Thiên Kim

Thiên Kim Trở Về Ta là thiên kim thật của Hầu phủ, vốn nên được sống trong nhung lụa, phú quý. Thế nhưng lại phải lưu lạc nơi thôn quê, cày ruộng suốt mười lăm năm trời. Mười lăm năm qua đi, đột nhiên có người xuất hiện nói rằng ta là nhị tiểu thư của Hầu phủ. Ta vốn chẳng muốn quay về cái Hầu phủ gì đó, nhưng người đến lại có thể chữa khỏi bệnh cho bà nội ta. Vậy nên, ta theo họ về kinh thành. Phụ thân hầu gia đối với ta hết mực cung kính chiều chuộng, mẫu thân phu nhân thì vừa hổ thẹn vừa ân cần chăm sóc. Vị ca ca có năm phần giống ta kia, hóa thân thành cuồng sủng muội muội. Chỉ có Thẩm Thư – kẻ thế thân ta làm nhị tiểu thư bao năm qua – lại đủ đường chèn ép ta. Nàng ta còn độc ác nguyền rủa: “Đều tại ngươi, cướp đi cha mẹ và ca ca của ta. Sao ngươi không chết đi!” Ta lập tức giáng cho nàng một cái tát. Cái đồ được nuông chiều sinh hư! Ngôi nhà này, vốn dĩ chỉ có thể là: có nàng thì không có ta, có ta thì không có nàng.

Trở Lại Không Phải Để Làm Thiên Kim Sau mười bốn năm mất tích, cuối cùng tôi cũng được ba mẹ ruột đưa về nhà. Trong bữa tiệc trở về, bạn bè danh viện của em gái cười nhạo tôi lớn lên trong khe núi. Nói tôi chưa từng trải qua việc đời. Cho dù bay lên đầu cành cũng vẫn là gà rừng. Nhưng cô ta không biết. Tôi chưa bao giờ cần bay vào hào môn để làm thiên kim. Viên ngọc lam giá trị liên thành bên hông kia, đã đủ biểu lộ thân phận của tôi.

Lời Tỏ Tình Muộn Màng Thời điểm tôi khốn cùng nhất, Hạ Vấn Tân đã cưới tôi. Mọi người đều đồn rằng anh chỉ cưới tôi để làm trái ý em gái tôi. Nhưng sau khi anh qua đời trong một tai nạn xe, anh lại để lại toàn bộ di sản cho tôi. Và một chiếc máy ghi âm. Nhẹ nhàng bật lên, giọng nói khàn khàn của anh vang lên — Anh nói: “Tống Đường Âm, em có thể thích anh một chút được không?” Nhiều năm sau, tôi mới dần hiểu được tình yêu mãnh liệt và vĩ đại mà anh che giấu dưới vẻ lạnh lùng, xa cách. Lần nữa mở mắt ra, tôi đã trùng sinh. Mẹ nuôi nắm tay tôi, dịu dàng nói: “A Âm, con đi thay em gái con ngồi tù có được không?”

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc Tôi xuyên không vào một câu chuyện ngôn tình ngọt sủng, trở thành nữ phụ độc ác. Là con gái ruột được đưa về nhà, tôi vừa mới trở về thì ba mẹ ruột đã nói với tôi: “Con phải nhường nhịn em gái một chút, nó đã không còn ba mẹ rồi.” Tôi cười lạnh. “Tôi không cần phải tha thứ cho họ, tôi muốn họ sống trong sự day dứt và hối hận. Cho đến khi chet cũng phải chịu đựng sự dày vò.” “Tôi sẽ chet vào lúc họ yêu thương tôi nhất, và xem họ đau đến xé lòng, như thế mới thú vị.” “Hahahaha!” Khi nói điều này, tôi cười thoải mái đầy ngạo mạn, trong mắt chỉ toàn là sự hả hê. Lấy đức trả oán ư, hừ, không bao giờ, cả đời này cũng không bao giờ có chuyện đó. Cô nhất định phải chịu đau khổ giống như tôi thì mới coi là lời xin lỗi. Vì sao? Vì sao người có được cái kết tốt đẹp lại không thể là tôi chứ?

Vở Kịch Của Thiên Kim Thật! Khi người giàu nhất nói rằng tôi mới là thiên kim thật, mẹ nuôi cùng cả nhà đang ác ý đánh đập tôi. Tôi từ chối theo ông ấy về nhà. “Ba mẹ nuôi vì thiên vị em trai nên mới đánh con.” “Nếu các người cũng thiên vị em gái giả của con thì sao?” “Con không muốn bị đánh nữa.” Chỉ ba câu nói, sự áy náy của người giàu nhất đã lên đến đỉnh điểm. Tôi cười, vở kịch mà tôi chuẩn bị bấy lâu cuối cùng cũng sắp bắt đầu.

Thiên Kim Hàng Thật Giá Thật Khi tôi và bố của “Ngôi sao điện ảnh” bước ra từ cùng một biệt thự, bị paparazzi chụp được, hôm đó, bảng xếp hạng hot search của mạng xã hội đã bị sập. Cư dân mạng liên tục chỉ trích tôi, bảo rằng tôi không thể trèo lên người ngôi sao điện ảnh, nên đã chạy theo bố của anh ta, thật sự không từ thủ đoạn nào để tiến vào cánh cổng hào môn. Bạn gái của ngôi sao điện ảnh trong một cuộc phỏng vấn đã ám chỉ tôi: “Yên tâm đi, Cố gia sẽ không để những người không sạch sẽ bước vào cửa đâu.” Nhưng cô ta không biết rằng, tôi chính là chị gái của ngôi sao điện ảnh, và bố của cậu ta cũng chính là bố của tôi. Quả thật, tôi không thể để người như cô ta bước vào cửa nhà chúng tôi.

Vân Lãm Tôi được gia đình đón từ vùng quê Giang Nam trở về, cô em kế chê bai bộ sườn xám tôi đang mặc, mỉa mai rằng tôi có phải vẫn bó chân, sống trong thời nhà Thanh không. Tôi chỉ cười mà không nói, lặng lẽ pha trà, dịu dàng đưa chén trà đã pha sẵn thuốc xổ cho cô ta.

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Người Nhạt Như Cúc, Bị Nghe Lén Nội Tâm Xuyên thành thiên kim giả người nhạt như cúc, để vạch trần bộ mặt thật của tôi, thiên kim thật đã buộc tôi vào hệ thống nghe nội tâm. Thiên kim thật muốn đấu đá với tôi, tôi nhìn tổng tài bá đạo gầy gò, trong lòng đầy tiếc nuối: 【Quá gầy, không được. Đàn ông phải cơ bắp săn chắc, há cảo phải ăn khi còn nóng hổi.】 【Há cảo! Thèm thật đấy, nhưng mình phải giữ vẻ thanh cao như cúc, lát nữa lén gọi hai phần ăn cho sướng miệng.】 Tổng tài bá đạo bênh vực cho thiên kim thật, lớn tiếng quát tôi cút về nhà. Tôi thầm nghĩ: “Tuyệt vời, về nhà đúng lúc xem bản cập nhật của One Piece!” Tổng tài: “?” Về sau, có người nói tôi giả thanh cao, thiên kim thật thở dài: “… Thực ra không phải vậy, cô ấy chỉ bình đẳng không để ý đến bất kỳ ai mà thôi.”

Thiên Kim Đổi Mệnh Tôi là thiên kim thật. Nhìn ánh mắt đề phòng của bố mẹ ruột với đứa thiên kim giả được họ che chở sau lưng, tôi lập tức quyết định đổi bố mẹ cho mình. Tôi ngoan ngoãn đi đến trước mặt vợ chồng bác cả không có con gái: “Con muốn tự tiến cử làm con của hai bác, không biết hai bác có đồng ý không ạ.” Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bác cả ôm chầm lấy tôi: “Con ngoan, con gái ngoan, bảo bối của mẹ.” Sau đó, mẹ ruột cố gắng giành lại tôi. Bà ta nhìn chằm chằm vào bụng của mẹ mới của tôi rồi chế giễu: “Chị dâu cả, chị không thể sinh con, đương nhiên làkhông thể hiểu tấm lòng người mẹ rồi.” “Nhưng chị cũng không thể cướp con của người khác.” Tôi đứng chắn trước mặt mẹ mới, lạnh lùng nói: “Bác hai, con chính là con của mẹ con.” Sau đó chỉ vào cô gái đang lau nước mắt ở góc tường: “Con gái của bác ở đằng kia kìa. “Cô ta đang chờ tấm lòng của người mẹ của bác đấy.”

Thoát Khỏi Cốt Truyện Máu Chó Người giàu nhất tìm đến và nói rằng tôi chính là thiên kim tiểu thư thật sự của gia đình ông, yêu cầu tôi quay về thừa kế gia tài nghìn tỷ. Tôi trả lời: “Không, tôi đã thi đỗ công chức, phải ở nơi tận cùng vũ trụ để phục vụ nhân dân.” Người cha tỷ phú vô cùng cảm động, ngay trong đêm đã đăng ký mười công ty tại huyện của tôi, giúp đơn vị tôi hoàn thành vượt mức chỉ tiêu thu hút đầu tư. Lãnh đạo cười tươi không khép miệng được: “Đồng chí Tiểu Phương có triển vọng đấy, cố gắng làm tốt nhé.”

Bình An Phụ thân ta và An Viễn Hầu là tri kỷ. Khi An Viễn Hầu bị tịch biên gia sản, phụ thân liều mình cứu tiểu nữ nhi của ông, giấu nàng trong nhà. Để che mắt thế nhân, phụ thân giành lấy ta khi ta vừa tròn đầy tháng từ tay mẫu thân, đưa đến trước cửa am ni cô. Từ đó, con gái của An Viễn Hầu thay thế thân phận của ta. Còn ta, trở thành một tiểu ni cô trong am trên núi. Mười bốn năm thoáng chốc trôi qua, trước cửa am bỗng xuất hiện một phụ nhân điên dại, không chịu rời đi. Bà gặp ai cũng hỏi: “Ngươi có biết Tiểu Bảo nhà ta ở đâu không?”

Thiên Kim Thất Sủng Một ngày trước sinh nhật thứ 18, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “ Trình Nguyệt, em vốn không phải con gái ruột nhà họ Trình, Ngữ Thanh mới là con gái ruột nhà họ”. Tôi đứng trong phòng khách lớn như vậy, tiếng nói lạnh lùng ấy vang vọng trong đầu khiến tôi phải mất một phút mới định thần lại và hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh. Cô gái được anh trai tôi bảo vệ phía sau lưng rụt rè ngó đầu ra ngoài, lúng túng nhìn quanh ngôi biệt thự tráng lệ của nhà họ Trình, cũng là ngôi nhà mới của cô ấy, dè dặt nhưng thoáng chút ranh mãnh trên gương mặt. Còn tôi, nhìn thấy khuôn mặt cười bệnh hoạn của anh trai tôi, Trình Thần, trong lòng chỉ cảm thấy bơ vơ và lạc lõng vô cùng. Nếu tôi biết rằng mình chỉ đang ở trong một cuốn tiểu thuyết đầy tàn bạo, tất cả những điều này chỉ là giả thì tôi nhất định sẽ không buồn đến thế.

Ánh Trăng Quay Trở Lại Tôi là thiên kim thật của Phủ Thừa tướng. Khi tôi trở về, thiên kim giả đã chết. Nàng ta trở thành ánh trăng sáng trong lòng tất cả mọi người. Còn tôi lại trở thành thế thân của nàng ta. Cha mẹ tìm kiếm bóng hình nàng ta trên người tôi. Huynh trưởng nguyền rủa sao người chết không phải là tôi. Ngay cả phu quân của tôi, khi ân ái với tôi cũng gọi tên nàng ta. Rốt cuộc, là tôi công lược thất bại rồi. [Ký chủ, trước khi biến mất, tôi có thể giúp cô hoàn thành tâm nguyện cuối cùng.] Tâm nguyện cuối cùng sao? Tôi cười cười: “Vậy thì hãy để ‘ánh trăng sáng’ của bọn họ trở về đi.”

Hành Trình Hạnh Phúc Tôi là thiên kim thật của hào môn nhà họ Sở, vừa được đón trở về. Sau khi về nhà, tôi không ngừng so sánh bản thân với vị thiên kim giả. Hết lần này đến lần khác, tôi ép chồng phải chèn ép em trai anh ấy. Ép con trai phải giành ngôi quán quân trong cuộc thi piano. Thế rồi đột nhiên, tôi nhìn thấy một loạt bình luận chạy trên không trung: 【Nữ phụ này đúng là tự tìm đường chết, có chồng giàu có, lại luôn dịu dàng, có con trai ngoan ngoãn nghe lời, vậy mà không biết hưởng, cứ bám riết lấy nữ chính mà ganh đua so bì.】 【Không sao, cuối cùng con trai cô ta sẽ vào tù, chồng cô ta phá sản vì nợ nần, để không liên lụy đến cô ta, anh ấy sẽ chết thảm, lúc đó cô ta mới thành thật được.】 【Thật mong ngày đó sớm đến, hì hì, cô ta không nhìn ra con trai mình đã bị dạy lệch đường rồi sao? Thắng cuộc thi hoàn toàn nhờ nhốt con trai nữ chính trong nhà vệ sinh, bảo sao sau này lại vào tù.】 Hóa ra, tôi chỉ là nhân vật đối chiếu của thiên kim giả trong một câu chuyện sảng văn* về thiên kim thật và giả. (*Sảng văn: thể loại truyện hài hước, sảng khoái, tình tiết thỏa mãn người đọc.)

Hóa Mưa Thành Ánh Sáng Tôi là vị thiên kim thật nhưng bị người người ghét bỏ, chỉ có bạn trai Giang Tống là không rời đi. Thế nhưng, trước đêm cưới, Giang Tống đã cảm thấy chán. Anh ta qua đêm không về, đùa giỡn với người khác giới. “Yên tâm. Tính cách của Giản Nguyệt, giống như con chó, đánh cũng không đuổi đi được.” Trong tiếng cười đùa của mọi người, chú nhỏ của Giang Tống lên tiếng: “Nếu đã quyết định rồi, thì đừng hối hận.” Giang Tống tưởng chú nhỏ cũng đang khuyến khích mình, lòng anh ta tràn đầy cảm kích: “Cảm ơn chú nhỏ.” Mà tôi cuối cùng cũng hoàn toàn từ bỏ anh ta. Đêm đó, tôi lại bị chú nhỏ của anh ta ôm chặt eo trong chiếc Maybach. Trong màn đêm đen đặc vô biên, là giọng nói trầm khàn nam tính: “Không muốn gả cho Giang Tống?” “Vậy muốn làm thím của nó không?”

Thật Giả Tình Thâm Con gái ruột bị bắt cóc suốt 17 năm cuối cùng đã được đưa trở về nhà. Mẹ ôm chặt lấy cô ấy vào lòng, không ngừng gọi: “Tim gan của mẹ ơi, con gái yêu của mẹ ơi.” Thế nhưng ánh mắt cô ta lại dán chặt vào tôi, giả vờ ngây thơ hỏi: “Bây giờ con đã về rồi, vậy chị gái có phải nên trở về nhà mình không?” Cô ta tưởng tôi là kẻ được nhận nuôi, kẻ đã ăn cắp cuộc sống sung túc lẽ ra thuộc về mình. Nhưng lại không hề nhận ra, ngay khi nói ra câu ấy, cả căn nhà lập tức rơi vào im lặng.

Vạch Mặt Kẻ Dối Trá Cô học sinh nghèo được mẹ tôi tài trợ đã giả mạo thân phận của tôi ở trường. Ở cổng trường đông người qua lại, cô ta nhanh chóng bước lên xe trước tôi, và lớn tiếng gọi tôi, đủ để mọi người xung quanh nghe thấy: “Chiêu Chiêu, tôi biết chúng ta quan hệ tốt, tính toán mấy chuyện này lại làm tổn thương tình cảm.” “Nhưng, chúng ta không cùng đường, cô không thể lúc nào cũng đi nhờ xe của tôi được, cứ lợi dụng mối quan hệ mà để tài xế nhà tôi đưa cô về.” Lời vừa dứt, xung quanh ai nấy đều ném ánh mắt khinh bỉ về phía tôi. Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ đỏ mặt vì xấu hổ, không biết phải đối phó ra sao. Nhưng không may cho cô ta, tôi vừa tái sinh. Vì vậy, trước mặt mọi người, tôi không ngại kéo cô ta ra khỏi xe, leo lên xe, rồi phun một ngụm nước bọt vào mặt cô: “Cho cô sống mấy ngày yên ổn, cô thật sự không biết mình là ai rồi.” “Còn nói là tài xế nhà cô, cô thử gọi một tiếng xem, ông ấy dám trả lời không.”

Bí Mật Hào Môn Tôi là thiên kim thật. Trói định với hệ thống ăn dưa. Ngày đầu tiên trở về hào môn, cả nhà đều đọc được suy nghĩ của tôi. [Mẹ bảo dưỡng tốt thật, chẳng trách sau khi ly hôn với ba vẫn có thể làm streamer hở hang.] Mẹ ruột vốn định lập quy củ với tôi sắc mặt trắng bệch. Tôi liếc nhìn thiên kim giả đang khóc lóc. [Ồ, có thai rồi, là của anh cả hay anh hai nhỉ?] Hai anh em liếc nhìn nhau, biểu cảm kỳ quái. Ba ruột khoan thai đến muộn. Tôi “Chậc.” một tiếng. [Thì ra là của ba.] …

Tạ Quân Phỉ Ngày thứ hai sau khi một nữ ngôi sao nổi tiếng gặp tai nạn xe hơi qua đời, bố tôi đã đưa con gái riêng của ông ta về nhà và bảo tôi sống hòa thuận với cô ta. Thậm chí, ông ta còn nói với mẹ tôi rằng nên coi cô ta như con ruột, dù sao thì cô ta cũng vừa mất mẹ. Nhìn cô gái xinh đẹp đang nép sau lưng bố, tôi và mẹ nhìn nhau mỉm cười. Chúng tôi tất nhiên sẽ đối xử tốt với cô ta. Dù sao, mẹ của cô ta cũng chính là người mà chúng tôi thuê người hại chet mà.

Kẻ Bắt Nạt Là Thiên Kim Giả Tôi bị cô gái giàu nhất lớp bắt nạt suốt ba năm, hóa ra cô ta là thiên kim giả còn tôi là thiên kim thật. Chỉ qua một đêm, bố mẹ cô ta đã cưng chiều tôi đến tận xương tuỷ, còn người anh trai bắt nạt tôi đã quỳ xuống trước mặt tôi và khóc lóc thảm thiết. Tôi cười còn cô ta hoảng sợ.