Danh sách truyện mới cập nhật
Quả Báo Của Kẻ Bội Bạc Tám năm sau, tôi phát hiện Trì Yến nuôi tình nhân bên ngoài. Khi bọn họ quấn lấy nhau, ả tiểu tam đắc ý nói: “Người đàn bà già cỗi, cứng nhắc như chị thì lấy gì tranh với tôi chứ?” Tôi chỉ khẽ cười. Người phụ nữ lớn tuổi chẳng còn gì đáng khoe khoang, chỉ là tâm cơ đủ sâu, thủ đoạn đủ độc.
Không Thẹn Với Lòng Tôi và Lục Minh là đôi vợ chồng trẻ đã bên nhau từ thuở học sinh. Từ chiếc áo đồng phục đến chiếc váy cưới, từ tầng hầm chật hẹp đến căn biệt thự riêng biệt, chúng tôi đã đi cùng nhau suốt 12 năm. Tôi từng nghĩ rằng hôn nhân của chúng tôi vững như bàn thạch, cho đến khi tôi phát hiện anh ấy ngo/ại tìn/h. Hôm đó, anh đang ở bệnh viện cùng tôi chờ sinh, thì có một cuộc điện thoại gọi đến. Giọng cô gái bên kia run rẩy nức nở, khẩn thiết cầu xin Lục Minh đến với cô ta. Lục Minh ngập ngừng một lúc rồi quay người… bước ra khỏi phòng bệnh. Anh bỏ lại đứa con chưa chào đời. Bỏ lại người vợ đã cùng anh đi hết 12 năm cuộc đời. Và bỏ lại luôn cả mái ấm mà chúng tôi đã vất vả mới gây dựng được.
Bạn Trai Đào Mỏ Vu Khống Tôi Hám Tiền Tôi lướt thấy một bài đăng thế này: 【Dẫn bạn gái đi ăn lẩu Haidilao, tôi còn chưa động đũa, cô ấy đã ăn mất mấy miếng.】 【Lần nào tôi cũng trả tiền, lần nào cô ấy cũng ăn nhiều, không phải tôi không chi nổi, mà cảm thấy cô ấy cứ thích chiếm phần.】 Tôi bĩu môi. Bạn trai mà keo kiệt thế thì chia tay sớm cho khỏe. Bình luận phía dưới cũng không làm tôi thất vọng: 【Chia tay ngay đi, không sợ cô ấy ăn tới khi anh sạt nghiệp à?】 【Mang bài này đưa cho bạn gái anh xem luôn đi, để sau này ra ngoài ăn, cô ấy quỳ xuống nhặt rau rơi mà ăn, chắc anh mới hài lòng nhỉ.】
Tiệc Mừng Không Mời Cha Cháu trai đậu đại học với thành tích vượt ngoài mong đợi, mẹ nói muốn tổ chức tiệc mừng ở nhà hàng do tôi làm chủ. Sau khi bàn bạc với chồng, vợ chồng tôi quyết định chỉ lấy giá gốc. Trong quá trình đặt thực đơn, tôi cũng đã xác nhận kỹ giá từng món ăn, rượu bia với chị dâu. Nhưng đến khi tiệc mừng kết thúc suôn sẻ, mẹ lại chặn chị dâu đang rút ví: “Vân Vân nó nói rồi, tiệc mừng cháu đậu đại học này là cô nó bao hết. Con đừng khách sáo.” Tiếng thông báo “Khách hàng đã hủy thanh toán” vang lên như tiếng sét bên tai tôi. Tôi không tin nổi, nghẹn họng: “Anh chị có nhiều khách, đãi tận ba mươi bàn, mà anh cả lại sĩ diện, đặt toàn món tốt. Chỉ tính giá gốc cũng phải một triệu rưỡi một bàn, ba mươi bàn là bốn mươi lăm triệu rồi.” “Nhà em làm ăn buôn bán, không cần kiếm lời của anh chị, nhưng ít nhất cũng không thể lỗ vốn chứ?”
Hoán Hôn Nha Hoàn Sau khi trọng sinh, việc đầu tiên ta làm chính là đưa nha hoàn mà đại ca tặng ta… đến dự yến mừng thọ của đại bá. Đời trước, được đại ca trợ giúp, Lâm Nguyệt Như đã đội mũ phượng, mặc giá y của ta, thay ta gả vào hầu phủ trong ngày thành thân. Còn ta, bị đại ca h/ạ đ/ộc làm c.â m, dùng thu/o^c mê đưa đến một nơi xa xôi, gả cho một lão già độc thân. Lão là thương nhân tham tiền háo sắc, sau khi chơi chán, lại bán ta cho k/ỹ việ/n hạ đẳng với giá mười lượng bạc. Nơi đó, nữ nhân mỗi ngày phải tiếp ít nhất 20 khách. Chưa đầy nửa tháng, ta vì bị hành hạ quá độ mà bệnh ch .t. Còn Lâm Nguyệt Như, từ thân phận nha hoàn, một bước lên trời, trở thành nghĩa nữ của tướng quân phủ, phu nhân hầu phủ. Phu quân sủng ái, nhà chồng che chở, sống đời khiến ai ai trong kinh thành cũng ngưỡng mộ. Khi ta mở mắt ra lần nữa, lại quay về đúng ngày mà đại ca đưa Lâm Nguyệt Như tới viện ta.
Cha Đừng Ngược Nữa, Mẹ Tôi Mất Ba Ngày Rồi “Mẹ ngươi đâu?” Cha hỏi tôi, trên người còn vương mùi son phấn của thiếp thất của ông ta. “Mẹ tôi ch//ết rồi, từ ba ngày trước.” Tôi chỉ vào di hài của mẹ, dửng dưng nói cho ông ta biết. Người cha xưa nay vốn được xưng là tỉnh táo đã hoàn toàn phát điên.
Một Đời Bình An Phu quân ta chết trận nơi sa trường, một mình ta gánh vác trách nhiệm vực dậy Uy Viễn Hầu phủ. Mời thầy dạy học cho nhi tử, mong con cưới được thiên kim tiểu thư về làm thê tử. Nào ngờ, nhi tử lại say mê một kỹ nữ, nhất quyết đòi hòa ly với thê tử để cưới kỹ nữ về nhà. Ta lấy cái chết ra uy hiếp, nhi tử thà giả chết chứ nhất quyết không từ bỏ ý định cưới kỹ nữ về làm thê. Nửa đêm thanh vắng, hắn đốt lửa thiêu rụi Uy Viễn Hầu phủ, rồi ngang nhiên bỏ đi. Cả nhà đều chết thảm trong biển lửa, bao gồm cả đứa cháu đáng thương chỉ còn một tháng nữa là chào đời của ta. Mở mắt ra choàng tỉnh dậy, ta quay về đêm hôm đó, cái đêm trước khi hắn phóng hỏa. Ta nở nụ cười. Lần này, ta sẽ bảo vệ gia đình, mặc kệ hắn muốn giả chết để chạy trốn. Sau đó, hắn lại quỳ gối dưới chân ta, khóc lóc van xin: “Mẫu thân, con là thân nhi tử của người mà!”
Hoàng Cung Trước khi ta chết, ánh trăng sáng của Hoàng thượng trở về. Hắn ngầm cho phép nàng ta giương oai trong cung của ta, dung túng nàng ta hại chết đứa con duy nhất của ta. Ta tan nát cõi lòng, đứt ruột đứt gan. Nhưng hắn không hề mảy may thương xót ta, mà lại bảo vệ ánh trăng sáng chặt chẽ, sợ ta nổi điên lên tổn thương nàng ta. Cuối cùng, ta vẫn tìm được một cơ hội, ám sát ánh trăng trong lòng hắn. Hắn tức giận tột độ, tống ta vào lãnh cung. Hắn nói, năm xưa khổ cực, nhờ vào bánh ngọt mà ánh trăng sáng mang đến mới có thể sống sót. Nhưng những món đồ ngọt ta đem đến những năm này, nếu hắn chỉ cần nếm qua một chút thôi, tức khắc sẽ nhận ra, người năm đó giúp đỡ hắn trong cơn hoạn nạn, chính là ta. Nhưng ta đã bị hắn hại đến bệnh tật vô phương cứu chữa, sắp chết rồi.
Sinh Con Trước khi kết hôn, tôi và chồng đã thoả thuận là sẽ DINK*, nhưng trong lúc vô tình, tôi phát hiện ra anh ấy đánh tráo thuốc tránh thai của tôi. (* DINK là viết tắt của “double income and no kids”, chỉ những cặp vợ chồng có công việc ổn định, có hai nguồn thu nhập nhưng có quan điểm sống không cần sinh con.) Tôi bình tĩnh cấy vào người anh ấy một tử cung nhân tạo. Nhìn biểu cảm hoảng sợ trên khuôn mặt anh ấy, tôi cười: “Ông xã, em đồng ý sinh con, sau này em sẽ nuôi anh.” Mẹ chồng muốn liều mạng với tôi, nhưng tôi chỉ nói một câu: “Mẹ, cái thai này là con trai, nếu sinh non thì sẽ không mang thai được nữa.” Bàn tay đang đánh về phía tôi của mẹ chồng khựng lại giữa không trung. ……
Khương Dao Tôi vừa được đón về hào môn, thiên kim giả đã trói buộc với hệ thống vả mặt. Mỗi một lần vả mặt tôi, giá trị chán ghét của cả nhà đối với tôi sẽ gia tăng. Khi nào giá trị chán ghét đầy, tôi sẽ bị đuổi ra khỏi nhà. Nhưng cuối cùng người bị đuổi đi lại là cô ta.
Giấc Mộng Ngọt Ngào Mẹ tôi nói tôi là một tai họa chết tiệt. Lúc tôi được sinh ra, bà đã muốn bóp chết tôi nhưng không thành. Về sau, như bà mong muốn, tôi chết trong tay của một kẻ biến thái. Thời điểm nhặt xác cho tôi, bà không hề mảy may thương xót. Mọi người xung quanh đều chỉ trích bà là người nhẫn tâm, không xứng làm mẹ. Nhưng sau đó, bà lại ở trước mặt tất cả mọi người, tra tấn kẻ đó đến chết. Bà nói: “Đó là con gái của tôi.” Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã xuyên về năm mẹ tôi 16 tuổi.
Thường An Thường Nhạc Kiếp trước, ta phải gả vào Hầu phủ để xung hỷ, nhưng ngay lúc bái đường ta đã khắc chết phu quân. Bị ép buộc thủ tiết, ta lên núi làm ni cô, cuối cùng chết trong một trận hỏa hoạn. Tỷ tỷ của ta trở thành thê tử Trạng Nguyên, con đàn cháu đống, nhưng cuối cùng lại qua đời khi đang sinh. Mở mắt ra lần nữa, ta với trưởng tỷ xuất giá vào cùng một ngày. Ta dụ dỗ nàng: “Tỷ tỷ, tiểu hầu gia tuy quyền cao chức trọng nhưng bạc mệnh, sẽ chết sớm.” Nàng mê hoặc ta: “Muội muội, thư sinh tuy tuấn tú nhưng thân cường thể tráng, sức khỏe tốt.” Nàng đưa ngân phiếu cho bà mối, ta đưa châu báu cho người khiêng kiệu. Cả hai “vô tình” lên nhầm kiệu hoa.