Trang chủ Truyện mới

Danh sách truyện mới cập nhật

Anh Ấy Quá Mù Quáng Trong Tình Yêu

Anh Ấy Quá Mù Quáng Trong Tình Yêu Thái tử gia mất trí nhớ, ôm tôi làm nũng. “Vợ ơi, hôn anh.” Tôi sợ tới mức không dám nhúc nhích, tôi và hắn vốn là kẻ thù không đội trời chung! Ánh mắt hắn mơ màng, mập mờ hôn tôi, hôn đến mức mặt đỏ tim đập nhanh. Quá căng thẳng, tôi quên mất việc phải tát hắn. Tôi suy nghĩ một chút, hắn mất trí nhớ cũng rất đáng thương, nên không so đo với hắn. Tôi đi ra ngoài rót nước cho hắn, trên môi vẫn còn dấu hôn. Quay lại, nghe tiếng hắn và anh em đang nói chuyện: “Cậu có chắc rằng giả vờ mất trí nhớ như cún con thì có thể theo đuổi được cô ấy không?” “Lần trước cậu bảo tôi giả bộ lạnh lùng bá đạo, kết quả cô ấy nhìn thấy tôi càng chướng mắt hơn, đều tại cậu, khiến tôi suýt nữa là mất vợ rồi đó.” Quân sư đối diện nói: “Người anh em, lần này cậu cứ yên tâm, đảm bảo thành công.” Thái tử gia hỏi: “Thật không?” “Thật đấy, tôi đã nhờ thầy bói xem rồi, cậu cứ chờ mà kết hôn đi.” Tôi: ???

Lang Hối

Lang Hối Ta là thê tử đầu tiên của Bùi Chiêu, khi hắn còn lưu lạc dân gian. Các tông phụ ở Yến Đô đều cười nhạo ta khi đến chỉ mặc áo vải thô, không biết gì về trâm cài và vàng gấm vóc. Lúc ấy, ta chỉ biết cúi đầu thật thấp, tay chân luống cuống, chỉ nghe giọng của Bùi Chiêu từ trên đài phát nói. “Tân phụ thô kệch vô lễ, khiến các cô tỷ chê cười rồi.” Một câu của hắn đã khiến ta trở thành Yến Quân phu nhân hữu danh vô thực ở Yến Đô. Sau đó hắn nam chinh bắc chiến, lập nhiều chiến công hiển hách. Nghe nói có gia tộc quyền thế ở Giang Đông bằng lòng gả ngọc nữ trong tộc cùng với mười tòa thành làm sính lễ. Cũng nghe qua chuyện hắn vì một hồng nhan mà nổi trận lôi đình, rong ruổi ngàn dặm, đánh chiếm liên tục ba tòa thành. Rồi đến lúc Yến Đô đại loạn, hắn ở Giang Đông cưới nữ nhi của gia tộc quyền thế, nắm trong tay năm mươi vạn đại quân. Còn ta ôm theo đứa con thơ chạy trốn ngàn dặm, sống trong cảnh đói. Cuối cùng cũng đến được đất Giang Đông, ta lại buông tay đứa con thơ năm tuổi ở trước cổng thành. “Mẫu thân thô kệch, không xứng làm thê tử của phụ thân con.” “Sau khi con đến vương thành, ta và phụ thân con, kiếp này không cần gặp lại nữa.”

Lân Yêu

Lân Yêu Quý Phi có nhan sắc tuyệt đẹp, nhưng lại mắc bệnh tim, cần dùng một loại cao tinh chế từ mỹ nhân để chữa bệnh. Hoàng Đế thương xót Quý Phi, bèn sai người đi khắp thiên hạ, tìm kiếm hàng chục mỹ nhân vào cung. Mà ta chính là một trong số những mỹ nhân đó. Ngày bị đưa vào hậu cung, ta đã gặp được Quý Phi được đồn đại là mỹ nhân quốc sắc thiên hương kia. Nàng ta ôm ngực dựa vào lòng Hoàng Đế, nũng nịu nói: “Bệ hạ, nhỡ đâu người nếm thử hương vị của bọn họ rồi lại chẳng nỡ chữa bệnh cho thần thiếp nữa thì sao.” Hoàng Đế trêu chọc nói: “Dù bọn họ có đẹp đến mấy cũng không bằng muôn vàn phong tình của nàng.” Ta ẩn núp dưới tấm mạng che mặt, từ từ nhe răng nanh. Bọn họ không biết rằng, ngày chết của bọn họ sắp đến rồi.

Hương Vị Tình Yêu

Hương Vị Tình Yêu 「Tôi có thể chạm vào đuôi của anh không?」 Tôi dè dặt hỏi sếp. Sếp đã say, dưới bộ vest sang trọng, ở phần cuối cột sống lộ ra một cái đuôi trắng mượt mà! 「Được.」 Tổng tài lạnh lùng vô tình, nhưng lúc này hai má anh lại đỏ ửng. 「Phương Tiểu Linh, em có thể chạm nào nó.」 Anh nói.

A Ngọc

A Ngọc Ta là Thái hậu tiếng xấu lan xa. Nhi tử ghét ta, nữ nhi vứt bỏ ta, bách quan ngày ngày can gián muốn ta giao ra binh quyền, bách tính mắng ta là yêu phụ. Ai cũng muốn ta chết không toàn thây. Cho nên, khi ta bị vây trong quân địch, bọn họ khuyên ta hy sinh vì đại nghiệp, một người đổi một thành, đáng lắm. Thôi thì, dù sao ta cũng sống đủ rồi, cả đời không có gì hối tiếc. Nào ngờ khi mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về năm chưa vào cung. Thiếu niên tướng quân mặc áo gấm tung bay trước mắt cưỡi ngựa hỏi: “Hạ Lan Ngọc, nàng thật sự không gả cho ta sao?” Ồ, lúc đó hình như ta định đến Tạ gia để hủy hôn, chỉ vì thấy Tạ gia tam lang này chỉ biết tập võ giết người, chẳng hiểu chút phong tình nào. Sau khi bị ta hủy hôn, hắn liền buông bỏ hết chuyện hồng trần, đến biên cương rồi không bao giờ trở về. Nhưng hắn lại là người duy nhất sau khi ta chết, một mình một ngựa xông vào quân địch để thu xác cho ta.

A Ngọc

Chương 5
Cổ Đại
Tiểu Công Chúa

Tiểu Công Chúa Tôi là tiểu công chúa của giới thượng lưu Bắc Kinh, tôi tiêu tốn ba năm để nâng đỡ bạn trai thành ảnh đế. Hôm đó, người trao giải cho anh ta lại là mối tình đầu của anh ta. Mối tình đầu hỏi anh ta: “Anh có điều gì tiếc nuối còn chưa hoàn thành không?” Trước sự chứng kiến của mọi người, anh ta đưa cúp của mình cho cô ta bằng cả hai tay, cười nói: “Chuyện anh hứa với em, giờ đã làm được rồi.” Tất cả mọi người dưới khán đài đều nhìn về phía tôi. Ngay cả cư dân mạng cũng thay tôi cảm thấy bất bình, nói rằng tôi đã nâng đỡ một thứ vong ơn bội nghĩa. Tôi mỉm cười nhàn nhạt, thu hồi toàn bộ tài nguyên của Lộ Hoài. Trên đời nhiều đàn ông như vậy, chả nhẽ tôi còn định treo cổ mình trên nhánh cây xấu xí này sao?

Tôi Đã Lừa Dối Anh Ấy Suốt Ba Năm Ấy

Tôi Đã Lừa Dối Anh Ấy Suốt Ba Năm Ấy  Năm tôi nghèo nhất, tôi nhặt được một cậu thiếu niên lang thang biết chơi guitar. Hắn theo tôi đi làm việc lặt vặt, ban đêm ngủ trong tầng hầm cùng tôi. Sau đó, tôi nói với hắn: “Tôi sẽ lấy người giàu, không cần cậu nữa.” Lần gặp lại sau, hắn đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng, chặn tôi vào góc tường: “Không phải kết hôn rồi sao? Chồng đâu?” Tôi lạnh lùng đáp: “Chết rồi.” Hắn chỉ vào mình: “Ở đây có người còn sống này, muốn không?”

Cuộc Sống Thường Ngày Của Bạn Trai Mất Trí Nhớ

Cuộc Sống Thường Ngày Của Bạn Trai Mất Trí Nhớ Bạn trai ngoài ý muốn bị mất trí nhớ, may mắn thay bộ não khốn kiếp kia không có bị hư hỏng. Trà xanh xuất hiện bày tỏ rằng vẫn còn yêu anh ấy. Bạn trai: “Bị ông già 80 tuổi đuổi ra khỏi nhà liền tìm đến tôi tiếp mâm à?”. Đứa bạn khốn nạn sau lưng xúi giục anh ấy đá tôi. Bạn trai: “Mặt lớn như vậy, quản chuyện quản đến trên đầu ông đây?”. Ngay cả em gái nuôi của bạn trai cũng góp một chân, nói rằng bọn họ là thanh mai trúc mã có hôn ước từ bé. Bạn trai lần này không nói chuyện nữa, mà là trực tiếp đem người ném ra khỏi cửa. Tôi đứng ở bên cạnh cười như lợn kêu. Kết quả là anh ấy quay lại đối diện với tôi nói: “Muốn thu hút để thượng vị?”. Tôi: “…” Haha, trước tiên anh bỏ cái tay ra khỏi eo của tôi trước đi.

Bà Nội Của Tĩnh Tĩnh

Bà Nội Của Tĩnh Tĩnh Bà nội đã một mình nuôi nấng tôi khôn lớn. Khi tôi thi đỗ vào trường 985, ba mẹ đột nhiên đến tranh giành quyền nuôi tôi. Họ không biết rằng, khi bà nội qua đời, trên người chỉ có vỏn vẹn 50 tệ được góp nhặt từ những đồng tiền lẻ. Bà dặn tôi mua thêm ít thịt để ăn. Bà mất trong căn nhà cũ, nơi không ai chăm sóc bà cho tới lúc cuối đời.

Bảo Châu

Bảo Châu Ngày thứ năm bị nương lôi kéo tuyệt thực, ta không nhịn được mà ăn một miếng bánh mà cha mang đến. Nương tức giận đập vỡ mọi thứ có thể đập trong phòng, đôi mắt đỏ hồng lay lay thân thể nhỏ bé của ta. “Con có thể có chút tiền đồ hay không?” “Thiếu một miếng ăn kia thì con sẽ chết sao?” Bởi vì đói và buồn nôn liên tục, ta đứng không vững, ngã nhào xuống mặt đất đầy mảnh vỡ. Có mảnh sứ đâm sâu vào tay ta. Nương nâng tay ta lên, chỉ trích cha đang đứng ngoài cửa. “Liễu di nương giống như mảnh sứ đâm vào tim ta, Hoằng Lang, chàng có biết ta đau đớn thế nào không?” Ta không biết, ta chỉ biết ta sắp chết vì đau rồi.

Bảo Bối Trong Tim

Bảo Bối Trong Tim Ngày Chu Cẩn hủy hôn với ta, bằng hữu của hắn hớn hở đến chúc mừng. “Cuối cùng cũng thoát khỏi con nha đầu thương hộ kia rồi!” Chu Cẩn đắc ý: “Các huynh đệ cũng vui mừng cho ta sao?” Mọi người lắc đầu: “Không phải, ngươi hủy hôn, chúng ta mới có cơ hội!” Nói rồi, mọi người kéo nhau đến nhà ta cầu thân.

Chó Đào Mộ

Chó Đào Mộ Sau khi ông nội chết, thi thể đã bị con chó vàng già mà ông nuôi mười năm đào lên. Chú Hai cảm thấy không may, nên đã đánh chết con chó vàng một cách tàn nhẫn. Đêm hôm đó, ông nội từ trong quan tài ngồi dậy. Tôi tận mắt thấy ông chôn thi thể con chó vàng dưới gốc cây hòe trong sân.