Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

BẢO BỐI CỦA LỤC NAM THẦN

Lục Tự Nam – công tử nhà giàu trong lớp, nổi tiếng ngông cuồng và bất kham – không may bị bóng rổ đập trúng đến ngất xỉu.Khi tỉnh lại, ánh mắt anh ta khóa chặt lấy tôi, rồi bất ngờ nói một câu khiến tất cả mọi người chấn động: “Bảo bối, anh đau.”Sau đó, anh ta cứ quấn lấy tôi không rời, nói rằng chúng tôi đã kết hôn sau mười năm, nói rằng anh ta là chồng danh chính ngôn thuận của tôi.Tôi nghi ngờ hoặc là đầu óc Lục Tự Nam có vấn đề, hoặc đây là chiêu trò mới của anh ta để trêu chọc tôi.Dù sao thì trước giờ anh ta vẫn luôn không ưa gì tôi.Huống hồ, với một người như tôi, sao có thể có tương lai đấy được chứ.

Phụ Tử Tranh Kiều

Phụ Tử Tranh Kiều Ta lỡ đem lòng yêu một cặp phụ tử nên tâm trạng rối bời, chẳng biết nên chọn phụ thân hay nhi tử? Phụ thân là danh y trứ danh chốn Kinh thành, tiếng lành vang xa, đức tài vẹn toàn. Trừ việc lúc trẻ hồ đồ nhặt về một đứa con trai to xác, còn lại chẳng chê vào đâu được. Còn nhi tử ấy à, ngoài dung mạo ra thì toàn là tật xấu, thậm chí còn có chút điên khùng.. Hôm ấy, ta đem mọi chuyện nói rõ với người già hơn, lòng vô cùng tiếc nuối: ” Tạ Tịch Vân, từ nay về sau, ta chỉ có thể gọi chàng là phụ thân.” Tạ Tịch Vân nén giận đến cực điểm, nghiến răng nghiến lợi bật ra từng chữ: “Gọi phụ thân cũng được, nhưng trước tiên ngươi hãy rút tay ra khỏi quần ta đi đã.”

Dung Ỷ

Dung Ỷ Bữa tiệc sinh nhật. Xuất hiện một “chị em thân thiết” mà tôi chưa từng gặp bao giờ. Cô ta ôm cổ chồng tôi, livestream quay video: “Em đến rồi này! Đang tham gia sinh nhật vợ của anh ấy~” “Yên tâm đi, nếu Hứa Quân Châu dám không chu đáo, em sẽ méc với anh, hihi! Dù sao em cũng là chị dâu của anh ấy mà~” Cạch! Đôi đũa trên tay tôi rơi xuống đất. Tất cả ánh mắt trong phòng đều đổ dồn về phía tôi. Cô ta nhướn mày: “Chồng tôi còn chẳng để tâm chuyện tôi đùa giỡn với Hứa Quân Châu, lẽ nào cô định làm ầm lên?”

Dung Ỷ

Chương 4
Hiện đại
Hoa Nở Sau Mưa

Hoa Nở Sau Mưa Năm 1985, đầu đông. Mạnh Phiến Nhiên khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, gõ cửa rồi bước vào văn phòng bí thư chi bộ. “Báo cáo, tôi muốn xin giấy đăng ký kết hôn.” Bí thư Dương nhận ra đây chính là vị hôn thê của doanh trưởng Hạ, cười vui vẻ chúc mừng: “Bác sĩ Mạnh sắp có hỷ sự rồi, đến lúc đó nhớ cho chúng tôi được hưởng chút không khí vui mừng nhé.” Mạnh Phiến Nhiên gật đầu, mỉm cười. Nhưng trên tờ đơn xin kết hôn mà cô cầm về, ở mục tên chú rể, người cô viết xuống lại không phải là ba chữ “Hạ Chiêu Lãng”. Quả thật cô sắp kết hôn, nhưng chú rể của Mạnh Phiến Nhiên không phải là Hạ Chiêu Lãng, người mà cô hằng mong nhớ, mà là một người chưa từng gặp mặt, được gia đình sắp xếp hôn nhân ở thủ đô. Viết xong đơn, cô cẩn thận cất nó vào ngăn kéo sâu nhất. Trong đó vẫn còn ba trăm tệ mà cô đã dành dụm để làm sính lễ giúp Hạ Chiêu Lãng. Đôi mắt hạnh của cô thoáng tối lại, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua chát.

Thập Niên 80, Tôi Không Làm Người Vợ Tốt Nữa

Thập Niên 80, Tôi Không Làm Người Vợ Tốt Nữa Sau khi thủ tiết sống như góa phụ suốt 30 năm vì Lục Tự Cảnh, tôi trọng sinh rồi. Kiếp trước, Lục Tự Cảnh không cam tâm với cuộc hôn nhân này, vừa cưới xong đã bỏ tôi lại, từ chức rồi rời quê đi làm ăn xa. Tôi cứ ngỡ lòng người cũng là máu thịt, tôi đối tốt với anh ta, một ngày nào đó anh ta sẽ nhận ra tấm chân tình ấy. Tôi thay anh ta trông nom gia đình. Thay anh ta chăm sóc cha mẹ bị liệt nằm liệt giường suốt hơn 20 năm. Nhưng đến phút cuối cùng tôi mới phát hiện, Lục Tự Cảnh lại lén lút sống cùng người tình cũ, dựng nên một gia đình mới sau lưng tôi. Tôi khóc hỏi anh ta vì sao lại đối xử với tôi như thế. Anh ta nhìn tôi bằng ánh mắt đầy khinh miệt, như thể tôi chỉ là thứ bùn nhơ dưới đất. “Diệp Tố Tâm, cô làm sao lại tưởng rằng tôi sẽ vì một người như cô mà giữ mình? Loại đàn bà không học thức, không giáo dưỡng như cô, cô xứng sao?” Khoảnh khắc đó, tim tôi như tro tàn. Hóa ra tất cả những hi sinh cả đời của tôi chỉ là một trò hề. Được sống lại lần nữa, tôi quyết định buông tha anh ta, bước ra khỏi vũng bùn ấy để sống một cuộc đời huy hoàng của riêng mình.

LÁ BÙA ĐÀO HOA

Trước cổng chùa, một bà thím tiến lại gần xem tướng số cho tôi.Bà ấy chỉ vào anh chàng đẹp trai đứng bên cạnh tôi, nói: “Hai đứa có tướng phu thê, cậu ta thầm thích cháu nhiều năm rồi.”Tôi lập tức xác định đây là một kẻ lừa đảo.Vì tôi với anh đẹp trai này căn bản không hề quen biết.Thấy tôi không có phản ứng gì, bà thím tiếp tục: “Cả hai đều có đào hoa vượng, chính duyên đã xuất hiện, có khả năng rất cao sẽ kết hôn.”“Dì có bùa đào hoa, chỉ cần một lá là có thể hóa giải mọi trở ngại, giúp hai đứa sớm thành đôi. Chỉ 999, đảm bảo linh nghiệm.”Tôi cạn lời. Bap cai dang yeuCái trò lừa đảo này rốt cuộc có thể lừa được ai chứ?!Kết quả, ngay giây tiếp theo, anh đẹp trai bên cạnh rút điện thoại ra, mặt nghiêm túc hỏi: “Dì có bao nhiêu lá bùa, cháu lấy hết.”Tôi: ?!

Bạn Đã Từng Thấy Ai Đó Gặp Báo Ứng Chưa?

Bạn Đã Từng Thấy Ai Đó Gặp Báo Ứng Chưa? Ở nhà bạn trai, tôi tình cờ gặp lại dì út, người đã bị bắt cóc hơn 10 năm trước. Dì ấy không còn là nữ thần khoa múa dịu dàng nhẹ nhàng như trong ký ức nữa. Mà những kẻ từng hành hạ dì suốt từng ấy năm — Người đàn ông mặc vest chỉnh tề bắt tôi gọi là “Bác”. Bạn trai thì nhìn tôi đầy chân thành, quỳ xuống cầu hôn. Đứa em gái út nở nụ cười rạng rỡ, nhưng lại gọi dì là “mụ điên không có gia đình”. Tôi thề, tôi không cố ý bước vào cánh cửa kia.

Giấc Mộng Không Tên

Giấc Mộng Không Tên Tôi có ba anh trai. Bọn họ chẳng thèm để mắt đến tôi, nhưng lại cưng chiều thiên kim giả lên tận mây xanh. 【Anh cả đúng chuẩn tổng tài bá đạo, vừa đẹp trai vừa giàu có, chỉ tiếc cuối cùng công ty phá sản, ảnh thì vô tù.】 【Anh hai là ngôi sao mới nổi trong giới âm nhạc, đáng tiếc tai nạn xe làm hủy dung, trầm cảm mà qua đời.】 【Anh ba là người tôi thích nhất, từng là quán quân e-sports, ai dè… câu lạc bộ giải tán, ảnh cũng mất luôn một chân.】 Rồi một ngày đẹp trời, thiên kim giả bỗng hết được sủng. Anh cả đưa tôi đi chọn trang sức đấu giá. Anh hai chuyển tiền tiêu vặt cho tôi không chớp mắt. Anh ba thì trực tiếp… nhét bạn thân ảnh vào phòng tôi. Tôi: “???” Anh ba: “Em chẳng bảo cậu ta đẹp trai, em muốn ngủ một đêm à?”

Hồi Quang Chi Tử

Hồi Quang Chi Tử Khi ta hạ sinh nữ nhi, bà đỡ run rẩy bẩm báo với Tống Phù Chu: “Bẩm là… là một công chúa.” “Hoàng tử hay công chúa đều như nhau cả.” Trong mắt Tống Phù Chu, niềm vui chẳng hề giảm sút. Hắn bước nhanh tới, trân trọng vô cùng mà mở lớp tã bọc đứa trẻ ra. Nào ngờ đúng lúc ấy, một đoạn đuôi rắn trơn nhẵn bỗng dưng thò ra từ dưới lớp tã. Vị đế vương ôn hòa đoan chính ấy, sắc mặt lập tức tái nhợt như tờ giấy.

Đạp Lên Kẻ Bạc Tình, Một Đời Hưởng Phú Quý

Đạp Lên Kẻ Bạc Tình, Một Đời Hưởng Phú Quý Ngày thành thân. Nhà chồng bắt ta quỳ giữa sân trước mặt bao nhiêu khách khứa suốt 2 canh giờ, nói là để trị tính ngang ngược. “Chỉ khi quỳ đủ rồi, mới có tư cách bước vào cửa nhà chúng ta.” Thân thể ta yếu ớt, không chịu nổi, cuối cùng đập đầu xuống đất mà mất mạng. Sau đó, ta trọng sinh. “Cha, khuân hồi môn lên, chúng ta về nhà!”

CHIM HOÀNG YẾN CỦA LÃO ĐẠI BỎ CHẠY RỒI

Bạch nguyệt quang của ông trùm giới kinh doanh đã trở về nước.Anh ấy vứt bỏ cả hội nghị quốc tế, không chờ được mà lao đến đón cô ấy.Mọi người đều nói bọn họ sắp kết hôn rồi.Là “chim hoàng yến” hiểu chuyện nhất bên cạnh anh ta, tôi lập tức gom tiền và bỏ trốn.Trước khi ra nước ngoài, tôi nhắn tin tạm biệt anh ấy:【Tôi sắp ra nước ngoài, tạm biệt.】Trước khi ra nước ngoài, tôi nhắn cho anh ta một tin từ biệt:【Tôi sắp ra nước ngoài rồi, tạm biệt.】Không ngờ lại gõ nhầm chữ “nước ngoài (国)” thành “ngoại tình (轨)”.Ngay sau đó, tôi bị một nhóm người mặc đồ đen chặn ngay tại sân bay.Người dẫn đầu nghiến răng nghiến lợi nói:“Bây giờ em chơi bạo vậy à?”

Thanh Âm Trong Tôi

Thanh Âm Trong Tôi Trước ngày công bố điểm thi đại học, tôi đã mơ thấy tương lai của mình. Trong giấc mơ, tôi nghe theo lời cha mẹ, báo danh vào ngôi trường mà họ vất vả chọn giúp, học ngành mà họ cho là “có tương lai”. Sau khi tốt nghiệp, họ lại vắt óc tìm mối quan hệ, gửi tôi vào cơ quan mà họ cho là “ổn định”. Sau đó, lại giúp tôi chọn một người chồng mà họ đánh giá là “thích hợp”. Tất cả mọi thứ nhìn qua đều như đi đúng quỹ đạo. Nhưng cuối cùng, tôi vẫn đi đến bước đường cùng. Từ t//ầng 18, tôi la/o m/ình x/uống. Bọn họ ôm x/á/c tôi mà gào lên: “Sao lại thành ra thế này?”