Trang chủ Thể loại Ngược Tâm

Ngược Tâm

Ly Hôn Vui Vẻ

Ly Hôn Vui Vẻ Kỷ niệm ba năm kết hôn, Chử Hàn đưa em gái của người anh em đã khuất về nhà chăm sóc. Tôi không đồng ý. “Cái gọi là chăm sóc của anh, nhất định phải để cô ta sống trong nhà chúng ta sao?” Chử Hàn nói tôi vô tình, không để ý đến sự phản đối của tôi mà giữ Trần Nam Duyệt lại. Tôi không thể chịu đựng nổi. Lần nào cũng cãi vã, hết lần này đến lần khác rơi vào cái bẫy của Trần Nam Duyệt. Cho đến khi cả tôi và cô ta cùng bị bắt cóc, Chử Hàn chỉ cứu cô ta. Lúc ấy, tôi mới nhận ra, người từng thề chỉ yêu mình tôi, đã sớm thay lòng đổi dạ. Sau khi trọng sinh, tôi không còn mong chờ tình yêu của Chử Hàn nữa. Khi anh ta đưa Trần Nam Duyệt về nhà, tôi chỉ mỉm cười nói: “Được thôi.”

Dung Ỷ

Dung Ỷ Bữa tiệc sinh nhật. Xuất hiện một “chị em thân thiết” mà tôi chưa từng gặp bao giờ. Cô ta ôm cổ chồng tôi, livestream quay video: “Em đến rồi này! Đang tham gia sinh nhật vợ của anh ấy~” “Yên tâm đi, nếu Hứa Quân Châu dám không chu đáo, em sẽ méc với anh, hihi! Dù sao em cũng là chị dâu của anh ấy mà~” Cạch! Đôi đũa trên tay tôi rơi xuống đất. Tất cả ánh mắt trong phòng đều đổ dồn về phía tôi. Cô ta nhướn mày: “Chồng tôi còn chẳng để tâm chuyện tôi đùa giỡn với Hứa Quân Châu, lẽ nào cô định làm ầm lên?”

Tôi Không Còn Là Cô Gái Ngày Xưa

Tôi Không Còn Là Cô Gái Ngày Xưa Vào ngày sinh nhật của chồng, tôi vội vã bắt chuyến xe đêm trở về từ nơi công tác. Nhưng người ra mở cửa lại là cô trợ lý mặc áo choàng tắm của tôi. “Chị Linh, em chỉ đến báo cáo công việc với anh Cố thôi, chẳng may bị mưa nên mới tắm nhờ. Chị đừng hiểu lầm…” “Cô còn gì để giải thích nữa?” Chồng tôi, cũng mặc áo choàng tắm, bước ra từ phòng tắm với vẻ mặt đầy chán ghét, ánh mắt nhìn tôi như nhìn kẻ dư thừa. “Cô không phải đi công tác sao? Về làm gì?” Tôi im lặng vài giây, khẽ cười lắc đầu: “Không có gì, chỉ là quay về lấy ít tài liệu thôi.” Tôi tiện tay ném món quà sinh nhật tỉ mỉ chọn lựa vào thùng rác, sau đó nhắn tin cho luật sư: “Giúp tôi soạn đơn ly hôn.” …

Tôi Không Cần Cứu Rỗi

Tôi Không Cần Cứu Rỗi Anh trai của chồng tôi vừa qua đời, vậy mà chồng tôi, không thèm hỏi ý kiến tôi đã ngang nhiên đưa chị dâu đang mang thai về nhà để “dưỡng thai”, thậm chí còn ép tôi nghỉ việc ở nhà chăm sóc cô ta. Tôi không đồng ý. Chị dâu liền khóc lóc đòi nh/a/y l/ầ/u, còn quay sang chồng tôi mà nức nở: “Cuộc hôn nhân ba người này chật chội quá… Đã không còn chỗ cho em trong căn nhà này nữa, vậy thì để người dư thừa như em ch .t đi cho xong!” Chồng tôi không những không dỗ dành tôi mà còn tát tôi một cái trời giáng, rồi ép tôi phải xin lỗi chị dâu. Tôi nghe lời anh ta, cúi đầu xin lỗi. Rồi sau đó, tôi cũng đưa bạn trai cũ về sống chung, nở nụ cười nhẹ nhàng với hai người kia: “Đừng lo, ba người thì hơi chật, nên tôi kiếm thêm người nữa, bốn người chơi mạt chược là vừa.”

Em Tựa Sao Trời

Em Tựa Sao Trời Sau kỳ thi đại học, tôi bị chính anh ruột đuổi ra khỏi nhà. Chỉ vì con gái của mẹ kế đã mách với anh rằng, trước khi vào phòng thi, tôi cố tình đổi túi bút của cô ta, khiến suýt chút nữa không được vào thi. Trước khi ba qua đời, anh tôi đã dần chẳng còn yêu thương tôi nữa. Thế nên tôi thậm chí không có cơ hội để giải thích, bị đuổi thẳng ra khỏi nhà. Anh đứng ở cửa, ánh mắt nhìn tôi đầy thất vọng. Anh nói: “Chu Vấn Ngọc, sao em lại trở thành loại người trơ trẽn thế này? Đừng để anh gặp lại em nữa.” Anh giống như một người hùng, đang bảo vệ mẹ kế yếu đuối và cô em gái ngây thơ. Còn tôi, chỉ là r/ác rưởi bị anh ghét bỏ đến tận cùng rồi vứt đi. Hôm đó, khi mất đi người thân cuối cùng, tôi ngồi bên cạnh thùng rác ở đầu hẻm. Tình cờ gặp một thanh niên cũng cô độc, chẳng ai cần. Tôi lấy ra ba trăm đồng còn sót lại trong túi, rụt rè ngồi xuống bên cạnh anh ta, run run hỏi: “Chào anh… nếu em đưa hết số tiền này, anh có thể làm người thân của em một ngày thôi được không?”

Nguyền Rủa Người Thương

Nguyền Rủa Người Thương Tôi sinh ra đã có thể chất quyến rũ, khi đạt đến cực điểm, trên cổ tay sẽ hiện lên những sợi chỉ đỏ chiêu tài. Chỉ đỏ đứt, tài sản của đàn ông sẽ tăng gấp đôi. Ở bên Cố Viễn Châu suốt 5 năm, hắn lúc nào cũng không kiềm chế nổi trước tôi. Hắn đã hôn đứt vô số sợi chỉ đỏ trên tay tôi, giá trị tài sản của hắn cũng tăng theo cấp số nhân. Vào ngày hắn trở thành người giàu nhất Bắc Kinh, thư ký của hắn bị bắt cóc. Hắn đẩy tôi cho bọn bắt cóc. “Cô ta trời sinh quyến rũ, chỉ cần chạm vào là mềm nhũn, là cực phẩm trong các cực phẩm.” “Quan trọng hơn, chỉ cần ngủ với cô ta một đêm, giá trị tài sản lập tức tăng vọt. Tôi có được vị trí này là nhờ ngủ với cô ta.” Sợ bọn bắt cóc không tin, hắn còn lấy video ân ái giữa tôi và hắn ra, đích thân dạy chúng cách hôn đứt chỉ đỏ. Tôi vừa khóc vừa hỏi hắn vì sao lại làm vậy. Hắn điềm nhiên trả lời: “Thể chất mị hoặc của cô vốn sinh ra để phục vụ đàn ông, dưới ai cô cũng sẽ vui vẻ.” “Chi Chi không giống, cô ấy thuần khiết, mạnh mẽ. Nếu bị người đàn ông khác chạm vào, cô ấy sẽ không sống nổi.” “Cô yên tâm, dù cô ngủ với bao nhiêu người đi nữa, tôi cũng sẽ không chê bai. Danh phận Cố phu nhân vẫn là của cô.” Hắn dẫn Hạ Chi Chi bỏ đi, còn quay lại dặn tôi tận hưởng cho tốt. Tôi mỉm cười nói “được”. Hắn không biết, tiếng “được” đó của tôi chính là khởi đầu đẩy hắn vào đáy sâu không lối thoát.

Chị Tôi Nhất Quyết Muốn Nhận Con Nuôi

Chị Tôi Nhất Quyết Muốn Nhận Con Nuôi Trước khi cưới, chị tôi mang thai ngoài ý muốn nhưng lại lừa tôi rằng mình không thể sinh con. Chị khóc lóc van xin, kéo tôi cùng đi đến trại trẻ mồ côi để nhận con nuôi. Vì chị, tôi gật đầu đồng ý. Nhưng không ngờ, chị lại âm thầm đưa chính con ruột của mình vào trại trẻ, rồi để tôi nhận nuôi thay. Tôi nuôi dưỡng đứa bé ấy như con ruột, dạy dỗ từng li từng tí, xem nó là tất cả. Lớn lên, nó thành công rực rỡ, nhưng lại lạnh lùng đẩy tôi từ tầng cao xuống. “Mẹ à, mẹ thật lợi hại, bây giờ tài sản của dì đều là của con rồi.” Nhìn đứa con trai cười ngạo nghễ, cùng gương mặt mãn nguyện của chị gái, tôi uất nghẹn mà nhắm mắt xuôi tay. Nhưng khi mở mắt ra lần nữa, tôi lại trở về ngày đi đến trại trẻ. Lần này, trước cảnh tượng quen thuộc, tôi thu tay lại giữa chừng, ánh mắt chuyển sang cô bé từng bị chị gái dắt về rồi hành hạ đủ đường ở kiếp trước. “Bé ngoan, theo dì đi nhé. Từ nay dì chính là mẹ của con.”

Con Trai Ép Tôi Gánh Hết Hậu Quả Của Tiểu Tam

Con Trai Ép Tôi Gánh Hết Hậu Quả Của Tiểu Tam Sau khi người chồng cũ bị đột quỵ và liệt, cô bồ nhí của ông ta đã bỏ trốn, còn thằng con trai cả thì dẫn về một bé gái. Bé gái đó là con của chồng cũ và cô bồ nhí. Nhà chồng bảo với thằng cả rằng “anh cả như cha, mẹ kế như mẹ”, thế là nó yêu cầu tôi nuôi đứa bé này, nói rằng đó là trách nhiệm của tôi. Họ còn bảo, ông bố nó chẳng ai chăm sóc, yêu cầu tôi đến bệnh viện chăm ông ta. Nếu tôi không chăm sóc ông bố và không nuôi con bé của bồ nhí, sau này sẽ chẳng ai lo cho tôi lúc về già. Tôi lập tức bán hết tài sản, bắt đầu chuyến du lịch vòng quanh thế giới mà tôi hằng mơ ước. Để lại thằng con trai với ông bố “cha con thắm thiết”, và với cô em gái “anh em hòa thuận”. Chẳng bao lâu, tôi nghe nói thằng cả đang lùng sục tìm tôi khắp nơi…