Trang chủ Truyện hot

Danh sách truyện hot gần đây

Trọng Sinh Năm 1985: Không Còn Là Cái Bóng Của Ai

Trọng Sinh Năm 1985: Không Còn Là Cái Bóng Của Ai Sau khi đột tử giữa đêm khi đang trông cháu, tôi phát hiện mình đã trọng sinh. Trước mắt, Lâm Tiêu An đang lớn tiếng chỉ trích tôi ghen tuông mù quáng, còn tôi thì khóc lóc đòi ly hôn. Chỉ vì mức lương eo hẹp mỗi tháng của anh ta, vậy mà còn phải chia một nửa để chu cấp cho mối tình thanh mai trúc mã của anh ta Liễu Diệu Diệu. Liễu Diệu Diệu sống trong căn nhà ba gian, quần áo và trang sức thay đổi liên tục, lúc nào cũng kiêu kỳ như thiên nga trắng. Còn tôi, bàn tay chai sạn vì may vá thuê quanh năm, làn da vàng vọt vì gánh hàng rong kiếm sống ai không biết lại tưởng tôi là dân chạy nạn đói. Tôi không thể chịu đựng cuộc sống vừa cực khổ vừa nghèo túng này nữa. Lâm Tiêu An nổi giận đùng đùng đập cửa bỏ đi. Tôi quay đầu thu dọn hành lý, quyết định lên phương Bắc.

Chiếc Lồng Vàng

Chiếc Lồng Vàng Ta là Trưởng công chúa cao quý nhất của Khương Quốc. Tất cả mọi người đều nói ta sinh ra đã là Công chúa lá ngọc cành vàng, sống an nhàn không cần lo lắng chuyện gì. Cho đến sau này, ta quỳ xuống trước mặt Hoàng huynh, đó là lần đầu tiên ta hành lễ với huynh ấy như một quân thần, cẩn thận cầu xin: “Hoàng huynh, xin hãy hạ thánh chỉ đưa muội đến Bắc Ngô để hoà thân.” Hoàng huynh rất tức giận, không tin vào tai mình: “Muội có biết hắn là người như thế nào không hả?” Tất nhiên là ta biết. Hoàng đế Bắc Ngô, phu quân tương lai của ta, là một ông già khoảng sáu mươi tuổi. Nhưng lần này ta nhất định phải lấy hắn.

MÙA HÈ ẤM ÁP

Cô bạn thân của tôi vừa chia tay với bạn trai nên đau đớn khóc lóc vật vã, muốn tìm một chốn yên thân để giải tỏa, buông tay cắt đôi nỗi sầu. Cô ấy gọi điện đến rủ tôi đi bar chơi thâu đêm. Kết quả là cô ấy không say, mà tôi thì say khướt.Ngày hôm sau, cô ấy – người không say – đã làm lành với bạn trai, còn tôi, trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ, nhìn chàng trai trẻ đang nằm cùng giường với mình, bắt đầu hoài nghi về cuộc đời.

CON GÁI GIẢ

Ngày tôi được cha ruột giàu có đưa về nhà, cánh cổng chính bị cô con gái giả mạo khóa lại. Cô ta nói.“Chị đã lớn lên ở một ngôi làng nhỏ trên núi, chắc chị quen vào từ cửa sau hơn.”Tôi cười nhẹ.“Không cần phải phiền phức như vậy đâu.Cổng chính bị khóa à, thì cứ đạp nó mở ra thôi.”Vậy là, cánh cổng nhà đại gia Lưu hôm đó bị tôi đạp bay.

CON GÁI GIẢ

Hiện đại
THIÊN KIM THẬT TRỞ VỀ NÊN LÀM GÌ

Tôi là con gái ruột của nhà họ Lục, bị trao nhầm từ nhỏ.Vừa trở về nhà họ Lục, việc đầu tiên tôi làm là đưa ra cho bố mẹ ruột hai lựa chọn.“Hai trăm triệu, cắt đứt quan hệ, tôi sẽ đi. Hoặc là trong một ngày đuổi Lục Minh Châu đi. Cô ta đi, thì tôi ở lại.”

Xuân Về Chốn Cũ

Xuân Về Chốn Cũ Năm tốt nghiệp cấp ba, tôi đã từ chối lời tỏ tình của Cố Tùng trước toàn trường. Tôi nói mình đã có bạn trai rồi. Cậu ấy lễ độ gật đầu, xoay người rời đi. Rạng sáng ngày hôm sau lúc bốn giờ, cậu ấy bay ra nước ngoài du học. Tôi thì như thường lệ, tranh thủ trời chưa sáng đã ra giành sạp bán bữa sáng. Tám năm sau. Tôi ôm đứa con gái đang bệnh nặng, mang theo bảy nghìn tệ (~24.5tr) cuối cùng trong người, ngồi lên chuyến tàu đi về Bắc Kinh. Xem xong hồ sơ bệnh án, bác sĩ lắc đầu. “Toàn Bắc Kinh e là chỉ có một bác sĩ có thể làm được ca phẫu thuật này. “Là một chuyên gia vừa từ nước ngoài trở về, từng chủ trì một ca phẫu thuật cho bệnh nhân có tình trạng tương tự bé con nhà cô.” Nói đến đây, ông ta vui vẻ gọi người đàn ông phía sau tôi: “Để tôi giới thiệu một chút, chính là vị này – Cố Tùng, bác sĩ Cố.”

Kiếm tiền theo thời thế

Đại Càn.Thương Châu, làng Thanh Hà.Nhà trưởng làng treo cờ chiêu hồn.Phụ nữ cả làng lo lắng vội vàng kéo đến.Hai binh lính và một y sĩ đang xác nhận cái chết của trưởng làng.“Lưu đại phu, xin hãy chữa trị thêm lần nữa, làng chúng tôi chỉ có mỗi trưởng làng là đàn ông thôi!”Nhìn Lưu đại phu cuộn tấm vải trắng chuẩn bị đắp lên mặt trưởng làng, các phụ nữ lo lắng lên tiếng, mắt đỏ hoe, định lao vào Lưu đại phu.Mẹ của trưởng làng, bà Diệp, càng khóc lóc thảm thiết.

BẠN TRAI TÔI CẦU HÔN NGƯỜI KHÁC

Vừa xuống máy bay, tôi liền nhìn thấy tin tức về việc người thừa kế của Tập đoàn Phó Thị đính hôn với thiên kim nhà họ Lục.Buổi lễ được trang trí lộng lẫy và đầy mơ mộng, dưới ánh đèn flash là đôi nam thanh nữ tú nhìn nhau đắm đuối, bạn bè thân quyến phía dưới hò reo chúc phúc, ai ai cũng khen là môn đăng hộ đối, đôi lứa xứng đôi.Nếu như nhân vật chính trong bức hình đó không phải là bạn trai của tôi.Có lẽ tôi cũng sẽ mỉm cười và nói một tiếng rằng họ thật xứng đôi.

HỘ THẦN

Ta là Hộ Thần của Tống gia.Khi Tống gia rơi vào cảnh khốn cùng, ta hóa thành người, trở thành con dâu nuôi từ bé của Tống gia.Sau khi Tống Thanh Thư thi đỗ, Tống gia muốn kết hôn với tiểu thư nhà giàu, bèn bán ta cho một tú tài què ở trong làng làm vợ.Ta nắm chặt cánh cửa, nước mắt như mưa.“Các ngươi thật sự muốn đuổi ta đi sao?”Tống Thanh Thư ánh mắt lộ vẻ không nỡ, nhưng cuối cùng vẫn kiên quyết đẩy ta ra khỏi cửa.“Tiên nhi, đợi sau này ta làm quan, sẽ chăm lo cho ngươi.”Ta nhìn cánh cửa đóng chặt, toàn thân run rẩy.Ta đã bị giam cầm trong Tống gia ba trăm năm, cuối cùng cũng sắp được tự do!

HỘ THẦN

Cổ Đại
MẸ CHỒNG TƯƠNG LAI

Lần đầu tiên gặp mẹ chồng tương lai, bà ấy đã khoe khoang về việc tiền thuê căn hộ của bà đắt đỏ đến mức nào.“Những người nghèo khó như cô chắc cả đời cũng không đủ khả năng để ở đây đâu.”Nhưng thực ra, đây là nhà của tôi, cả tòa nhà này đều đứng tên tôi.

TÔI VÀ BẠN THÂN XUYÊN SÁCH

Tôi và bạn thân vô tình cùng nhau lạc vào thế giới tiểu thuyết.Cô ấy là người luôn theo đuổi và chiều chuộng nam phụ, còn tôi là người đóng vai trò là thế thân cho bạch nguyệt quang của nhân vật phản diện có phần bệnh hoạn.Bên ngoài, cả hai chúng tôi đều mang dáng vẻ yêu họ nhưng không thể có được tình yêu của họ, nhưng sau lưng, chúng tôi lại cùng nhau tiêu tiền của họ không tiếc tay.Ba năm sống trong sự xa hoa đã trôi qua, cô gái thực sự chiếm được trái tim của nam phụ và nhân vật phản diện đã quay trở lại.Khi biết tin, bạn thân tôi liền gói ghém đồ đạc vào một cái túi nhỏ, nửa đêm gõ cửa phòng tôi: “Tớ đã tiết kiệm đủ tiền rồi, còn cậu thì sao?”Tôi đáp: “Tớ còn thiếu một chút, nhưng có thể tiêu tiền của cậu.”Thế là chúng tôi cùng nhau dàn cảnh giả chết để rời khỏi thế giới này.Ba năm sau, bạn thân tôi không may gặp lại chồng cũ của cô ấy.Tôi vội nói: “Để tớ giúp cậu che giấu, chạy mau đi!”Nhưng khi vừa quay đầu lại, tôi đã va phải một lồng ngực rắn chắc.Nhân vật phản diện điềm tĩnh tháo cà vạt ra, buộc tay tôi lại.

Chỉ Có Học Tập Mới Giúp Tôi Sống Sót

Chỉ Có Học Tập Mới Giúp Tôi Sống Sót “Xin lỗi, tôi chỉ hẹn hò với người đứng nhất toàn khối thôi.” Tôi khẽ lắc tờ bảng điểm hạng nhất trong tay, lờ đi lá thư tỏ tình từ người đứng nhì, rồi nhanh chóng né tránh. Muốn dùng chuyện yêu đương để kéo tôi khỏi vị trí số một à? Đừng hòng ai làm ảnh hưởng đến việc học của tôi!