Danh sách truyện hot gần đây
Hối Tiếc Kiếp trước, Tần Yến chết vào đêm ta xung hỉ cho hắn. Khi hắn còn sống, ta hận hắn giam ta trong hậu trạch, phá hủy mối lương duyên giữa ta và thái tử. Ta càng hận hắn vu oan giá họa, hại cả gia tộc ta. Nhưng hóa ra—— Người cứu mạng ta, hứa cùng ta bạc đầu giai lão chính là hắn. Người nhẫn nhục chịu đựng, bảo vệ cả gia tộc ta cũng là hắn. Nhưng hắn đã chết. Đường hoàng tuyền lạnh lẽo, ta vì hắn đốt một ngọn lửa. Lửa cháy ngùn ngụt, ta nằm vào trong quan tài của hắn: “Tần Yến, đêm nay chúng ta thành thân. “Quan tài này tuy nhỏ nhưng cũng đủ để chúng ta gối đầu cạnh nhau.” … Mở mắt ra lần nữa, ta đã trọng sinh trở về bảy năm trước. Chàng thiếu niên tuấn tú bên giường đang rũ mắt, lạnh lùng nhìn ta: “Tự dâng hiến, tự tiến cử gối chăn, Tô tiểu thư từ khi nào lại thông suốt như vậy?”
Nữ Phụ Bị Ép Phải Độc Ác Tôi bất cẩn bắt cóc kẻ ác thì phải làm sao bây giờ? Trong khoảnh khắc sinh tử, tôi lặng lẽ đặt câu hỏi trên diễn đàn. Cư dân mạng: “Hôn đi, trước khi chết cũng phải nhục mạ anh ta chút.” Sau khi hôn xong tôi đã chết, … Kẻ ác giết người không chớp mắt lại lên án: “Cô thật biết chơi, ban nãy chính là nụ hôn đầu của tôi.”
Đế Vương Si Tình Ta đã ở bên phế Thái tử suốt bảy năm, thử thuốc, đỡ tên thay chàng, cửu tử nhất sinh. Nhưng sau khi đăng cơ, chàng lại phong cho thanh mai trúc mã thành hoàng hậu, còn ta vẫn chỉ là một cung nữ hèn mọn. Ai cũng biết chàng ghét ta. Nhưng khi ta đến tuổi, chuẩn bị rời cung, chàng lại nắm chặt lấy cổ tay ta, chất vấn: “Rốt cuộc ngươi có tâm hay không?!”
An Tuế Năm thứ bảy bị bán vào thanh lâu, tú bà chê ta lớn tuổi, muốn bán ta đi. Trúc mã mà ta thầm thương suốt nhiều năm đã đến chuộc thân cho ta, nói rằng sẽ nạp ta làm thiếp. Ta lại linh hoạt cự tuyệt hắn, dùng số tiền đã dành dụm suốt những năm qua để tự chuộc thân, rồi mở một y quán nhỏ. Các tỷ muội không hiểu: “Ngươi ngưỡng mộ Bùi đại nhân nhiều năm như vậy, sao lại không chấp nhận hắn?” Ta cười đáp: “Kỹ nữ là bán cho nhiều người, tiểu thiếp chỉ bán cho một người. Dù sao cũng đều là bán, từ giờ ta chỉ muốn sống cho bản thân, không muốn bán mình nữa.”
Gia Nguyệt Ngày Thẩm gia bị phán lưu đầy. Vị hôn phu của ta trước mặt thánh thượng bảo toàn cho cả nhà nhị phòng thứ muội, chỉ riêng ta bị bỏ lại. Khi tiễn ta lên đường, hắn thần sắc hờ hững, chậm rãi nói: “Ngươi từ lâu đã kiêu ngạo, chẳng dung nổi A Doanh. Đợi ta cùng nàng thành thân, sẽ đến đón ngươi. Chỉ ba tháng mà thôi, ngươi nhẫn nhịn một chút.” Ta im lặng không đáp. Thẳng đến về sau, khi nhà họ Lục suy tàn, còn ta lại gặp thời đắc thế. Hắn đến cầu cứu, thái độ ta hờ hững, nhàn nhạt đáp: “Ngươi vốn luôn tự phụ, chẳng qua chỉ là chờ sau thu chém đầu, đợi đến ngày xử trảm, ta nhất định thân đến quan sát. Chỉ ba tháng mà thôi, ngươi gắng chịu đi.”
Hoa Hồng Có Gai Đồng nghiệp của Giang Dịch gửi cho tôi một bức ảnh anh ta ôm thư ký, kèm theo một tin nhắn: “Để ý cô ta chút nhé, chị dâu.” Tôi không để tâm. Bởi vì Giang Dịch từng cho tôi xem ảnh chụp chung của công ty. Giữa một nhóm những cô gái xinh đẹp, thư ký của anh để mặt mộc, làn da vàng vọt, ngoại hình tầm thường đến mức không thể bình thường hơn. Anh cũng đã vô số lần phàn nàn với tôi: “Chưa từng thấy ai ngốc như vậy, việc gì cũng làm không xong.” “Nhìn bình thường đã đành, lại còn không biết trang điểm, ảnh hưởng hình tượng công ty.” Tôi vẫn còn nhớ rõ giọng điệu đầy chán ghét đó. Nhưng sau này, anh lại vì cô ta mà đánh nhau với vị hôn phu của cô ấy, bị giam 10 ngày.
Vạn Kiếp Hồng Nhan Ta là nữ nhi của tú bà, mệnh tiện bẩm sinh. Trong một đêm tuyết rơi gió lớn, ta cứu được thư sinh Lương Vọng Hiên. Sau khi hắn thi đỗ công danh, liền đến cầu thân với ta. Cùng lúc đó, Đoan vương phi muốn nhận ta làm nghĩa nữ. Người đời đều nói ta vận khí tốt, vừa gặp được lang quân như ý, vừa có cơ hội nương nhờ quyền quý. Thế nhưng ta không cần tất thảy, liền thẳng thừng cự tuyệt.
Thừa Tướng Đại Nhân Cực Sủng Ta Liên tục đánh đập ba vị hôn phu đến mức bị từ hôn, cha ta cho rằng tinh thần của ta có chút vấn đề. Ông sốt sắng tiến cung yết kiến bệ hạ, khóc lóc cầu xin bệ hạ ném ta vào Quốc Tử Giám để “tái tạo” lại. Nhưng không ngờ… ta lại vừa gặp đã yêu ngay mã phu của thư viện. Vì để dụ dỗ mã phu cưới ta, ta cứ cách vài ngày lại giả đáng thương mà chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì ngã vào lòng hắn bị thương, ngày mai thì giả bệnh nặng để hắn phải chăm sóc suốt đêm, ngày kia thì cùng hắn đàm đạo thâu đêm về nhân sinh và lý tưởng… Khó khăn lắm mới thuyết phục được mã phu gật đầu đồng ý, ta nửa đêm leo tường về nhà báo tin vui. Cha ta, sau khi xác nhận nhiều lần rằng người đến cầu hôn chính là mã phu, liền vớ lấy cái cuốc đuổi theo ta đòi chặt đứt huyết thống… Sáng sớm hôm sau, mã phu đến cửa cầu hôn. Hắn mặc Mãng Long cửu phục, cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ oai phong lẫm liệt, phía sau dẫn theo vài trăm cấm vệ quân. Lão cha ta, đang cầm cuốc đứng chắn trước cửa, chuẩn bị lấy mạng mã phu, nhìn thấy cảnh tượng đó thì bị dọa quỳ sụp xuống ngay tại chỗ. Ông vừa lau mồ hôi, vừa lẩm bẩm: “Chắc dạo này quên đốt giấy tiền cho nương ngươi rồi, không ngờ lại mời được Thừa tướng – Diêm Vương này tới đây, nhìn trận thế này, chắc tên trời đánh ấy đến để tịch thu tài sản rồi…” Ta: … *蟒龍袞服 (mãng long cửu phục): Đây là loại trang phục đặc biệt dành cho quan lại cấp cao hoặc người có chức vị lớn trong triều đình, thường thêu hình mãng xà (rồng mãng) hoặc rồng, biểu tượng cho quyền lực.
Thay Đích Tỷ Gả Cho Nhiếp Chính Vương Ta thay thế tỷ tỷ gả cho nhiếp chính vương tội ác tày trời. Đích tỷ được cả nhà sủng ái hết mực, nhưng lại là người câm. Vì vậy ta cũng chỉ có thể giả câm. Đêm tân hôn, ta đợi trong phòng đến nỗi sắp ngủ thiếp đi, cuối cùng cũng có người đẩy cửa tiến vào, tiếp đó khăn trùm đầu của cô dâu bị vén lên. Ngẩng đầu lên nhìn thấy một khuôn mặt đẹp đến mức không giống người thường, ta suýt thốt lên một câu “Đẹp quá”, bỗng nhớ ra thân phận hiện tại của mình. A đúng rồi, hiện tại ta là người câm. Vì vậy chỉ có thể ngơ ngác nhìn hắn, cố gắng dùng ánh mắt truyền đạt suy nghĩ trong lòng. Cảnh Hành khẽ nhếch đuôi mắt, đưa tay nhéo cằm ta nâng lên, dường như đang tỉ mỉ ngắm nghía: “Nghe nói phu nhân ba năm trước từng mắc một trận bệnh nặng, hiện tại không thể nói, nghĩ lại, cũng không thể nói ra được đau đớn nhỉ?” Ta lập tức hoảng hốt. Hắn tiếng xấu vang xa, sẽ không có sở thích đáng sợ gì không thể cho người biết đi? Đang nghĩ ngợi, hắn lại cười nhẹ nói: “Nhưng ta nghe nói, cho dù là người không thể nói, ít nhất cũng có thể phát ra một chút âm thanh mơ hồ.” Sau khi đích tỷ trở thành người câm, ta chỉ gặp nàng một lần trước đêm gả thay này, cũng không hiểu lắm tình trạng phát ra âm thanh hiện tại của nàng. Nghe Cảnh Hành nói vậy, ta tin là thật, vì vậy ừm ừm hai tiếng. Hắn đột nhiên bật cười, đôi mắt như chiếc đèn lưu ly phản chiếu ánh sáng, sáng đến mức không giống người thường, lại còn đa tình. Hắn cúi đầu hôn ta, mơ hồ nói: “Cũng đủ rồi.” Mặt ta bỗng đỏ bừng.
Tranh Đấu Hậu Trạch Biểu muội từ Sóc Châu vừa mới vào phủ, kế mẫu đã khuyên bảo ta phải đề phòng nàng. Nàng nhảy múa làm chân bị thương, vị hôn phu của ta liền lo lắng tìm danh y khắp nơi đến khám cho nàng. Kế mẫu nhân cơ hội này xúi giục, bảo ta hãm hại nàng trong yến tiệc Trâm Hoa. Ta đồng ý ngay. Nhưng kế mẫu không ngờ, cuối cùng người bị đuổi khỏi yến tiệc Trâm Hoa lại là con gái của bà.
Chồng Tôi Không Ngừng Chuyển Tiền Cho Tôi Bạn gái cũ của chồng tôi, một đại mỹ nhân tên Tống Du, gần đây vừa nhảy việc sang công ty anh ấy, ngày nào cũng chạy vào văn phòng tỏ vẻ quan tâm. Cô nam quả nữ ở chung một phòng. Giữa ban ngày, tôi đeo kính râm trong văn phòng, giả vờ như không nhìn thấy. Đùa à? Tôi dành hơn nửa ngày để lướt mạng, anh ta trả tôi một vạn hai tiền lương, thêm năm vạn tiền sinh hoạt, dù có thấy tôi cũng giả vờ không thấy. Nếu anh ta trả gấp đôi, tôi có thể làm phù dâu trong đám cưới của họ. Nếu thêm một số 0, tôi sẵn sàng chăm sóc Tống Du ở cữ. Không thì cầm số tiền này tôi cũng thấy bất an.
Vị Khách Mời Đặc Biệt Trong Lễ Cưới Vào ngày cưới, bạn gái cũ của chồng bất ngờ xuất hiện, lên sân khấu hát tặng.“Cảm ơn anh đã đặc biệt mời em, để chứng kiến tình yêu của anh…”Chồng tôi xông lên, giật luôn micro:“Đừng có gào thét nữa, còn chẳng dễ nghe bằng tiếng ngáy của vợ tôi!”Tôi: Nghe em nói cảm ơn anh…