Trang chủ Truyện hot

Danh sách truyện hot gần đây

Quần Hạ Thần

Quần Hạ Thần Ta hòa thân đến địch quốc. Hoàng đế địch quốc không thích nữ sắc, nhưng lại có một vị thần tử được hắn sủng ái đến tận xương tủy. Đêm động phòng hoa chúc, Hoàng đế địch quốc chẳng buồn nhìn đến ta, ánh mắt chỉ chăm chú dõi về phía sau lưng ta, gọi: “Ái khanh, lại đây, Trẫm nhìn khanh mới có thể cùng nàng thành sự.” Dưới màn trướng đỏ, nam tử đang quỳ phục chầm chậm ngẩng đầu lên, mái tóc dài đen nhánh che phủ gần hết tấm lưng. Ta thu ánh mắt, nhìn về phía nam tử ấy. Bốn mắt giao nhau, trong đáy mắt đối phương rõ ràng hiện lên một tia kinh diễm.

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc

Thiên Kim Thật Là Nữ Phụ Ác Độc Tôi xuyên không vào một câu chuyện ngôn tình ngọt sủng, trở thành nữ phụ độc ác. Là con gái ruột được đưa về nhà, tôi vừa mới trở về thì ba mẹ ruột đã nói với tôi: “Con phải nhường nhịn em gái một chút, nó đã không còn ba mẹ rồi.” Tôi cười lạnh. “Tôi không cần phải tha thứ cho họ, tôi muốn họ sống trong sự day dứt và hối hận. Cho đến khi chet cũng phải chịu đựng sự dày vò.” “Tôi sẽ chet vào lúc họ yêu thương tôi nhất, và xem họ đau đến xé lòng, như thế mới thú vị.” “Hahahaha!” Khi nói điều này, tôi cười thoải mái đầy ngạo mạn, trong mắt chỉ toàn là sự hả hê. Lấy đức trả oán ư, hừ, không bao giờ, cả đời này cũng không bao giờ có chuyện đó. Cô nhất định phải chịu đau khổ giống như tôi thì mới coi là lời xin lỗi. Vì sao? Vì sao người có được cái kết tốt đẹp lại không thể là tôi chứ?

Khi Tình Cũ Giở Mặt Trêu Chọc

Khi Tình Cũ Giở Mặt Trêu Chọc Năm năm sau chia tay. Mối tình đầu từng bị tôi chê nghèo kiết xác, giờ đã trở thành tổng tài oai phong trở về. Vừa thấy đứa trẻ bốn tuổi đứng cạnh tôi, sắc mặt anh ta lập tức thay đổi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Xấu thật, vừa nhìn đã biết là con cô rồi.” Tôi suýt bật cười. “Biết sao được, bố đứa nhỏ xấu quá mà.” Khi anh ta trông thấy một người đàn ông trung niên đầu hói, bụng phệ từ căn biệt thự bước ra, mặt anh ta đen như đáy nồi. “Khúc Tiểu Du, cô cũng giỏi thật đấy. Chỉ để được sống ở khu biệt thự sang chảnh nhất thành phố, đến mức chịu lấy một con heo già?” Về sau, khi biết được sự thật, anh ta quỳ gối lên vỏ sầu riêng mà khóc không thành tiếng. “Du Du… là anh xấu nhất, anh mới là con heo đó. Xin em… cho anh được gặp con một lần thôi…”

TÔI LÀ CON MA NHỎ

Tôi là một con ma nhỏ chuyên phụ trách việc đè giường, vì để có cái ăn, tôi bắt được một vị tổng tài và ngày nào cũng đè anh ta.Không có gì đặc biệt, chỉ là hắn đi ngủ sớm thôi.Vì hiệu suất làm việc tốt, sau đó tôi không cần phải đi làm hàng ngày nữa, chỉ cần đi ít hôm là được.Kết quả là một ngày nào đó, vị tổng tài kia tức giận bắt tôi lại chất vấn: “Tại sao không đến nữa, có phải cô đã có con chó khác rồi không?”

Xuyên Đến Bên Nàng

Xuyên Đến Bên Nàng Phu quân nuôi từ bé của ta là trạng nguyên tương lai. Hắn lợi dụng ta để thành danh, sau đó trở mặt cưới người trong lòng, còn diệt cả tộc ta, đày ta vào ngục tối. Trong ngục tối âm u, hắn và tân nương nắm tay nhau, lạnh lùng nhìn ta: “Ta đã nói, nhục nhã ngày hôm đó, ta sẽ trả lại gấp ngàn lần!” Chớp mắt, ta bừng tỉnh khỏi giấc mơ, không hiểu nổi giấc mơ này là điềm báo hay là nỗi lo lắng trong lòng. Sáng hôm sau, ta và Thôi Ninh Viễn cùng ngồi xe ngựa đến học đường nhưng nửa đường lại đâm phải một người. Người bị đâm ngã ngửa đầu dậy, lộ ra khuôn mặt thanh tú lạ thường, đôi mắt sáng ngời linh hoạt. Thôi Ninh Viễn khựng lại: “… Vị cô nương này?” Ta vô tình liếc nhìn sau lưng hắn, trong lòng kinh hãi vô cùng. Khuôn mặt này, người này, chẳng phải chính là Đường Lộ, tân nương mà Thôi Ninh Viễn yêu đến tận xương tủy trong giấc mơ đêm qua sao?

ĐỊNH MỆNH CỦA ANH

Tết Thanh Minh sếp không cho nghỉ, tôi không nhịn được mà đăng trong nhóm:“Tại sao? Chẳng lẽ sếp không có mộ tổ à?”Tối hôm đó, một ông cụ chống gậy bước vào giấc mơ của tôi, gõ đầu tôi rồi bảo rằng tôi có tinh thần phản kháng hiếm có. Ông rất thích tôi và quyết định tìm cho tôi một anh bạn trai.Sáng hôm sau, anh sếp mặt lạnh, độc miệng ngồi nghiêm chỉnh trước mặt tôi, gương mặt đầy mâu thuẫn:“Tôi… ông cố tôi tối qua báo mộng bảo cô phải làm cháu dâu của ổng…”

PHẢI LÒNG BÁC SĨ NGAY TỪ LẦN GẶP ĐẦU TIÊN

Tôi đến khám bệnh, bác sĩ vừa viết bệnh án vừa hỏi tôi:“Uống rượu không?”Tôi nhất thời ngớ người, hỏi lại: “Tối nay hả?”Bác sĩ dừng bút, ngẩng đầu nhìn tôi:“Có thể.”

Thật Giả Lẫn Lộn

Thật Giả Lẫn Lộn Ngày công bố điểm thi tốt nghiệp, thanh mai hỏi tôi được bao nhiêu điểm. Tôi nói 0 điểm. Hắn không có phản ứng gì, nhưng lại lật tay đổi điểm của tôi cho Lâm Uyển Uyển. Lâm Uyển Uyển cầm 0 điểm chạy đến trước mặt tôi khoe khoang: “Tôi là thí sinh được ẩn điểm đấy, top 50 toàn tỉnh, chắc chắn sẽ học cùng trường với anh Lâm.” “Chị chỉ được năm trăm điểm, điểm này, ừm, trường trọng điểm chắc còn không đỗ nổi!” Thanh mai cũng lên tiếng: “Anh và Uyển Uyển mới là người cùng một thế giới.” Nhưng tôi vốn đâu có đi thi tốt nghiệp, nên tất nhiên là 0 điểm rồi.

TÔI BỊ HỆ THỐNG KÉO NGƯỢC VỀ THẾ GIỚI BAN ĐẦU

Sau khi cứu rỗi thành công nhân vật phản diện mắc bệnh kiều, lúc rời đi, tôi ôm anh ấy nói:“Em muốn kết hôn.”Lục Thì Yến im lặng, không đồng ý cũng không từ chối, chỉ quay người bước ra khỏi cửa, sau khi anh ấy vừa đi khỏi, tôi lợi dụng cơ hội để giả chết và quay trở lại thế giới ban đầu.Chưa kịp ngồi ấm ghế thì đã nghe thấy cảnh báo: “Nhiệm vụ cứu rỗi thất bại, hãy quay lại để khắc phục.”Giây tiếp theo, tôi lại trở về thế giới trong tiểu thuyết, nhưng đã bảy năm trôi qua kể từ khi tôi rời đi, và Lục Thì Yến đã trở thành một ông trùm đầy quyền lực ở thành phố A.Lúc này, anh ấy vừa ném một người phụ nữ có gương mặt giống tôi đến chín phần xuống đất:“Cô gan thật đấy, dám dùng gương mặt của cô ấy để đến kết hôn với tôi! Cô không biết người tôi hận nhất đời này chính là cô ấy sao?”

Độc Sư Vân Cẩm

Độc Sư Vân Cẩm Mẹ giấu ta trong một ngăn bí mật, lúc đó ta cứ nghĩ bà muốn chơi trò trốn tìm với mình. Nhưng bà lại dùng một miếng vải nhét chặt vào miệng ta, nghiêm nghị dặn rằng bất kể có chuyện gì xảy ra cũng không được lên tiếng. Qua khe hở nhỏ của ngăn bí mật, ta tận mắt chứng kiến một trăm ba mươi hai mạng người của Tấn gia bị giết hại, thi thể chất thành núi, máu chảy thành sông. Kẻ dẫn đầu cuộc thảm sát là một nam tử phong nhã, vận trường bào trắng như tuyết, chính là Trung thư lệnh Tống Minh của Đại Hạ. Hắn dùng chiếc khăn trắng lau sạch vết máu loang trên lưỡi kiếm, vừa lau vừa nở một nụ cười lạnh lẽo đầy âm khí: “Kẻ tiện dân thấp hèn mà cũng vọng tưởng lay động thế gia trăm năm, thật không biết lượng sức mình.” Vậy nên, gia tộc của hắn cũng đáng phải bỏ mạng dưới tay một kẻ tiện dân như ta.

Thay Đích Tỷ Gả Cho Nhiếp Chính Vương

Thay Đích Tỷ Gả Cho Nhiếp Chính Vương Ta thay thế tỷ tỷ gả cho nhiếp chính vương tội ác tày trời. Đích tỷ được cả nhà sủng ái hết mực, nhưng lại là người câm. Vì vậy ta cũng chỉ có thể giả câm. Đêm tân hôn, ta đợi trong phòng đến nỗi sắp ngủ thiếp đi, cuối cùng cũng có người đẩy cửa tiến vào, tiếp đó khăn trùm đầu của cô dâu bị vén lên. Ngẩng đầu lên nhìn thấy một khuôn mặt đẹp đến mức không giống người thường, ta suýt thốt lên một câu “Đẹp quá”, bỗng nhớ ra thân phận hiện tại của mình. A đúng rồi, hiện tại ta là người câm. Vì vậy chỉ có thể ngơ ngác nhìn hắn, cố gắng dùng ánh mắt truyền đạt suy nghĩ trong lòng. Cảnh Hành khẽ nhếch đuôi mắt, đưa tay nhéo cằm ta nâng lên, dường như đang tỉ mỉ ngắm nghía: “Nghe nói phu nhân ba năm trước từng mắc một trận bệnh nặng, hiện tại không thể nói, nghĩ lại, cũng không thể nói ra được đau đớn nhỉ?” Ta lập tức hoảng hốt. Hắn tiếng xấu vang xa, sẽ không có sở thích đáng sợ gì không thể cho người biết đi? Đang nghĩ ngợi, hắn lại cười nhẹ nói: “Nhưng ta nghe nói, cho dù là người không thể nói, ít nhất cũng có thể phát ra một chút âm thanh mơ hồ.” Sau khi đích tỷ trở thành người câm, ta chỉ gặp nàng một lần trước đêm gả thay này, cũng không hiểu lắm tình trạng phát ra âm thanh hiện tại của nàng. Nghe Cảnh Hành nói vậy, ta tin là thật, vì vậy ừm ừm hai tiếng. Hắn đột nhiên bật cười, đôi mắt như chiếc đèn lưu ly phản chiếu ánh sáng, sáng đến mức không giống người thường, lại còn đa tình. Hắn cúi đầu hôn ta, mơ hồ nói: “Cũng đủ rồi.” Mặt ta bỗng đỏ bừng.  

Nắng Ấm Dịu Dàng

Nắng Ấm Dịu Dàng Tấn Bắc hầu bị quân địch vây khốn, sống chết chưa rõ. Bệ hạ ban hôn, muốn ta lấy thân phận xung hỷ cầu phúc cho hắn. Ta hân hoan vui vẻ, cùng một con gà trống bái đường. Thăng quan, phát tài, phu quân chết yểu, quả thật là chuyện tốt trên đời. Nhưng những ngày vui vẻ làm quả phụ của ta chỉ kéo dài được nửa năm. Phía tiền tuyến truyền tin về, phu quân ta đã phá vòng vây, mang theo chiến công hiển hách trở về! Khi gặp hắn, ta càng kinh ngạc phát hiện, ta có thể nghe được tiếng lòng của hắn!?