Danh sách truyện hot gần đây

Tôi và bạn thân vô tình cùng nhau lạc vào thế giới tiểu thuyết.Cô ấy là người luôn theo đuổi và chiều chuộng nam phụ, còn tôi là người đóng vai trò là thế thân cho bạch nguyệt quang của nhân vật phản diện có phần bệnh hoạn.Bên ngoài, cả hai chúng tôi đều mang dáng vẻ yêu họ nhưng không thể có được tình yêu của họ, nhưng sau lưng, chúng tôi lại cùng nhau tiêu tiền của họ không tiếc tay.Ba năm sống trong sự xa hoa đã trôi qua, cô gái thực sự chiếm được trái tim của nam phụ và nhân vật phản diện đã quay trở lại.Khi biết tin, bạn thân tôi liền gói ghém đồ đạc vào một cái túi nhỏ, nửa đêm gõ cửa phòng tôi: “Tớ đã tiết kiệm đủ tiền rồi, còn cậu thì sao?”Tôi đáp: “Tớ còn thiếu một chút, nhưng có thể tiêu tiền của cậu.”Thế là chúng tôi cùng nhau dàn cảnh giả chết để rời khỏi thế giới này.Ba năm sau, bạn thân tôi không may gặp lại chồng cũ của cô ấy.Tôi vội nói: “Để tớ giúp cậu che giấu, chạy mau đi!”Nhưng khi vừa quay đầu lại, tôi đã va phải một lồng ngực rắn chắc.Nhân vật phản diện điềm tĩnh tháo cà vạt ra, buộc tay tôi lại.

Anh Hướng Về Tổ Quốc, Em Hướng Về Phía Anh Kỳ huấn luyện quân sự đại học, tôi bị bắt lại khi đang lén mua đồ ăn ngoài. Anh trai shipper vô cùng chính trực mà nói: “Tôi là anh của con bé, cũng xem là người lớn trong nhà, cái này mấy người cũng quản sao?” Giáo quan quân sự nhìn tôi. Anh cười nhạt nói: “Tôi và em có hôn ước mà sao tôi lại không biết em có anh ruột nhỉ?” Đôi khi chỉ mất vài giây để một người tỉnh táo lại. Ba ngày sau, trong kì huấn luyện quân sự, tôi đã nhìn thấu hồng trần. Trước khi bị trường học đưa vào trong núi, tôi chưa từng nghĩ đến những chuyện sau này mình phải đối mặt. Bây giờ tôi đã biết là gì rồi. Là báo ứng.

Tri Tự Mẫu thân của ta là một nữ nhân rất đáng thương. Không bao lâu sau khi gả cho phụ thân, bà đã bị ông chuyển tay giao cho quyền quý. Rõ ràng ai cũng biết bà bị vu oan tội thông gian, nhưng bà vẫn bị đày về quê. Nhi tử từng thề sẽ đón bà trở về, thực ra lại mong bà sớm ngày chết đi. Khi bà còn sống, Ứng gia muốn đoạn tuyệt quan hệ với ta; nhưng khi bà mất rồi, nhà đó lại nhớ đến việc định thân cho ta. Ta xách theo một thanh đao rỉ sét tiến đến kinh thành. Tháng Ba qua đi sẽ đến tiết Thanh Minh, khi ấy ta sẽ xem xem đầu của ai xứng đáng làm bia mộ cho mẫu thân của ta?

Chỉ Có Học Tập Mới Giúp Tôi Sống Sót “Xin lỗi, tôi chỉ hẹn hò với người đứng nhất toàn khối thôi.” Tôi khẽ lắc tờ bảng điểm hạng nhất trong tay, lờ đi lá thư tỏ tình từ người đứng nhì, rồi nhanh chóng né tránh. Muốn dùng chuyện yêu đương để kéo tôi khỏi vị trí số một à? Đừng hòng ai làm ảnh hưởng đến việc học của tôi!

Thế Thân Công Chúa Ở chợ đêm, công chúa kéo tay nương ta, tự xưng là con gái của bà, từ đó tránh được truy sát. Nhưng cha nương ta lại vì thế mà chết oan. Đại bá đại nương nhận của nàng ta một trăm lượng bạc, bắt ta giả mạo nàng dẫn dụ sát thủ rời đi, còn nói: “Ngươi chỉ là một nha đầu nhà quê, có thể chết thay công chúa chính là phúc của ngươi.” Nhưng bọn họ không ngờ rằng, ta không những không chết, còn được đón về cung một cách huy hoàng. Sau này công chúa tố cáo ta là kẻ mạo danh, ta xoa chuỗi hạt trong tay, từ trên cao nhìn xuống nàng: “Nha đầu nhà quê từ đâu tới cũng dám mạo danh bổn cung?”

Kết Thúc Rung Động Vào đúng ngày lễ Tình nhân, tôi phát hiện bằng chứng anh người yêu vượt rào, ngay trong chính chiếc máy tính của anh ta.Chiếc dây chuyền anh tặng tôi, hóa ra được mua thành hai cái.Một cái cho tôi, cái còn lại… cho cấp dưới của anh.Suốt nửa năm qua, họ nhắn nhau chúc ngủ ngon, chào buổi sáng mỗi ngày.Cô ta từng mang đồ ăn sáng cho anh, mời anh uống trà sữa.Anh thì từng chắn rượu giúp cô ta, tặng cô ta bó sao băng mà cô ta thích.Năm năm yêu nhau, lòng tin tôi dành cho anh, đến giờ nhìn lại, thật nực cười.

Tinh Tinh Và Tiểu Vũ Dạy kèm cho thiếu gia nhà sếp. Dạy được ba năm, cậu ta học lại ba năm. Đến năm thứ tư tôi thật sự không chịu nổi nữa. “Thiếu gia à, mình nhất thiết phải đi con đường học hành đầy gian truân này à?” “Hay là cân nhắc về thừa kế gia sản đi?” Thiếu gia nhướng mày, tay vẫn bóp gáy tôi, bắt tôi tiếp tục giảng cái hàm số sin mà tôi đã giảng tới tám trăm lần ấy. Cho đến một lần tôi thay đồng nghiệp tham gia một dự án hợp tác giữa các học viện, cô ấy giới thiệu đối phương: “Đây là đàn em nhỏ hơn ba khóa của tớ.” “Thi đại học được 710 điểm, năm đó được tuyển thẳng vào Thanh Hoa.” “Viện trưởng giành như chó điên mới giành được cậu ấy, học thần đó, người ta xin wechat tớ phải thu phí đấy!” Tôi nhìn ảnh đại diện trên WeChat. Mẹ nó, chẳng phải là cái thằng học đúp ba năm nhà tôi sao?!

Mẹ tôi vì muốn tôi thoát kiếp độc thân mà dùng đủ mọi chiêu trò không tưởng.Vào ngày sinh nhật của tôi, bà ấy nhét một cậu thiếu niên ngây thơ vào phòng tôi và bảo tự “mở quà.”Mở xong rồi tôi mới nhận ra: tôi chỉ muốn mẹ tặng quà, nhưng mẹ lại muốn “tặng mạng” tôi.Hôm ấy, sau buổi tiệc sinh nhật, tôi uống say mèm mới về được đến nhà. Ngay lúc đó, mẹ gọi điện.“Quà mẹ để trong phòng con rồi, tự mở ra mà xem.”Mẹ nói gọn lỏn như vậy, khiến tôi cứ tưởng mình sắp nhận được chiếc túi xách hàng hiệu mới nhất.Kết quả—tôi nhìn thấy một cậu thiếu niên quấn mỗi chiếc khăn tắm, nằm im lặng trên giường.Cậu ấy đang quấn chiếc khăn tắm màu hồng của tôi, mà chân thì dài quá, khăn lại ngắn, khiến trên dưới đều “lộ hàng.”Tôi nuốt khan một ngụm nước bọt.“Mẹ… mẹ… mẹ chơi lớn thật đó, hết bao nhiêu tiền vậy?” Tôi cảm thấy mẹ chắc hẳn bị nhóm bạn nhảy quảng trường lôi kéo làm hư hỏng.“Con gái mẹ muốn gì, dù đắt bao nhiêu mẹ cũng mua cho.”Tôi…Chỉ vì dạo gần đây mẹ liên tục bắt tôi đi xem mắt, lần nào cũng thất bại, nên tôi buột miệng nói: “Con nguyện cả đời ăn chay xen lẫn mặn, chỉ cần ông trời ban cho một người bạn trai thôi!”Không ngờ mẹ lại để tâm thật.“Không phải chứ, mẹ, chuyện này không ổn đâu…”“Ngại gì, cho con thì cứ nhận.”Tôi nhìn lại cậu thiếu niên kia, da đầu tê rần, nhưng nghĩ đến cảnh thảm hại lúc họp lớp hôm nay, bị nhét đầy “cơm chó” mà tôi vẫn quyết định… chiếm lấy cậu ta.Không phải có câu “Mở chiếc nơ trên người cậu ấy” sao? Được thôi, thử xem!

Tôi là con gái ruột của nhà giàu bị bảo mẫu cố tình tráo đổi. Từ nhỏ, tôi lớn lên trong một nơi đầy ác nhân, nơi mà tôi đã quen với mặt tối trên thế gian này. Sau khi trở về với cha mẹ ruột, mọi người luôn yêu cầu tôi nhường cho cô con gái giả kia, bảo tôi đừng tranh giành sự yêu thương với cô ta. Nhưng họ không biết rằng, sự cưng chiều hời hợt ấy chẳng bao giờ thỏa mãn được tham vọng của tôi.


Một lần say rượu, Chương Phùng Niên đã đồng ý với lời tỏ tình của tôi.Ba ngày sau, anh ta lập tức theo ánh trăng sáng trong lòng mình – Lâm Yên – ra nước ngoài.Chỉ gửi cho tôi một đoạn tin nhắn âm thanh: “Xin lỗi, A Diên, cậu có thể gặp được người tốt hơn.”Vậy là tôi bị đá.Trở thành trò cười trong vòng bạn bè của anh ta.Hai năm sau, anh ta quay trở lại.Trong buổi tiệc chào đón anh ta, tôi ngồi im lặng nghe mọi người xung quanh không ngừng khen ngợi rằng hai người họ thật xứng đôi.Họ như cố ý nói để tôi nghe.Chương Phùng Niên ôm eo người phụ nữ bên cạnh, khi nhận ra tôi, có chút bất ngờ: “A Diên, cậu sẽ không để bụng mãi đấy chứ?”Anh ta cười xin lỗi, “Hai năm trước cứ coi như là tôi còn non dại, chưa suy nghĩ kỹ mà đồng ý với cậu. Đừng để tâm nhé, sau này vẫn có thể làm bạn mà.”Nói nghe hay thật, không biết còn tưởng tôi là người đeo bám dai dẳng ấy chứ.Tôi không trả lời, đúng lúc điện thoại trong túi reo lên.Vì loa nhỏ nên khi nghe tôi luôn có thói quen bật loa ngoài khi nhận cuộc gọi. Vừa bấm nút nhận, giọng trầm ấm của người bên kia đã vang lên khắp phòng bao:“Vợ à, em ở đâu? Anh đến đón em.”

Gửi Nhầm Tin Nhắn Cho Thanh Mai Trúc Mã Nửa đêm, tôi nhắn tin cho anh ta.【Có muốn đến nhà tôi xem Mimi không?】Tên độc mồm độc miệng kia ngập ngừng:【Em chắc chứ?】【Chắc chắn, mau đến đi!】Khi anh ta đến nhà, tôi hào hứng khoe con mèo hoang mình vừa nhặt được.“Nhìn này, Mimi! Siêu béo!”“…”Khuôn mặt vốn đang đỏ bừng của anh ta bỗng xanh mét.*Trong tiếng Trung, từ “咪咪” (Mimi) có hai nghĩa:Nghĩa thứ nhất: Tên mèo (cách gọi đáng yêu của mèo).Nghĩa thứ hai: Cách gọi ẩn ý chỉ vòng một của phụ nữ.