Danh sách truyện hot gần đây

Cậu bạn thanh mai trúc mã của tôi thích cô gái lớp bên.Cậu ta vì cô gái đó mà đánh nhau, dính vào đủ thứ thói hư tật xấu.Thậm chí còn giúp cô ấy gian lận, thi được hạng nhất toàn khối, lấy mất học bổng vốn dĩ thuộc về tôi.Sau kỳ thi đại học, cậu ta ngậm điếu thuốc, đứng ở góc cổng trường.Khi tôi đi ngang qua, cậu ta đưa tay kéo tay áo tôi lại.Giọng cậu ta khàn khàn: “Trước đây đã hứa sẽ thi cùng một trường đại học, là tớ không làm được… Cậu có thể… nhìn tớ thêm một lần nữa được không?”

Biết tin phải tăng ca vào dịp 1/5, tôi phát điên lên mạng xã hội.Tôi liệt kê từng món đồ trong văn phòng sếp, từ ghế sofa da thật đến bàn chải đánh răng anh ta dùng.Tôi bảo rằng tan làm sẽ đem hết mấy thứ đó đi bán, rồi lấy tiền gọi 18 nam người mẫu.Không ngờ video lại hot.Bình luận được nhiều lượt thích nhất là của chính sếp:Anh ấy viết: “Cô bị bệnh à? Sao không dứt khoát đem tôi bán luôn đi? Hay là cô còn điều gì lấn cấn chưa giải quyết được?”

Người yêu cũ công khai bạn gái mới, để không thua kém anh ta, tôi cũng tìm một bức ảnh trên mạng của một bộ vest nam và đăng công khai.Sau đó, tôi phát hiện ra ánh mắt của sếp tôi- người mỗi ngày mắng tôi tám trăm lần – nhìn tôi ngày càng kỳ lạ.Anh ta không mắng tôi nữa.Cũng không bắt tôi làm thêm giờ nữa.Còn tặng tôi túi Chanel.Và chuyển vào tài khoản của tôi 500.000 nhân dân tệ.Tôi không thể nào hiểu nổi.Cho đến một ngày, tôi phát hiện trong nhà của sếp cũng có một bộ vest giống hệt như trong ảnh.

Kiếp trước, khi gia đình nhà họ Hoắc đề nghị nhận nuôi tôi, dì lại để chị họ Hoàng Lăng mạo danh tôi. Hoàng Lăng được đưa đến Yên Kinh, còn tôi thì bị bỏ lại ở nông thôn.Nhưng nhà họ Hoắc chỉ muốn xây dựng hình ảnh tốt bên ngoài mà thôi. Hoàng Lăng phải chịu đựng sự khinh bỉ và bạo hành, cuối cùng còn bị ép kết hôn với một kẻ bạo hành.Còn tôi, tôi đã cố gắng thi đỗ vào Đại học A, trở thành thủ khoa kỳ thi đại học. Sau khi tốt nghiệp, tôi còn trở thành nhân tài nghiên cứu trong các dự án trọng điểm của quốc gia.Nhiều năm sau, tôi tình cờ gặp lại Hoàng Lăng. Vì ghen tị và bất mãn, cô ấy đã cắt cổ tôi ngay trên đường.Tôi quay trở lại ngày gia đình nhà họ Hoắc đến gặp mặt nhận nuôi.Hoàng Lăng kéo tôi đến trước mặt gia đình nhà họ Hoắc:“Em họ, lần này thủ khoa đại học là của chị rồi, em cứ đến nhà họ Hoắc mà chịu khổ thay chị đi.”Tôi nhìn chằm chằm vào cái bụng đã nhô lên của dì, trong lòng thì cười thầm.Bà ta tưởng “con nhà nghèo đổi đời” dễ dàng như vậy sao?

Tôi và em gái đã cố gắng hết sức để quấn lấy Châu Lễ suốt một năm trời, trong giới ai cũng đặt cược, đoán xem Châu Lễ sẽ cưới chị hay cưới em.Tôi thắng rồi, nhưng bạch nguyệt quang trong lòng anh ấy lại quay về.

Em trai tôi bị lừa tiền, bố nhập viện, đột nhiên có một ông lão tìm tôi nói: “Năm mươi triệu, cưới không”Nhìn vào hợp đồng ghi rõ một tháng năm mươi triệu, tôi đã đồng ý cưới, ai ngờ người tôi cưới là cháu trai trưởng của ông.Vừa bước vào phòng bệnh, tôi nghe thấy một giọng nói kim loại: “Ký chủ, đối tượng nhiệm vụ đã đến, nhiệm vụ đầu tiên là để cô ấy hôn và đánh thức ký chủ dậy.”Tôi: ?Ai đang nói chuyện vậy?Giây tiếp theo, một giọng nói trong trẻo nhưng đầy tức giận vang lên: “Bộ cậu bị điên à, tôi đang hôn mê mà!”Tôi: ???

Sư Muội Độc Ác Của Ta Sư muội ba tuổi bị diệt tộc, năm tuổi chịu thiên lôi, tuy có thiên phú dị bẩm nhưng lại yếu đuối nhiều bệnh, tất cả mọi người đều rất thương nàng. Nhưng không ai biết do nàng không kiềm chế được bản thân mình, dùng một cây chủy thủ san bằng thôn trang, giết sạch trăm người trong gia tộc kẻ địch mới dẫn đến việc đất trời trừng phạt. Là ta giấu nàng đi, đưa nàng đi khám bệnh, dạy nàng cách khống chế cảm xúc, chăm sóc nàng thành một thiếu nữ không khác người thường. Vì để tìm cách chữa khỏi bệnh cho nàng, ta nhập tiên tu hành, nàng cũng đi cùng với ta. Trước mặt người khác, nàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời sư tôn sư huynh, giả vờ như không biết ta, sẽ ngọt ngào gọi ta là sư tỷ. Sau lưng nàng sẽ nhảy qua cửa sổ vào phòng ta, lấy hết bảo bối mà các sư huynh đưa cho nàng nhét vào trong lòng ta, nói một ngày nào đó sẽ đến phiên nàng bảo vệ ta. Nhưng ta còn chưa chờ được đến ngày đó đã bị sư tôn và sư huynh ném vào lô chế tạo đan dược: ‘’Tư chất của ngươi bình thường, ngươi cũng chỉ xứng làm thuốc bổ cho sư muội mà thôi!’’ Nghe nói ngày ta hóa thành kim đan, sư muội đã tẩu hỏa nhập ma. Về sau người trong tiên giới đều biến sắc khi nhắc đến thiếu nữ xinh đẹp nhưng lòng dạ độc ác kia, họ nói nàng đã biến tiên sơn thành địa ngục.

Thê Tử Hèn Mọn Của Phò Mã Gia Ta đã làm việc vất vả để phu quân có thể đi học trong mười năm, nhưng sau khi hắn đỗ đạt, chuyện đầu tiên làm là bỏ rơi ta. Ta khóc lóc, van xin, lại bị làm nhục ngay giữa phố, nhi tử kêu khóc, thì lại bị tra tấn đến chết. Sau đó, ta bị lăn trên giường đinh, giẫm lên than nóng, bị đánh bằng roi, đánh trống vang trời ở trước hoàng cung. Nhưng những người đến lại truy sát ta, “Phò mã gia bây giờ phong quang vô hạn, há có thể để ngươi vu khống lung tung được.” Vách núi sâu hàng nghìn mét, hắn cho rằng ta chắc chắn đã chết. Nhưng ta mạng lớn, Diêm Vương không chịu nhận, chỉ vài ngày sau, ta đã từ Địa Phủ bò trở về.

Giành Giật Sinh Cơ Ta đã mất đi sự trong sạch. Là do thứ muội hại. Mẹ ta biết rõ, nhưng vẫn quyết định để nàng thay ta gả cho Thái tử. Ngày trước khi nàng xuất giá, ta thức tỉnh. Lúc này ta mới hiểu được hóa ra mình chỉ là một nữ phụ pháo hôi. Sau khi thứ muội trở thành Thái tử phi, người chết đầu tiên chính là ta. Ta: Cứ mặc kệ đi, dù sao cũng đều phải chết, tất cả đều cùng hủy diệt đi. Kể cả ta. Tất cả đều phải chết.

Sổ Tay Ăn Dưa Ở Đông Cung Ta là thê tử bị phế truất của Thái tử, sau khi bị tước bỏ ngôi vị Thái tử phi, ta lâm trọng bệnh, mất đi thính giác cùng giọng nói. Thực ra, tất cả đều là ta giả vờ. Ta không muốn giao tiếp với người khác, vì vậy ta giả vờ tuyệt vọng, không ngờ rằng sau khi trở thành người câm điếc, Thái tử và các nương nương lại coi ta như thùng rác để trút bầu tâm sự. Biết được nhiều bí mật như vậy, ta không thể không tiến thêm một bước – Giả chết.

Thay Đích Tỷ Gả Cho Nhiếp Chính Vương Ta thay thế tỷ tỷ gả cho nhiếp chính vương tội ác tày trời. Đích tỷ được cả nhà sủng ái hết mực, nhưng lại là người câm. Vì vậy ta cũng chỉ có thể giả câm. Đêm tân hôn, ta đợi trong phòng đến nỗi sắp ngủ thiếp đi, cuối cùng cũng có người đẩy cửa tiến vào, tiếp đó khăn trùm đầu của cô dâu bị vén lên. Ngẩng đầu lên nhìn thấy một khuôn mặt đẹp đến mức không giống người thường, ta suýt thốt lên một câu “Đẹp quá”, bỗng nhớ ra thân phận hiện tại của mình. A đúng rồi, hiện tại ta là người câm. Vì vậy chỉ có thể ngơ ngác nhìn hắn, cố gắng dùng ánh mắt truyền đạt suy nghĩ trong lòng. Cảnh Hành khẽ nhếch đuôi mắt, đưa tay nhéo cằm ta nâng lên, dường như đang tỉ mỉ ngắm nghía: “Nghe nói phu nhân ba năm trước từng mắc một trận bệnh nặng, hiện tại không thể nói, nghĩ lại, cũng không thể nói ra được đau đớn nhỉ?” Ta lập tức hoảng hốt. Hắn tiếng xấu vang xa, sẽ không có sở thích đáng sợ gì không thể cho người biết đi? Đang nghĩ ngợi, hắn lại cười nhẹ nói: “Nhưng ta nghe nói, cho dù là người không thể nói, ít nhất cũng có thể phát ra một chút âm thanh mơ hồ.” Sau khi đích tỷ trở thành người câm, ta chỉ gặp nàng một lần trước đêm gả thay này, cũng không hiểu lắm tình trạng phát ra âm thanh hiện tại của nàng. Nghe Cảnh Hành nói vậy, ta tin là thật, vì vậy ừm ừm hai tiếng. Hắn đột nhiên bật cười, đôi mắt như chiếc đèn lưu ly phản chiếu ánh sáng, sáng đến mức không giống người thường, lại còn đa tình. Hắn cúi đầu hôn ta, mơ hồ nói: “Cũng đủ rồi.” Mặt ta bỗng đỏ bừng.

Nguyệt Hoa Năm thứ ba làm hoàng hậu, bạch nguyệt quang của hoàng đế tiến cung. “Nguyệt Hoa, nàng yên tâm, dù thế nào trẫm cũng không để nàng ấy vượt qua nàng.” Đúng vậy. Ta cô độc giữ lấy ngôi vị hoàng hậu, còn hắn thì đêm đêm ở lại cung của quý phi. Ngay cả nhi tử của ta cũng luôn quấn quýt bên nàng. Khi ta dự định giả chết bỏ trốn để tác thành cho bọn họ, nhi tử lại ôm một đống vàng bạc châu báu chui vào ổ chăn của ta: “Nương, muốn đi cũng đừng bỏ con lại nhé.” “Đây đều là những thứ con lừa được từ chỗ của quý phi, chắc đủ cho chúng ta tiêu xài cả đời rồi nhỉ.” “Không đủ thì để con đi kiếm thêm?” Mắt ta lấp lánh nhìn châu báu. “Đủ rồi, đủ rồi, đúng là con trai ngoan của nương.” “Nương sẽ tìm cho con một người cha mới.” Sau đó… Nhi tử: “Nương, nhiều người thế này, ai mới là cha mới của con đây?”