Danh sách truyện mới cập nhật

Dựa Vào Bình Luận, Ta Chinh Phục Phu Quân Người Thú Rắn Bị Kỷ Dạ giam cầm ba năm, cuối cùng ta cũng trốn thoát khỏi đảo Xà. Nhưng ngay trước khi lên bờ, ta lại bị bắt về. Trong lúc tuyệt vọng, ta nhìn thấy dòng bình luận trôi nổi trên đỉnh đầu Kỷ Dạ: 【Cuối cùng cũng đến cảnh kích thích trong căn phòng nhỏ tối tăm rồi sao? Kỷ Dạ vốn là người thú rắn, ngoài mặt lạnh lùng nhưng thực chất rất trọng dục. Lần này nữ phụ suýt chạy thoát, chắc chắn đã chọc giận hắn, về đến nơi thì bảy ngày bảy đêm nàng đừng mong xuống giường.】 【Nữ phụ thật đáng thương, cố gắng chạy trốn, nhưng lại không biết mình bị gia đình dâng hiến cho phản diện. Cha, anh em trai và cả vị hôn phu của nàng đều đã quỳ dưới váy nữ chính từ lâu.】 【Nữ phụ ngốc quá, phản diện là Vương thú, ngay cả thể chất mê hoặc của nữ chính cũng không làm gì được hắn, vậy mà hắn lại điên cuồng yêu nàng. Chỉ cần nàng làm nũng một chút, hắn sẵn sàng dâng cả mạng sống cho nàng!】 Nhìn biểu cảm lạnh lẽo của Kỷ Dạ, ta lấy hết can đảm, nửa tin nửa ngờ mà hôn lên môi hắn. “Kỷ Dạ, ta sai rồi. Tha thứ cho ta lần này được không?” Nét giận dữ trên mặt Kỷ Dạ lập tức biến mất, khóe môi hắn khẽ nhếch lên: “Không được có lần sau!”

Thiên Kim Trở Về Ta là thiên kim thật của Hầu phủ, vốn nên được sống trong nhung lụa, phú quý. Thế nhưng lại phải lưu lạc nơi thôn quê, cày ruộng suốt mười lăm năm trời. Mười lăm năm qua đi, đột nhiên có người xuất hiện nói rằng ta là nhị tiểu thư của Hầu phủ. Ta vốn chẳng muốn quay về cái Hầu phủ gì đó, nhưng người đến lại có thể chữa khỏi bệnh cho bà nội ta. Vậy nên, ta theo họ về kinh thành. Phụ thân hầu gia đối với ta hết mực cung kính chiều chuộng, mẫu thân phu nhân thì vừa hổ thẹn vừa ân cần chăm sóc. Vị ca ca có năm phần giống ta kia, hóa thân thành cuồng sủng muội muội. Chỉ có Thẩm Thư – kẻ thế thân ta làm nhị tiểu thư bao năm qua – lại đủ đường chèn ép ta. Nàng ta còn độc ác nguyền rủa: “Đều tại ngươi, cướp đi cha mẹ và ca ca của ta. Sao ngươi không chết đi!” Ta lập tức giáng cho nàng một cái tát. Cái đồ được nuông chiều sinh hư! Ngôi nhà này, vốn dĩ chỉ có thể là: có nàng thì không có ta, có ta thì không có nàng.

Tôi nhìn thấy bạn trai mình trên giường của vị hôn thê của sếp.Mọi chuyện xảy ra bất ngờ, tôi và sếp đứng đối diện nhau trong phòng bên cạnh, không nói lời nào.Sếp im lặng rất lâu, như sự bình yên trước cơn bão, cuối cùng anh ấy chậm rãi mở miệng:“Vị hôn thê của tôi ngủ với bạn trai của cô, để công bằng, tôi cho cô ngủ với tôi?”Tôi: ???

Tôi thổ lộ với Chu Diễn nhưng bị từ chối, anh ấy nói có thể làm bạn.“Làm bạn thì có thể hôn một cái không?”Anh ấy đỏ cả tai nhỏ giọng nói: “Cũng không phải là không được.”Tôi gật đầu, giữ lấy gương mặt anh ấy đang tiến lại gần, chỉ vào chiếc bàn bừa bộn bên cạnh.“Tôi nói là dọn sạch cái bàn ấy.”(Giải thích: Từ 「亲」 (hôn) và 「清」 (dọn sạch) có cách phát âm giống nhau trong tiếng Trung, đều đọc là qīn. Tuy nhiên, nghĩa của chúng hoàn toàn khác nhau:

Biết tin phải tăng ca vào dịp 1/5, tôi phát điên lên mạng xã hội.Tôi liệt kê từng món đồ trong văn phòng sếp, từ ghế sofa da thật đến bàn chải đánh răng anh ta dùng.Tôi bảo rằng tan làm sẽ đem hết mấy thứ đó đi bán, rồi lấy tiền gọi 18 nam người mẫu.Không ngờ video lại hot.Bình luận được nhiều lượt thích nhất là của chính sếp:Anh ấy viết: “Cô bị bệnh à? Sao không dứt khoát đem tôi bán luôn đi? Hay là cô còn điều gì lấn cấn chưa giải quyết được?”

Hộp Cơm Hết Hạn Bùi Trạch rất kén ăn, đã quen với việc ăn cơm hộp do chính tay tôi chuẩn bị. Từ khi yêu nhau ở đại học đến khi kết hôn, thói quen này đã duy trì gần mười năm. Cho đến một ngày, cái hộp cơm đó bị trợ lý nhỏ An Kỳ của công ty anh đăng lên mạng xã hội. “Không thể tin được, bây giờ còn ai dùng hộp cơm xấu xí lỗi thời này nữa chứ?” Hôm đó, anh về nhà tay không. Tôi hỏi anh, hộp cơm đâu? Anh nói: “Anh nghĩ rồi, giống như đồ ăn hết hạn vậy, cái hộp này cũng hết hạn rồi nên vứt đi, em mua cái mới đi.” Nhớ lại dạo gần đây anh thường về muộn và tôi không thể tùy tiện đụng vào điện thoại của anh. Tôi đột nhiên phát hiện ra thứ hết hạn từ lâu không phải là hộp cơm, mà là tình yêu của Bùi Trạch dành cho tôi. Nhưng khi tôi chọn kết thúc tình yêu đã hết hạn này, anh lại hối hận.

Bình An Phụ thân ta và An Viễn Hầu là tri kỷ. Khi An Viễn Hầu bị tịch biên gia sản, phụ thân liều mình cứu tiểu nữ nhi của ông, giấu nàng trong nhà. Để che mắt thế nhân, phụ thân giành lấy ta khi ta vừa tròn đầy tháng từ tay mẫu thân, đưa đến trước cửa am ni cô. Từ đó, con gái của An Viễn Hầu thay thế thân phận của ta. Còn ta, trở thành một tiểu ni cô trong am trên núi. Mười bốn năm thoáng chốc trôi qua, trước cửa am bỗng xuất hiện một phụ nhân điên dại, không chịu rời đi. Bà gặp ai cũng hỏi: “Ngươi có biết Tiểu Bảo nhà ta ở đâu không?”

Đỉnh lưu ảnh đế và bạn gái thần bí của anh ta đang hôn nhau dưới lầu, tôi vội chạy xuống hóng chuyện.Ngày hôm sau, hot search nổ tung, tôi bị hiểu nhầm thành bạn gái của đỉnh lưu.Bị biến thành bia ngắm, fan của anh ấy đuổi theo chửi tôi suốt ba con phố, suýt nữa thì lôi tôi ra “xử đẹp”.Thái tử gia của giới giải trí tức điên đăng bài đính chính: “Má nó, đó là vợ tôi! Cô ấy chỉ là một bà bầu mê hóng hớt thôi!”Tôi vừa khóc vừa ôm chặt lấy đùi thái tử gia.Hu hu…Mọi người ơi, ai hiểu được không, chỉ hóng hớt thôi mà suýt mất mạng!

Ta là một nha đầu nhóm lửa, chỉ vì thân thể thanh bạch mà được đưa đến giải độc cho đại công tử phủ tể tướng, người tựa thần tiên hạ phàm.Sau một đêm, công tử không chê ta quê mùa vụng dại, lưu ta tại bên người hầu hạ.Ta tự biết mình thân phận thấp kém, chàng là mây trời, mà ta là bùn đất, nhưng khoảng cách chẳng thể ngăn lòng sinh tâm ái mộ ta dành cho chàng.Dốc lòng chăm sóc chàng, đối đãi hết mực chân tình.Cho đến một ngày, ta vô tình nghe được thị vệ hỏi chàng rằng sau khi hồi kinh và kết thân với công chúa Liên Hoa, thì sẽ xử trí ta thế nào.Chàng chỉ cười nhạt nói:“Chỉ là một nha đầu quê mùa ngu ngốc, Hoa Nhi tất sẽ chẳng để tâm.”Ngày hồi kinh, ta gói ghém hành lý, một mình rời đi.Chàng thúc ngựa đuổi theo, lạnh giọng nói :“Theo ta trở về, nếu không ngươi đừng mong có ngày quay lại tìm bản công tử.”Ta mỉm cười lắc đầu:“Công tử yên tâm, cả đời này, ta sẽ không tìm đến chàng.”

Tôi vừa gặp đã yêu bạn cùng phòng của anh trai mình.Cố gắng giả vờ dễ thương, quyến rũ hơn nửa tháng, tôi mới phát hiện hóa ra anh ấy ghét kiểu con gái ngọt ngào.Trong giây lát, tôi cảm thấy bị tổn thương nghiêm trọng, liền chạy vào livestream của anh ta để “nổi điên”:“Buồn cười thật, thực ra tôi cũng chẳng thích kiểu như anh đâu.”“Đồ giả vờ cool ngầu, tôi có người yêu mới rồi, vừa dịu dàng vừa đẹp trai hơn anh…”Tối hôm đó, nam thần eSports lần đầu tiên trong sự nghiệp phải ngừng livestream.Tôi chưa kịp chạy trốn thì đã bị anh ta đuổi theo, vừa khóc vừa cầu xin tha thứ, chiếc nơ bướm màu hồng trên ngực áo cũng bị bóp nát trong tay anh ấy:“Ly Ly, trẻ con làm sai chuyện cũng cần bị phạt đấy…”

Hầu Phủ Trong Đêm Tuyết Sau khi đích tỷ qua đời, ta được gả vào Hầu phủ, trở thành kế thất. Ta tận tâm hầu hạ công bà, quản lý hậu viện, chăm sóc đôi con thơ mà đích tỷ để lại. Hai mươi năm ròng rã gánh vác trọng trách, ta vốn nghĩ có thể tranh thủ cho mình chút tôn nghiêm và thể diện. Nhưng không ngờ, ngay trước khi Hầu gia qua đời, hắn lại đưa cho ta một bức hưu thư. Hắn nói ta tâm địa độc ác, đến cả đồ của đích tỷ cũng muốn chiếm đoạt. Đôi nhi nữ mà ta dốc lòng chăm sóc cũng oán trách, cho rằng ta đã cướp mất vị trí của mẫu thân chúng. Ta bị đuổi khỏi Hầu phủ, lạnh lẽo cô độc, chết cóng trong đêm mưa tuyết. Mở mắt ra lần nữa, ta phát hiện mình đã trở về ngày đích tỷ lâm bệnh nguy kịch và triệu ta vào phủ.

Tỷ Muội Thâm Tình Cùng là nha hoàn thông phòng, ta và Thúy Liễu đấu nhau suốt nửa đời người. Tranh sủng ái, tranh địa vị, tranh vị trí di nương. Sau này Thúy Liễu sảy thai, không thể sinh nở nữa, ta uống một bát canh phu nhân thưởng, tỉnh dậy thì phát hiện ra mình đang trần truồng dây dưa với mã phu, bị bắt gian tại giường. Tướng quân giận dữ, rút kiếm đâm ta, không ngờ Thúy Liễu lại thay ta đỡ một nhát kiếm. Trước khi chết, lần đầu tiên nàng nắm lấy tay ta: “Ngươi khóc cái gì, xấu chết đi được. Ta đã sớm nói với ngươi rồi, phu nhân tuyệt không phải loại tốt lành gì, ta đã phòng ngừa đủ đường, ngươi vẫn trúng kế của nàng.” Ta và Thúy Liễu cùng chết, người thắng lớn nhất, lại là phu nhân nổi tiếng hiền lành. Mở mắt ra lần nữa, ta đã trở về ngày Thúy Liễu mới vào phủ. Phu nhân vẻ mặt khó xử nói với ta: “Thúy Liễu nói nàng thích căn phòng của ngươi, ngươi nhường cho nàng đi.” Ta cười gật đầu: “Được thôi, ta sẽ đi giúp Thúy Liễu tỷ tỷ dọn dẹp!”