Trang chủ Thể loại Xuyên Sách

Xuyên Sách

Nữ Phụ Bị Ép Phải Độc Ác

Nữ Phụ Bị Ép Phải Độc Ác Tôi bất cẩn bắt cóc kẻ ác thì phải làm sao bây giờ? Trong khoảnh khắc sinh tử, tôi lặng lẽ đặt câu hỏi trên diễn đàn. Cư dân mạng: “Hôn đi, trước khi chết cũng phải nhục mạ anh ta chút.” Sau khi hôn xong tôi đã chết, … Kẻ ác giết người không chớp mắt lại lên án: “Cô thật biết chơi, ban nãy chính là nụ hôn đầu của tôi.”

Tâm Ngữ Của Nữ Phụ

Tâm Ngữ Của Nữ Phụ Xuyên thành cô bạn gái cũ thực dụng của nam chính trong tiểu thuyết vả mặt. Nhiệm vụ của tôi là tìm đủ mọi cách sỉ nhục nam chính đang nghèo rớt mồng tơi, rồi sau đó đá anh một cách đau đớn. Tôi dốc hết sức mình hoàn thành tốt vai diễn, nhưng không hề biết nam chính đã sớm thức tỉnh khả năng đọc tâm trí. Bề ngoài tôi lạnh lùng nói: “Ngày nào cũng cắm đầu làm mấy việc lặt vặt đó thì kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Nuôi nổi tôi không? Đúng là đồ vô dụng!” Nhưng trong lòng lại gào thét: [Cơ bụng! Cơ bụng! Cơ bụng tám múi! Mình muốn sờ thử, muốn sờ thử một chút! Sờ một chút thôi mà!!] Tai nam chính đỏ bừng, một tay kéo phăng áo sơ mi: “Đã sờ anh rồi thì không được sờ người khác.”

Tiểu Sư Muội Phản Nghịch

Tiểu Sư Muội Phản Nghịch Thời điểm ta cùng phu quân động phòng, hắn đột nhiên phi thăng. Lúc phi thăng, hắn thậm chí chưa kịp dừng lại, cứ thế nhẹ nhàng phiêu diêu mà thành tiên. Mà ta, những cảm xúc sắp trào dâng bỗng chốc nghẹn lại trong cổ họng, một cái nghẹn này, đè nén đến mức khiến ta trở nên lãnh đạm trong mọi phương diện. Từ đó, ta chuyên tâm tu luyện Vô Tình Đạo, ba ngàn năm sau trở thành thần, rút kiếm đi tìm tên phu quân kia. Không ngờ, khi vừa dò hỏi tung tích, chúng thần đều cười ầm lên: “Ồ? Ngươi nói là chính là chiến thần trần truồng phi thăng kia sao~” “Hiện giờ, nhân gian đâu đâu cũng có miếu thờ hắn, ngươi chưa thấy kim thân của hắn sao? Hai cái mông sáng loáng được dát vàng, chói mắt vô cùng.” “Thế nào? Ngươi quen hắn sao?” Ta: … “Không quen, chưa từng gặp.”

Lệnh Vi

Lệnh Vi Ngày Tây Nam Vương tạo phản đó, vị hôn phu Thôi Chiếu của ta đã bỏ rơi ta mà cứu Tam Công chúa Liễu Hàm Tuyết. Ta thế mới biết, hóa ra từ đầu đến cuối hắn ta chưa từng yêu ta, có lẽ còn hận ta đã chia rẽ mối lương duyên của hắn ta và Công chúa. Sau khi chết trong nỗi kinh hoàng bị vó ngựa hung tàn giẫm gãy cổ, ta được sống lại. Lần này, lúc Liễu Hàm Tuyết hỏi ta muốn mua vị công tử nào, ta mỉm cười, chỉ nam tử lạnh lùng như ánh trăng sáng. Thôi Uyên. Người chỉ dựa vào sức một mình mình lật lại án cho Thôi thị, thậm chí còn leo lên vị trí Nhiếp chính vương. Và hơn hết, sau khi ta chết, hắn đã kề kiếm lên cổ Thôi Chiếu. Giọng nói lạnh lùng nghiêm túc. “Ngươi phải đền mạng cho nàng.”

Nhật Ký Chăn Dắt Nhân Vật Phản Diện

Nhật Ký Chăn Dắt Nhân Vật Phản Diện Trở thành chú của phản diện, tôi cảnh cáo cậu ta đừng tiếp cận nhân vật chính, nếu không sẽ đánh vào mông, còn bắt cậu ta đếm số. Kết quả là quản không nổi, lại bị phản công. “Chú đếm số đi, chú nhỏ.” Dung Trú kéo lấy cánh tay tôi, mỗi cái một mạnh hơn. “Đếm sai thì phải làm lại từ đầu đấy.”

Mãi Mãi Mười Năm

Mãi Mãi Mười Năm Tôi xuyên sách rồi! Bất ngờ chưa! Xuyên thẳng vào giường phản diện luôn! Bốn mắt nhìn nhau, tôi lúng túng chào hỏi: “H-hế lô.” Thiếu niên tuấn tú dụi mắt: “Vch, Nguyệt Lão gì linh nghiệm quá vậy, vừa mới ước xong đã rơi xuống một tiểu tiên nữ!”

Phu Nhân Ta Thật Xấu

Phu Nhân Ta Thật Xấu Ta nghe thấy được tiếng lòng của Thái tử, hắn nói bộ dạng của ta trông thật xấu xí. Thái tử cũng nghe được tiếng lòng của ta, ta mắng hắn trông như thằng đần. Hai chúng ta nhìn nhau, bỗng một giọng nói âm u vang lên. “Ta sẽ giết Thái tử trước, rồi giết Thái tử phi sau..” Thái tử cùng ta liền khựng lại một chút. “Ai, ai muốn giết ta?”

Tôi Và Mẹ Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi

Tôi Và Mẹ Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Tôi thật không ngờ, một ngày nào đó tôi lại có thể cùng mẹ mình xuyên không. Kích thích không? Chính tôi cũng thấy vậy. Chuyện này kể ra cũng không dài, chỉ vì đêm hôm trước tôi thức khuya đọc tiểu thuyết, sáng hôm sau mẹ gọi tôi dậy không biết bao nhiêu lần mà tôi vẫn bám chặt giường không chịu rời. Điều này khiến mẹ tôi, người đang nấu bữa trưa, đeo tạp dề, tay phải cầm muỗng, xông thẳng vào phòng để “dạy bảo” tôi. Trong cơn bối rối, đầu tôi chưa kịp suy nghĩ, chân đã bật dậy chạy, rồi lại đ//âm thẳng đầu vào… trán của mẹ. RẦM! Đầu óc tôi tối sầm, mắt nổ đom đóm, tai ù ù. Sau đó, tôi không biết gì nữa. Khi tỉnh lại, thứ đập vào mắt tôi là một căn phòng xa hoa đến mức khó tin. Đây rõ ràng là một căn phòng công chúa! Dù não tôi lúc này vẫn hơi “đơ”, nhưng tôi hiểu rõ đây chắc chắn không phải nhà mình. Ngồi đờ người một lát, tôi quyết định bước xuống giường, vừa đi vừa nhìn quanh, cảm nhận lớp thảm mềm mại không biết làm từ chất liệu gì dưới chân. Rồi tôi vô thức đi đến trước gương— Ngực tôi! Rõ ràng trước đây chỉ là hai chiếc bánh bao nhỏ xíu, sao giờ lại thành C-cup thế này! Chưa kịp mừng rỡ, tôi ngẩng đầu lên và nhận ra… gương mặt này, hình như cũng không phải của tôi. Hả???

Nữ Xuyên Sách Mau Cút Đi!

Nữ Xuyên Sách Mau Cút Đi! Cô gái xuyên sách đem lòng yêu trúc mã của tôi. Chính cô ta tuyên bố rằng chính cô ta mới là nữ chủ, sẽ cùng trúc mã của tôi yêu nhau suốt cuộc đời này. Còn tôi chỉ là bia đỡ đạn thứ N, đã định trước sẽ trở thành hòn đá lót đường cho bọn họ trên con đường tình yêu. Tôi không tin. Cho đến khi tôi nhìn thấy trúc mã của mình, người đã từng kháng cự cô gái xuyên sách, giờ lại xịt lên mình nước hoa dành dành yêu thích nhất của cô ta, vì cô ta mà hủy bỏ hôn ước với tôi ở nơi công cộng. “Nhược Mai, anh từ trước đến giờ chưa từng thích một người nào nhiều như vậy, từ nhỏ đến lớn, em là người hiểu chuyện nhất, em nhất định sẽ thành toàn cho bọn anh, có đúng không?”. “Sau khi hủy bỏ hôn ước, em vẫn là em gái của anh!”. Tôi ngơ ngác nhìn anh ấy, hóa ra, thanh mai trúc mã thật sự không thể vượt qua được địch từ trên trời giáng xuống. Cô ta chỉ mất có ba tháng, liền có thể đánh bại hai mươi năm của tôi.

Tái Sinh Chẳng Vì Ngươi

Tái Sinh Chẳng Vì Ngươi Ta là ánh trăng sáng trong lòng Hoàng thượng, nhưng hắn đã yêu người thay thế ta mất rồi. Lúc ta mang thai ba tháng, hắn ép ta uống canh phá thai. Máu nhuộm khắp sàn, đau thấu tim gan. Hắn thế mà vẫn cười dỗ ta: “Ngoan, sinh con, thì không đẹp nữa.” Nếu ta không xinh đẹp, sẽ không còn giống Phương Uyển vẫn đang mất tích nữa. Sau đó, ta sống lại. Trước mặt tất cả mọi người, thiêu trụi thư đính hôn của ta và hắn. Ta chúc hắn và Phương Uyển tình chàng ý thiếp, trăm năm hoà thuận. Hắn lại nói, không phải ta không cưới.

Nam Phụ Thâm Tình

Nam Phụ Thâm Tình Sau khi hoàn thành cốt truyện truy vợ hỏa táng tràng*, nam hai liền thượng vị. *Hỏa táng tràng (火葬場): lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để theo đuổi vợ. Nam phụ thâm tình từng đối xử với tôi ngàn tốt vạn chiều, sau khi đính hôn, đột nhiên trở nên lạnh nhạt. Cho đến khi tôi nghe được cuộc trò chuyện của anh ta và anh em trong hộp đêm. “Lúc theo đuổi, tôi dồn hết sức, cảm thấy không thể thua tên chồng trước của cô ấy.” “Nhưng sau khi theo đuổi được rồi, nghĩ đến việc cô ấy từng chung sống với người đàn ông khác năm năm, trong lòng tôi thấy rất khó chịu.” Sau đó, tôi đơn phương hủy bỏ hôn ước, suốt đêm rời khỏi kinh thành, nhưng anh ta lại điên rồi.

Ngọc Mạn Uyên Châu

Ngọc Mạn Uyên Châu Công lược quá thành công, bệnh kiều phản diện vì giữ ta lại, không tiếc dùng sinh tử đan sinh con cho ta. Ta lại chẳng tin nam nhân có thể sinh con, dứt khoát quay về thế giới thực. Đến khi hắn cùng đứa nhỏ mỗi đêm đều xuất hiện trong giấc mơ của ta. “Phụ thân, con muốn mẫu thân.” Nam nhân vẻ mặt lạnh lùng đáp: “Mẫu thân con chế1 rồi.” Ta: “…” Hỏi hệ thống mới biết, hắn thật sự vì ta mà sinh một đứa nhỏ. Sau đó, chỉ còn đứa nhỏ xuất hiện trong giấc mơ của ta, rơi lệ tố cáo: “Mẫu thân, có nữ nhân xấu muốn ngủ với phụ thân, còn lén lút bắt nạt con.” “Nếu người không quay lại, con sẽ bị ức hiếp đến chế1 mất.” Không những dám ngủ với nam nhân của ta mà còn dám đánh con ta! “Hệ thống, ta muốn quay lại!”

Xuyên Đến Bên Nàng

Xuyên Đến Bên Nàng Phu quân nuôi từ bé của ta là trạng nguyên tương lai. Hắn lợi dụng ta để thành danh, sau đó trở mặt cưới người trong lòng, còn diệt cả tộc ta, đày ta vào ngục tối. Trong ngục tối âm u, hắn và tân nương nắm tay nhau, lạnh lùng nhìn ta: “Ta đã nói, nhục nhã ngày hôm đó, ta sẽ trả lại gấp ngàn lần!” Chớp mắt, ta bừng tỉnh khỏi giấc mơ, không hiểu nổi giấc mơ này là điềm báo hay là nỗi lo lắng trong lòng. Sáng hôm sau, ta và Thôi Ninh Viễn cùng ngồi xe ngựa đến học đường nhưng nửa đường lại đâm phải một người. Người bị đâm ngã ngửa đầu dậy, lộ ra khuôn mặt thanh tú lạ thường, đôi mắt sáng ngời linh hoạt. Thôi Ninh Viễn khựng lại: “… Vị cô nương này?” Ta vô tình liếc nhìn sau lưng hắn, trong lòng kinh hãi vô cùng. Khuôn mặt này, người này, chẳng phải chính là Đường Lộ, tân nương mà Thôi Ninh Viễn yêu đến tận xương tủy trong giấc mơ đêm qua sao?

Ta Là Công Chúa Cơ Mà

Ta Là Công Chúa Cơ Mà Ta xuyên đến thân thể một vị công chúa vô dụng. Chỉ vì nhìn thám hoa nhiều hơn một chút, liền bị phò mã tát một bạt tai, đẩy xuống ao sen. Hắn nói là muốn cho ta một bài học nhớ đời. Ta lập tức xông vào trong cung tố cáo. Hoàng đế lại chỉ phạt phò mã ba mươi trượng. Hắn chịu xong hình phạt, còn có thể bò dậy đe dọa ta. Ta lập tức quyết định, cũng nên cho hắn một bài học nhớ đời. Ví như… lấy mạng hắn!

Trở Về Sau Ngàn Kiếp

Trở Về Sau Ngàn Kiếp Ta trở thành nữ nhân xuyên không thứ tư trong Vương phủ. Đêm động phòng hoa chúc, Vương gia hỏi ta: “Ngươi nghĩ thế nào về chuyện một phu một thê?” Ta đáp: “Một phu một thê, nhiều thiếp, như vậy mới giữ được đạo cân bằng.” Hắn lại hỏi tiếp: “Xà phòng, đường trắng, đậu phụ, có thứ nào ngươi biết làm không?” Ta khẽ lắc đầu. Mặc dù biết đây là những kỹ năng cần thiết khi xuyên không, nhưng ta vốn là dân khối văn, mỗi lần đọc đến các công thức hóa học trong tiểu thuyết đều thấy đau đầu. “Vậy hát một bài nghe thử?” Ta từ nhỏ ngũ âm không được đầy đủ, nào dám làm trò cười trước mặt Vương gia, đành cúi đầu nói: “Thiếp thân thô bỉ, không rành mấy việc phong nhã ấy.” Hắn đột nhiên lại nhắc: “Ngự tửu cung đình?” “Nhất… A? Gì cơ?” Vương gia gật gật đầu, lúc này mới yên tâm để ta tiếp tục tháo trang sức.

Từng Là Nữ Phụ

Từng Là Nữ Phụ Bạn trai đi cùng tôi đến tiệm làm móng. Tôi chọn kiểu đính full kim cương giá 99 tệ, nhưng thợ làm móng lại nhầm lẫn, dùng toàn bộ là đá Swarovski giá 150 tệ một viên để đính lên mười ngón tay tôi. Khi tính tiền, cô ấy yêu cầu tôi bù thêm 5.888 tệ. Tôi vừa định lên tiếng, trước mắt liền hiện ra các dòng bình luận: “Ahhh, nữ chính đáng yêu đúng là thông minh, nữ phụ căn bản không dám cãi nhau trước mặt nam chính, chỉ có thể ngoan ngoãn trả tiền.” “Nam chính chắc chắn sẽ bị khí chất kiên cường của nữ chính hấp dẫn!” “Đồ nữ phụ ngu ngốc không biết gì cả, sau này nữ chính sẽ tiêu tiền của cô ta, ngủ với đàn ông của cô ta, đến cả con cô ta cũng sẽ gọi nữ chính là mẹ!”

Xuyên Thành Con Của Nữ Phụ Độc Ác

Xuyên Thành Con Của Nữ Phụ Độc Ác Tôi xuyên vào bụng của nữ phụ đang mang thai, trở thành một đứa trẻ mới sinh. Ba tôi là ảnh đế, sau khi say rượu cùng mẹ tôi xuân phong nhất độ mà có tôi. Nhưng trong tiểu thuyết, tôi căn bản không được sinh ra! *春风一度; [chūnfēngyīdù] ; Hán Việt: XUÂN PHONG NHẤT ĐỘ ; giao hợp; làm tình.  

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc Tôi xuyên không vào một câu chuyện ngôn tình ngọt sủng, trở thành nữ phụ độc ác. Là con gái ruột được đưa về nhà, tôi vừa mới trở về thì ba mẹ ruột đã nói với tôi: “Con phải nhường nhịn em gái một chút, nó đã không còn ba mẹ rồi.” Tôi cười lạnh. “Tôi không cần phải tha thứ cho họ, tôi muốn họ sống trong sự day dứt và hối hận. Cho đến khi chet cũng phải chịu đựng sự dày vò.” “Tôi sẽ chet vào lúc họ yêu thương tôi nhất, và xem họ đau đến xé lòng, như thế mới thú vị.” “Hahahaha!” Khi nói điều này, tôi cười thoải mái đầy ngạo mạn, trong mắt chỉ toàn là sự hả hê. Lấy đức trả oán ư, hừ, không bao giờ, cả đời này cũng không bao giờ có chuyện đó. Cô nhất định phải chịu đau khổ giống như tôi thì mới coi là lời xin lỗi. Vì sao? Vì sao người có được cái kết tốt đẹp lại không thể là tôi chứ?

Tứ Kiếp Tình Đầu

Tứ Kiếp Tình Đầu Thứ tỷ ta tuyệt đối là nữ chính. Kiếp thứ nhất, ta giành trước gả cho Thái tử, tỷ ta liền gả cho Tam hoàng tử, không ngờ Thái tử mưu phản, ta chết, Tam hoàng tử lên ngôi, tỷ ta thành Hoàng hậu. Kiếp thứ hai, ta sửa chữa sai lầm, gả cho Tam hoàng tử, tỷ ta liền gả cho Thái tử, kết quả Thái tử đăng cơ, ta lại chết. Kiếp thứ ba, ta đi đường tắt, chân đạp hai thuyền vừa đạp thuyền Thái tử vừa đạp thuyền Tam hoàng tử, kết quả tỷ ta lên làm Nữ Hoàng, ta lại chết. Còn lần này, là lần thứ tư. Cha mẹ để ta chọn gả cho ai. Ta lập tức quỳ xuống: “Con nguyện ý gả cho tỷ tỷ, cho dù là thiếp!”

Xuyên Sách Báo Thù

Xuyên Sách Báo Thù Một sáng ngủ dậy, tôi xuyên vào sách, trở thành con gái của một mụ phản diện độc ác. Ông bố tổng tài nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh tanh, đầy ghét bỏ: “Đúng là con của bà ta, chỉ biết vu oan giá họa, giả đáng thương để lấy lòng người khác.” Ồ, vậy à? Lúc còn học mẫu giáo, tôi giơ tay tát cho thằng nhóc mập định bắt nạt mình một cái tím bầm cả mặt mũi. Lên tiểu học, tôi lén phang một gậy khiến thằng con trai định vén váy tôi phải nhập viện vì chấn động não. Vào cấp hai, tôi tung một cú đá làm gãy mấy cái xương sườn của thằng mất dạy định dọa nạt tôi. Lên cấp ba, tôi mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng tay thì ác không tưởng, túm đầu nhỏ kia, đứa định bắt nạt tôi, dí thẳng vào bồn cầu. Ông bố tội nghiệp, hay nói đúng hơn là người phải dọn đống hậu quả tôi để lại hết lần này đến lần khác, chỉ biết đứng một bên cạn lời: “…Hay là con cứ vu oan giá họa, giả đáng thương lấy lòng người ta đi, còn đỡ hơn đấy?”