Trang chủ Thể loại Huyền Huyễn

Huyền Huyễn

Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh

Hành Trình Nghịch Tập Xuyên Nhanh Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện trạng, cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.

Giao Nhân

Giao Nhân Người hầu dâng lên một giao nhân, nói rằng loài này có thể khóc ra ngọc trai. Ta cầm roi ngựa đặt lên cằm hắn, ánh mắt đối diện với một khuôn mặt đầy ngạo mạn và cố chấp. “Ngươi đừng mơ lấy được nước mắt của ta.” “Ồ? Thật vậy sao?” Sau một trận roi phạt, trên thân thể trắng nõn của hắn xuất hiện vô số dấu vết đỏ. Ta ra tay rất có chừng mực, không làm rách da hay chảy máu, chỉ khiến da thịt sưng đỏ. Thân thể cơ bắp săn chắc như ngọc, những vết đỏ như nứt vỡ, đẹp đến lạ kỳ. Hắn cắn răng chịu đựng, quả thật không rơi một giọt nước mắt nào. Sau đó, ta dùng tay dò vào nơi dưới lớp vảy cá của hắn, một chỗ nhạy cảm, nóng bỏng và ẩm ướt không thể không mở ra, để ta thăm dò. “Đừng… xin ngươi…” Chớp mắt, những giọt lệ như mưa, rơi xuống không ngừng.

Đừng Thách Thức Sư Môn

Đừng Thách Thức Sư Môn Diệp Tố xuyên vào một quyển tiểu thuyết tiên hiệp, nàng quyết định “nhập gia tùy tục,” cẩn thận tu hành. Khi rảnh rỗi, nàng thường đi xem nam nữ chính yêu đương, hợp hợp tan tan, sống một cuộc đời thoải mái và thư thả, thậm chí còn có thêm những cảnh “phim thần tượng cẩu huyết” để giải trí. Không ai ngờ rằng Yêu giới lại có một con rắn nhỏ giả dạng làm người, trà trộn vào Thiên Cơ Môn làm đệ tử. Nhưng khổ nỗi, công lực của con rắn nhỏ này kém cỏi, yêu khí tỏa ra bốn phương, đuôi rắn còn thường xuyên vô ý mà thò ra. Là người luôn tâm niệm tam giới bình đẳng và yêu hòa bình, Diệp Tố phải thường xuyên giúp hắn che giấu yêu khí và giấu đuôi rắn, tránh cho hắn bị sư môn tiêu diệt. Diệp Tố: Tâm mệt. Đại yêu Du Phục Thời trà trộn vào Thiên Cơ Môn, thường xuyên cố ý lộ ra mình là xà yêu để gây rối. Thế nhưng, ở Thiên Cơ Môn lại có một người không hành xử theo lẽ thường: mỗi khi hắn lộ yêu khí, người ấy lập tức dùng chân khí che lại, khiến không ai trong môn phái phát hiện được. Du Phục Thời nghĩ rằng nếu đã làm thì phải làm đến cùng, nên quyết định lộ ra chân thân xà yêu để hù chết cái nhân sĩ chính đạo thích lo chuyện bao đồng kia. Nhưng vừa mới thò cái đuôi rắn ra, người nọ lại vội vàng lấy quần áo bọc lại, thậm chí còn sờ sờ cái đuôi của hắn! Du Phục Thời: Quả nhiên, Thiên Cơ Môn toàn là một lũ háo sắc ra vẻ đạo mạo, ngay cả xà yêu cũng không tha!!!

“Đạn Mạc” Se Duyên

“Đạn Mạc” Se Duyên Khi thấy những dòng bình luận, ta đang bắt nạt thứ muội. 【Nữ phụ ác độc thật ngu ngốc, đến mức không nhận ra thứ muội là đại phản diện nam giả nữ trang!】 Nhìn thứ muội đang quỳ bên cạnh suối nước nóng, với dấu tay in trên má, đang giúp ta tắm, ta hoàn toàn sững người.

Nhân Duyên Trong Gió

Nhân Duyên Trong Gió Ta nhặt được Lục Nghiễn Tu mất trí nhớ, mang hắn về nuôi bên mình. Ngày hắn khôi phục trí nhớ và rời đi, hắn vung tay áo, biến ra một đống trân châu. “Đếm cho đủ xem có bao nhiêu hạt, đếm đúng rồi, ta sẽ trở lại.” Nói xong, hắn quay lưng bước đi, không mang theo chút lưu luyến nào. Ngày đầu tiên, ta đếm được ba mươi hai hạt. Cảm thấy hơi đói, ta đứng dậy đi ăn cơm. Ngày thứ hai, vất vả lắm ta mới đếm được một trăm hạt. Có chút buồn ngủ, ngả đầu liền thiếp đi. Ngày thứ mười, ta không đếm nữa, mà cẩn thận nhét số trân châu đó vào người, bước ra ngoài cửa. Sáu năm sau, Lục Nghiễn Tu đi ngang qua đây, thấy ta gục trên bàn đá đang đếm trân châu, không nỡ lòng nên tiến lại gần. “Đã nhiều năm trôi qua, nàng đã đếm rõ ràng chưa?” “Chỉ còn năm mươi ba hạt.” Ta trả lời. Lục Nghiễn Tu chau mày, ánh mắt đầy phiền muộn nhìn ta: “Ngốc nghếch! Đếm sai rồi!” Không sai mà, sáu năm nay, ta đã dùng số trân châu đó để mua đàn ông, mua nhà, mua đất. Cuối cùng, chỉ còn lại năm mươi ba hạt này.

Hoa Yêu Trong Cung

Hoa Yêu Trong Cung Tôi là một đóa hoa do Thẩm Diễn trồng, được hắn dốc lòng vun trồng, chăm bón. Vào ngày hắn thí quân* xưng đế, tôi cuối cùng tôi cũng biến thành người. (*G.iết vua) Giữa đêm, tôi len lén lẻn vào tẩm cung của hắn, nằm lăn ra ngủ bên cạnh hắn, lại bị bàn tay to lớn của hắn b.óp c.hặt lấy cổ. Tôi đáng thương nhìn hắn: “Trước giờ ta vẫn ngủ như thế này mà…”

Tâm Ma

Tâm Ma Sư tôn cho ta vào thức hải của người, để ta giúp người giết chết tâm ma. Nhưng tâm ma xảo quyệt, còn thích trêu ghẹo người. Ta sơ ý, trúng kế, ngủ với tâm ma. Ta không còn mặt mũi nào đối diện với sư tôn, đành phải xám xịt rời khỏi tông môn. Sau đó, ta nghe nói sư tôn đã nhập ma. Không những trở thành ma tôn, còn lấy thân nam nhi sinh hạ một đứa trẻ. Toàn bộ ma giới đều rầm rộ tìm kiếm ta, kẻ phụ tình vứt chồng bỏ con.

Bị Đánh Cắp Kim Long Ấu Tử, Ta Trở Thành Mẫu Thần Thủy Tổ

Bị Đánh Cắp Kim Long Ấu Tử, Ta Trở Thành Mẫu Thần Thủy Tổ Ta là công chúa giao nhân có khả năng mang thai tốt nhất, được phụng mệnh gả cho Kim Giao Vương, kẻ khó có con nối dõi. Nhưng ngay ngày ta sinh ra một ấu tử Kim Long, hắn lại đột ngột khai mở linh trí, giận dữ mắng ta là một thứ hạ tiện đánh cắp huyết mạch của người khác. Hóa ra, thị nữ của ta – Hắc Ngư, mới là người mẹ thực sự mang thai và sinh ra hắn, mới là công chúa giao nhân chân chính. Hắc Ngư biến hóa thành hình dáng giao nhân, thân mật dựa vào ấu tử Kim Long. Còn ta, bị ném vào bùn lầy, chiếc đuôi cá lấp lánh của ta trong vũng bùn bẩn thỉu biến thành một con lươn đen. Kim Giao Vương xé rách đuôi cá của ta, nghiền nát ngọc châu giao nhân của ta, coi như hình phạt vì ta đã làm ô uế hắn. Phụ vương của ta, tự tay bóp cổ ta, kéo ta vào hàn đàm ngàn năm lạnh giá. Hắc Ngư ôm ấu tử Kim Long, dưới sự bảo vệ của Kim Giao Vương và phụ vương, dẫn dắt tia sét cuối cùng của thiên lôi, đánh tan hồn phách của ta. Đến chết, ta vẫn không thể hiểu được, rõ ràng là ta đã mang thai mười tháng, tự tay sinh ra ấu tử Kim Long, tại sao hắn lại nhận người khác làm mẹ? Mở mắt ra một lần nữa, ta trở về ngày trước khi sinh ra ấu tử Kim Long.

Bước Vào Game Kinh Dị, Bị Boss Si Tình Bám Chặt

Bước Vào Game Kinh Dị, Bị Boss Si Tình Bám Chặt Mất trí nhớ, lạc vào trò chơi kinh dị. Vừa vào ván đầu, tôi đã đụng ngay phải tên Boss biến thái với xúc tu đầy m áu, đang vung dao tàn sát người chơi. Tất cả mọi người đều lặng lẽ mặc niệm cho tôi. Thế mà ngay khoảnh khắc nhìn thấy tôi, đại Boss lại lúng túng lấy quần áo lau vết m áu trên tay: “Bảo bối à, sao em lại tới đây?” “Chờ chút, anh đi rửa tay ngay đây.” “Đừng giận nhé.” “Nào, cho anh hun một cái đi.” Bình luận trực tiếp nổ tung. 【Boss có vào nhầm game không vậy?】 【Đây là trò chơi kinh dị, không phải bản tình cảm đâu!】 【Chẳng lẽ tên Boss khét tiếng lại là một tên cuồng yêu?】

TÔI LÀ CON MA NHỎ

Tôi là một con ma nhỏ chuyên phụ trách việc đè giường, vì để có cái ăn, tôi bắt được một vị tổng tài và ngày nào cũng đè anh ta.Không có gì đặc biệt, chỉ là hắn đi ngủ sớm thôi.Vì hiệu suất làm việc tốt, sau đó tôi không cần phải đi làm hàng ngày nữa, chỉ cần đi ít hôm là được.Kết quả là một ngày nào đó, vị tổng tài kia tức giận bắt tôi lại chất vấn: “Tại sao không đến nữa, có phải cô đã có con chó khác rồi không?”

Vương Hậu Không Trở Về

Vương Hậu Không Trở Về Ta và phu quân Diêm Vương đã kết tóc trăm năm. Ngày ta lâm bồn khó sinh, hắn chẳng tiếc chia nửa trái tim của mình để cứu ta. Từ đó về sau, giữa ta và hắn sinh ra cộng cảm — lòng ta hiểu rõ hắn yêu ta sâu đậm đến nhường nào. Nhưng ta cũng biết, trong trăm năm thành thân với ta, ngoài ta ra… hắn còn từng sủng ái hàng trăm nữ nhân khác. Ta đau đến mức sống không bằng chết. Hắn chỉ thở dài, bất đắc dĩ nói: “Yên Yên, cho dù ta có bao nhiêu nữ nhân, người ta yêu, từ đầu đến cuối chỉ có nàng. Chỉ cần nàng vui, những nữ nhân ấy, xử trí thế nào đều tùy nàng cả.” Khi ấy, ta ghen đến phát điên, đem toàn bộ nữ nhân từng được hắn sủng ái ném vào chảo dầu. Về sau… dẫu hắn có thân mật với nữ nhân khác ngay trước mặt ta, lòng ta cũng chẳng còn đau nữa. Cho đến khi vì một con diễm quỷ, hắn cưỡng ép đóng Luân Hồi đạo, ta mới đưa ra đề nghị hòa ly. Không phải vì ghen, mà là… tiểu sủng của ta vừa khóc vừa đòi một danh phận.

Hội chứng thành phố

Hãy sẵn sàng, sau khi đếm ngược kết thúc, bạn sẽ chào đón một cuộc sống hưu trí tuyệt vời nhé ~ “Tiếng đếm ngược của hệ thống vang lên trong đầu, Mạnh Chi Ý tràn đầy hy vọng chuẩn bị chào đón hưu trí.Bất ngờ, một tiếng động lớn vang lên bên tai, tiếp đó là một cơn đau nhói.Đầu óc quay cuồng, Mạnh Chi Ý chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy mặt mình bị ai đó vỗ vài cái.Đầu óc ù ù.“Hôm nay chỉ là cảnh cáo nhỏ, nhớ lấy, lần sau đừng quấn lấy Thẩm Khuyết nữa, anh ấy là của Tống Vi.”Giọng nữ kiêu ngạo vang lên bên tai, Mạnh Chi Ý mơ màng tỉnh lại.Cô theo phản xạ ngẩng đầu, chưa hiểu tình hình thì thấy cô gái trước mặt đầy vẻ chế giễu nhìn mình, nói câu gì đó mà cô không nghe rõ, sau đó quay lưng bỏ đi với vẻ kiêu ngạo.Mạnh Chi Ý có chút ngẩn ngơ, chẳng phải cô đã hoàn thành 99 nhiệm vụ, chuẩn bị nghỉ hưu rồi sao? Tại sao mở mắt ra lại xuất hiện ở cảnh quen thuộc này.

Giới tu tiên cũng sống hai mặt

Thanh Châu đệ nhất đại tông, Đạo Thiên Tông, một trong một trăm lẻ tám chủ sơn, Vân Cư Sơn.“Đã hơn bốn mươi năm rồi!”“Ngươi biết trong bốn mươi năm này, ta đã sống như thế nào không!”Bên bờ hồ trên núi Vân Cư, có một thanh niên tuấn tú mặc áo xanh, đang đối diện với hồ nước với vẻ mặt đầy kích động.Thanh niên tên là Lý Chu Quân.Là một trong số một trăm lẻ tám vị chủ sơn của Đạo Thiên Tông.Có lẽ thân phận này thoạt nhìn rất oai phong.Nhưng thực tế, Lý Chu Quân là một kẻ phế tài tu luyện, đến nay vẫn chỉ là một người bình thường.Có thể trở thành chủ sơn của Vân Cư Sơn, hoàn toàn là vì bốn mươi năm trước, khi sư phụ của hắn qua đời, chỉ có mình hắn là đệ tử.Do đó, hắn thường xuyên bị hạ thấp từ tạp dịch đến những câu chuyện phiếm sau trà của các trưởng lão Đạo Thiên Tông.

Livestream Bói Toán: Tà Trận Gọi Hồn

Livestream Bói Toán: Tà Trận Gọi Hồn Con gái ảnh hậu mất tích, trực tiếp livestream tìm con, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt. Tôi bốc quẻ trả lời: “Người đã mất. Do người thân cận gây ra, phương hướng Đông Nam, xung quanh núi rừng bao bọc, thi thể bị nhốt trong tường, trên người có bốn mươi chín chiếc đinh trấn hồn, trận pháp tà ác đã thành.” Bình luận vừa xuất hiện đã nhanh chóng gây sốt. Tôi bị dân mạng mắng tới tấp, hàng chục nghìn bình luận chỉ trích. Ba ngày sau, ảnh hậu báo án. Cảnh sát tìm thấy thi thể cô bé trong bức tường phòng ngủ chính của biệt thự trên núi. Cả vị trí lẫn hiện trường đều trùng khớp với lời miêu tả của tôi. Tối đó, khi tài khoản của tôi bị cư dân mạng công kích tới nổ tung, cảnh sát đến “mời” tôi đi uống trà. Tin tức ảnh hậu bị mẹ chồng sát hại con gái, bày trận cầu con trai, lập tức lên hot search.

Sư Muội Độc Ác Của Ta

Sư Muội Độc Ác Của Ta Sư muội ba tuổi bị diệt tộc, năm tuổi chịu thiên lôi, tuy có thiên phú dị bẩm nhưng lại yếu đuối nhiều bệnh, tất cả mọi người đều rất thương nàng. Nhưng không ai biết do nàng không kiềm chế được bản thân mình, dùng một cây chủy thủ san bằng thôn trang, giết sạch trăm người trong gia tộc kẻ địch mới dẫn đến việc đất trời trừng phạt. Là ta giấu nàng đi, đưa nàng đi khám bệnh, dạy nàng cách khống chế cảm xúc, chăm sóc nàng thành một thiếu nữ không khác người thường. Vì để tìm cách chữa khỏi bệnh cho nàng, ta nhập tiên tu hành, nàng cũng đi cùng với ta. Trước mặt người khác, nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời sư tôn sư huynh, giả vờ như không biết ta, sẽ ngọt ngào gọi ta là sư tỷ. Sau lưng nàng sẽ nhảy qua cửa sổ vào phòng ta, lấy hết bảo bối mà các sư huynh đưa cho nàng nhét vào trong lòng ta, nói một ngày nào đó sẽ đến phiên nàng bảo vệ ta. Nhưng ta còn chưa chờ được đến ngày đó đã bị sư tôn và sư huynh ném vào lô chế tạo đan dược: ‘’Tư chất của ngươi bình thường, ngươi cũng chỉ xứng làm thuốc bổ cho sư muội mà thôi!’’ Nghe nói ngày ta hóa thành kim đan, sư muội đã tẩu hỏa nhập ma. Về sau người trong tiên giới đều biến sắc khi nhắc đến thiếu nữ xinh đẹp nhưng lòng dạ độc ác kia, họ nói nàng đã biến tiên sơn thành địa ngục.

Lời Thề Của Chưởng Môn Ly Ưu

Lời Thề Của Chưởng Môn Ly Ưu Năm bảy tuổi, phụ mẫu đã cứu một tên ăn mày, còn cho hắn đồ ăn và quần áo. Tên ăn mày kia lại nhớ thương tiền tài nhà ta, tàn nhẫn s át h ại hơn mười người Tống gia ta. Ta bởi vì ham chơi về trễ, mới tránh được một kiếp. Sau đó được sư phụ cứu, bái nhập tiên môn, từ đó nghiên cứu tiên thuật. Ngày học thành tài, ta cầm trường k iếm trong tay t àn s át cả nhà kẻ thù. Đại thù được báo, sư phụ tự mình chủ trì hôn sự của ta và đại sư huynh, cũng dự định vào ngày đó đem vị trí chưởng môn truyền cho hắn. Nhưng ngày thành thân, đại sư huynh lại tự tay bóp nát nguyên thần của ta. “Cho dù ngươi có thâm thù đại hận gì, cũng không thể liên luỵ đến con cái hắn. Ngươi rốt cục là có tâm địa á c đ ộc như thế nào, mới có thể đi s át h ại một nữ tử vô tội?” Sống lại một đời, con gái kẻ thù đang quỳ gối trước mặt ta đau khổ cầu xin. Ta vẫn không chút do dự lập tức giet nàng ta. Nhưng lúc này đây – – Mạng đại sư huynh, ta muốn! Vị trí chưởng môn, ta cũng muốn! 

Đọa Tiên

Đọa Tiên  Ta theo A nương lên núi cắt cỏ heo, lúc trở về liền thấy trước cửa nhà nằm một thiếu niên tuấn tú, phong thái ung dung. Người ấy rõ ràng đang hôn mê bất tỉnh, nhưng ta lại nghe thấy giọng nói đầy kích động vang lên trong đầu. “Tiểu nha đầu này chính là người sở hữu thiên linh căn, tương lai sẽ phi thăng trở thành Phù Ngọc Nữ Đế!” “Chờ khi ngôi làng này bị hủy diệt, ngày mai ta sẽ đưa nàng bôn ba khắp chân trời góc bể.” “Thanh mai trúc mã, lưỡng tình tương duyệt, ta muốn nàng tự nguyện vì ta mà gác kiếm nấu canh.” Ta kinh nghi bất định, nhưng nào ngờ nửa đêm, trong làng quả thực bùng lên một trận hỏa hoạn kinh thiên động địa. Thiếu niên ôm lấy ta đang mê man vào lòng, cẩn thận khẽ đặt một nụ hôn nơi mi tâm. Khi ta hoàn hồn, thanh đoản đao nhỏ bằng bàn tay đã đâm sâu xuyên qua tim hắn. Nhìn cơ thể ấy tan biến trong lưỡi lửa cuồng bạo, ta khẽ nhếch môi, nở một nụ cười nhàn nhạt. “Không bao giờ gặp lại, kẻ công lược.”

HỘ THẦN

Ta là Hộ Thần của Tống gia.Khi Tống gia rơi vào cảnh khốn cùng, ta hóa thành người, trở thành con dâu nuôi từ bé của Tống gia.Sau khi Tống Thanh Thư thi đỗ, Tống gia muốn kết hôn với tiểu thư nhà giàu, bèn bán ta cho một tú tài què ở trong làng làm vợ.Ta nắm chặt cánh cửa, nước mắt như mưa.“Các ngươi thật sự muốn đuổi ta đi sao?”Tống Thanh Thư ánh mắt lộ vẻ không nỡ, nhưng cuối cùng vẫn kiên quyết đẩy ta ra khỏi cửa.“Tiên nhi, đợi sau này ta làm quan, sẽ chăm lo cho ngươi.”Ta nhìn cánh cửa đóng chặt, toàn thân run rẩy.Ta đã bị giam cầm trong Tống gia ba trăm năm, cuối cùng cũng sắp được tự do!

Tiểu Hồ Ly

Tiểu Hồ Ly Năm hắn bảy tuổi, nàng còn hai ngày nữa là thành tinh, vì hắn nàng mất đi tiên đan mà mình luyện trong mười ba năm. Năm hắn hai mươi tuổi, nàng cứu sống hắn. Năm hắn hai mươi mốt tuổi, họ lại gặp nhau một lần nữa. Duyên phận giữa nàng và hắn, không biết là lương duyên hay nghiệt duyên?

Cặp đôi tu tiên

Buổi sáng sớm trên con phố, xe cộ đông đúc, tiếng người ồn ào, tiếng rao bán và mặc cả tạo nên không khí náo nhiệt.“Bác ơi, bác có thể cho chúng cháu vài cây cải nhỏ được không?”Động tác nhặt rau của Lưu Khai khựng lại, ngẩng đầu lên nhìn, thấy hai đứa trẻ ăn mày nhỏ nhắn, toàn thân bẩn thỉu đứng trước quầy hàng của mình, lòng không vui.Nhưng nhìn cơ thể nhỏ bé của chúng, khuôn mặt bẩn thỉu với đôi mắt trong sáng, tinh anh, lòng ông mềm lại.Nhìn xuống lá rau trong tay, dù bị ép nát một chút nhưng vẫn còn tốt, ông đem về nhà cũng sẽ ăn, nhưng nhìn hai đứa trẻ với ánh mắt khao khát, ông quyết định chia cho chúng một ít.Nghĩ vậy, Lưu Khai lấy một nắm lá rau đã bỏ vào rổ tre, đưa ra trước mặt hai đứa: “Nhiêu đây đủ không?”