở sân bay nào? Em đùa anh à?”Tôi nhìn xuống chân, mấy con gà con đang kêu chiêm chiếp đòi ăn, trầm tư suy nghĩ.Tôi nói tôi đang ở trại gà.Anh hỏi tôi ở sân bay nào.Thôi bỏ đi.Nói với mấy người thành phố đúng là không tài nào hiểu nổi.
Một lần bất cẩn, tôi lỡ làm trầy chiếc mô tô sang chảnh của “ông trùm” trường.Ngày hôm sau, tôi bị truy nã toàn trường trên tường confession.“Tìm một cô gái, xe của lão tử bị cô ta cào trầy, vậy mà cô ta chạy nhanh như gió. Ai có thông tin liên lạc của cô ấy thì gửi cho tôi.”Bên dưới bài đăng là một bức ảnh. Trong ảnh, một cô gái mặc váy trắng đang vội vã đẩy chiếc xe đạp.Ảnh hơi mờ, không nhìn rõ mặt.Tốt lắm, dám làm trầy xe của “trùm trường” mà còn chạy trốn?Rất có gan.Tôi muốn thả tim cho cô ấy nếu như….người trong ảnh không phải là tôi.Rồi thì, câu chuyện còn tiến xa hơn.“Trùm trường” quỳ gối xin tôi tha thứ.
Bị kẻ thù không đội trời chung từ nhỏ bắt nạt đến phát khóc, tôi thề sẽ khiến anh ta nhìn thấy tôi là sợ!Kết quả lại bị anh ta cười chế nhạo, cúi xuống giam chặt tôi: “Anh cả đời này chỉ sợ mẹ ruột và vợ thôi.”“Mẹ ruột thì em chắc chắn không có cơ hội rồi, vậy ý em là muốn làm vợ anh à?”
Trên một chương trình tạp kỹ.MC hỏi: “Người có sự trái ngược bá đạo nhất mà bạn từng gặp là ai?”Tôi chỉ vào Ảnh Đế bên cạnh: “Bên ngoài lạnh lùng như hoa cao lãnh, nhưng trên mạng xã hội thì ngày nào cũng đăng ảnh bán khỏa thân.”“Tôi nói thật, có ai tự luyến đến mức này không? Ngày nào cũng không phải ảnh chỉnh sửa long lanh thì cũng là selfie trong phòng tắm, khăn tắm sắp rớt tới nơi mà vẫn miệt mài chụp tiếp!”“Mọi người cũng thấy vậy đúng không?”Cả trường quay lắc đầu rào rào như gà mổ thóc.Bình luận nổ tung.💬 “Bảo sao dạo này Trình An cứ đổi màu tóc liên tục, như con công lúc nào cũng xòe đuôi. Hóa ra là để gây chú ý với cô ấy!”💬 “Chị này ngố thật hay giả vờ vậy? Trình An crush chị, ngày nào cũng dùng sắc dụ mà chị không hiểu hả???”💬 “Mỗi ngày chỉ đặt chế độ ‘chỉ mình cô ấy xem’, ai dè gặp ngay một người chả hiểu gì, trời ơi cười xỉu!”
Kẻ thù không đội trời chung của tôi bị mất trí nhớ, thế là tôi lừa anh ta về làm chồng.Tôi nấu canh, đút cơm, thậm chí còn sưởi ấm giường và ngủ cùng anh ta.Anh ấy tưởng tôi yêu anh đến chết đi sống lại.Nhưng thật ra, tôi đang âm thầm cướp sạch mảng kinh doanh của anh ta.Đang lúc tôi vui mừng vì kế hoạch hoàn hảo, lại tình cờ nghe anh ấy gọi điện trong phòng, giọng bực tức:“Chuyển thêm việc làm ăn cho cô ấy đi! Tối qua cô ấy còn không thèm ngủ với tôi nữa!”
Trong buổi phỏng vấn, khi nhìn thấy chồng cũ Cố Vũ Thâm, tôi đột nhiên buồn nôn vì nghén.Bốn mắt nhìn nhau, cả hai cùng lúng túng.Tôi cố gượng cười, giữ đúng tác phong nghề nghiệp và tiếp tục cuộc phỏng vấn.“Anh có thể chia sẻ lý do vì sao lại nỗ lực theo đuổi sự nghiệp như vậy không?” tôi hỏi.Cố Vũ Thâm chậm rãi trả lời: “Vợ tôi nghén rồi, tôi phải kiếm tiền mua sữa cho con.”“…” Tôi cứng họng.
Khi tin tức tôi lén mang thai con của phản diện bị truyền ra ngoài làm cho mọi người đều sửng sốt.Phản diện đuổi bắt tôi khắp nơi.Lúc này, một người phụ nữ có dáng vẻ đầy cao sang và quý phái, đang khóc sưng đỏ hết cả mắt, đưa cho tôi một tấm vé máy bay.“Chạy đi, con trai tôi không phải người tốt đâu.”
Để phản kháng việc bị thúc giục kết hôn, anh trai tôi dẫn một người đàn ông về nhà giả vờ công khai đồng tính.Mẹ ra lệnh cho tôi:“Đi, đi phá hoại chuyện của anh con đi.”“Nhưng đó là bạn trai cũ của con!”“Bạn trai cũ thì sao?”“Anh ta còn là sếp con!”“Sếp thì có vấn đề gì?”“Con không làm đâu.”Mẹ bình tĩnh ra giá:“Nếu thành công, mẹ cho con năm triệu, kèm theo một căn nhà.”Tôi im lặng ba giây:“… Thỏa thuận!”Nửa đêm, tôi mặc bộ đồ ngủ hình thỏ mà anh ta thích nhất.Gõ cửa phòng khách:“Sếp, ngài… nghỉ ngơi có tốt không?”Cửa phòng đột ngột mở ra.Cổ tay tôi bị nắm chặt, cả người bị kéo vào một vòng tay nóng rực.“Không tốt.”“Vừa nhìn thấy em, trong lòng liền bốc hỏa…”“Hoàn toàn không ngủ được.”
Ngủ quên, tôi lại vô tình đụng mặt ông sếp “trốn việc” tại quán ăn sáng.Tôi sợ đến mức chỉ muốn đào một cái hố chui xuống, còn anh ấy thì ngượng chín mặt, ngón chân như muốn bới tung cả tòa lâu đài phép thuật.Ngày hôm sau, công ty lan truyền tin đồn rằng chúng tôi đang lén lút yêu đương…
Sau khi tốt nghiệp, tôi vẫn chưa tìm được việc làm thì cô bạn thân hỏi tôi có muốn làm chị dâu của cô ấy không.Theo lời miêu tả của cô ấy về anh trai mình thì chính là một người cực phẩm:“Anh trai tớ ít quản, nhiều tiền, mấu chốt là ba năm, có khi năm năm mới về nước một lần, cậu còn có thể tiêu hết hạn mức thẻ tín dụng của anh ấy.”Tôi lập tức đồng ý.Giấy đăng ký kết hôn mới được lấy vào buổi sáng thì quả nhiên, buổi chiều anh trai cô ấy đã ra nước ngoài.Tối đó, tôi dẫn bạn thân đi quẹt thẻ tín dụng tới hạn mức ở quán bar.Tuy nhiên, Lục Diệp lại lập tức bay về ngay trong đêm, vác tôi về căn phòng tân hôn.‘Xem người mẫu nam thì có ích gì? Chồng em mới là vạn năng.'”
Trong nhà có một ông chồng bá đạo chỉ để ngắm chứ không được chạm vào.Trên WeChat thì có một bé cún con chỉ để trêu đùa chứ không thể hôn tới.Nhà nào có tiểu thư danh giá mà lại thành giống như tôi thế này.Phiền quá đi~Phiền đến nỗi tôi cầm điện thoại lên nhắn tin cho bé cún con.“Em yêu, yêu em nhất, đợi chị trộm được tiền của chồng sẽ nuôi em nhé~”Nhắn xong, tôi đầy tội lỗi liếc nhìn về phía Bạch Xuyên.Anh ấy đang nhìn điện thoại, vẻ mặt xuân tình phơi phới, thậm chí tai còn hơi ửng đỏ.
Năm thứ sáu kết hôn với chồng, cô thư ký của anh ta ngượng ngùng, ngay trước mặt tôi lấy từ trong túi ra một miếng ngọc bội.Cô ta nói, đây là tín vật định tình mà chồng tôi đã tặng cô ta mười lăm năm trước.Tôi chưa kịp lên tiếng, chồng tôi đã sốt ruột trước.Anh đập bàn “bốp bốp”, mặt đầy kích động.“Tôi biết ngay là cô ăn cắp đồ của tôi mà!”
Chỉ trẻ con mới chọn, người lớn lấy hết! Tôi có ba người bạn trai, mỗi người đều cho rằng tôi yêu bọn họ như mạng. “Cô thay cô ấy ngồi tù nhé, sau khi cô ra tù tôi sẽ lấy cô.” Cố Tây Châu nhìn tôi với ánh mắt không chút dao động. Tôi thoải mái đồng ý, và tìm đến người bạn trai số 2, Thẩm Minh, một người đàn ông quyền lực ở thành phố A. “Chỉ cần anh đồng ý cứu tôi ra khỏi tù, thì tôi sẽ ly hôn với anh.” Trầm Minh cười lạnh, bóp cằm tôi, “Tốt nhất cô đừng lừa dối tôi.” Sau khi ký đơn ly hôn, tôi đến gặp người bạn trai số 3 Giang Dã và nói: “A Dã, em ly hôn rồi, chúng ta ở bên nhau nhé!” Trong mắt anh hiện lên tia lạnh lùng, tràn đầy khinh thường nói, “ Cô thật sự cho rằng tôi sẽ lấy cô?”
Tôi Làm Mẹ Kế Trong Truyện Tổng Tài Bá Đạo Tôi bị ràng buộc với hệ thống nuôi con, nhiệm vụ của hệ thống là phải nuôi một nhóc con âm u, điên điên khùng khùng thành một trai lớn vui vẻ, lạc quan. Chiến lược hoàn thành xong sẽ nhận được ngay 5 trăm vạn (~17,5 tỷ). Tôi vui vẻ nhận lời. Nhưng ai ngờ, sau khi xuyên sách… Nhóc con ngoan ngoãn, hơi điên hơi u ám của tôi, lại biến thành thái tử gia của giới nhà giàu Bắc Kinh?! Mà giờ phút này, thái tử gia ấy đang đè tôi trên nắp quan tài của ba hắn. Đôi mắt đỏ ngầu, giọng khàn khàn: “Mẹ nhỏ, con đói.” Tôi: ??? Hệ thống nuôi con, có chuyện gì vậy hả?? Hệ thống: 【Mẹ nhỏ cũng là mẹ.】 【Cô nói xem, nam chính có đủ âm u, có đủ điên khùng chưa?】
Tết này tôi vội vàng bắt tàu cao tốc về quê, ai ngờ kẻ thù không đội trời chung lại ngồi ngay bên cạnh, còn liên tục hóng chuyện.Tôi: “Bảo bối hôm nay thế nào rồi?”Anh ta hơi chần chừ, nhỏ giọng đáp: “Cũng ổn.”Tôi: “Vậy có phải sắp theo tôi về nhà rồi không?”Anh ta sững người, tai đỏ bừng: “Có nhanh quá không?”Trong khi đó, đầu dây bên kia, bạn thân tôi vẫn thao thao bất tuyệt:“Yên tâm đi, đảm bảo giúp cậu mang con mèo nhỏ về nhà an toàn…”Mà tên kẻ thù ngồi cạnh tôi đã tự diễn tiến tâm lý đến mức suy nghĩ xem nên chuẩn bị sính lễ cưới bao nhiêu rồi.Tôi: “??”
Sau khi bị ép chia tay với người yêu, tôi bắt đầu nuôi “thế thân” của người mà tôi yêu thầm.Người đó là học trưởng của tôi. Anh trông cực kỳ đẹp trai, phong thái lạnh lùng, còn mang một chút khí chất chán đời.Để không bị anh ấy lấn át, tôi cầm ly rượu vang trong tay rồi nhìn anh ấy với ánh mắt u buồn và lạnh nhạt. Tôi nói: ” Ngoài tình yêu ra, tôi có thể cho anh tất cả mọi thứ.”Tôi cũng nói với bạn bè: “Anh ta chẳng qua chỉ là một món đồ chơi trong lúc nhàm chán của tôi mà thôi.”Tôi bao nuôi anh ấy hai năm, dần dần tôi nhận ra mình đã có tình cảm với anh ấy. Nhưng tôi lại không dám thừa nhận.Thế rồi một ngày nọ, người tôi yêu thầm đã quay về. Vừa hay, hôm ấy là sinh nhật của “thế thân”.Tôi gửi cho anh ấy một tin nhắn lạnh lùng: “Anh ấy đã quay lại, tôi phải đi đón anh ấy rồi.”Nghĩ một lúc, tôi nhắn thêm: “Đừng có làm loạn, sẽ không đáng yêu chút nào đâu.”Trên đường đi, tôi bị hơn chục chiếc xe sang chặn lại. Dẫn đầu là một chiếc Bugatti Veyron, từ đó bước xuống chính là “thế thân” của tôi.Anh ấy nhìn tôi bằng ánh mắt băng giá, khiến tôi không dám giả vờ té ngã để đòi tiền bồi thường thuốc men nữa.Từ những chiếc xe khác bước xuống một loạt công tử, họ huýt sáo rồi nói: “Này, Thái tử gia của Bắc Kinh chúng ta, anh đây là sắp mọc sừng rồi à ha ha ha…”