Trang chủ Truyện hot

Danh sách truyện hot gần đây

SAU KHI TÔI ĐƯỢC THAM GIA SHOW VỚI ẢNH ĐẾ

Tin tốt là, tôi đã có thành tựu rồi, được tham gia cùng một chương trình tạp kỹ với ảnh đế.Tin xấu là, ảnh đế đó lại là Tạ Du – nổi tiếng với miệng độc như dao.Tôi sợ đến run tay trong phòng mật thất, Tạ Du lạnh nhạt mở miệng: “Tuổi trung bình mắc Parkinson là 55 tuổi, cô 55 rồi à?”Tôi: “……”Bình luận trực tiếp đang cười hả hê, bỗng khựng lại trong giây kế tiếp.Vì tôi đưa bàn tay đang run như sàng sẩy vào tay anh ta: “Vậy anh thương người già yếu một chút đi.”Tạ Du: “……”Bình luận: “?!”

Đại Bạch Vĩ

Đại Bạch Vĩ “Tôi có thể chạm vào đuôi của anh không?” Tôi cẩn thận hỏi ông chủ của mình. Anh ta đang say rượu, dưới lớp âu phục chỉn chu lại lộ ra một chiếc đuôi trắng xù mềm mại ở phần đốt sống cuối cùng! Anh ta mơ màng, đôi má ửng hồng vì men say, nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ: “Được.” “Phương Tiểu Linh, em có thể chạm vào.”

Tiễn Chị Dâu Thiên Vị Em Trai Vào Nhà Giam

Tiễn Chị Dâu Thiên Vị Em Trai Vào Nhà Giam Anh trai tôi có một cô bạn gái, bề ngoài nhu mì hiền lành nhưng thực chất là một trà xanh thâm sâu khó lường. Chưa cưới xin gì mà đã muốn đuổi tôi ra khỏi nhà để đưa em trai cô ta vào ở. Cô ta ly gián quan hệ giữa tôi và anh trai, nói rằng tôi khinh thường cô ta. Còn bảo tôi sớm muộn gì cũng phải gả đi, làm sao có thể tranh giành tài sản với anh trai được? Nhưng chuyện này vẫn chưa là gì cả. Ban đầu, tôi cứ tưởng cô ta chỉ nhắm vào mình tôi. Không ngờ, cô ta lại muốn nuốt trọn cả gia tộc Giang gia của chúng tôi.

Tường Đóng Kín

Tường Đóng Kín Ta là một quả phụ thủ tiết trước khi cưới.Tông tộc lấy gạch đá trát kín cửa sổ, chỉ chừa lại một ô nhỏ để đưa cơm.Bọn họ muốn ta cô độc mà chết ở đây, rồi dựng lên một tấm biển trinh tiết.Nhưng ta muốn sống.Ta phải thoát ra ngoài.

Xuân Về Chốn Cũ

Xuân Về Chốn Cũ Năm tốt nghiệp cấp ba, tôi đã từ chối lời tỏ tình của Cố Tùng trước toàn trường. Tôi nói mình đã có bạn trai rồi. Cậu ấy lễ độ gật đầu, xoay người rời đi. Rạng sáng ngày hôm sau lúc bốn giờ, cậu ấy bay ra nước ngoài du học. Tôi thì như thường lệ, tranh thủ trời chưa sáng đã ra giành sạp bán bữa sáng. Tám năm sau. Tôi ôm đứa con gái đang bệnh nặng, mang theo bảy nghìn tệ (~24.5tr) cuối cùng trong người, ngồi lên chuyến tàu đi về Bắc Kinh. Xem xong hồ sơ bệnh án, bác sĩ lắc đầu. “Toàn Bắc Kinh e là chỉ có một bác sĩ có thể làm được ca phẫu thuật này. “Là một chuyên gia vừa từ nước ngoài trở về, từng chủ trì một ca phẫu thuật cho bệnh nhân có tình trạng tương tự bé con nhà cô.” Nói đến đây, ông ta vui vẻ gọi người đàn ông phía sau tôi: “Để tôi giới thiệu một chút, chính là vị này – Cố Tùng, bác sĩ Cố.”

ĐÊM TÂN HÔN

Đêm tân hôn, Bùi Hằng đưa tôi đến giường của Bùi Tấn Châu, chú út của anh ấy.Tôi nghe thấy họ trò chuyện:“Chú út, Vãn Vãn cháu nhường cho chú, dự án để lại cho cháu.”“Không hối hận chứ?”Bùi Hằng không trả lời, nhưng tiếng đóng cửa ra về của anh ấy đã nói lên tất cả.

ĐÊM TÂN HÔN

Hiện đại
NĂM THỨ 7 KẾT DUYÊN VỚI NAM PHỤ

Vào năm thứ bảy sau khi ta kết duyên cùng nam phụ thâm tình, nữ chính đã trở lại.Nàng và nam chính xảy ra mâu thuẫn nên hiện giờ đang khóc mắt lệ nhòa đứng dưới mưa trước cửa nhà ta:“Mạnh gia ca ca, thiếp không còn nơi nào để đi nữa rồi.”Phu quân của ta, Mạnh Hạc Thư, người xưa nay luôn điềm tĩnh vậy mà vừa nghe xong đã nổi giận:“Ta sẽ đi tìm hắn để tính sổ!”Ngay cả nhi tử bảy tuổi của ta, Mạnh Bách, cũng giơ nắm tay nhỏ quả quyết:“Tiên nữ tỷ tỷ đừng khóc, khi lớn lên ta sẽ cưới tỷ.”Khi họ thi nhau làm nàng vui, ta lại phải lặn lội đi chợ sớm để mua được con cá tươi nhất rồi bị cơn mưa lớn bất chợt giữ lại trên thuyền.Người lái thuyền đang cất giọng lớn mời khách lên bờ:“Có ai đi Thanh Châu nữa không?”Ta cúi đầu nhìn giỏ, vừa mới mua ba con cá đao, trong tay chỉ còn lại một hai lượng bạc vụn.Ta đưa một lượng bạc cho người lái thuyền, hỏi:“Một lượng bạc có thể đi được đến đâu?”

BỐ TÔI VÌ TIẾN THÂN ĐÃ VỨT BỎ MẸ CON TÔI

Khi mẹ mang thai tôi, bố tôi lại cưới thiên kim của sếp để tiến thân. Hai mươi mấy năm sau, ông ta bảo tôi nhường bạn trai của mình cho con gái của thiên kim.Từ nhỏ, tôi đã biết gia đình mình không giống người khác, nhà tôi không có bố.Bố tôi đã leo lên được một vị trí cao hơn, khi mẹ còn đang mang thai tôi, ông ta đã vội vã cưới thiên kim của sếp.Hiểu biết của tôi về ông ta chỉ dừng lại ở đó, tôi không biết ông tên gì, bao nhiêu tuổi, hay trông như thế nào.Cho đến khi bà ngoại tôi lâm bệnh nặng, bệnh viện số 1 nói rằng ca phẫu thuật của bác sĩ Lâm đã được xếp lịch một tháng sau. Bạn trai tôi muốn giúp tôi đẩy lịch nhưng anh ấy chỉ là bác sĩ nội trú, không có nhiều quyền lực.Nhìn bà ngoại ngày càng yếu đi, dì họ của tôi vô tình nói lỡ miệng, “Hay là để Châu Ngư liên lạc với bố nó thử xem, biết đâu lại có giường bệnh.”Lúc đó tôi mới biết, thì ra bố tôi sống cùng thành phố với tôi và còn có mối quan hệ khá lớn trong bệnh viện số 1.Bà ngoại quát dì, bảo bà đừng nói nhảm, “Không chữa thì thôi, mẹ đã sống đến tuổi này cũng đủ rồi.” Tôi đóng cửa, hỏi dì họ tên của ông ta.Phương Kiến Nghiệp, thì ra bố tôi tên là Phương Kiến Nghiệp.Tôi tìm kiếm cái tên này trên công cụ tìm kiếm, xuất hiện nhiều bài báo, trên trang web chính thức còn có cả số điện thoại liên lạc của ông ta.Điện thoại được kết nối.“Alo, ai đấy?”“Con là Châu Ngư,” móng tay tôi bấm chặt vào lòng bàn tay, “Bố ạ.”

TÔI VÀ CHỊ HỌ LẠI TRỌNG SINH RỒI

Kiếp trước, khi gia đình nhà họ Hoắc đề nghị nhận nuôi tôi, dì lại để chị họ Hoàng Lăng mạo danh tôi. Hoàng Lăng được đưa đến Yên Kinh, còn tôi thì bị bỏ lại ở nông thôn.Nhưng nhà họ Hoắc chỉ muốn xây dựng hình ảnh tốt bên ngoài mà thôi. Hoàng Lăng phải chịu đựng sự khinh bỉ và bạo hành, cuối cùng còn bị ép kết hôn với một kẻ bạo hành.Còn tôi, tôi đã cố gắng thi đỗ vào Đại học A, trở thành thủ khoa kỳ thi đại học. Sau khi tốt nghiệp, tôi còn trở thành nhân tài nghiên cứu trong các dự án trọng điểm của quốc gia.Nhiều năm sau, tôi tình cờ gặp lại Hoàng Lăng. Vì ghen tị và bất mãn, cô ấy đã cắt cổ tôi ngay trên đường.Tôi quay trở lại ngày gia đình nhà họ Hoắc đến gặp mặt nhận nuôi.Hoàng Lăng kéo tôi đến trước mặt gia đình nhà họ Hoắc:“Em họ, lần này thủ khoa đại học là của chị rồi, em cứ đến nhà họ Hoắc mà chịu khổ thay chị đi.”Tôi nhìn chằm chằm vào cái bụng đã nhô lên của dì, trong lòng thì cười thầm.Bà ta tưởng “con nhà nghèo đổi đời” dễ dàng như vậy sao?

SẾP TÔI LÀ MỘT CON HỒ LY

“Em có thể chạm vào đuôi của anh không?” Tôi cẩn thận hỏi ông chủ.Anh ấy đang say rượu, dưới bộ vest chỉnh tề, phần đuôi cột sống lộ ra một chiếc đuôi lớn phủ lông trắng!“Được.” Vị tổng tài lạnh lùng, vô tình, lúc này hai má đã ửng hồng.“Phương Tiểu Linh, em có thể chạm vào.” Anh ấy nói.

YÊU ANH NHIỀU HƠN NỮA

Lục Tấn Nguyên lần đầu gặp tôi trong buổi xem mắt đã đeo khẩu trang, nhưng tôi vẫn không thể không giật mình khi nhìn thấy vết sẹo lộ ra dưới khóe mắt bên phải của anh ấy.Có lẽ anh ấy đã nhận ra phản ứng của tôi, nên đứng dậy nói sẽ đi vào nhà vệ sinh, để lại một chút thời gian cho tôi tiêu hóa cú sốc vừa rồi.Đúng lúc đó mẹ tôi gọi điện hỏi tình hình buổi xem mắt thế nào.Tôi thuật lại sự thật cho mẹ trong cuộc gọi.“Anh ấy có một vết sẹo lớn trên mặt, trông hơi đáng sợ.”Lời vừa dứt, bóng dáng cao lớn vạm vỡ của Lục Tấn Nguyên đã xuất hiện trong tầm mắt tôi.Chắc chắn anh ấy đã nghe thấy những gì tôi nói.Mẹ tôi vẫn tiếp tục hỏi qua điện thoại, nói rằng sẽ tìm người giới thiệu để hỏi rõ chuyện.Tôi cầm điện thoại, ngẩng đầu đối diện với đôi mắt trong trẻo của Lục Tấn Nguyên, cảm giác vô cùng bối rối.Đây là lần đầu tiên tôi gặp anh, và anh biết tôi bị vết sẹo trên mặt anh làm cho hoảng sợ.Sau này, khi tình cảm dần sâu đậm, anh thường tắt đèn trước, nói rằng sợ tôi nhìn thấy vẻ mặt nhíu mày của anh sẽ mất hứng.

BÀ CHỦ TRẠI GÀ

Năm thứ tư làm chim hoàng yến của Tống Cảnh Uyên. Anh ta chán tôi rồi, đòi chia tay.Tôi vốn định khóc lóc, làm ầm lên, dọa tự tử để níu kéo. Giống như bao lần trước, diễn một màn si tình để anh ta cảm thấy được yêu.Nhưng ngay lúc đó, những dòng bình luận hiện lên trước mắt tôi lại viết rằng:[Lần này Tống Cảnh Uyên nghiêm túc rồi.][ Anh ta đã thích người khác, đây thực sự là lần cuối cùng nam chính và nữ phụ gặp nhau rồi]Tôi sững người, nghẹn lời.Chỉ âm thầm rơi nước mắt, đồng thời dùng ngón út móc lấy những tờ tiền rơi dưới đất, cuộn lại nhét vào lòng bàn tay, rồi giấu sâu vào tay áo.