Trang chủ Truyện hot

Danh sách truyện hot gần đây

Nghe Xem Trời Sắp Mưa

Nghe Xem Trời Sắp Mưa Người yêu online của tôi là thái tử nổi tiếng ăn chơi ở thành phố A. Đêm trước hôm offline gặp nhau, tôi vô tình nghe hắn nói chuyện với bạn: “Chỉ chơi đùa chút thôi, đừng nhắc tới cái hạng vừa nghèo vừa ngu đó.” “Hẹn offline? Tôi không đi đâu. Mấy người ai rảnh đi giúp tôi cái đi, đuổi cổ nhỏ đó là được.” Tôi không làm lớn chuyện, ngày hôm sau vẫn xuất hiện ở chỗ hẹn như thường. Còn chủ động ôm tay người tới. Người nọ nhìn tôi chăm chú, không từ chối. Đêm đó, thái tử gọi đến, cung kính hỏi: “Anh Văn, đuổi đi rồi à?” Văn Tuần ngắm người đang cưỡi trên người anh là tôi, khàn khàn nói: “…Ừ, đi rồi.”

Xuyên thành Lâm Đại Ngọc

Xuyên thành Lâm Đại Ngọc Xuyên không thành Lâm Đại Ngọc, mười năm sau ta bước vào Giả phủ. Giả Bảo Ngọc liền xông tới hỏi: “Muội muội có tên tự không?” Ta đáp: “Trận chiến tại miếu Sơn Thần, chắc hẳn người trong kinh thành đều đã biết đến danh tính của ta rồi.” “Thêm nữa, đừng gọi ta là muội muội, hãy gọi ta là Lâm Giáo Đầu.”

Định Mệnh

Định Mệnh Tôi và một bạn đại học cùng giành được cơ hội trải nghiệm siêu năng lực có thời hạn. Cô ta nhanh tay chọn viên thuốc màu đỏ, loại có khả năng gia tăng thiện cảm từ người khác giới. Tôi đành chọn viên thuốc màu xanh, giúp kéo dài thời gian gấp đôi, nhưng chỉ có tác dụng với bản thân. Mười năm sau, khi năng lực của cô ta đã hết, chúng tôi gặp lại trong buổi họp lớp. Lúc này, tôi là giám đốc công nghệ của một công ty khoa học hàng đầu. Còn cô ta, bị gia đình chồng giàu đặt bẫy để ruồng bỏ, nay nghèo túng đến mức phải làm nhân viên dọn vệ sinh tại khách sạn. Cô ta nổi điên, đâm tôi, kéo tôi cùng quay lại thời điểm chúng tôi lần đầu lựa chọn viên thuốc. Lần này, cô ta nhanh chóng nuốt viên thuốc màu xanh, nhìn tôi với ánh mắt đắc ý, mong chờ tôi sẽ đi theo con đường thất bại mà cô ta từng đi qua. Nhưng điều cô ta không hề biết là, từ lúc đầu, viên thuốc tôi muốn thật ra chính là viên thuốc màu đỏ.

Định Mệnh

Hiện đại
Nụ Hôn Say Đắm

Nụ Hôn Say Đắm Năm năm bên cạnh Hạ Kỳ, anh ta đã tổ chức một màn cầu hôn thế kỷ cho tôi. Nhưng ngay đêm trước đám cưới, tôi đã tình cờ thấy anh ta mất kiểm soát, ép em gái nuôi vào góc tường: “Anh ở bên cô ta chỉ để cho cô ta không quấy rối Thẩm Ngộ Châu.” “Em thật sự muốn thấy anh cưới người khác sao?” Tôi không hề muốn trở thành nhân vật phụ trong mối tình chấn động của họ. Khi tôi chuẩn bị bỏ trốn khỏi hôn lễ, có người đã nắm chặt lấy cổ tay của tôi. Người đó ghé sát tai tôi, nói: “Anh dự định sẽ cướp hôn lễ, em có đồng ý không?”

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ

Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ Mẹ chồng lên cơn đau tim, chỉ có chồng tôi – bác sĩ tim mạch mới có thể cứu bà ấy. Nhưng tôi không cầu xin anh ta. Tôi chỉ lạnh lùng nhìn mẹ chồng quằn quại trong đau đớn rồi trút hơi thở cuối cùng trước mắt tôi. Kiếp trước, khi bà lên cơn đau tim, tôi lập tức gọi chồng về, nhưng anh ta lại cho rằng tôi ghen tuông, nghĩ tôi giở mọi thủ đoạn để lừa anh ta về nhà, nhất quyết không chịu đến. Cuối cùng, mẹ chồng tôi đã qua đời trong bệnh viện. Lúc bố chồng chất vấn, chồng tôi thản nhiên phủ nhận rằng tôi chưa từng liên lạc với anh ta, đổ hết trách nhiệm về cái ch.t của bà lên đầu tôi. Bố chồng hận đến tận xương tủy, cầm dao đ//â/m tôi đến ch.t. Lúc trút hơi thở cuối cùng, tôi vẫn chưa ch.t hẳn, mở mắt ra nhìn một cái, phát hiện bụng mình đã bị đ//â/m đến mức ná/t b/ấy như nhân bánh bao. Sau đó, khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình quay về đúng ngày mẹ chồng lên cơn đau tim…

Trần Nhà Bố Mẹ Chồng Rơi Xuống Tám Ngàn Vạn

Trần Nhà Bố Mẹ Chồng Rơi Xuống Tám Ngàn Vạn Bố mẹ chồng mua một căn nhà đấu giá, trong lúc sửa chữa thì trần nhà rơi xuống… tám ngàn vạn! Tôi khuyên họ báo cảnh sát ngay lập tức, nhưng để ngăn tôi làm vậy, họ sai chồng tôi đ/ẩ//y tôi từ tầ/ng ca/o xu/ống, dựng chuyện rằng tôi vô ý n/gã xuống lầu. Sau khi trọng sinh, nhìn chồng sắp sửa lật trần nhà, tôi tìm cớ chuồn ngay lập tức, đồng thời đảm bảo camera giám sát ngoài cửa có thể ghi lại bằng chứng họ lấy số tiền đó. Lần này, tôi muốn nhìn xem, bọn họ có mạng lấy nhưng không có mạng để xài!

Chồng tôi tráo đổi con của tôi và Bạch Nguyệt Quang

Chồng tôi tráo đổi con của tôi và Bạch Nguyệt Quang Chồng tôi đã tráo đổi đứa con của tôi với con của bạch nguyệt quang của anh ta. Khi Chu Trạch đặt đứa trẻ vào tay tôi, nhìn cổ tay trắng nõn của đứa bé, tôi liền nhận ra có điều không đúng.

Chỉ trẻ con mới chọn, người lớn lấy hết!

Chỉ trẻ con mới chọn, người lớn lấy hết! Tôi có ba người bạn trai, mỗi người đều cho rằng tôi yêu bọn họ như mạng. “Cô thay cô ấy ngồi tù nhé, sau khi cô ra tù tôi sẽ lấy cô.” Cố Tây Châu nhìn tôi với ánh mắt không chút dao động. Tôi thoải mái đồng ý, và tìm đến người bạn trai số 2, Thẩm Minh, một người đàn ông quyền lực ở thành phố A. “Chỉ cần anh đồng ý cứu tôi ra khỏi tù, thì tôi sẽ ly hôn với anh.” Trầm Minh cười lạnh, bóp cằm tôi, “Tốt nhất cô đừng lừa dối tôi.” Sau khi ký đơn ly hôn, tôi đến gặp người bạn trai số 3 Giang Dã và nói: “A Dã, em ly hôn rồi, chúng ta ở bên nhau nhé!” Trong mắt anh hiện lên tia lạnh lùng, tràn đầy khinh thường nói, “ Cô thật sự cho rằng tôi sẽ lấy cô?”

Sầm Vịnh Vi

Sầm Vịnh Vi Thời niên thiếu, Cố Cảnh Chiêu từng thích một cô gái. Lúc cô ta ly hôn quay về nước, tôi bị bỏ quên trong một cơn mưa lớn. Hôm đó, tôi hỏi mượn nhân viên vệ sinh đi ngang qua một chiếc ô. Lại tới sân bay, tùy tiện mua vé máy bay chuyến bay gần nhất. Tôi nghĩ, đi đâu cũng được, chỉ cần không có Cố Cảnh Chiêu và Thư Mạn. … Sáu giờ, xe của Cố Cảnh Chiêu về đến nhà. Người ra đón là người giúp việc chứ không phải phu nhân Sầm Vịnh Vi của anh ta. Lúc này Cố Cảnh Chiêu mới nhớ tới, bởi vì lo lắng cho Thư Mạn mà anh ta quên tới chợ đón cô. Nhưng mà không sao, phu nhân của anh ta có tính cách dịu dàng, chưa bao giờ tức giận vì mấy chuyện nhỏ nhặt này. Bảy giờ, mưa tạnh, trời rất tối, Sầm Vịnh Vi còn chưa về nhà. Trong lòng Cố Cảnh Chiêu bắt đầu có chút vô cớ hoảng hốt. Anh ta gọi cho cô ba cuộc, lần đầu không có ai nghe. Lần thứ hai, lần thứ ba, cũng không gọi được.

Sầm Vịnh Vi

Hiện đại
Lấy Độc Trị Độc

Lấy Độc Trị Độc Khi đang thi, tôi chạy về nhà để nhìn ông nội lần cuối. Sau khi trở lại, giáo viên chủ nhiệm cầm bài thi khảo sát trên tay rồi nói với cả lớp: “Có người vì ích kỷ, không nghĩ đến danh dự tập thể, làm giảm điểm trung bình của cả lớp. “Đi thì có ích gì chứ? Người ch .t có sống lại được không? Vì một người đã ch .t mà làm ảnh hưởng đến lợi ích của người sống, thật đáng xấu hổ.”

Tiêu Gia Một Nhà Thân Thiết

Tiêu Gia Một Nhà Thân Thiết Hai ngày trước, mẹ chồng tôi lập một nhóm gia đình tên là “Tiêu gia một nhà thân thiết”. Trong nhóm có ba mẹ chồng, chồng tôi và ba chị gái của anh ấy. Lúc đầu, chồng tôi cũng thêm tôi vào nhóm, nhưng ngay sau đó mẹ chồng đã đá tôi ra. Tôi ngơ ngác hỏi chồng chuyện gì xảy ra, anh ấy ấp úng nói mẹ chỉ muốn gửi tin nhắn cho nhóm thôi nhưng lại nhầm tay, giờ nhóm đã giải tán rồi. Sau này tôi mới biết nhóm đó vẫn còn, chỉ có mỗi “người ngoài” như tôi là không có mặt. Rồi sau đó, mẹ chồng bị tai nạn xe, tôi lập tức bị kéo vào nhóm trong đêm. Chị cả: “@Em dâu, mẹ bị tiêu chảy ra quần rồi, mau tới đây!” Chị hai: “@Em dâu, viện phí chưa đóng, mau chuyển tiền đi!” Chị ba: “@Em dâu, một mình em sao chăm sóc nổi? Mẹ còn chưa có ai nấu cơm nữa. Ba mẹ em chẳng phải đã nghỉ hưu rồi sao? Bảo họ cùng tới giúp đi, dù sao cũng là người một nhà mà!” Tôi: “@Mọi người: Người một nhà? Thử gọi một tiếng mẹ nghe xem nào?” Chị cả: “?” Chị hai: Đầu cô bị vào nước à? Chị ba: “Đ.ệt!” Tiêu Bắc: “@Vợ, rút lại lời đó ngay!” Ba chồng: “Tố chất đâu?!!” Tôi: “Đã rời nhóm!”

Hoa Nở Trong Gió Xuân

Hoa Nở Trong Gió Xuân Sau khi khổ công tìm danh y chữa khỏi bệnh cho Tiêu Thịnh Trạch, hắn đã cùng ta viên phòng. Ta vui mừng khôn xiết, Cứ ngỡ rằng cuối cùng hắn cũng đã yêu thương người thê tử xung hỷ này. Nhưng rồi ta lại biết được rằng hắn đã thành công cầu hôn nhà họ Triệu từ lâu. “Vậy… tại sao chàng còn muốn cùng ta viên phòng?” “Uyển Ngọc của ta yếu đuối, sợ đau. Ta cần dùng nàng để luyện tập trước, tránh làm nàng ấy bị thương trong đêm động phòng.” Thì ra, người mà hắn ngày nhớ đêm mong, Vẫn luôn là vị thiên kim nhà họ Triệu kia. Chỉ vì sợ bản thân sống chẳng bao lâu, nên mới không dám cưới nàng ấy. May mắn thay, lão phu nhân đã trả lại khế ước bán thân cho ta, Chọn ngày lành, ta sẽ rời khỏi phủ này.