Trang chủ Thể loại Xuyên Sách

Xuyên Sách

Xuyên Sách Báo Thù

Xuyên Sách Báo Thù Một sáng ngủ dậy, tôi xuyên vào sách, trở thành con gái của một mụ phản diện độc ác. Ông bố tổng tài nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh tanh, đầy ghét bỏ: “Đúng là con của bà ta, chỉ biết vu oan giá họa, giả đáng thương để lấy lòng người khác.” Ồ, vậy à? Lúc còn học mẫu giáo, tôi giơ tay tát cho thằng nhóc mập định bắt nạt mình một cái tím bầm cả mặt mũi. Lên tiểu học, tôi lén phang một gậy khiến thằng con trai định vén váy tôi phải nhập viện vì chấn động não. Vào cấp hai, tôi tung một cú đá làm gãy mấy cái xương sườn của thằng mất dạy định dọa nạt tôi. Lên cấp ba, tôi mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng tay thì ác không tưởng, túm đầu nhỏ kia, đứa định bắt nạt tôi, dí thẳng vào bồn cầu. Ông bố tội nghiệp, hay nói đúng hơn là người phải dọn đống hậu quả tôi để lại hết lần này đến lần khác, chỉ biết đứng một bên cạn lời: “…Hay là con cứ vu oan giá họa, giả đáng thương lấy lòng người ta đi, còn đỡ hơn đấy?”

Đại Sư Tỷ Phản Kích

Đại Sư Tỷ Phản Kích Ta và đại sư huynh đang tu luyện thì tẩu hỏa nhập ma. Chỉ vì ta và đại sư huynh đang tu luyện hăng say thì tiểu sư muội vô tri vô giác xông vào, làm gián đoạn thi pháp. Nàng ta thấy ta và đại sư huynh thì vô cùng kinh ngạc, sau đó vô tội nói: “Đại sư tỷ, Thanh Thanh không nhìn thấy gì hết, Thanh Thanh không biết… Thanh Thanh thật sự không cố ý.” Trong mắt nàng ta đã óng ánh nước mắt: “Đại sư tỷ, ta đã quấy rầy chuyện tốt của tỷ và đại sư huynh. Tỷ… tỷ sẽ không trách ta chứ?” Mẹ kiếp, xuyên sách thì xuyên sách, lại còn làm thế thân cho loại trà xanh này, thật là xui xẻo. Đại sư huynh vội vàng che chở tiểu sư muội sau lưng: “A Lăng, ngươi đừng trách Thanh Thanh, nàng ấy chỉ là một tiểu nữ hài đơn thuần, lương thiện, yếu đuối, không thể tự lo cho bản thân mà thôi~ “Nếu thật sự muốn trách, thì cứ trách ta là được.” Ta đứng dậy, sửa sang lại vạt áo, trực tiếp tung ra một chiêu Bình sa lạc nhạn, tiếp theo là một chiêu Hắc hổ đào tâm, rồi bổ sung thêm một chiêu Hầu tử Trộm đào. Đại sư huynh lập tức ngã xuống đất, co ro che lấy hạ thân, vô cùng đau đớn. Ta nhìn tiểu sư muội đang vô cùng kinh hãi, cười lạnh một tiếng, trực tiếp ra tay tát nàng ta hai mươi cái bạt tai. Ta móc kính sát tròng đỏ chót ra khỏi mắt, nhìn bọn hắn đang run lẩy bẩy nói: “Thật có lỗi, vừa mới tẩu hỏa nhập ma.”

Bông Hồng Của Riêng Tôi

Bông Hồng Của Riêng Tôi Sau khi Trần Thời đính hôn, tôi lấy lý do đi du lịch để nộp đơn xin nghỉ việc. Anh nhướn mày, mỉm cười nhẹ: “Chơi chán rồi thì quay lại.” Tôi tham lam ngắm nhìn đôi mày mắt của anh, khẽ đáp: “Ừm.” Anh không biết, tôi sẽ không thể quay lại nữa. Cuộc đời tôi, ngay từ khoảnh khắc anh đính hôn, đã bị hệ thống nhấn nút đếm ngược.

Nhân Vật Xui Xẻo Trong Truyện Đoàn Sủng

Nhân Vật Xui Xẻo Trong Truyện Đoàn Sủng Con gái tôi là nữ phụ ác độc trong truyện đoàn sủng. Còn tôi chính là người mẹ nuôi “chính nghĩa” luôn đứng về phía nữ chính, từng bước đẩy con gái ruột đến đường cùng. Sau khi thức tỉnh, để cứu lấy bản thân và con gái mình, tôi bắt đầu điên cuồng “sủng” nữ chính. Nam chính không có thời gian chăm sóc nữ chính? Tôi lập tức ra tay rút quyền con trai tổng tài. Nam phụ có hôn ước với nữ phụ, không thể yêu nữ chính? Tôi giải trừ hôn ước của con gái mình. Nữ chính được cả nhà cưng chiều, sao có thể đi làm kiếm tiền? Tôi đem hết việc điều hành công ty, cái việc mệt bở hơi tai đó, giao cho con gái ruột. Cuối cùng, tôi và con gái đúng là “thảm thương”, chỉ đành ngồi trên đống tài sản nghìn tỷ, cô độc tận cùng thế giới.

Ngọc Mạn Uyên Châu

Ngọc Mạn Uyên Châu Công lược quá thành công, bệnh kiều phản diện vì giữ ta lại, không tiếc dùng sinh tử đan sinh con cho ta. Ta lại chẳng tin nam nhân có thể sinh con, dứt khoát quay về thế giới thực. Đến khi hắn cùng đứa nhỏ mỗi đêm đều xuất hiện trong giấc mơ của ta. “Phụ thân, con muốn mẫu thân.” Nam nhân vẻ mặt lạnh lùng đáp: “Mẫu thân con chế1 rồi.” Ta: “…” Hỏi hệ thống mới biết, hắn thật sự vì ta mà sinh một đứa nhỏ. Sau đó, chỉ còn đứa nhỏ xuất hiện trong giấc mơ của ta, rơi lệ tố cáo: “Mẫu thân, có nữ nhân xấu muốn ngủ với phụ thân, còn lén lút bắt nạt con.” “Nếu người không quay lại, con sẽ bị ức hiếp đến chế1 mất.” Không những dám ngủ với nam nhân của ta mà còn dám đánh con ta! “Hệ thống, ta muốn quay lại!”

Ta Là Công Chúa Cơ Mà

Ta Là Công Chúa Cơ Mà Ta xuyên đến thân thể một vị công chúa vô dụng. Chỉ vì nhìn thám hoa nhiều hơn một chút, liền bị phò mã tát một bạt tai, đẩy xuống ao sen. Hắn nói là muốn cho ta một bài học nhớ đời. Ta lập tức xông vào trong cung tố cáo. Hoàng đế lại chỉ phạt phò mã ba mươi trượng. Hắn chịu xong hình phạt, còn có thể bò dậy đe dọa ta. Ta lập tức quyết định, cũng nên cho hắn một bài học nhớ đời. Ví như… lấy mạng hắn!

Bảo Mẫu Trong Mắt Tổng Tài

Bảo Mẫu Trong Mắt Tổng Tài Tỉnh dậy sau giấc ngủ, tôi trở thành bảo mẫu trong cuốn tiểu thuyết Tổng Tài bá đạo. Nữ chính về nhà muộn. Tôi tiến lên đón: “Thưa phu nhân, cô đã về rồi ạ. Đồ ăn đã được hâm nóng cho cô rồi.” Bá tổng vẫn chăm chú đọc báo, mí mắt cũng không thèm ngước lên: “Má Vương, ai cho phép cô để cơm cho cô ta thế? Đổ đi.” “Dùng tiền nhà họ Cố nuôi người rảnh rỗi, Má Vương, tháng này cô không có tiền thưởng.” Tôi: “…” Hôm sau, nữ chính vẫn về muộn. Phát hiện không có cơm. Bá Tổng buông tờ báo xuống, không vui nhìn về phía tôi: “Má Vương, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, phu nhân bị đau dạ dày, phải để cơm cho phu nhân. “Tháng này tiền lương của cô bị trừ một nửa.” Tôi: “……#*&”

Tiểu Sư Muội Phản Nghịch

Tiểu Sư Muội Phản Nghịch Thời điểm ta cùng phu quân động phòng, hắn đột nhiên phi thăng. Lúc phi thăng, hắn thậm chí chưa kịp dừng lại, cứ thế nhẹ nhàng phiêu diêu mà thành tiên. Mà ta, những cảm xúc sắp trào dâng bỗng chốc nghẹn lại trong cổ họng, một cái nghẹn này, đè nén đến mức khiến ta trở nên lãnh đạm trong mọi phương diện. Từ đó, ta chuyên tâm tu luyện Vô Tình Đạo, ba ngàn năm sau trở thành thần, rút kiếm đi tìm tên phu quân kia. Không ngờ, khi vừa dò hỏi tung tích, chúng thần đều cười ầm lên: “Ồ? Ngươi nói là chính là chiến thần trần truồng phi thăng kia sao~” “Hiện giờ, nhân gian đâu đâu cũng có miếu thờ hắn, ngươi chưa thấy kim thân của hắn sao? Hai cái mông sáng loáng được dát vàng, chói mắt vô cùng.” “Thế nào? Ngươi quen hắn sao?” Ta: … “Không quen, chưa từng gặp.”

Lệnh Vi

Lệnh Vi Ngày Tây Nam Vương tạo phản đó, vị hôn phu Thôi Chiếu của ta đã bỏ rơi ta mà cứu Tam Công chúa Liễu Hàm Tuyết. Ta thế mới biết, hóa ra từ đầu đến cuối hắn ta chưa từng yêu ta, có lẽ còn hận ta đã chia rẽ mối lương duyên của hắn ta và Công chúa. Sau khi chết trong nỗi kinh hoàng bị vó ngựa hung tàn giẫm gãy cổ, ta được sống lại. Lần này, lúc Liễu Hàm Tuyết hỏi ta muốn mua vị công tử nào, ta mỉm cười, chỉ nam tử lạnh lùng như ánh trăng sáng. Thôi Uyên. Người chỉ dựa vào sức một mình mình lật lại án cho Thôi thị, thậm chí còn leo lên vị trí Nhiếp chính vương. Và hơn hết, sau khi ta chết, hắn đã kề kiếm lên cổ Thôi Chiếu. Giọng nói lạnh lùng nghiêm túc. “Ngươi phải đền mạng cho nàng.”

Tôi Và Mẹ Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi

Tôi Và Mẹ Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Tôi thật không ngờ, một ngày nào đó tôi lại có thể cùng mẹ mình xuyên không. Kích thích không? Chính tôi cũng thấy vậy. Chuyện này kể ra cũng không dài, chỉ vì đêm hôm trước tôi thức khuya đọc tiểu thuyết, sáng hôm sau mẹ gọi tôi dậy không biết bao nhiêu lần mà tôi vẫn bám chặt giường không chịu rời. Điều này khiến mẹ tôi, người đang nấu bữa trưa, đeo tạp dề, tay phải cầm muỗng, xông thẳng vào phòng để “dạy bảo” tôi. Trong cơn bối rối, đầu tôi chưa kịp suy nghĩ, chân đã bật dậy chạy, rồi lại đ//âm thẳng đầu vào… trán của mẹ. RẦM! Đầu óc tôi tối sầm, mắt nổ đom đóm, tai ù ù. Sau đó, tôi không biết gì nữa. Khi tỉnh lại, thứ đập vào mắt tôi là một căn phòng xa hoa đến mức khó tin. Đây rõ ràng là một căn phòng công chúa! Dù não tôi lúc này vẫn hơi “đơ”, nhưng tôi hiểu rõ đây chắc chắn không phải nhà mình. Ngồi đờ người một lát, tôi quyết định bước xuống giường, vừa đi vừa nhìn quanh, cảm nhận lớp thảm mềm mại không biết làm từ chất liệu gì dưới chân. Rồi tôi vô thức đi đến trước gương— Ngực tôi! Rõ ràng trước đây chỉ là hai chiếc bánh bao nhỏ xíu, sao giờ lại thành C-cup thế này! Chưa kịp mừng rỡ, tôi ngẩng đầu lên và nhận ra… gương mặt này, hình như cũng không phải của tôi. Hả???

Xuyên Đến Bên Nàng

Xuyên Đến Bên Nàng Phu quân nuôi từ bé của ta là trạng nguyên tương lai. Hắn lợi dụng ta để thành danh, sau đó trở mặt cưới người trong lòng, còn diệt cả tộc ta, đày ta vào ngục tối. Trong ngục tối âm u, hắn và tân nương nắm tay nhau, lạnh lùng nhìn ta: “Ta đã nói, nhục nhã ngày hôm đó, ta sẽ trả lại gấp ngàn lần!” Chớp mắt, ta bừng tỉnh khỏi giấc mơ, không hiểu nổi giấc mơ này là điềm báo hay là nỗi lo lắng trong lòng. Sáng hôm sau, ta và Thôi Ninh Viễn cùng ngồi xe ngựa đến học đường nhưng nửa đường lại đâm phải một người. Người bị đâm ngã ngửa đầu dậy, lộ ra khuôn mặt thanh tú lạ thường, đôi mắt sáng ngời linh hoạt. Thôi Ninh Viễn khựng lại: “… Vị cô nương này?” Ta vô tình liếc nhìn sau lưng hắn, trong lòng kinh hãi vô cùng. Khuôn mặt này, người này, chẳng phải chính là Đường Lộ, tân nương mà Thôi Ninh Viễn yêu đến tận xương tủy trong giấc mơ đêm qua sao?

Kế Hoạch Phát Điên Của Thiên Kim Thật

Kế Hoạch Phát Điên Của Thiên Kim Thật Trước khi thi đại học, tôi tình cờ nghe được thiên kim giả thương lượng với bố mẹ, muốn c//ướp đi danh ngạch cử đi học của tôi. Tôi lập tức buông thả. Đi học không nghe giảng, đến trường thi tôi ngủ, thi toán tôi học tiếng Anh, thi tiếng Anh tôi học “Mãn Giang Hồng”. Người người đều nói tôi đã hết thuốc chữa, kết quả sau khi có điểm thi tốt nghiệp trung học, tôi một đêm nổi tiếng. “Ôi trời! Trong số những Trạng nguyên của các tỉnh trong cả nước, người dốc lòng nhất lại là cô ấy!”

Mẹ Kế

Mẹ Kế Ba tôi tìm cho tôi một bà mẹ kế. Ngay ngày đầu tiên bà ấy bước vào cửa — đã đưa tôi vào bệnh viện. “Bác sĩ, con bé bị vấn đề về tiêu hoá, phải điều chỉnh thế nào ạ?” Nhưng tôi lại nghe thấy tiếng lòng của bà ấy và… hệ thống. 【Ký chủ à, nữ chính ợ sữa là một thiết lập cực kỳ đáng yêu trong hình tượng cô vợ nhỏ!】 【Tôi chỉ biết đó là bệnh, phải chữa.】 Tôi hoàn toàn không hiểu “cô vợ nhỏ” là gì. Cho đến sau này. Tôi gặp được nam chính định mệnh của đời mình. Anh ta ném cho tôi một tấm thẻ, giọng điệu bá đạo và đầy áp chế: “Làm người phụ nữ của tôi.” Tôi khịt mũi cười lạnh. “Bao nhiêu số 0? khẩu khí lớn thế cơ à?”

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc Tôi xuyên không vào một câu chuyện ngôn tình ngọt sủng, trở thành nữ phụ độc ác. Là con gái ruột được đưa về nhà, tôi vừa mới trở về thì ba mẹ ruột đã nói với tôi: “Con phải nhường nhịn em gái một chút, nó đã không còn ba mẹ rồi.” Tôi cười lạnh. “Tôi không cần phải tha thứ cho họ, tôi muốn họ sống trong sự day dứt và hối hận. Cho đến khi chet cũng phải chịu đựng sự dày vò.” “Tôi sẽ chet vào lúc họ yêu thương tôi nhất, và xem họ đau đến xé lòng, như thế mới thú vị.” “Hahahaha!” Khi nói điều này, tôi cười thoải mái đầy ngạo mạn, trong mắt chỉ toàn là sự hả hê. Lấy đức trả oán ư, hừ, không bao giờ, cả đời này cũng không bao giờ có chuyện đó. Cô nhất định phải chịu đau khổ giống như tôi thì mới coi là lời xin lỗi. Vì sao? Vì sao người có được cái kết tốt đẹp lại không thể là tôi chứ?

Xuyên Sách Tôi Bị Cả Nhà Bá Tổng Nghe Được Tiếng Lòng

Xuyên Sách Tôi Bị Cả Nhà Bá Tổng Nghe Được Tiếng Lòng Sau khi bị trói buộc với hệ thống rồi xuyên sách, tiếng lòng của tôi bị cả nhà Bá tổng nghe được. [Anh hai thật ngốc, có ai mà khi uống say rồi vẫn có thể ân ái được chứ, tỉnh lại đi, đứa bé trong bụng cô ta căn bản không phải là của anh.] [Chị cả cũng vậy, bị chồng cắm sừng còn phải giúp hắn ta nuôi con riêng, thật đúng là đáng thương.] [Còn Lục Trì, không thích mình tại sao lại không ly hôn, mình còn muốn sau khi ly hôn tìm trai trẻ, nghĩ đến mấy múi cơ bụng đó…] Đêm đó, Lục Trì quấn khăn tắm đi vào phòng tôi, vành tai đỏ lên, dáng vẻ ngây thơ: “Vợ ơi, cho em sờ.”

Sau Khi Xuyên Thành Beta, Tôi Bước Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Sau Khi Xuyên Thành Beta, Tôi Bước Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh Tôi vô tình xuyên vào bộ truyện ngôn tình m.áu chóa với vai trò nhân vật phụ mờ nhạt. Thế mà chẳng hiểu sao, tôi vô tình hạ gục một đám Alpha rồi trở thành thần tượng quốc dân cmnr. “Cô ta giả vờ! Chắc chắn cô ta không phải beta!”, đám Alpha phẫn nộ kêu gào. Tôi nhìn họ bằng ánh mắt thương hại, nhún vai: “Đâu có giả vờ đâu, tôi chỉ đơn giản là quá đỉnh!”

Nam Phụ Thâm Tình Trọng Sinh

Nam Phụ Thâm Tình Trọng Sinh Sau hai mươi năm xuyên qua truyện ngược, ta mới biết phu quân của ta, Bùi Độ, là người được trùng sinh. Mỗi lần gặp gỡ sau khi xuyên đến, đều là do hắn tỉ mỉ tính toán, bởi vì ở kiếp trước cùng thời không, ta đã nhiều lần hãm hại nữ chính. Thậm chí cưới ta, cũng là Bùi Độ muốn ngăn ta gả cho nam chính, để thành toàn cho nam nữ chủ. Chỉ vì thân phận ban đầu của ta là nữ phụ độc ác đáng ghét, là chướng ngại vật trên con đường hạnh phúc của nam nữ chủ. Nhưng đó không phải là ta, ta cùng nữ chính đã trở thành bạn thân không chuyện gì không nói, đối với nam chính thì tránh xa, cuối cùng gả cho nam phụ si tình nhất trong truyện. Nhưng những điều trước đó đều là thật, còn câu cuối cùng chỉ là ta tưởng tượng. Bùi Độ si tình, nhưng ta lại quên mất rằng đối tượng si tình trong thiết lập nhân vật của hắn lại không phải là ta. Ngày ta nhìn thấy nhật ký Bùi Độ giấu trong ngự thư phòng, ta đã xuất cung tìm nữ chính. Bùi Độ biết được, vội vã đuổi đến, rút kiếm thẳng về phía bóng lưng ta. Mũi kiếm từ sau gáy đâm tới, lạnh như băng, áp sát mạch đập, bên tai là giọng nói lạnh lùng của hắn: “Đứng lại, đừng đến gần nàng.” Hóa ra, Bùi Độ luôn ôn nhu cũng có thể tuyệt tình như vậy.     Sắp tới mê truyện có kết hợp với lazada tung ra một loạt mã giảm giá, các mã 30/150k 60/300k 100/150k, ai là tín đồ săn sale của Lazada, shopee thì join nhóm dưới đây để nhận mã nhanh nhất nhe😘

Hóa Thành Nữ Phụ Yếu Đuối Trong Tiểu Thuyết Mạt Thế

Hóa Thành Nữ Phụ Yếu Đuối Trong Tiểu Thuyết Mạt Thế Tôi là nhân vật nữ phụ khó tính trong cuốn tiểu thuyết mạt thế. Để làm bẽ mặt nam chính, tôi cố tình hất đổ đồ ăn trên tay: “Con chó hư, liếm sạch cho tôi.” Nam chính nhẫn nhịn cầm lấy đầu ngón tay dính đầy sữa của tôi, toàn thân căng thẳng. [Giá trị tình yêu +10] Tôi: Cái gì vậy? Hệ thống tức giận nói: “Đồ ngốc. Cô mắng hắn đến ngu luôn rồi.” Sau đó, tôi bị nam chính đang giả ngốc nhốt vào lồng vàng và bị hắn trừng phạt vì hận. Người đàn ông nắm lấy mắt cá chân của tôi, cười như một con chó điên: “Đại tiểu thư, dùng lực thêm một chút.”

Phu Nhân Ta Thật Xấu

Phu Nhân Ta Thật Xấu Ta nghe thấy được tiếng lòng của Thái tử, hắn nói bộ dạng của ta trông thật xấu xí. Thái tử cũng nghe được tiếng lòng của ta, ta mắng hắn trông như thằng đần. Hai chúng ta nhìn nhau, bỗng một giọng nói âm u vang lên. “Ta sẽ giết Thái tử trước, rồi giết Thái tử phi sau..” Thái tử cùng ta liền khựng lại một chút. “Ai, ai muốn giết ta?”

Dung Hi

Dung Hi Vị hôn phu của ta đã trở về sau khi xuất chinh. Hắn mang theo một nữ tử—nàng vận trường sam đỏ, bên hông đeo loan đao, cưỡi ngựa từ cổng thành tiến vào, kiêu hãnh rực rỡ, tựa như sắc đỏ của những rừng hoa đỗ quyên nở rộ khắp núi đồi vào mùa xuân. “Thì ra cô nương mà Ninh Trăn thích là như vậy.” Nàng khoanh tay nhìn ta, khẽ nhướn mày, giọng điệu không lộ ra vui buồn. Còn Ninh Trăn chỉ thở dài, liếc nàng một cái đầy bất đắc dĩ. “Lời hứa khi còn nhỏ, không thể tính được.” Lời hứa khi còn nhỏ, không thể tính được… Ta đợi hắn ba năm, cuối cùng lại chỉ nhận được một câu như thế.