Trang chủ Truyện hot

Danh sách truyện hot gần đây

Thập Lục Nương

Thập Lục Nương Khi ta được gả cho Nguỵ Chiêu làm chính thê, cả kinh thành đều cười nhạo. Đại thiếu gia nhà họ Nguỵ, người từng kiêu ngạo không ai bằng, giờ đây như chim phượng hoàng sa cơ chẳng bằng gà, cuối cùng lại lấy một nha hoàn chuyên nhóm lửa, nấu cơm làm vợ. Sau này, khi Nguỵ Chiêu công thành danh toại, các tiểu thư quý tộc muốn gả cho chàng còn nhiều hơn cá vượt sông. Ta hẹn một bà mai nổi tiếng ở kinh thành, định chọn cho chàng hai quý thiếp. Nhưng cuối cùng, ta lại bị Nguỵ Chiêu, người lẽ ra đang làm việc ở Dương Châu, chặn ngay trước cửa nhà. Chàng với phong trần mệt mỏi, giận đến mức cả người run rẩy. “Hôm nay nàng dám bước chân ra khỏi cửa này thử xem?”

Mười Sáu Năm Hư Tình Giả Ý

Mười Sáu Năm Hư Tình Giả Ý Người ôn văn nhã nhặn như phu quân của ta lại dùng của hồi môn của ta để nuôi dưỡng ngoại thất suốt mười sáu năm.Đứa con trai nhỏ mà ta hết lòng dạy dỗ không chỉ là con riêng của ngoại thất;Mà còn căm hận ta ngăn cản bọn họ đoàn tụ, ngày đêm mong muốn ta ch.ết đi.Tâm ta như tro tàn, chỉ cảm thấy cuộc đời này không còn hy vọng.Khi định rút trâm tự vẫn, ta bỗng chốc tỉnh ngộ.Nếu ta tự sát, chẳng phải là để cho gian phu dâm phụ nhởn nhơ sung sướng sao?Chờ gì đến kiếp sau? Đời này ta phải báo thù!

Hoa Nở Sau Mưa

Hoa Nở Sau Mưa Năm 1985, đầu đông. Mạnh Phiến Nhiên khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, gõ cửa rồi bước vào văn phòng bí thư chi bộ. “Báo cáo, tôi muốn xin giấy đăng ký kết hôn.” Bí thư Dương nhận ra đây chính là vị hôn thê của doanh trưởng Hạ, cười vui vẻ chúc mừng: “Bác sĩ Mạnh sắp có hỷ sự rồi, đến lúc đó nhớ cho chúng tôi được hưởng chút không khí vui mừng nhé.” Mạnh Phiến Nhiên gật đầu, mỉm cười. Nhưng trên tờ đơn xin kết hôn mà cô cầm về, ở mục tên chú rể, người cô viết xuống lại không phải là ba chữ “Hạ Chiêu Lãng”. Quả thật cô sắp kết hôn, nhưng chú rể của Mạnh Phiến Nhiên không phải là Hạ Chiêu Lãng, người mà cô hằng mong nhớ, mà là một người chưa từng gặp mặt, được gia đình sắp xếp hôn nhân ở thủ đô. Viết xong đơn, cô cẩn thận cất nó vào ngăn kéo sâu nhất. Trong đó vẫn còn ba trăm tệ mà cô đã dành dụm để làm sính lễ giúp Hạ Chiêu Lãng. Đôi mắt hạnh của cô thoáng tối lại, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua chát.

Nắng Ấm Dịu Dàng

Nắng Ấm Dịu Dàng Tấn Bắc hầu bị quân địch vây khốn, sống chết chưa rõ. Bệ hạ ban hôn, muốn ta lấy thân phận xung hỷ cầu phúc cho hắn. Ta hân hoan vui vẻ, cùng một con gà trống bái đường. Thăng quan, phát tài, phu quân chết yểu, quả thật là chuyện tốt trên đời. Nhưng những ngày vui vẻ làm quả phụ của ta chỉ kéo dài được nửa năm. Phía tiền tuyến truyền tin về, phu quân ta đã phá vòng vây, mang theo chiến công hiển hách trở về! Khi gặp hắn, ta càng kinh ngạc phát hiện, ta có thể nghe được tiếng lòng của hắn!?

TÔI VÀ CHỊ GÁI ĐỀU LÀ CHIM HOÀNG YẾN

Tôi và chị gái là hai con chim hoàng yến được đối đãi tốt nhất ở bên cạnh hai thiếu gia giới Thượng Hải.Chị ấy tựa như một đóa bạch liên hoa tinh khôi, còn tôi là trà xanh thượng hạng. Cả hai được kim chủ xem là thần tài, truyền nhân Thái Địch.Cho đến một ngày, chị tôi phát hiện ra thân phận của mình chỉ là nữ phụ, sau này sẽ bị kim chủ vứt bỏ, chết một cách thảm thương.Chị nói: “Phải tìm lý do làm họ cảm thấy tội lỗi, buộc họ phải để chúng ta ra đi.”Đầu tôi chợt lóe lên ý tưởng, chuyện này dễ như ăn bánh.“Chị đi ngủ với kim chủ của em, em đi ngủ kim chủ của chị, chúng ta cùng diễn màn bắt gian kẻ phản bội.”Vào ngày thực hiện ý đồ, bọn tôi lén lút đổi phòng.Nhưng còn chưa kịp trèo lên giường của em trai kim chủ, tôi đã bị nhấc bổng lên. Bùi Yến vuốt ve phía sau cổ tôi cười lạnh nói:“Em cũng to gan quá nhỉ, mình tôi chưa đủ hay sao, lại còn muốn cả em trai tôi nữa?”

ĐỊNH MỆNH CỦA ANH

Tết Thanh Minh sếp không cho nghỉ, tôi không nhịn được mà đăng trong nhóm:“Tại sao? Chẳng lẽ sếp không có mộ tổ à?”Tối hôm đó, một ông cụ chống gậy bước vào giấc mơ của tôi, gõ đầu tôi rồi bảo rằng tôi có tinh thần phản kháng hiếm có. Ông rất thích tôi và quyết định tìm cho tôi một anh bạn trai.Sáng hôm sau, anh sếp mặt lạnh, độc miệng ngồi nghiêm chỉnh trước mặt tôi, gương mặt đầy mâu thuẫn:“Tôi… ông cố tôi tối qua báo mộng bảo cô phải làm cháu dâu của ổng…”

PHẢI LÒNG BÁC SĨ NGAY TỪ LẦN GẶP ĐẦU TIÊN

Tôi đến khám bệnh, bác sĩ vừa viết bệnh án vừa hỏi tôi:“Uống rượu không?”Tôi nhất thời ngớ người, hỏi lại: “Tối nay hả?”Bác sĩ dừng bút, ngẩng đầu nhìn tôi:“Có thể.”

DỖ DÀNH ĐẠI THIẾU GIA

Lúc tôi tỉnh lại, vừa khéo bị phản diện trong truyện thanh xuân dồn vào góc tường.“Anh trai em cướp mất người con gái tôi nuôi từ nhỏ, em nói xem, tôi nên trả thù thế nào đây?”Nghe vậy, tôi nhón chân, hôn nhẹ lên má anh.Kéo tay áo anh, “Đừng giận nữa mà, em lấy bản thân ra bồi thường, chịu không?”Đại thiếu gia khi nãy còn hống hách ngang ngược, tức thì đỏ bừng vành tai.Anh đẩy tôi ra, cười lạnh: “Tôi muốn kiểu phụ nữ nào mà chẳng có?”“Còn cô là thứ bệnh tật yếu ớt, cho không tôi cũng không cần!”Vậy mà về sau, anh lại dỗ dành tôi không rời:“Ngoan nào bảo bối, ngụm thuốc cuối cùng, uống xong anh cho em kẹo.”

Đúng Người Đúng Thời Điểm

Đúng Người Đúng Thời Điểm Trước khi thi đại học, tôi lén lấy trộm thư tình hot girl trường viết cho bạn thuở nhỏ của tôi, khiến hai người họ không thể ở bên nhau. Cậu ấy hận tôi cả đời. Thậm chí sau khi biết tôi yêu thầm mình, cậu ấy nói tôi đ//ố kị, á//c độc, cậu ấy sẽ không bao giờ thích tôi. Sau đó, tôi qua đời vì tai n//ạn xe cộ. Trước khi ch//ết, cậu ấy nói nếu như có thể bắt đầu lại từ đầu, xin tôi đừng bao giờ phá hoại mối lương duyên của cậu ấy và hot girl trường. Vậy thì như cậu ấy mong muốn. Bắt đầu lại lần nữa, tôi không lấy trộm thư tình. Sau đó, vì muốn vào cùng một trường với hot girl trường. Cậu ấy đã bỏ phần trắc nghiệm bài thi tổng hợp khoa học tự nhiên. 

Độc Sư Vân Cẩm

Độc Sư Vân Cẩm Mẹ giấu ta trong một ngăn bí mật, lúc đó ta cứ nghĩ bà muốn chơi trò trốn tìm với mình. Nhưng bà lại dùng một miếng vải nhét chặt vào miệng ta, nghiêm nghị dặn rằng bất kể có chuyện gì xảy ra cũng không được lên tiếng. Qua khe hở nhỏ của ngăn bí mật, ta tận mắt chứng kiến một trăm ba mươi hai mạng người của Tấn gia bị giết hại, thi thể chất thành núi, máu chảy thành sông. Kẻ dẫn đầu cuộc thảm sát là một nam tử phong nhã, vận trường bào trắng như tuyết, chính là Trung thư lệnh Tống Minh của Đại Hạ. Hắn dùng chiếc khăn trắng lau sạch vết máu loang trên lưỡi kiếm, vừa lau vừa nở một nụ cười lạnh lẽo đầy âm khí: “Kẻ tiện dân thấp hèn mà cũng vọng tưởng lay động thế gia trăm năm, thật không biết lượng sức mình.” Vậy nên, gia tộc của hắn cũng đáng phải bỏ mạng dưới tay một kẻ tiện dân như ta.

Tỷ Tỷ Của Ta Là Trà Xanh

Tỷ Tỷ Của Ta Là Trà Xanh Ta mắc chứng sợ giao tiếp, nhưng tỷ tỷ song sinh của ta lại là trà xanh chính hiệu.

TÔI CŨNG CÓ THÁI TỬ GIA CỦA TÔI MÀ

Một lần say rượu, Chương Phùng Niên đã đồng ý với lời tỏ tình của tôi.Ba ngày sau, anh ta lập tức theo ánh trăng sáng trong lòng mình – Lâm Yên – ra nước ngoài.Chỉ gửi cho tôi một đoạn tin nhắn âm thanh: “Xin lỗi, A Diên, cậu có thể gặp được người tốt hơn.”Vậy là tôi bị đá.Trở thành trò cười trong vòng bạn bè của anh ta.Hai năm sau, anh ta quay trở lại.Trong buổi tiệc chào đón anh ta, tôi ngồi im lặng nghe mọi người xung quanh không ngừng khen ngợi rằng hai người họ thật xứng đôi.Họ như cố ý nói để tôi nghe.Chương Phùng Niên ôm eo người phụ nữ bên cạnh, khi nhận ra tôi, có chút bất ngờ: “A Diên, cậu sẽ không để bụng mãi đấy chứ?”Anh ta cười xin lỗi, “Hai năm trước cứ coi như là tôi còn non dại, chưa suy nghĩ kỹ mà đồng ý với cậu. Đừng để tâm nhé, sau này vẫn có thể làm bạn mà.”Nói nghe hay thật, không biết còn tưởng tôi là người đeo bám dai dẳng ấy chứ.Tôi không trả lời, đúng lúc điện thoại trong túi reo lên.Vì loa nhỏ nên khi nghe tôi luôn có thói quen bật loa ngoài khi nhận cuộc gọi. Vừa bấm nút nhận, giọng trầm ấm của người bên kia đã vang lên khắp phòng bao:“Vợ à, em ở đâu? Anh đến đón em.”