Danh sách truyện mới cập nhật

Chia tay xong, bạn trai cũ bốn năm của tôi hóa ra lại là thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh.Còn trở thành sếp trực tiếp của tôi.Ngày đầu tiên đi làm, anh bảo tôi đăng thông báo tuyển vợ cho anh.Ngày đăng thông báo, tỷ lệ chọi là 1000:1, nhưng có thêm một điều kiện.Ưu tiên người có “bốn năm kinh nghiệm làm việc cùng anh”.Ngày thứ ba mươi sau khi thông báo được đăng, anh không chịu nổi nữa.“Người có bốn năm kinh nghiệm đó vẫn chưa đăng ký sao?“Còn cô thì sao, thư ký Hứa? Cô không đăng ký là có bất mãn gì với tôi à?”

Tôi Không Cần Một Gia Đình Giả Tạo Chị tôi mắc bệnh ung thư, trước khi chết, nguyện vọng lớn nhất của chị là được gả cho bạn trai của tôi. Ba mẹ vì thương chị mà quỳ xuống cầu xin tôi chia tay. Người anh trai luôn hiền lành của tôi cũng tát tôi một cái thật mạnh: “Chỉ là một thằng đàn ông thôi mà, chẳng lẽ còn quan trọng hơn mạng sống của Nhiên Nhiên sao?” Tôi bị mọi người trách móc, trong lòng nguội lạnh. Đúng lúc đó, bạn trai của tôi đến. Anh không nói lời nào, xông tới đấm anh trai tôi một trận, chỉ tay vào chị gái đang mắc bệnh nặng, lớn tiếng mắng: “Định trói buộc đạo đứa ai đấy? Chia tay? Chia tay cái mẹ cô ấy! Đã hỏi qua ý kiến của tôi chưa?” “Sắp chết tới nơi còn bày trò. Loại người như cô bị ung thư đúng là trời có mắt. Lúc nào chết nhớ báo tôi một tiếng, tôi còn đốt pháo ăn mừng.”

Hồi Tưởng Mộng Xưa Ta cùng Giang Triết thành thân đã mười năm, ta cùng hắn mỗi người một ngả. Hắn lưu luyến ở phòng của thiếp thất, lúc thì say rượu ở tửu quán, khi lại vì một tiểu cô nương mà vung tiền như rác. Sinh thần năm ấy, ta uống say. Khi tỉnh lại, trước mặt lại là khuôn mặt lo lắng của Giang Triết. “A Dung, nàng tỉnh rồi?” Ta thẳng tay tát hắn một cái thật mạnh. “Ngươi còn dám đến gặp ta?” Hắn lại ngơ ngác, vẻ mặt bối rối: “A Dung, ta chọc nàng giận sao?” Ta sững sờ, nhìn khuôn mặt còn trẻ trung, non nớt của hắn, trong lòng chợt bừng tỉnh. Hắn không phải là Giang Triết của mười năm sau, người đã lạnh nhạt với ta. Hắn là Giang Triết của mười năm trước, người yêu ta như sinh mệnh, một lòng muốn cùng ta bạc đầu giai lão.

Tôi được mời đi đám cưới, định xin bố tiền mừng nhưng lại gửi nhầm tin nhắn cho ông chủ lạnh lùng, cũng là thanh mai trúc mã.Khi nhận ra thì tôi đã nhận tiền, thậm chí còn nhắn lại: “Yêu anh.”Anh ấy im lặng một giây, rồi gửi một tin nhắn thoại:“Ngoan, anh đang họp trực tuyến, đừng quậy.”Tôi đơ luôn.

Bí Thuật Sư Công chúa để mắt đến phu quân của ta, phu quân lấy cớ đã có gia thất để khéo léo từ chối nàng. Ngày hôm sau, công chúa ném đầu ta xuống chân phu quân. “Giờ thì chàng không còn gia thất nữa rồi.” Phu quân không rơi một giọt nước mắt, ôm đầu ta lên xe ngựa của công chúa. Công chúa không biết rằng, người mà nàng cướp đi là bí thuật sư đáng sợ nhất Trung Nguyên.

Thanh Xuân Cảm Lạnh Sau khi thiên kim thật trở về, hàng giả là tôi đây bị đá khỏi nhà hào môn. Giữa đêm tối, không một xu dính túi, tôi buộc phải nai lưng ra kiếm tiền nuôi sống bản thân. Trùm trường đó giờ chẳng quan tâm tới chuyện trường lớp lại đột nhiên tới tìm tôi. “Làm bạn gái anh đi, em dạy anh học, anh bao nuôi em.” Tôi cảm thấy rất được nhưng các bạn khác lại lo lắng thay tôi. Lớp trường: “Thần đồng là của chung.” Lớp phó học tập: “Yêu nhưng không được bỏ rơi bạn bè.” Thiên kim thật: “Mình sẽ buồn lắm nếu thiếu bạn.” Vậy nên bọn họ quyết định để tôi làm bạn gái của ba mươi mốt con người cùng một lúc. Được, được, được lắm, học sinh cấp ba phải điên vậy mới đúng.

Chu Linh Xin Bái Kiến Thành hôn được năm năm, trượng phu ôm theo tân hoan đang mang thai đến tiệm vải của ta để cắt may y phục. Hắn là bị ép phải cưới ta, nửa điểm cũng không muốn nhìn thấy ta sống yên ổn. Vì muốn ép ta hòa ly, cách vài ngày lại dẫn theo nữ nhân khác nhau đến làm nhục ta. Ta nuốt hết mọi ủy khuất, cắt may y phục cho từng người bọn họ. Lần này, hắn dẫn theo hoa khôi đang mang thai đến để cắt may yếm đào cho hài tử sắp sinh của nàng ta. Ta mỉm cười từ chối: “Ngày mai ta bận hòa ly, không có rảnh để cắt may y phục.”

Độ Hành Chu Hệ thống yêu cầu ta cứu rỗi nhân vật nhân vật phản diện, nhưng ta lại là một người mắc chứng sợ giao tiếp. Cũng may, ta nhanh trí đổi lấy một chiếc áo choàng tàng hình từ hệ thống. Vì thế—— Lúc nhân vật phản diện mới sáu tuổi, đói bụng trong ngôi miếu đổ nát, một chiếc bánh lớn bỗng từ trên trời bay tới trước mặt hắn. Nhân vật phản diện: “?” Mười sáu tuổi, khi nhân vật phản diện trên chiến trường suýt mất mạng, kẻ địch lại bất thình lình ngã xuống. Nhân vật phản diện: “??” Sau này. Khi thiếu niên nghèo túng đã trở thành kẻ công thành danh toại, ta định rời đi. Nhưng đêm ta muốn đi, hắn lại rơi xuống nước. Ta không nhịn được, lao xuống cứu, nào ngờ bị hắn giữ chặt cổ tay. Ánh mắt thiếu niên đen láy sáng ngời, từng câu từng chữ, vừa thành kính vừa nóng bỏng: “Cuối cùng, ta cũng gặp được người, thần minh của ta.”

Tôi và kẻ thù không đội trời chung đề nghị chia tay. Anh lạnh lùng xoay người: “Chia tay thì chia tay, ai thèm!” Buổi tối, tôi nhận được một cuộc điện thoại của anh chàng quán bar: “Vị tiên sinh này cứ khóc liên tục, cô có tiện tới đón anh ấy không?”

Trong một chương trình giải trí, MC yêu cầu mọi người chia sẻ ấn tượng ban đầu về nhau.Ảnh đế Mạnh Tri Hứa liếc nhìn tôi với ánh mắt đầy ẩn ý: “Giả tạo.”Cả mạng xã hội đều chế nhạo tôi là một kẻ dựa vào tài nguyên, đi đến đâu cũng không được chào đón.Một nữ diễn viên nổi tiếng trong buổi livestream đã đẩy tôi về phía Mạnh Tri Hứa, khiến tôi mất mặt.Ai ngờ được, Mạnh Tri Hứa trong cơn say lại ôm eo tôi, giọng nói mơ hồ: “Ly hôn đi, cả con và em, tôi đều muốn.”Ngay sau đó, phần mềm livestream bị sập.

Chim Trong Lồng Ngày thứ hai sau khi ly hôn chia xong tài sản, tôi gặp tai nạn xe và mất trí nhớ. Sau đó, Bùi Tố tìm đến tôi và nói: “Nếu cô không ngày nào cũng phát điên, chuyện tái hôn cũng không phải là không thể.” Tôi cắn muỗng kem, ngẩn người hồi lâu rồi mới lên tiếng: “Không đâu! Tôi… tôi… thật ra chỉ lấy tiền là được rồi.”

Rung Động Tuổi Mười Tám Yêu thầm cậu nhỏ trên danh nghĩa, nhưng lại sợ bị người lớn phát hiện, thế nên tôi đã đề nghị với anh một mối quan hệ bí mật. Tạ Chi Hành hừ lạnh một tiếng: “Bí mật cũng không được, tôi không thích con nít.” Nhưng khi thấy đàn anh cùng trường đợi tôi dưới nhà để hẹn hò. Tạ Chi Hành lại như phát điên, đẩy tôi vào góc cửa sổ tầng hai. Tiếng kêu rên bị nụ hôn của anh nuốt trọn, giọng nói khàn khàn của anh vang bên tai tôi: “Im lặng.” “Chúng ta đang yêu bí mật mà, nếu bị phát hiện thì phải làm sao?”