Danh sách truyện hot gần đây

Ta nhặt được ba người nam nhân. Một là yêu quái, một là ma đầu, một là thần tiên. Cả ba người bọn hắn đều bị thương nặng, nằm rải rác trên cùng một ngọn núi ở chân núi, lưng chừng núi và đỉnh núi. Ta đánh xe bò lên núi đốn củi, nhặt từ chân núi lên đỉnh núi, xe đã đầy. Được rồi, về nhà thôi.

Tôi Là Kim Chủ Giới Giải Trí Ba tôi là đạo diễn, mẹ tôi làm sản xuất phim, anh trai là ngôi sao hạng A. Nhưng bạn trai tôi sau khi nhận vai nam chính trong bộ tiểu thuyết ngôn tình chuyển thể đang hot, thì bắt đầu lăng nhăng. Hắn dan díu với một hotgirl mạng, còn bắt tôi làm trợ lý cho cô ta: “Tần Nhiên Nhiên, cô không có bằng cấp cũng chẳng có quan hệ, nếu không phải nhờ tôi, giờ chắc cô vẫn đang ở xưởng lắp ốc vít. Ngoan ngoãn làm trợ lý cho Nhu Nhu, tôi trả cô 3 triệu rưỡi một tháng.” Hắn không biết rằng, tôi thực ra là nhà đầu tư cho bộ phim mới của hắn. Ngay lập tức, tôi chọn một nam chính trẻ trung khác, đá bay hắn ra khỏi vai diễn.

Cuốn Sổ Đòi Mạng Mẹ tôi có một cuốn sổ ghi lại toàn bộ chi phí nuôi tôi từ nhỏ đến lớn. Sau một cuộc cãi vã khác, bà ấy bảo tôi trả lại toàn bộ số tiền này cho bà ấy. Tôi nói: “Được, trả lại hết cho mẹ.” Cả m//ạng của con, cũng trả lại cho mẹ.

Tôi và chị gái là hai con chim hoàng yến được đối đãi tốt nhất ở bên cạnh hai thiếu gia giới Thượng Hải.Chị ấy tựa như một đóa bạch liên hoa tinh khôi, còn tôi là trà xanh thượng hạng. Cả hai được kim chủ xem là thần tài, truyền nhân Thái Địch.Cho đến một ngày, chị tôi phát hiện ra thân phận của mình chỉ là nữ phụ, sau này sẽ bị kim chủ vứt bỏ, chết một cách thảm thương.Chị nói: “Phải tìm lý do làm họ cảm thấy tội lỗi, buộc họ phải để chúng ta ra đi.”Đầu tôi chợt lóe lên ý tưởng, chuyện này dễ như ăn bánh.“Chị đi ngủ với kim chủ của em, em đi ngủ kim chủ của chị, chúng ta cùng diễn màn bắt gian kẻ phản bội.”Vào ngày thực hiện ý đồ, bọn tôi lén lút đổi phòng.Nhưng còn chưa kịp trèo lên giường của em trai kim chủ, tôi đã bị nhấc bổng lên. Bùi Yến vuốt ve phía sau cổ tôi cười lạnh nói:“Em cũng to gan quá nhỉ, mình tôi chưa đủ hay sao, lại còn muốn cả em trai tôi nữa?”

Tôi thích Hạ Thành Cẩn, nhưng anh ấy không thích tôi.Hehe, vậy thì tôi càng thích hơn.Bạn bè khuyên tôi: “Thay người khác mà thích đi, yêu mà không được đáp lại thì chỉ làm khổ cả thân lẫn tâm.”Nghe mà buồn cười, đàn ông yêu mà không được thì họ sẽ chiếm đoạt bằng mọi giá, thậm chí là giam cầm cuồng loạn.Còn phụ nữ yêu mà không được thì phải hóa thành nữ chính trong truyện ngược, hạ mình cầu xin tình yêu ư?“Xin lỗi nhé, chị đây thích chơi kiểu tình yêu cưỡng chế.”

Sáu năm trước, tôi mang thai trước khi kết hôn, nhưng anh ấy lại rời đi mà không nói lời nào.Tôi một mình sinh con gái.Để mang lại cho con một gia đình đầy đủ, tôi đã cố gắng kiếm thật nhiều tiền và quyết tâm cưới một người đàn ông tốt.Lần gặp lại anh ấy là trên bàn đàm phán hợp đồng của bên A.Anh ấy là người nắm quyền của tập đoàn Vệ Thị, còn tôi chỉ là một nhà cung cấp nhỏ.Năm xưa, anh ấy bị bệnh, suốt ngày chỉ ở trong phòng, giờ đây anh ấy không còn nhận ra tôi nữa.Ánh mắt tôi rơi vào cổ tay trái của anh, nơi sợi dây đỏ đã phai màu.Tại buổi tiệc, vị hôn thê đứng bên cạnh anh ấy, nhìn anh với ánh mắt hạnh phúc.Khuôn mặt đó, sao mà giống tôi đến vậy.Nhìn vào khung cảnh hòa hợp của họ, tôi quay người rời đi.Giọng nói của anh ấy vang lên từ phía sau: “Không được đi !”

Hồng Trần Như Mộng Người trong lòng của ta muốn xuất gia. Hoàng huynh nói với hắn, một là cưới ta, hoặc là cả đời không lập gia đình. Tướng quân cốt cách sắt thép, ngày hôm sau liền lên chùa Linh Chiêu. Về sau, ta khoác lên mình giá y, tiến về phương Bắc hòa thân, mà hắn lại phun ra máu tươi, Phật châu đứt đoạn.

Kẻ thù không đội trời chung của tôi dạo này có gì đó sai sai.Anh ta say xỉn, hút thuốc, thậm chí còn chẳng thèm phản ứng trước mấy lời khiêu khích của tôi.Kết quả: Được chẩn đoán mắc chứng yêu đơn phương.Thế là tôi hả hê, hăm hở bày mưu hiến kế:“Ê? Chưa nghe qua tổng tài bá đạo cưỡng chế yêu à? Con gái ai cũng thích kiểu đó, thích thì cứ quất luôn đi!”Lương Tụng Niên cười lạnh: “Cô chắc chứ?”Ngay giây tiếp theo, tôi bị anh ta đè xuống giường.Tôi: “Anh làm cái gì đấy???”Ngón tay thon dài của anh ta chậm rãi luồn vào váy tôi, giọng điệu lạnh nhạt: “Cưỡng chế yêu đó, bảo bối.”


Hoa Nở Sau Mưa Năm 1985, đầu đông. Mạnh Phiến Nhiên khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, gõ cửa rồi bước vào văn phòng bí thư chi bộ. “Báo cáo, tôi muốn xin giấy đăng ký kết hôn.” Bí thư Dương nhận ra đây chính là vị hôn thê của doanh trưởng Hạ, cười vui vẻ chúc mừng: “Bác sĩ Mạnh sắp có hỷ sự rồi, đến lúc đó nhớ cho chúng tôi được hưởng chút không khí vui mừng nhé.” Mạnh Phiến Nhiên gật đầu, mỉm cười. Nhưng trên tờ đơn xin kết hôn mà cô cầm về, ở mục tên chú rể, người cô viết xuống lại không phải là ba chữ “Hạ Chiêu Lãng”. Quả thật cô sắp kết hôn, nhưng chú rể của Mạnh Phiến Nhiên không phải là Hạ Chiêu Lãng, người mà cô hằng mong nhớ, mà là một người chưa từng gặp mặt, được gia đình sắp xếp hôn nhân ở thủ đô. Viết xong đơn, cô cẩn thận cất nó vào ngăn kéo sâu nhất. Trong đó vẫn còn ba trăm tệ mà cô đã dành dụm để làm sính lễ giúp Hạ Chiêu Lãng. Đôi mắt hạnh của cô thoáng tối lại, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua chát.

Tĩnh Ninh Kiến Xuân Ta là thiếp của Nghiêm phủ. Ta luôn nhu thuận cung kính, với lão gia cũng có thể xem là tình thật ý chân. Nhưng nào ngờ, Nghiêm phủ lại bị tịch biên tài sản. Ngay lúc đó, ta thở phào nhẹ nhõm, may mắn thay, ta chỉ là thiếp. Thiếp thì không đáng bị liên lụy.

Vãn Ý Tôi đã ch .t bảy lần. Lần nào cũng đúng vào ngày chồng tôi đưa ra đơn ly hôn. Anh ấy không yêu tôi. Bảy năm hôn nhân, cuối cùng cũng không địch lại nổi Bạch Nguyệt Quang vừa trở về nước. Hệ thống nói với tôi, nếu muốn sống, tôi phải thắng được cô ta. Sảy thai, thế thân, bị hãm hại… thủ đoạn của tôi ngày càng tàn nhẫn. Thế nhưng, khi con đường này sắp chạm đến đích, tỉ lệ cứu vãn cuộc hôn nhân đạt đến 99.99% — Tôi lại là người chủ động đưa ra đơn ly hôn.