Danh sách truyện hot gần đây

Sau khi tôi được nhận lại gia đình hào môn, cô con gái giả đã xây dựng một mối quan hệ tình cảm sâu sắc với vị hôn phu của tôi.Vấn đề làm sao thực hiện hôn ước trở thành một việc nan giải.Mẹ tôi vung tay quyết định: “Vậy thì cùng gả đi!”Thế là tôi và cô con gái giả cùng gả vào nhà họ Lục.Cô ấy gả cho anh cả, Thái tử gia, còn tôi gả cho em trai, một người trầm tĩnh như Phật tử.Từ chị em trở thành chị em dâu, nhưng chúng tôi vẫn tiếp tục truyền thống cạnh tranh đối đầu.Cô con gái giả: “Công ty tôi lợi nhuận năm vạn rồi!”Tôi: “Tôi sáu vạn.”Cô con gái giả: “Chồng tôi 18cm, có cơ bụng!”Tôi: “Chồng tôi cũng có.”Cô con gái giả: “… Lần sau thi tiếp!”Sau này, nữ thư ký của Thái tử gia bỏ thuốc để quyến rũ anh ta.Cô con gái giả khóc lóc thảm thiết: “Chồng tôi có tiểu tam, tôi muốn ly hôn.”Tôi vừa xoa cái lưng đau nhức, vô thức đáp lại: “Chồng tôi cũng có.”Cô con gái giả vẫn đỏ mắt đáng thương nhìn tôi.Tôi: “Vậy tôi cũng ly hôn nhé?”Chồng Phật tử của tôi: “?”

Năm tôi sáu tuổi, bố mẹ sinh cho tôi một cô em gái.Khi đến bệnh viện thăm em gái, tôi đã chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng: Có người lén tráo đổi em gái tôi với một đứa trẻ khác.Tôi không lên tiếng, chỉ âm thầm tráo lại em gái mình.Mười tám năm sau, một cô gái với khuôn mặt đầy nước mắt xuất hiện trước mặt bố mẹ tôi, giọng nghẹn ngào:“Bố, mẹ, con mới là con gái ruột của hai người!”Khi đi công tác về, tôi phát hiện ra bầu không khí trong nhà rất kỳ lạ. Bố mẹ có vẻ mặt phức tạp, trong nhà im lặng đến lạ thường.Trên tay tôi vẫn cầm món quà mua cho gia đình, ngạc nhiên hỏi:“Du Du đâu rồi? Gần đây nghỉ lễ mà, sao em ấy không về nhà?”Lý Du Du chính là cô em gái kém tôi sáu tuổi, năm nay vào đại học, học ngay tại thành phố này. Mỗi khi được nghỉ lễ, em ấy đều về nhà.Trên đường về, tôi đã tưởng tượng cảnh em gặp tôi, chắc chắn sẽ như một chú mèo nhỏ chạy đến, giật lấy hành lý của tôi, rồi ôm chặt tôi và nói:“Chị ơi, cuối cùng chị cũng về rồi!”Nhưng tôi không thấy bóng dáng em gái đâu, chỉ có bố mẹ im lặng không nói gì.Bố tôi ra hiệu bằng ánh mắt:“Hân Hân, lại đây, bố mẹ có chuyện quan trọng muốn bàn với con.”Là chị cả trong nhà, sau khi tốt nghiệp đại học, tôi bắt đầu quản lý doanh nghiệp gia đình.

Ngọn Đèn Tương Tư Thái tử điện hạ cùng ta ân ái bảy năm, trong lúc lưu lạc ở dân gian thì mất trí nhớ. Chàng yêu một đoá sơn trà hoang dã tự do sinh trưởng ở thôn quê. “Nguyên Ninh, từ đầu đến cuối ta đều không hiểu, tại sao trước kia ta lại thích nữ tử vô vị như ngươi.” Ta không khóc không làm loạn, giữ vững tôn nghiêm của quý nữ vọng tộc, thiêu rụi từng món đồ trước kia chàng tặng ta, nào là bút lông sói, bùa bình an, hoa dành dành khắp vườn… Chàng thở phào nhẹ nhõm, cho rằng cuối cùng ta cũng buông bỏ. Chàng bắt đầu ngày càng sa đọa, cũng đối xử tốt với hoa sơn trà hoang dã đó hơn. Cho đến lúc chàng nhớ lại tất cả. Canh giữ trước sân vườn nay đã trơ trọi của ta, không dám vượt qua lôi trì nửa bước. Sau đó, nhìn ta từ từ tương tư thành bệnh, lao lực quá độ trong những năm qua. Dần dần giống như đèn dầu đã cạn…

Thẩm Tử Đường Mãi đến năm thứ ba sau khi kết hôn với Hứa Vân Chu, tôi mới biết anh ta cưới tôi là vì để trả thù cho cái chết của ánh trăng sáng. Dưới sự sắp đặt của anh ta, cha tôi chết ngay trên bàn mổ, mẹ tôi suy sụp tinh thần và nhảy từ tòa nhà cao tầng xuống, còn tôi bị anh ta giam cầm trong lúc đang mang thai. Hứa Vân Chu nói: “Đây là cả nhà các người nợ Mạt Mạt.” Tôi liều mạng chết chung với anh ta, khi mở mắt ra lần nữa, chúng tôi trùng sinh cùng nhau. Lần này, tôi cố gắng tránh Hứa Vân Chu càng xa càng tốt, để mặc anh ta chuộc lỗi với ánh trăng sáng của mình. Nhưng anh ta hết lần này đến lần khác tìm tới tôi, vừa hèn mọn lại vừa tuyệt vọng: “Đường Đường, em giết anh cũng được, chỉ cần em chịu nhìn anh thôi.”

Giấc Mộng Phồn Hoa Tôi mặc váy hai dây, lảo đảo bước vào phòng làm việc của chồng. Ngồi lên đùi anh, tôi ôm lấy cổ anh, làm nũng vì anh dậy quá sớm. Tôi không biết anh đang dạy học cho sinh viên. Anh lập tức gập laptop lại, bế tôi ra ngoài. Lớp học nhốn nháo, cả group lớp nổ tung. Anh bình tĩnh giải thích: “Cô ấy còn nhỏ tuổi, thích làm nũng, vừa ngủ dậy nên hơi bám người.” “Mọi người đừng trêu vợ tôi, cô bé dễ ngại lắm.” “Bọn tôi kết hôn được 1 năm rồi.”

Sự Phản Bội Của Chồng Và Con Trai Sau khi tiễn cháu trai đến trường, tôi quay về nhà thì vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện giữa chồng và con trai trong phòng làm việc. “Ba, chuyện đi du lịch nước ngoài với dì Hạ đều sắp xếp xong hết rồi chứ?” “Xong rồi. Còn bên mẹ con, nhớ chú ý đừng để bà ấy phát hiện.” “Yên tâm đi ba, bao nhiêu năm nay mẹ có phát hiện ra gì đâu. Chỉ tội cho ba, nửa đời người phải sống bên một người phụ nữ mà mình không yêu.” “Ba không sao cả. Dì Hạ của con là cánh chim trên bầu trời, không nên bị ba trói buộc, ngày ngày vì ba mà quanh quẩn nơi căn bếp.” “Cái tên ba đặt cho con – là ‘Trạch Hòa’, chính là vì lựa chọn ‘Hân Hạ’. Dù ba ở đâu, lòng ba cũng luôn hướng về dì Hạ của con.” Tôi lảo đảo bước đi, cuối cùng nằm ngủ thiếp trên ghế dài trong công viên. Nhưng khi tỉnh dậy, tôi không trọng sinh, không có cơ hội làm lại từ đầu. Hai bàn tay tôi vẫn thô ráp, già nua, mái tóc rũ xuống vẫn lốm đốm bạc trắng. Chỉ có điều tôi đã có — một mối hận muốn kéo cả bọn họ cùng xuống địa ngục.

Người Nông Thôn Vô Tình Lạc Vào Kênh Truy Thê Cô tiểu thư giàu nhất lớp chặn tôi ở góc tường, vung ra một chiếc thẻ đen đầy uy hiếp. “Nhà nghèo thì cứ nói, chỉ cần cậu thừa nhận chiếc nhẫn kim cương mà anh Thương tặng tôi là do cậu ăn cắp, xin lỗi tôi và cả lớp ngay tại đây, thì một triệu này xem như tôi cho cậu – coi như giúp một con chó hoang!” Trước mắt tôi, màn hình ảo hiện đầy dòng bình luận kích động. 【Truy thê hỏa táng tràng chính thức bắt đầu!】 【Nam chính thật sự tin chuyện nữ chính ăn cắp dây chuyền, tự ý đứng ra thay cô ấy nhận tội rồi xin lỗi nữ phụ, kết quả là nữ chính bị cả lớp bắt nạt đến mức phải nghỉ học.】 【Không chỉ vậy, mẹ nữ chính bị tai nạn giao thông, không có tiền chữa trị, cô ấy cũng không cầu xin nam chính giúp, cuối cùng mẹ qua đời.】 【Kỳ thi đại học cũng bị nữ phụ phá hỏng, sau đó cô ấy bỏ học, quay về quê trồng rau. Mãi đến khi đó nam chính mới phát hiện ra sự thật rồi bắt đầu truy thê!】 Bình luận còn chưa hiện hết. Tôi đã giật lấy chiếc thẻ ngân hàng trong tay cô ta, quỳ sụp ngay xuống chân váy voan của cô ta, đập đầu ba cái rõ to! “Tôi nhận, tôi nhận, các bạn học sinh, là lỗi của tôi, cảm ơn tiểu thư đã ban thưởng.” “Gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu!” Dòng bình luận hiện lên lặng lẽ. 【Chết tiệt, sao nữ chính sao lại tranh giành dữ vậy chứ…】

Sát Thủ Có Đạo Đức Là một sát thủ chuyên nghiệp, luôn tuân thủ đạo đức nghề nghiệp, ta nhận mệnh lệnh của Nhiếp chính vương, mang theo đao lẻn vào hoàng cung, chuẩn bị lấy mạng của cẩu hoàng đế. Ngày đầu tiên trà trộn vào cung với thân phận hoàng hậu, thạch tín ta giấu dưới móng tay liền bị hoàng đế phát hiện. Hắn nhếch môi cười khinh bỉ: “Nhiếp chính vương đã bồi dưỡng ngươi nhiều năm, vậy mà chỉ dạy được vài trò vặt vãnh thế này thôi sao?” Suốt hai năm, ta liên tục tìm cách ám sát hắn, nhưng trận nào cũng thua thảm. Điều duy nhất mà ta chắc chắn là: sớm muộn gì ta cũng sẽ chết mà thôi.

Song Phượng Hoàng Vào ngày phu nhân tướng quân Dịch gia sinh con, bầu trời trên kinh thành đỏ rực, ánh vàng tràn ngập phòng. Một đạo sĩ đã nói to rằng đây là điềm rất tốt, như thể có sự báo hiệu của phượng hoàng. Tuy nhiên, đạo sĩ không ngờ rằng Dịch gia lại sinh ra hai cô con gái. Mọi người đều cười, làm sao một phượng hoàng có thể có hai con cùng lúc? Vì vậy, đạo sĩ bị đuổi khỏi kinh thành vì bị coi là lừa đảo. Chỉ có tôi biết, ông ấy nói đúng sự thật.

Vào phòng sinh, tôi phát hiện bác sĩ đỡ đẻ cho tôi là người chồng cũ của mình .Tôi kéo tay y tá, năn nỉ cô ấy mau chóng gây mê cho tôi, nhưng có vẻ đã quá muộn.“Chúng ta ly hôn chưa đầy một năm mà em đã có con rồi, chồng mới của em giỏi hơn tôi nhỉ?”Anh ta cầm dao phẫu thuật, mắt lộ rõ sự giận dữ, lạnh lùng nhìn tôi.Tôi cố tình giả vờ ngất, nhưng không thể chịu nổi vì đứa trẻ trong bụng không biết điều.Chân nhỏ của nó đạp mãi trong bụng tôi, đau đến nỗi tôi không kìm được mà bật thốt tiếng chửi thề.“Chết tiệt, cái tên Lữ Tống khốn kiếp nhà anh, nhanh mau lôi con trai anh ra khỏi người bà đây!”

Kiếp trước, khi gia đình nhà họ Hoắc đề nghị nhận nuôi tôi, dì lại để chị họ Hoàng Lăng mạo danh tôi. Hoàng Lăng được đưa đến Yên Kinh, còn tôi thì bị bỏ lại ở nông thôn.Nhưng nhà họ Hoắc chỉ muốn xây dựng hình ảnh tốt bên ngoài mà thôi. Hoàng Lăng phải chịu đựng sự khinh bỉ và bạo hành, cuối cùng còn bị ép kết hôn với một kẻ bạo hành.Còn tôi, tôi đã cố gắng thi đỗ vào Đại học A, trở thành thủ khoa kỳ thi đại học. Sau khi tốt nghiệp, tôi còn trở thành nhân tài nghiên cứu trong các dự án trọng điểm của quốc gia.Nhiều năm sau, tôi tình cờ gặp lại Hoàng Lăng. Vì ghen tị và bất mãn, cô ấy đã cắt cổ tôi ngay trên đường.Tôi quay trở lại ngày gia đình nhà họ Hoắc đến gặp mặt nhận nuôi.Hoàng Lăng kéo tôi đến trước mặt gia đình nhà họ Hoắc:“Em họ, lần này thủ khoa đại học là của chị rồi, em cứ đến nhà họ Hoắc mà chịu khổ thay chị đi.”Tôi nhìn chằm chằm vào cái bụng đã nhô lên của dì, trong lòng thì cười thầm.Bà ta tưởng “con nhà nghèo đổi đời” dễ dàng như vậy sao?

Tôi và em gái đã cố gắng hết sức để quấn lấy Châu Lễ suốt một năm trời, trong giới ai cũng đặt cược, đoán xem Châu Lễ sẽ cưới chị hay cưới em.Tôi thắng rồi, nhưng bạch nguyệt quang trong lòng anh ấy lại quay về.