Danh sách truyện hot gần đây
Bảo Vật Trong Tay Cha ta mê cờ bạc, sau khi thua hết bạc liền bị người của sòng bạc kéo đến tận cửa đòi nợ. Hoặc trả tiền, hoặc lấy mạng mà đền! Ông ta thì chẳng muốn trả tiền, cũng không muốn mất mạng. Đêm ấy, ta bị đưa thẳng vào phòng của chủ sòng bạc. Nam nhân kia gần ba mươi tuổi, diện mạo hung dữ, cứ ngỡ ta sẽ sống ch.t không chịu khuất phục. Nào ngờ, lần đầu nhìn thấy hắn, ta đã rưng rưng nước mắt, chủ động nhào vào lòng hắn. “Tam gia, thiếp… thiếp sợ~” Từ hôm đó trở đi, Vương Chiêu Đệ liền biến thành Vương Bảo Châu. Sòng bạc Phú Quý có thêm một lão bản nương kim tôn ngọc quý.
Đời Này, Chỉ Cần Một Cố Yến Chu Là Đủ Rồi Tôi đã làm chim hoàng yến của Cố Yến Chu suốt ba năm. Đến năm thứ tư, bạch nguyệt quang của anh quay về. Nhận ra bản thân sắp thất nghiệp, tôi bắt đầu buông thả. Lần đó anh lại nổi giận, đập cửa bỏ đi, tôi chẳng hề vội vã, thong thả cắt trái cây cho mình, ăn xong mới nhắn tin cho anh. “Bảo bối à, anh đang ở đâu vậy?” “Bên ngoài tối lắm, lạnh lắm, em tìm anh suốt, đi khắp nơi cũng không thấy anh đâu cả.” Tin nhắn anh trả lời nhìn như nghiến răng nghiến lợi mà gõ ra: “Ninh Vãn, anh đang đứng dưới lầu, hứng gió lạnh suốt ba mươi phút.” “Em tìm kiểu gì vậy hả?”
Day Dứt Muộn Màng Tôi bị sảy thai khi đang mang thai lần hai. Ngày xuất viện, hai cha con một lớn một nhỏ, ngồi chờ sẵn trong xe ở cổng bệnh viện. Cả hai khuôn mặt đều lộ rõ vẻ thiếu kiên nhẫn. Con trai 5 tuổi của tôi không chịu ngồi cạnh tôi, nó ôm lấy chân chồng tôi rồi mở miệng: “Đáng đời bà ta phải vào viện. Ai bảo bà ta ghét con như thế, còn muốn sinh thêm em nữa?” Tôi sững người, quay sang nhìn chồng, chờ đợi anh nói điều gì đó. Nhưng anh chỉ xoa đầu con, trêu chọc nó như đùa giỡn: “Vậy để ba đổi cho Dương Dương một người mẹ mới, được không?”
Mẹ Khóc Gọi Tôi Về Dọn Đống Tàn Cuộc Mẹ tôi vừa khóc vừa gọi điện cho tôi: “Con còn quan tâm cái nhà này nữa không?” “Em trai con mê con hồ ly tinh kia đến mức đòi huỷ hôn cho bằng được.” “Ba con thì chăm bà nội con xong, lại leo thẳng lên giường y tá.” “Bà nội thì bênh chằm chặp, cổ vũ ba con ngoại tình, còn đuổi mẹ ra khỏi nhà!” “Hay để mẹ ch .t quách cho xong, để cả nhà mấy người vui vẻ sung sướng?” Tôi cúp máy, quay sang dặn trợ lý đặc biệt: “Các lịch làm việc lùi hết lại, tôi có chuyện riêng phải giải quyết.” Trợ lý: “Vâng thưa sếp, ngài muốn dời bao nhiêu ngày thì phù hợp?” Tôi: “Ba ngày là đủ.” Thêm một ngày cũng coi như tôi ra tay chưa đủ tàn nhẫn!
Công Bằng Kiểu Khác Mẹ chồng nuôi giúp chị dâu hai đứa con, đến năm 70 tuổi vì vất vả quá độ mà ngã bệnh, nằm liệt giường. Chị dâu tổ chức sinh nhật cho bà, nhân lúc ăn cơm liền thông báo với tôi: “Mẹ có hai đứa con trai, trách nhiệm dưỡng già nên chia đều. Hai mươi năm đầu là nhà chị lo, giờ đến lượt nhà em rồi.” Tôi không nhịn được, lật luôn bàn ăn: “Năm đó tôi mang thai trước chị, nhưng mẹ chồng chê tôi sinh con gái, vừa mở tã ra nhìn một cái đã chẳng thèm ngó tới nữa. Hai mươi năm qua, bà chăm chị ở cữ hai lần, còn nuôi hai đứa con nhà chị lớn khôn. Giờ bà đầy bệnh tật, uống thuốc còn nhiều hơn ăn cơm, lại tới lượt nhà tôi chịu trách nhiệm?” Trong cảnh bừa bộn đó, chồng tôi Lâm Kỳ, mở miệng: “Chuyện cũ thì đừng nhắc lại nữa. Anh đồng ý sẽ chăm sóc mẹ.”
Mười Bảy Năm Hôn Nhân Cũng Chỉ Là Giấc Mộng Vào ngày kỷ niệm mười bảy năm kết hôn, chồng tôi đang cùng tình nhân mới đi khám thai. Tôi đã cùng anh ta trải qua mọi gian khổ trong những năm đầu lập nghiệp, để rồi khi cuộc sống cuối cùng cũng khởi sắc, người anh ta chọn để sẻ ngọt lại không phải tôi. Có lẽ anh ta nghĩ tôi đã có tuổi, lại không có lấy một đứa con, rời khỏi anh ta sẽ chẳng thể tìm được ai tốt hơn, nên mới càng lúc càng trắng trợn, không kiêng nể gì nữa. Anh ta không chỉ có gia đình bên ngoài, có cả con riêng, mà đứa trẻ đó lại có quyền thừa kế hợp pháp tài sản của anh ta. Lúc mối quan hệ giữa hai chúng tôi căng thẳng đến tột độ, anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng, buông một câu đầy lý lẽ: “Quy tắc tồn tại tức là hợp lý.” Phải thôi, luật pháp chỉ ràng buộc được người có đạo đức. Mà trên đời này, không thiếu kẻ bỉ ổi đến mức chẳng còn chút đạo đức nào để mà ràng buộc. Vậy thì tôi sẽ dùng quy tắc để đánh bại quy tắc. Dùng “hợp lý” để lật đổ cái gọi là “hợp lý” của anh ta. Dù sao thì, một tờ giấy đăng ký kết hôn, người bị trói đâu phải chỉ có một mình tôi. Tôi chẳng vướng bận gì, từ trước đến nay chưa từng sợ “cá chết lưới rách”. Người nên sợ, vốn không phải là tôi.
Ẩn Hôn Với Tổng Tài Tổng tài say mê công việc, không gần nữ sắc.Bao nhiêu năm qua, người duy nhất ở bên cạnh anh ấy luôn là thư ký Lâm.Toàn bộ công ty đều chèo couple này, thậm chí còn thường xuyên tranh cãi xem ai là “top”, ai là “bot”.Đúng lúc hôm đó có cuộc họp toàn công ty, tôi đang trốn việc lén viết đam mỹ couple tổng tài – thư ký… lại lỡ tay chia sẻ nhầm màn hình lên màn chiếu giữa hội trường.Tổng tài đen mặt, nghiến răng nhìn tôi:“Anh ở trên hay ở dưới, chẳng lẽ em còn không rõ à, Tang Du?”Tôi cúi gằm mặt, bắt đầu lo cho số phận tối nay của mình.Không vì gì khác, chỉ vì tổng tài chính là người chồng đã kết hôn bí mật với tôi suốt ba năm qua.
Cứu Lấy Dì Út Năm tôi học lớp 12, dì út bị chồng b ạ o h à.n.h đến ch .t. Trước đó, dì từng nhiều lần nộp đơn ly hôn. Nhưng lần nào tòa án cũng bác bỏ, lấy lý do: “tình cảm vợ chồng chưa rạn nứt nghiêm trọng.” Trong lễ tang dì, tôi khóc đến ngất đi. Vậy mà khi tỉnh dậy, tôi lại quay về 20 năm trước, đúng lúc dì lần đầu đề nghị ly hôn với chồng. Người trong gương… chính là khuôn mặt của dì út!
Dung Ỷ Bữa tiệc sinh nhật. Xuất hiện một “chị em thân thiết” mà tôi chưa từng gặp bao giờ. Cô ta ôm cổ chồng tôi, livestream quay video: “Em đến rồi này! Đang tham gia sinh nhật vợ của anh ấy~” “Yên tâm đi, nếu Hứa Quân Châu dám không chu đáo, em sẽ méc với anh, hihi! Dù sao em cũng là chị dâu của anh ấy mà~” Cạch! Đôi đũa trên tay tôi rơi xuống đất. Tất cả ánh mắt trong phòng đều đổ dồn về phía tôi. Cô ta nhướn mày: “Chồng tôi còn chẳng để tâm chuyện tôi đùa giỡn với Hứa Quân Châu, lẽ nào cô định làm ầm lên?”
Lục Dự, Anh Dám Lừa Tôi? Tôi gặp tai nạn xe, phải nhập viện. Đột nhiên muốn trêu chọc bạn trai một chút.“Anh là ai?”Nhìn vẻ mặt khựng lại của Lục Dự, tôi suýt nữa bật cười.Nhưng anh ta lại chỉ sang người anh em thân thiết bên cạnh, Tần Yến Châu:“Anh là anh em của bạn trai em. Còn cậu ta Tần Yến Châu, mới là bạn trai em.”Nụ cười của tôi đông cứng trên môi.Tần Yến Châu bước lên trước, nói chắc như đinh đóng cột:“Phải, anh là bạn trai em.”Tôi cười nhạt:“Vậy thì… đưa em về nhà đi.”
Mẹ Chồng Nguy Kịch, Lần Này Tôi Mặc Kệ Mẹ chồng lên cơn đau tim, chỉ có chồng tôi – bác sĩ tim mạch mới có thể cứu bà ấy. Nhưng tôi không cầu xin anh ta. Tôi chỉ lạnh lùng nhìn mẹ chồng quằn quại trong đau đớn rồi trút hơi thở cuối cùng trước mắt tôi. Kiếp trước, khi bà lên cơn đau tim, tôi lập tức gọi chồng về, nhưng anh ta lại cho rằng tôi ghen tuông, nghĩ tôi giở mọi thủ đoạn để lừa anh ta về nhà, nhất quyết không chịu đến. Cuối cùng, mẹ chồng tôi đã qua đời trong bệnh viện. Lúc bố chồng chất vấn, chồng tôi thản nhiên phủ nhận rằng tôi chưa từng liên lạc với anh ta, đổ hết trách nhiệm về cái ch.t của bà lên đầu tôi. Bố chồng hận đến tận xương tủy, cầm dao đ//â/m tôi đến ch.t. Lúc trút hơi thở cuối cùng, tôi vẫn chưa ch.t hẳn, mở mắt ra nhìn một cái, phát hiện bụng mình đã bị đ//â/m đến mức ná/t b/ấy như nhân bánh bao. Sau đó, khi mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình quay về đúng ngày mẹ chồng lên cơn đau tim…
Hoa Nở Trong Gió Xuân Sau khi khổ công tìm danh y chữa khỏi bệnh cho Tiêu Thịnh Trạch, hắn đã cùng ta viên phòng. Ta vui mừng khôn xiết, Cứ ngỡ rằng cuối cùng hắn cũng đã yêu thương người thê tử xung hỷ này. Nhưng rồi ta lại biết được rằng hắn đã thành công cầu hôn nhà họ Triệu từ lâu. “Vậy… tại sao chàng còn muốn cùng ta viên phòng?” “Uyển Ngọc của ta yếu đuối, sợ đau. Ta cần dùng nàng để luyện tập trước, tránh làm nàng ấy bị thương trong đêm động phòng.” Thì ra, người mà hắn ngày nhớ đêm mong, Vẫn luôn là vị thiên kim nhà họ Triệu kia. Chỉ vì sợ bản thân sống chẳng bao lâu, nên mới không dám cưới nàng ấy. May mắn thay, lão phu nhân đã trả lại khế ước bán thân cho ta, Chọn ngày lành, ta sẽ rời khỏi phủ này.